Đọc truyện Không Thích Mèo, Thích Phi Công! – Chương 99
Nơi hẹn là một quán bar khá nổi tiếng ở chỗ này. Bạch Linh đứng trước cửa quán bar, hít một hơi sâu định bước vào. Còn chưa bước chân được vào, đã bị hai vệ sĩ mặc vest đen đeo kính râm ở ngoài cửa chặn lại.
– Xin lỗi, nhưng ở đây có quy định về giới hạn người vào. Mời đi cho.- Hai tên đó nhìn Bạch Linh ăn mặc như học sinh cấp 3, nhìn còn hơi ngớ ngẩn cù lần thì nói.
– Tôi có hẹn ở đây.- Bạch Linh vẫn giữ bình tĩnh nói.
– …- Hai người đó nhìn nhau.- Mời đi cho. Nơi này không dành cho những người nhà quê như cô đâu.
Bạch Linh cau có nhăn mày, nhìn lại mình một lượt, cũng không đến nỗi nào mà nhỉ… Chỉ là bản thân ăn mặc có chút xuề xòa. Tại vừa nãy bận thi đấu lại còn vội vàng chạy vào thăm Thần Phong, lúc về đã sát giờ hẹn nên Bạch Linh cũng lười đi thay đồ, cứ thế mà mặc áo phông có in logo team mình với quả quần tới đầu gối hầm hố của mình, chân thì đeo giày thể thao còn bám bụi. Nhìn đúng là có chút không giống cô gái ở tuổi 20 tý nào cả… Nhìn giống mấy đứa học sinh nghịch ngợm thật sự, đã vậy Bạch Linh còn để tóc ngắn ngang vai, nhìn càng giống trẻ con đang đua đòi đi tới mấy nơi của người lớn thực sự.
Advertisement / Quảng cáo
– Tôi thực sự có cuộc hẹn ở đây mà.- Bạch Linh tiến lên cố gắng chen vào.
Hai người vệ sĩ đó không thương tiếc túm lấy Bạch Linh ném ra. Bạch Linh bị ném trúng một người, lưng đập vào ngực cậu ấy. Người đó đỡ lấy vai Bạch Linh, vừa quay đầu lại thì không phải ai khác. Là Hồng Nam, bên cạnh còn có Bích Hạ. Cả hai đều ăn mặc vô cùng chỉn chu. Hải Đăng một thân quần trắng với áo sơ mi, còn khoác áo vest màu xanh dương ở ngoài, nhìn vô cùng trẻ trung chứ không hề có cảm giác của mấy cụ già trung niên. Bích Hạ thì khỏi nói rồi, một thân váy liền kiểu chân váy bút chì bó thanh lịch màu xanh nhạt, tệp tông với Hồng Nam, còn đính đá lấp lánh tinh xảo như có gắn sao trên người vậy… Mái tóc dài thường ngày cũng được Bích Hạ buộc lên kiểu cách, lộ ra bờ vai trần trắng hồng mịn màng.Thực sự là xao xuyến tim người đối diện. Vì cô ấy vốn có vẻ quyến rũ người khác dù không phải quá lộng lẫy nên chỉ trang điểm nhẹ cũng đã ghi điểm tuyệt đối. Bạch Linh nhìn hai người mà đơ ra một lúc.
– Bạch Linh, trùng hợp vậy, lại gặp cậu ở ngoài.- Hồng Nam mỉm cười.
Bạch Linh chỉnh tề đứng thẳng ngay ngắn lại. Miệng cười gượng gạo đáp lại. Nghĩ lại thì lần trước gặp cũng không kiểm chế quá rồi, Hồng Nam cậu ta cũng không phải làm gì tổn hại đến mình a…
– Yo, cậu cứ thế mà đến thẳng đây à?- Bích Hạ tỏ ra ngạc nhiên.
– Ahaha… thi đấu xong có chút việc nên không có thời gian.
– Không sao, để mình bảo với họ.- Hồng Nam nói.
Rồi sau đó Hồng Nam nói gì đó với hai người kia, rồi quay ra mỉm cười với Bạch Linh và Bích Hạ rồi nói vào thôi. Ở bên trong không giống tưởng tượng của Bạch Linh lắm… Nhìn có vẻ sang trọng và có chiều sâu thẩm mỹ hơn những quán bar khác.
– Phải rồi, vừa nãy chỉ cần đưa chứng minh nhân dân ra là được rồi, cậu không mang theo à?- Hồng Nam quay sang nói với Bạch Linh đang đi đằng sau.
– A… không nhớ đến.- Bạch Linh thốt lên.
Hồng Nam mỉm cười rồi quay lên, một lúc sau lại hơi liếc về phía Bạch Linh. Từ trước đến nay không nghĩ, cậu ấy cũng có những mặt như vậy. Dù cậu ấy không giống những cô gái khác hay diện váy áo nữ tính, cũng không giống Bích Hạ luôn khiến người khác cảm thấy quý mến nhưng lại luôn có những thế mạnh mà khiến người ta bất ngờ. Dù sao thì có vẻ Bạch Linh cũng không còn quá ác cảm với mình nữa rồi, như vậy xem như tốt hơn rồi.
Ba người đi đến một phòng cỡ vừa mà đã được đặt sẵn. Một vài bạn học cũ cũng đã ngồi đó. Thấy ba người họ thì đều nhiệt tình vẫy tay gọi.
Advertisement / Quảng cáo
– Yo, hai người này vẫn dính với nhau như sam vậy nhỉ, bao giờ thì chính thức yêu nhau đây.- Một tên mở lời trêu chọc Hồng Nam với Bích Hạ.
– Ồ, kia không phải là Bạch Linh huynh đệ đó sao, nhìn cũng không khác ngày trước nhỉ, có cốt khí nam nhi a.- Một vài người nữa thì thấy Bạch Linh liền lên tiếng.
– Không nghĩ ba người lại cùng nhau thi đấu cái gì đó ở đây đấy. Đúng là đến giờ Bạch Linh với Hồng Nam vẫn đối đầu nhau nhỉ.
– Chuyện hồi còn nhỏ rồi mà…- Hồng Nam vẫn một bộ mặt tươi cười.
– Đúng vậy, đúng vậy.- Bạch Linh cũng thuận miệng nói theo.
– Nói gì thì nói, Bích Hạ, có phải cậu là hồ ly không, càng ngày càng xinh đẹp quyến rũ.- Mấy người bạn nữ xuýt xoa ngưỡng mộ.
– Làm gì có…
– Tình tay ba ngày ấy vậy mà giờ lại đi với nhau cùng đến đây, đúng là lạ nha.- Một cậu bạn trêu chọc.
Bạch Linh hơi sững lại.
– Ai năm đó chẳng biết, Bạch Linh thích Hồng Nam, mà Hồng Nam lại thích Bích Hạ…
– Các cậu… không phải đâu.- Hồng Nam nói.
– Đương sự còn chưa mở lời, cậu vội cái gì.- Mọi người đều quay ra Bạch Linh.
Advertisement / Quảng cáo
– Haha… Tuổi trẻ mà, cảm nắng một chút lúc bồng bột cũng không phải có gì lạ.- Bạch Linh vừa cúi đầu liền ngẩng lên, tỏ ra thoái mái.
Đúng vậy, bản thân cũng không làm gì sai cả, có gì mà không dám thừa nhận chứ… Bạch Linh tự lấy lại chí khí.
– Yo, lớp trưởng vậy là thừa nhận rồi…- Mọi người đều hò reo phấn khích.
– Thì sao chứ, cậu không phải cũng đã thích cô nàng X ở lớp bên tới mức ngày nào cũng mua nước nhờ người đưa sang hộ hả?- Bạch Linh hào sảng chỉ vào một tên.
– Wow… Đúng là lớp trưởng đại nhân lợi hại, không bắt cậu xấu hổ nổi. Vẫn là đại hán cường của năm xưa. Lợi hại lợi hại.
– Còn không phải sao…- Bạch Linh đắc ý chống nạnh, không để ý đến Hồng Nam và Bích Hạ vẫn lặng lẽ nhìn mình từ nãy.