Không Thèm Yêu Sếp

Chương 40: Nhảy tango cùng cậu


Đọc truyện Không Thèm Yêu Sếp – Chương 40: Nhảy tango cùng cậu

Tiền Duy vừa ăn vừa nghĩ: “Có hai trường hợp có thể phô bày được sự hấp dẫn của cậu, đầu tiên là thực lực cứng, thứ hai là thực lực mềm, thực lực cứng chính là dáng người những thứ biểu hiện ra bên ngoài, thực lực mềm chính là những thứ như tính cách hay tài năng của cậu, như thế này nhé, trước hết chúng ta nên cho Mạc Tử Tâm biết về thực lực cứng của cậu đi! Dáng người cậu đẹp như thế không thể lãng phí được ! Nếu không thì cậu rủ Tử Tâm cùng đi bơi xem? Không được không được, tôi quên mất Mạc Tử Tâm không biết bơi, nếu không cậu rủ cậu ấy đi hát karaoke ? Giọng cậu rất dễ nghe .” Tiền Duy vỗ đùi, “Tôi cảm thấy chiêu này được đấy, trong phòng KTV dưới ánh đèn lờ mờ, âm nhạc vang lên, giọng cậu lại trầm ấm hát cho Mạc Tử Tâm nghe bài ‘Mười năm’ của Trần Dịch Tấn, không cần nói nhiều đâu, chỉ cần thỉnh thoảng quay lại nhìn cô ấy với ánh mắt thâm tình thôi là đủ rồi…”

[1] Mười năm – Trần Dịch Tấn

Mặt Lục Tuân chẳng chút biến sắc: “Tôi mù nhạc.”

“…”

Chiêu này không dùng được, vậy đổi sang chiêu khác, Tiền Duy không ngừng cố gắng : “Nghe nói khi con trai vận động thì đó là lúc cậu tỏa hocmon nam tính nhiều nhất, nếu không thì cậu hẹn Tử Tâm cùng đi đánh cầu lông? Sau đó thể hiện kỹ thuật cao siêu và phong thái ngời ngời của cậu cho cô ấy xem!”

“Tôi đánh cầu lông cũng dở.”

Không phải chứ… Tiền Duy nghĩ thầm, rõ ràng sau khi đi làm khả năng đánh cầu lông của anh không hề có đối thủ, thậm chí trong hiệp hội luật sư đại học A cũng chẳng ai đánh bằng anh, tại sao hồi đại học lại nói kỹ thuật cầu lông kém cỏi? ? ? Chẳng lẽ Lục Tuân chơi cầu lông giỏi như vậy, là do đã khổ luyện vì công việc mà thôi? ? ?

Được rồi được rồi, cầu lông không được, thì đổi sang môn khác, Tiền Duy tiếp tục đề nghị: “Vậy tennis thì sao?”

“Tôi chưa chơi bao giờ.”

Tuyệt tuyệt, hóa ra khả năng chơi tennis ngang cơ với cầu thủ chuyên nghiệp của Lục Tuân cũng là sau khi đi làm mới luyện thành …

Tiền Duy gần như vắt hết óc, suy nghĩ hết kế sách này đên kế sách khác, nhưng cái thì Lục Tuân không biết, cái thì lại chẳng giỏi, cô thật sự không ngờ, một Lục Tuân toàn năng sau khi bước vào xã hội lại là một người chẳng biết gì lúc đang ngồi trên ghế nhà trường. Quả thực là…cạn lời!

***

Chắc hẳn là trời không phụ người có lòng, sau khi ăn cơm với Lục Tuân xong, cô mang tâm sự nặng nề ấy về trường, trên đường trở về ký túc xá, cô vừa ngẩng đầu một cái, chợt thấy một hi vọng mới.

Cô vừa nhìn thấy một tấm poster quảng cáo về cuộc thi đấu vũ đạo của trường.

Phải rồi! Ở kiếp trước, cũng vào tầm này, trường học phát huy phong trào văn nghệ dành cho sinh viên, vì thế nên đã tổ chức chương trình thi đấu vũ đạo đầu tiên, để đảm bảo số lượng người tham dự, mỗi khoa trong trường nhất định phải có ba người tham gia.


Kiếp trước, trong cuộc thi đấu vũ đạo này, chính nhờ điệu tango mà hai người Lục Tuân và Mạc Tử Tâm đã đoạt giải quán quân !

Tiền Duy nhớ vô cùng rõ ràng, vì khoa nào có sinh viên chiến thắng cuộc thi này sẽ được nhận thêm một khoản chi phí hoạt động từ nhà trường, bởi vậy chủ nhiệm khoa cô Quý vô cùng hào hứng với cuộc thi này, cô liên tục cổ vũ mọi người tham gia cuộc thi, ngay cả người vốn chẳng bao giờ có hứng thú với các hoạt động của trường như Tiền Duy cũng được cô gọi riêng tới động viên. Mà người giữ nhiệm vụ làm gương mặt đại diện tham gia các chương trình thi đua của khoa là Mạc Tử Tâm tất nhiên sẽ không thể vắng mặt, từ nhỏ cô nàng đã được rèn luyện trong môi trường cầm kỳ thi họa đầy nghệ thuật, khả năng vũ đạo không tệ, trong đó điệu tango là giỏi nhất.

Mà trùng hợp là Lục Tuân cũng biết nhiều về điệu nhảy tango, cuối cùng dưới sự trợ giúp của huấn luyện viên, hai người đã đại diện cho khoa luật tham gia cuộc thi.

Tiền Duy không tới hội trường hôm ấy xem thi đấu, những chuyện cô biết đều thông qua Tiền Xuyên, năm đó đúng khoảng thời gian này anh đang khổ cực theo đuổi Mạc Tử Tâm, vì thế luôn quan tâm tới nhất cử nhất động của Mạc Tử Tâm và tình địch Lục Tuân của mình.

Mặc dù chưa xem màn biểu diễn của Mạc Tử Tâm và Lục Tuân nhưng Tiền Duy vẫn biết, Lục Tuân nhảy điệu tango khá đẹp mắt.

Trong công việc sau này, vì những buổi tiệc rượu có khách nước ngoài, Lục Tuân lại chẳng có bạn gái, để bớt việc anh chẳng hề ngại ngần lợi dụng thân phận ông chủ để bức ép Tiền Duy đi cùng mình, còn tiến hành huấn luyện ngắn hạn cấp tốc cho cô về khiêu vũ. Từ ấy Tiền Duy đã trở thành bạn gái anh có mặt ở không ít những bữa tiệc rượu như thế, tuy nhiên cô cũng rất vui lòng, bởi vì lần nào Lục Tuân cũng trả lương ngoài giờ gấp đôi cho cô.

Việc này không thể chậm trễ, Tiền Duy ba chân bốn cẳng chạy thẳng tới ký túc xá của Mạc Tử Tâm.

“Tử Tâm, cậu có muốn tham gia cuộc thi vũ đạo của trường không? Cậu đã tìm được bạn nhảy chưa?”

Vẻ mặt Mạc Tử Tâm sầu lo: “Chưa có, ban đầu tôi định đăng ký nhảy tango, nhưng nam sinh trong khoa chúng ta chẳng ai có thể làm bạn nhảy với tôi cả.”

“Tìm Lục Tuân đi! Lục Tuân biết nhảy tango đấy!”

Mạc Tử Tâm thở dài: “Tôi biết, huấn luyện viên cũng nói trong sơ yếu lý lịch cá nhân cậu ấy có ghi tango là một trong những sở trường của cậu ấy, cho nên chúng tôi đã đi tìm cậu ấy mời cậu ấy tham gia, nhưng cậu ấy lại từ chối.”

“Hả? ? ?”

Mạc Tử Tâm tất nhiên rất thất vọng: “Tóm lại nói gì cậu ấy cũng không muốn tham gia, huấn luyện viên còn nói sau này điểm danh môn tự chọn cộng đồng thầy ấy có thể mở một con mắt nhắm một mắt nếu cậu ấy vắng mặt, vậy mà cậu ấy cũng chẳng đồng ý. Chúng tôi cũng đâu thể ép buộc cậu ấy, vì cậu ấy không muốn tham gia cuộc thi này mà.”

***

Tiền Duy gần như hùng hùng hổ hổ đến tìm Lục Tuân.


“Mạc Tử Tâm và huấn luyện viên cũng đã tới tận nơi mời cậu làm bạn nhảy với cô ấy, sao cậu lại không đồng ý ?!” Tiền Duy cảm thấy thật khó tin, “Không phải đã nói sẽ theo đuổi Mạc Tử Tâm à? Có phải cậu không biết nhảy tango đâu, lần này không phải là cơ hội để Mạc Tử Tâm bái phục khả năng của cậu sao?”

“Tôi không biết nhảy.” Lục Tuân nhìn thoáng qua Tiền Duy, vẫn là vẻ mặt nói thêm một chữ là tổn thất một trăm tệ.

Tiền Duy giận không chỗ trút: “Chẳng phải trong sơ yếu lý lịch cậu đã ghi điệu tango là sở trường của cậu à? ! Sao lại nói không biết? ? Lục Tuân, khiêm tốn quá mức thì chính là kiêu ngạo đấy!”

“Cậu đã từng đọc tóm tắt giới thiệu bản thân của các diễn viên chưa?”

“Hở?”

“Trong tóm tắt giới thiệu bản thân của các diễn viên mục năng khiếu và sở thích lúc nào cũng liệt kê hàng tá như dương cầm, ballet, rồi ngôn ngữ thông thạo sẽ ghi thêm tiếng anh, nhưng thực tế thì sao? Trương Lâm nói tiếng Anh cậu có nghe được không? Trần Gia chẳng hiểu gì về phổ nhạc nhưng chẳng phải vẫn nhận mình có bằng piano cấp mười để tuyên truyền đó sao?” Lục Tuân nhếch miệng, “Năng khiếu sao, cậu không biết tất cả mọi người đều dùng nó để marketing cho bản thân à?”

“Nhưng… rõ ràng cậu nhảy tango rất đẹp mà!”

Lục Tuân nhún vai: “Cậu chưa thấy tôi nhảy bao giờ, sao cậu biết tôi nhảy đẹp ?.”

“…”

“Điệu tango quả thực tôi có biết chút ít, nhưng nhảy không giỏi lắm, chỉ học được vài điệu nhảy lông gà vỏ tỏi, hơn nữa còn nhảy cùng Mạc Tử Tâm, lúc lấy tôi cảm thấy lo lắng, nhất định sẽ càng nhảy kém hơn, chứ đừng nói là biểu diễn trên sân khấu.”

Tiền Duy nghe Lục Tuân giải thích, lúc này mới bừng tỉnh ngộ, phải rồi! Hiện giờ Lục Tuân mới chỉ là một nam sinh 19 tuổi, khi đối mặt với nữ sinh mình thích, cũng sẽ cảm thấy lo lắng hồi hộp mà không phát huy được khả năng của mình, đó cũng là một chuyện hết sức bình thường.

“Nhưng cậu cũng không thể buông tha cơ hội này dễ dàng như thế được!”

Nhưng thái độ của Lục Tuân khá kiên quyết: “Tôi không đi.”


Đúng là đàn ông hay sĩ diện, anh đang sợ mình không thể biểu hiện tốt mà ngược lại còn bêu xấu bản thân mình!

Tiền Duy thầm nghĩ, quyết định hi sinh bản thân mình: “Vậy như thế này đi, cũng may là tôi cũng biết chút chút về điệu tango, nếu không tôi tập luyện riêng cho cậu nhé? Cậu từ từ làm quen rồi bắt đầu tìm lại cảm giác, tranh thủ cướp lấy cơ hội này?”

“Cậu cũng biết nhảy tango sao?” Lục Tuân có vẻ khá ngạc nhiên với câu trả lời của cô.

“Biết chút chút!” Tiền Duy cố gắng khuyên, “Thế đi, tôi và cậu, cậu cùng tôi luyện tập, sau khi thành thạo thì sẽ không cảm thấy lo lắng nữa!”

Mặc dù Tiền Duy cố gắng thuyết phục, nhưng kỳ thực cô cũng chẳng ôm hi vọng mấy, Lục Tuân vốn là người tình cách bướng bỉnh, những chuyện mà anh đã quyết, người khác có nói thế nào cũng chẳng thể thay đổi ý nghĩ của anh.

Nhưng chắc hẳn những chuyện liên quan tới Mạc Tử Tâm đều là ngoại lệ với Lục Tuân, anh trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng khẽ gật đầu một cái.

“Vậy cứ theo lời cậu nói , tôi sẽ cùng cậu tập tango.”

Vì tình yêu, ngay cả Lục Tuân cũng hiểu lý lẽ kẻ thức thời mới là tuấn kiệt!

***

Trong lòng Tiền Duy kỳ thực đã tính toán hết rồi, cô thầm nghĩ, Lục Tuân đã có nền tảng sẵn về điệu nhảy tango, hiện giờ là vì không tự tin và lo lắng, nên mình phải tập luyện với anh nhiều hơn, khích lệ anh nhiều hơn, anh mà càng tự tin, sẽ càng dễ tìm được cảm giác , đến lúc đó anh sẽ nắm tay Mạc Tử Tâm cùng đoạt cúp vô địch cuộc thi vũ đạo.

Nhưng chút tâm tư này của Tiền Duy đã hoàn toàn tan vỡ, sau khi chính thức bắt đầu tập luyện cùng Lục Tuân.

Ai nói cho cô biết đi, người đang đứng trước mặt cô chân tay vụng về , vũ điệu chẳng khớp với nhạc này là ai? ! Đây đúng là Lục Tuân nhảy tango quyến rũ tới mức mấy em gái ở sở luật cứ điên cuồng muốn thoát y vì anh đó sao? !

Đối mặt với một Lục Tuân chẳng hề biết tí gì về Tango, Tiền Duy không khỏi bực mình: “Lục Tuân, thế này mà cậu dám đưa tango vào mục năng khiếu trên sơ yếu lý lịch của mình ấy hả! Cậu phải tìm hiểu dần về tội quảng cáo giả đi!”

Xem ra đời trước Lục Tuân vì Mạc Tử Tâm mới ôm chân phật học tango là điều không thể nghi ngờ.

“Nào, nhảy điệu tango thì trán chúng ta phải chạm nhau, khoảng cách giữa hai người gần như bằng không, chân thì sao, phải đứng so le nhau, đúng rồi, đúng rồi, sau đó cậu tới gần tôi một chút.”

“Tay đặt trên hông của tôi, chuyển lên chút nữa.”

“Nhạc đến đoạn này, thì cậu phải xoay tròn một vòng, sau đó đá chân lên.”


“Eo! Đưa eo và cả hông cậu xoay như tôi này, bắt đầu!” Tên nhóc Lục Tuân này quả là trẻ con khó bảo mà, dù Tiền Duy chỉ đạo bằng miệng thế nào, tên nhóc này cũng không thực hiện đúng, làm hại Tiền Duy chỉ có thể trực tiếp nắn từng động tác cho anh, “Cái mông! Cái mông cao lên! Lại cao hơn chút! Đúng rồi!”

“Ôm tôi chặt hơn đi!” Theo điệu nhạc, Tiền Duy vừa nói, vừa kéo tay Lục Tuân đặt ra sau lưng mình, “Điệu tango là một phương thức giao lưu giữa hai cơ thể, cậu phải dùng trái tim để cảm thụ cơ thể của bản nhảy, vũ điệu của bản nhảy, cảm thụ âm nhạc, cảm thụ nhịp điệu của hai người.”

“Người cậu phải dính chặt vào tôi, gần thêm chút nữa đi, sau đó chân cậu và chân tôi sẽ quấn lấy nhau thế này…”

Trải qua một tiếng tập luyện, Tiền Duy quả thực sắp kiệt sức mà chết rồi, cô nhất thời không nhịn được mà than khổ: “Lục Tuân ơi Lục Tuân, bình thường cậu chẳng cần học cũng biết? Tại sao tới khiêu vũ, cậu lại ngốc thế hả!” Tên nhóc Lục Tuân này, còn đòi Tiền Duy nắm tay chỉ ra từng chỗ sai trong động tác của mình, tư chất ngu dốt đến mức này thì cũng đúng là cạn lời! Vậy mà sau khi đi làm Lục Tuân lại có thể nhảy tango gợi cảm thu hút người khác như thế xem ra là anh phải tự tập luyện khổ cực lắm đây!

Tiền Duy đã mệt lắm rồi, mà tên nhóc Lục Tuân vẫn không thực hiện đúng được động tác, giờ này mặt anh cũng đỏ ửng hết cả.

“Cậu cứ thế này không được đâu Lục Tuân, từ giờ đến hôm thi đấu còn một tháng nữa, với trình độ này của cậu thì từ ngày mai trở đi, ngày nào cậu cũng phải trải qua bài tập luyện địa ngục.”

“Được.”

Điều duy nhất khiến Tiền Duy vui mừng là, mặc dù tư chất Lục Tuân có hơi kém một chút, nhưng thái độ lại rất nghiêm túc.

Cũng không biết là ai trong khoa luật đã tung tin đồn, Tiền Duy vừa bí mật huấn luyện cho Lục Tuân mấy ngày, thì Tiền Xuyên lại tìm đến cửa.

“Ơ mẹ nó, tên Lục Tuân này chẳng biết xấu hổ gì cả, tôi nghe nói cậu ta đang tập luyện để cùng Mạc Tử Tâm tham gia cuộc thi vũ đạo tango của trường, phí công trước giờ tôi còn nghĩ tốt cho cậu ta, hóa ra cậu ta đúng là kẻ phản quốc mà, còn muốn theo đuổi Mạc Tử Tâm nữa!”

“Những người tham gia cuộc thi vũ đạo lần này đều do các thầy cô trong khoa tự chọn mà?”

Tiền Xuyên vô cùng ảo não: “Không biết giờ tôi bắt đầu tập thì có kịp không nhỉ.” Anh vô cùng buồn bực, “Khoa luật mấy người cũng thật là, nhảy điệu của dân tộc mình thì không nhảy? Điệu waltz cũng được mà, vì sao nhất định phải nhảy một điệu gợi tình như tango thế ?!”

Tiền Duy không vui: “Điệu tango gợi tình chỗ nào? Điệu nhảy của người ta mang đầy tính nghệ thuật!”

Tiền Xuyên khoa tay múa chân bắt chước động tác của điệu tango: “Bà nhìn thử xem, ôm thế này thế này, rồi sờ chỗ này, xoay uốn éo, cọ một cái , nếu ở những năm 80 thì đã bị quy thành tội quấy rồi rồi! Theo tôi thì điệu nhảy nên được bỏ đi thì hơn! Vừa nhảy đã thấy mờ ám rồi! Tôi đứng bên cạnh nhìn còn thấy hai người liếc mắt đưa tình, trông chẳng đàng hoàng gì cả!”

Tiền Duy theo phản xạ lên tiếng bảo vệ điệu tango: “Điệu tango không tạo ra cơ hội để người ta giao lưu ánh mắt với nhau! Mày chẳng biết gì về tango cả! Trong điệu tango hai người sẽ ôm nhau rất chặt, mặc dù khoảng cách giữa họ rất gần, nhưng lại đứng so le nhau, vốn chẳng có cơ hội giao lưu ánh mắt với nhau đâu!”

“Động tác cũng mập mờ quấn quýt như vậy, thì cần gì phải giao lưu ánh mắt nữa!” Tiền Xuyên nói với giọng đầy oán trách, “Tôi đã quan sát kỹ lắm rồi, trong phim chỉ cần xuất hiện điệu nhảy tango thì toàn là cẩu nam nữ đang ngoại tình ! Khiến người ta không biết người đang nhảy với đối phương là ai ! Cho nên bà thấy đấy, khó trách đầu phải so le nhau, vì sao chứ? Vì lúc nào cũng phải cảnh giác nhìn xung quanh xem vợ mình hay chồng mình có thấy cảnh này không! Tránh để ngoại tình mà bị phát hiện!”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.