Không Thể Làm Ngơ (Tfboys Version)

Chương 19: Bạn trai thật sự (phần 1)


Đọc truyện Không Thể Làm Ngơ (Tfboys Version) – Chương 19: Bạn trai thật sự (phần 1)

Buổi sáng hôm sau …

– Không ăn sáng à? – Vương Tuấn Khải nhướn mày khi thấy Di Di trên lầu bước xuống, trên mik đã khoác bộ đồng phục của trường Cao Trung

– Không thấy đói – cô nói rồi bỏ đi

.

.

.

Trên Trường Cao Trung…

Vừa tới cổng trường đã thấy đội ngũ Tứ Diệp Thảo đứng đông như kiến, tại sao thế nhỉ? Cô cố chen vào đám đông nhưng không được, một chị fan tốt bụng hỏi thăm

– Em cũng là Tứ Diệp Thảo à?

– Dạ không, em chỉ thấy tò mò thôi – cô cười – có chuyện gì hả chị?

– Em không biết sao? – Chị fan tỏ ra ngạc nhiên – 2 ngày nữa là tới buổi sinh nhật Vương Tuấn Khải đấy

– Hả? – cô giật mình – thủ lĩnh TFBOYS ấy ạ?

– Ừ

– Dạ vâng, em cảm ơn – cô nói rồi rảo bước vào trường


“Hai hôm nữa sinh nhật Vương Tuấn Khải sao mik không biết gì nhỉ? Nhưng rõ ràng là anh ta có nói gì đâu”


– Thiên Tuyết Di

– Hửm? – Cô giật mình, không không mới sáng đã có người lôi cả họ tên ra làm cô có chút khó chịu, theo phản xạ, cô quay về phía người đó – Ngọc Quý?

Cả lớp nhìn chằm chằm hai người, hiếm khi thấy Hội Trưởng lên đây nên có chút bất ngờ, và cũng một phần là do … soái ca đây rồi

– Mọi người cứ làm việc bình thường nhé, tôi lên đây để kiếm bạn gái tôi – cậu vẫy tay chào hỏi rồi tiến về Di Di

– Bạn gái? Không phải đấy chứ? Mik quên mất lời hứa rồi – cô lẩm bẩm rồi nhăn mặt

– Di Di – Tiếng nói quen thuộc vang lên, khỏi cần nhìn Di Di cũng biết đó là Vương Nguyên, cậu bạn thân của cô

– Vươ … Vương … Nguyên – cô lắp bắp – cậu đừng hiểu lầm, tớ với Ngọc Quý chỉ là …

– Tình nhân – Ngọc Quý đớp lời

– ??? – Vương Nguyên ngạc nhiên – Tình nhân? Sao tôi không biết?

– Cuộc đời của cậu suốt ngày sách vở thì biết cái giề? – Ngọc Quý cười


– Không, ý tôi muốn nói – Vương Nguyên kéo Di Di về phía mình – tôi là bạn trai cô ấy sẵn rồi – cậu nhếch môi

– Chứng minh đi – Ngọc Quý thách thức

– Không cần, đúng không Di Di? – cậu nháy mắt – tớ với cậu là bồ nhau mà

– Hả… ừm – cô gật đầu

– Thấy chưa?- cậu cười

– Cứ vậy đi – Ngọc Quý liếc xéo rồi xìa sát tai Di Di – đừng nghĩ nhóc thoát được vụ này – rồi cậu bỏ đi

Vương Nguyên nhanh chóng đè Di Di xuống ghế làm mọi người giật mình

– Rốt cuộc cậu đã đắc tội gì với cái tên Hội Trưởng đó? Đứng tham dự vào cuộc đời anh ta, nếu không cậu sẽ chuốc lấy hậu quả đấy

– … – cô không nói mà cứ lia lịa gật đầu

– Biết điều – cậu nhoẻn miệng

Rồi Thu Hường bước vào, nhìn hai người rồi ngồi xuống ghế

– Sao thế? Cậu bị ai đánh ghen à?- Vương Nguyên chọc ngoáy cô ta khi nhìn thấy vết bầm trên môi

– Ừm – Thu Hường quay xuống – còn nhân tài nào ở đây nữa?

– Đấy chỉ là nhẹ thôi – Di Di nhếch môi – hôm qua tôi vẫn luôn cầu nguyện một điều, giá như Vương Tuấn Khải không ở đó thì có lẽ giờ này cô đang nhâm nhi tách trà trong bệnh viện rồi

Thu Hường dận đỏ mặt, bất mãn quay lên

– Ủa? Là sao?- Vương Nguyên ngơ ngác chả hiểu cái mô tê chi

– Thì là có bốn người, hai gái hai trai, hai đứa con gái nói chuyện rồi chuyển sang gay lộn, một đứa bị đánh đến chảy cả máu – Di Di kể ẩn dụ, ý ám chỉ về việc tối hôm qua

– … – Vương Nguyên im lặng, không gian trùng xuống


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.