Không Tin Tà

Chương 12: Nhà tang lễ


Đọc truyện Không Tin Tà – Chương 12: Nhà tang lễ

Mắt thấy chỉ còn một tháng nữa là kết thúc khảo thí, Ngô Bất Lạc dù đau lòng túi tiền của mình cũng đành phải ngoan ngoãn bán ngọc đi mua tin tức.

Khối huyết ngọc kia bán được khoảng ba trăm vạn, sau khi bán xong Ngô Bất Lạc đi đường đều lung lay.

Về sau nên đi dạo cổ mộ thường xuyên, nói không chừng có thể gặp được mấy lão quỷ cho hắn vật bồi táng.

Ngô Bất Lạc mị mị liếc nhìn Sở Nhạc, âm thầm cảm thán.

Đều là vật bồi táng như nhau, tại sao những thứ Sở Nhạc đưa ngay cả người lượm ve chai cũng không thèm, còn khối huyết ngọc này lại có thể mua được một căn hộ nhỏ ở thủ đô chứ?

Người so với người tức chết người, quả nhiên giữa người và không phải người có khác biệt.

Trong lúc Âm quan khảo thí, tin tức đề thi xuất hiện từ trước đến nay đều là có tiền mà không mua được. Hiện giờ thời gian khảo thí sắp hết, đương nhiên càng thêm quý giá.

Ngô Bất Lạc mang Sở Nhạc đi vào nhà tang lễ trang trí theo phong cách cổ xưa

Đúng vậy.

Nhà tang lễ này chính là tổ chức tình báo lớn nhất Âm quan khảo thí.

Âm quan khảo thí vượt qua âm dương, nhà tang lễ cũng coi như nơi nối liền âm dương. Lựa chọn chỗ như vậy xây dựng tổ chức tình báo càng dễ dàng thu hút cô hồn dã quỷ qua đường.

Nghe nói không ít cô hồn dã quỷ không thể đầu thai đều nhờ thu thập tin tức bán cho nhà tang lễ để đổi chút hương nến tiền giấy.

Thời đại đang thay đổi, muốn tháng ngày trôi qua tốt đẹp không chỉ có người sống, mà quỷ quái cũng vậy.

Cơ mà công khai mua bán đề thi dù sao cũng là trực tiếp khiêu chiến với địa phủ, cho nên nhà tang lễ không thể không thu lại những hài cốt chết oan để giảm bớt tội nghiệt. Hơn nữa, mỗi thí sinh đến mua đề thi không thể vượt quá ba lần.

Nơi nào có người nơi đó có lợi ích.

Không ai biết ông chủ nhà tang lễ là ai, cũng chưa ai nhìn thấy mặt thật của người đó. Trên diễn đàn có không ít tin tức nhỏ nói rằng ông chủ nhà tang lễ chắc chắn là Âm quan, còn là Âm quan địa vị cao, bằng không sao địa phủ có thể mặc kệ chuyện như vậy xảy ra.

Đương nhiên cũng có người cho rằng cơ cấu như vậy chẳng là gì, dù sao người ta bán không phải đề thi mà là tin tức về đề thi mà thôi.

Cái này và lớp luyện thi đại học có gì khác nhau?


Chẳng qua là được mọi người công nhận.

Nếu ở địa phủ không có Âm quan bao che, loại cơ cấu này chắc chắn không thể tồn tại.

Bởi vậy, mặc kệ là người tu vi cao thâm hay tinh quái, nếu tới nơi này mua tin tức đề thi phải ngoan ngoãn tuân theo quy củ ở đây.

Ngô Bất Lạc xem hết một lượt những tin tức liên quan tới nhà tang lễ trên diễn đàn cuộc thi, chuẩn bị đầy đủ mới đến.

Ôi chao, người tới không ít!

“Phong thủy nhà tang lễ này thật quá tà môn, có thể được đưa vào đây chắc chắn đều là chết oan.” Ngô Bất Lạc run lên, mặc áo lông vũ hồi sáng chuẩn bị. Dù bây giờ là mùa hè nhưng vào trong nhà tang lễ này lạnh chẳng khác gì mùa đông.

Phàm là thí sinh đến nhà tang lễ mua tin tức đều đã đọc hướng dẫn trên diễn đàn, ghi rõ việc quan trọng là cần phải【 giữ ấm 】. Bằng không, bỏ giá cao mua tin tức, chưa lấy được đề thi đã ngã bệnh trước.

Ngô Bất Lạc dựa theo hướng dẫn, đầu tiên đến chỗ quầy mua ba cây nến ba nén hương ba tờ tiền giấy, sau đó mới được nhân viên lễ tân dẫn tới một “nhà xác”.

Cmn, tên mở ra cái nhà tang lễ aka tổ chức tình báo này chắc chắn là người có ham mê đặc biệt.

Làm còn rất thật.

Chỗ này có tận mười mấy thi thể.

Ngay cả Ngô Bất Lạc học nghệ không tinh cũng cảm giác được oán khí trên những thi thể đó. Chỉ là không biết nhà tang lễ này dùng cách nào mà trong nhà xác không có chút mùi hôi của xác chết nào, kể cả mùi thuốc cũng không có.

Chỉ có duy nhất âm khí rét lạnh thấu xương.

Cái này cmn là dưỡng thi đúng không?

Mấy người đó vốn dĩ đã chết thảm, còn cố tình đặt ở nơi âm khí nặng như vậy.

“Sở Nhạc, mấy tên này có khi nào thành đồng loại với anh luôn không?”

Sở Nhạc:…

Đừng có đánh đồng tôi với đám thi thể đó cảm ơn.


“Đây là dưỡng âm hồn, đưa cô hồn nhập vào thi thể oán khí nặng để tu luyện có thể giữ gìn hồn phách, là một pháp thuật cổ xưa.”

“Nha, rất nổi tiếng sao?” Ngô Bất Lạc có chút hứng thú.

“Là loại rẻ nhất trong các loại Cố hồn thuật.” Sở Nhạc bĩu môi.

“Xem ra tôi và ông chủ này có tiếng nói chung.” Ngô Bất Lạc thành tâm thành ý nói.

“Xin hỏi quý khách muốn mua tin tức gì?” Một âm thanh máy móc phát ra từ loa trong nhà xác, u ám không chút tình cảm, phối hợp với khung cảnh nhà xác, người nhát gan chắc chắn sẽ bị hù chết.

“Đề thi Âm quan khảo thí.” Ngô Bất Lạc lấy thẻ ngân hàng ra, trong thẻ có ba trăm vạn, “Mua hai cái trước đi.”

“Ngại quá, quý khách, tiền của ngài chỉ đủ mua một tin.” Loa tiếp tục phát, “Cuộc thi chỉ còn một tháng nữa, cho nên tin tức tăng giá, ban đầu một trăm vạn một tin nhưng hiện tại là ba trăm vạn.”

“Cmn, các người cũng quá đen tối!”

“Quý khách có thể không mua.”

Đây là lũng đoạn ngành nghề!

Ngô Bất Lạc cảm thấy trái tim đang rỉ máu.

Ba trăm vạn một đề, trước đây hắn tìm được tổng cộng hơn ba trăm đề thi, này chính là một trăm triệu a!

Một trăm triệu!

Hắn thế mà lãng phí một trăm triệu?

“Không thể rẻ hơn chút sao?” Ngô Bất Lạc không cam lòng, giãy giụa trước khi chết.

Hũ tro cốt của Sở Nhạc đập từng cái lên ngực Ngô Bất Lạc.


Đã là lúc nào rồi mà còn xót tiền?!

Thật sự muốn tiền không muốn mạng luôn à.

“…Có.”

Có thật sao?

Ngô Bất Lạc lập tức tỉnh táo, “Cái gì cái gì, mau nói xem.”

“Bổn tổ chức cung cấp đề thi thường có hệ số nguy hiểm thấp.” Loa nói, “Nói cách khác, miễn là mua đề thi của bổn tổ chức không cần phải chịu nguy hiểm, cũng có thể trực tiếp đạt được đề thi. Nhưng đôi khi, bổn tổ chức sẽ tung ra tin tức đề thi đặc biệt rẻ, giá gốc 39 vạn bán 99 vạn một tin.

99 vạn một tin, là đặc biệt rẻ!

Cmn không biết xấu hổ!

“Khác nhau chỗ nào chứ?” Ngô Bất Lạc hỏi thêm một câu.

“Tin tức giá rẻ vẫn đảm bảo có được đề thi, chỉ là yêu cầu phải đối chiến với quỷ hồn, tốn thêm chút thời gian, bình thường cần bảy ngày nửa tháng có hơn, nhưng mà tin tức đặc biệt đôi khi có khả năng xuất hiện hai ba đề thi trở lên, nếu quý khách bằng lòng bán đề thi dư ra, bổn tổ chức nguyện ý dùng một trăm năm mươi vạn để mua lại.”

…Quá đen tối!

Mua bán một tin tức như này liền lãi một trăm năm mươi vạn.

“Cho một tin 99 vạn.” Ngô Bất Lạc nhanh chóng quyết định.

Còn mỗi một tháng, quá ngắn.

Hơn nữa, ngay cả hầu yêu với diễm quỷ đều bị hắn hố rồi, còn sợ quỷ khác sao?

Đinh một tiếng.

Cùng lúc di động Ngô Bất Lạc phát ra âm thanh tin nhắn nhắc nhở đã trừ 99 vạn, một thi thể trong nhà xác bỗng nhiên thẳng tắp ngồi dậy.

Ngô Bất Lạc sợ tới mức thiếu chút nữa trực tiếp xuất chiêu.

Thi thể kia mở mắt, sắc mặt xanh trắng, giống như đã chết lâu ngày.

– –Đm!

Thi thể không có cảm giác, nó nhìn thẳng, gằn từng chữ một nói, “Ở thành phố A có một cái biệt thự, gần đây xảy ra chút hỗn loạn, trước mắt đã có 13 người mất tích…”


Vài ngày sau.

Ngô Bất Lạc từ chối người đàn ông giàu có nào đó trên phi cơ, một mình kéo va li đi đến thành phố A.

Thành phố A là thủ phủ nổi tiếng trong lịch sử, người lui tới rất nhiều. Nhưng hiện tại đúng lúc trời nóng, lại chưa đến nghỉ hè, đây giống như mùa ít khách du lịch, nhân viên không nhiều như bình thường.

Nhà tang lễ bán ra tin tức đặc biệt tuy giá 99 vạn rất xấu xa nhưng dịch vụ không thể chê. Không những giúp Ngô Bất Lạc giải quyết vé máy bay khứ hồi và vấn đề thân phận còn trực tiếp để Ngô Bất Lạc có lý do chính đáng vào trong căn biệt thự nơi có đề thi.

Thân phận hiện giờ của Ngô Bất Lạc là một nhân viên hạch toán của một công ty bất động sản lớn, theo yêu cầu của chủ nhân biệt thự đến tính toán giá trị biệt thự làm thủ tục đền bù.

Biệt thự này nằm ở chân núi, phụ cận nơi này chuẩn bị xây quốc lộ, kế hoạch sang năm phải bắt đầu dỡ bỏ. Chủ nhân biệt thự quanh năm ở nước ngoài, biệt thự cho người môi giới thuê để tiếp khách du lịch.

Ban đầu cũng không có vấn đề gì, nhưng kì lạ là, rõ ràng có khách vào trong biệt thự, sau đó lại biến mất một cách li kì, ngay cả video giám sát cũng không quay được tung tích. Nhà tang lễ nói lúc đầu cũng có thí sinh tò mò đến biệt thự này xem thử, đáng tiếc thực lực không đủ để lấy được đề thi, cũng như không giải quyết được lệ quỷ bên trong, lúc này mới đem tin tức bán cho nhà tang lễ.

Ngô Bất Lạc xuống xe, nhưng không lập tức bước vào trong biệt thự.

“Sở Nhạc, anh có nhìn ra biệt thự này có vấn đề gì không?” Ngô Bất Lạc dò hỏi.

Sở Nhạc từ lúc Ngô Bất Lạc mua tin tức đề thi này đã bắt đầu có chút âm dương quái khí, hiển nhiên không ưa hành vi tự tìm đường chết muốn tiền không muốn mạng của Ngô Bất Lạc.

“Quỷ không phải đáng sợ nhất, nghèo mới đáng sợ nhất.” Ngô Bât Lạc nói năng lý lẽ hùng hồn, “Nếu tôi lấy được một điểm này thì không biết vòng hai Âm quan khảo thí còn phải tốn bao nhiêu tiền nữa? Không chuẩn bị tốt tự trước, vạn nhất đến lúc đó nghèo rớt mồng tơi thì phải làm sao?”

Đáng thương hắn hồi trước từng là một phú nhị đại muốn gì mua đó, hiện tại nghèo thành như vậy, hắn cũng rất không dễ dàng, aiz. Huống chi Sở Nhạc ăn uống hoành tráng như vậy, một ngụm một viên nhân sâm, hắn mà không nỗ lực kiếm tiền thực sự không nuôi nổi.

“…Tiền riêng của cậu hẳn là đủ cho cậu sống hết nửa đời sau.” Sở Nhạc sâu kín nói, “Đừng cho là tôi không biết mức chi tiêu của con người các cậu.”

“Không được, trước kia mỗi tháng tiền tiêu vặt của tôi là một trăm vạn, nếu không đạt tới mức đó tôi vẫn luôn thấy mình nghèo rớt mồng tơi.” Ngô Bất Lạc che ngực, “Chắc tôi bị sang chấn tâm lí rồi.”

Bị tổn thương tâm lí như này chẳng có mấy ai đâu.

Sở Nhạc muốn nói lại thôi, hắn biết có nói gì với Ngô Bất Lạc cũng vô dụng.

Ngô Bất Lạc đã nhận định việc gì thì mặc kệ người khác ba hoa chích chòe thế nào đi nữa cũng sẽ không dao động.

“Được rồi, chúng ta đến cũng đã đến, nếu anh không muốn tôi xảy ra chuyện gì thì giúp tôi xem xem cái biệt thự này có vấn đề gì không?” Ngô Bất Lạc thấy ổn liền thôi.

“Có chút oán khí, nhưng đối với chúng ta không là gì cả.” Sở Nhạc quan sát biệt thự, “Chỉ là có tí phiền phức, quỷ ở đây không chỉ một con.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, nếu chỉ có một con thì 99 vạn tiền phí của tôi không trở về được.” Ngô Bất Lạc vô cùng vừa lòng với đáp án này, “Một khi đã như vậy, chúng ta chỉ cần giải quyết sự kiện lần này, khiến quỷ bên trong ngoan ngoãn phun ra đề thi là được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.