Đọc truyện Không Thể Ký Hiệu – Chương 78
05/04/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Chuyện lo lắng trong lòng đã được giải quyết, Túng Phồn vui vẻ ăn tết ở nhà họ Phí, đối với chuyện mình có phân hóa nữa hay không, hay là lúc nào sẽ phân hóa tiếp, cậu hoàn toàn không thèm để ý, dù sao thì thế nào cũng ổn cả.
Năm nay, Phí Nguyên và Mạc Y không bắt đầu đi làm từ mùng hai như mọi năm, mà ở nhà tận hưởng kỳ nghỉ dài chả mấy khi có được này.
Ở nhà họ Phí mấy ngày, Túng Phồn và Phí Hành Phong bèn quay về căn nhà nhỏ của họ. Tuy nói là về nhà, nhưng thực ra cũng không khác khi vẫn ở biệt thự là mấy. Đồ ăn đều là đóng gói mang về từ bên đó, nhiều đủ để ăn nguyên cả tuần không cần nấu nướng gì.
Sau khi về nhà, hai người đều rúc trong nhà không ló mặt ra bên ngoài. Bây giờ mọi người ít khi đến nhà họ hàng bạn bè chơi tết, phần nhiều là gọi điện hỏi thăm, gửi một cái lì xì trêи wechat, không cần biết là nhiều hay ít thì đều vui vẻ cả.
Trong lúc ở nhà, hai người họ cũng không hoàn toàn nhàn rỗi. Phí Hành Phong sẽ dành chút thời gian ở trong phòng đàn viết nhạc, Túng Phồn rốt cục cũng có thời gian nghe đối phương chơi piano. Đôi khi nếu Túng Phồn không bận làm gì, cậu sẽ vào phòng đàn, tùy tiện đánh loạn mớ nhạc cụ để bên trong một hồi, hoặc là đi chọc bàn phím piano của Phí Hành Phong, quấy rối không cho người kia viết nhạc. Mỗi lúc như vậy cậu đều bị Phí Hành Phong tóm lại, hôn một trận trừng phạt. Còn lúc Túng Phồn đang vẽ thiết kế, Phí Hành Phong cũng sẽ ngó đầu lại xem, nếu thích thiết kế nào thì ký luôn tên của mình vào bên cạnh, biểu thị hắn muốn bộ trang phục này.
Chuyện Studio tuy không cần Túng Phồn phải bận tâm, các thiết bị cần dùng đều đã được đặt mua hết, nhưng mà vải vóc còn phụ liệu vẫn cần cậu kiên nhẫn tìm nguồn hàng nhập vào, cho nên ngoài việc vẽ bản thảo, cậu cũng tiếp tục xem ảnh chào hàng của các nhà buôn vải. Tuy không cần dự trữ nhiều loại, nhưng ít nhiều gì cũng phải có, đặc biệt là màu sắc, phải chọn trước được những màu sắc thịnh hành của mùa tới, giờ nếu vội vàng đặt mua những màu hot trend của quý này rõ ràng là khả năng lỗ vốn rất cao, nhưng nếu là màu của quý tới thì dễ hoàn vốn hơn nhiều. Ngoài ra còn phải liên hệ với nhà buôn để họ gửi bảng mẫu vải cho cậu, cái này chỉ phải bỏ ra một khoản nhỏ, Túng Phồn sẽ không keo kiệt.
Ngày mùng ba, Rose Color bắt đầu các hoạt động nhóm. Nếu là bình thường, nếu không có công việc gì đặc biệt quan trọng, tết nguyên đán, ngôi sao idol cũng sẽ nghỉ ngơi bảy ngày. Nhưng đối với một nhóm nhạc siêu flop chuẩn bị ra mắt sản phẩm mới mà nói, nghỉ ngơi giờ này là một chuyện hết sức xa xỉ. Nhóm họ phải tranh thủ thời gian quay cho xong MV, như vậy album mới có thể nhanh chóng phát hành.
OceanWide Entertainment cũng đã đặc biệt chọn trước thời gian cho mấy người họ, thanh thủ để album của họ ra mắt vào khoảng trung tuần tháng sau. Phần lớn ca sĩ nhóm nhạc sẽ phát hành album trước khi tết đến, coi như quà tặng cho người hâm mộ đã ủng hộ họ suốt một năm vừa qua. Ca sĩ hot nhưng chưa đến độ nổi tiếng toàn dân, nếu không phát hành được ca khúc trong khoảng thời gian trước tết thì cơ bản là sẽ chờ đến tầm tháng ba mới ra album. Để đón một mùa xuân mới, họ rất thích ra mắt sản phẩm mới vào thời gian này, MV cùng bài hát chỉ cần có liên quan đến bốn mùa, thường thường sẽ có lượt xem không tồi. Còn lại chính là kiểu ca sĩ flop như Rosr Color, họ sẽ chọn phát hành ca khúc vào thời điểm ít người cạnh tranh, chí ít thì lên chương trình ca nhạc sẽ không phải chen nhau vỡ đầu như những lúc khác, cũng không đến nỗi bị sản phẩm của các tiền bối hay ca sĩ nổi tiếng khác đè xuống làm nền cho họ.
Nhân lúc từ tết Nguyên đán đến dịp phát hành âm nhạc mùa xuân có một khoảng trống như vậy, lúc này Rose Color tranh thủ ra mắt ca khúc mới cũng ít sự cạnh tranh hơn.
Túng Phồn không tới hiện trường, nhưng Hải Tuy chụp rất nhiều ảnh gửi cho cậu, nhìn thấy phong cách tạo hình cùng trang điểm của mấy cô gái, Túng Phồn vô cùng hài lòng, tràn đầy mong đợi đối với album của họ. Giống như lần trước Túng Phồn đã nói với Hải Tuy, mấy người bọn họ thực sự rất thích hợp lấn sân sang mảng thời trang. Họ nói chuyện thú vị, tính cách cũng tốt, vốn có lên các chương trình giải trí thì hiệu ứng cũng sẽ không kém. Nhưng ở trong giới giải trí này, thành công nhờ chân thật, mà thấy bại cũng nhờ chân thật, đặc biệt là trong tình huống bọn họ không phải quá hot, cá tính quá chân thật có khi lại trở thành yếu điểm để người khác lấy ra công kϊƈɦ, còn khiến họ không có sức chống lại, dù sao một nhóm nhạc đang flop, sức chiến đấu của fan hâm mộ thực sự không đáng để kể đến.
Buổi trưa ngủ một giấc ngắn, Túng Phồn tỉnh dậy rời giường, lảo đà lảo đảo mò vào phòng bếp lấy nước uống, sau đó uể oải ngã xuống sofa như người không xương, gối đầu lên chân Phí Hành Phong.
Phí Hành Phong đặt kịch bản trong tay xuống, xoa xoa gáy Túng Phồn, biết cậu sợ nhột nên hắn cũng không làm quá.
“Mới nãy anh đọc được tin tức Túng Sĩ Lương đính hôn ở trêи mạng.” Phí Hành Phong nói. Hắn biết Túng Phồn không để ý chuyện này, nhưng mà vẫn vô thức để ý biểu cảm trêи mặt cậu, chỉ sợ cậu thấy không vui.
Ánh mắt Túng Phồn sáng quắc: “Ồ, có chuyện gì hay ho à?”
Thấy cậu như vậy, Phí Hành Phong cũng yên tâm hơn, giở ảnh chụp màn hình tin tức trêи Weibo cho Túng Phồn xem.
Nếu là trước đây, hắn sẽ không làm như vậy, cũng không xem tin tức giải trí trêи mạng, mấy chuyện như vậy phần lớn là Tống Hưởng hoặc Lý Thiên Lang thấy rồi kể lại cho hắn, hắn nghe qua xong cũng quên luôn, không để trong lòng. Nhưng từ khi quen với Túng Phồn, biết cậu thích hóng hớt mấy tin tức kiểu này, hắn nếu lướt điện thoại thấy được sẽ để ý hơn một chút, như vậy lúc cùng Túng Phồn tán gẫu sẽ không đến nỗi cái gì cũng không biết. Vô tình hình thành thói quen “Túng Phồn chắc thích đọc mấy tin này, chụp lại lát cho em ấy xem”.
Nội dung bên trong bản tin không nhiều, đầu đề là “Túng Sĩ Lương lại đính hôn, nhà mẹ để đằng gái vừa ăn vừa gói mang về, tình cảnh hết sức hài hước”.
Phóng viên đưa tin viết, hôm nay Túng Sĩ Lương cùng một omega trẻ tuổi tổ chức lễ đính hôn tại khách sạn, tham gia buổi lễ hôm nay hầu hết là các giám đốc xí nghiệp nhỏ, không thấy có vị tai to mặt lớn nào. Có thông tin nói, đằng gái xuất thân từ gia đình bình thường, thành tích ở trường vô cùng nổi bật, là một omega tốt bụng, trong sáng. Túng Lãng không tham dự lễ đính hôn hôm nay, bên phía nhà họ Túng cũng không đưa ra bất cứ một lời giải thích nào.
Cảm giác chính ở buổi lễ đính hôn ngày hôm nay cho mọi người chính là một chữ “loạn”. Tiết kiệm là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, hiện giờ ở trong nước, bất kể là tiệc gia đình hay lễ đính hôn thì có rất nhiều gia đình vẫn giữ thói quen không ăn hết thì gói mang về, đây là chuyện hết sức bình thường. Nhưng lễ đính hôn lần này làm theo hình thức tiệc buffet, tự phục vụ, nhà mẹ đẻ đằng gái có không ít thân thích tới tham dự, ở hiện trường, thân thích nhà gái vừa vào sảnh tiệc đã đi thẳng đến khu ăn uống, thấy gan ngỗng và trứng cá muối, sườn bò cùng đồ ăn tráng miệng xong thì lập tức yêu cầu nhà bếp đóng gọi lại mười mấy phần. Lúc rời đi, trêи tay mỗi người đều cầm theo một túi đồ ăn to, ý như mới đi chợ mua đồ ăn về vậy, cảnh tượng hết sức buồn cười.
Trang tin cũng đính kèm ảnh chụp, có ảnh Túng Sĩ Lương đứng cùng cô gái trẻ kia; có ảnh hai người trò chuyện cùng những vị khách khác; có ảnh thân thích nhà gái, trêи đĩa còn đầy đồ ăn, vừa ăn vừa vênh váo hất hàm sai khiến nhân viên phục vụ gói món này món kia; còn có cả ảnh bộ dáng bọn họ lúc ra về, đùm to đùm nhỏ, thu hoạch dồi dào.
Lấy góc nhìn từ trong ảnh, đây chắc chắn không phải phóng viên do nhà họ Túng mời đến, góc chụp của tay phóng viên này tương đối bí mật, nhưng ảnh vẫn vô cùng rõ nét.
Túng Phồn không biết nên đánh giá việc này ra làm sao nữa.
Hành vi gói đồ ăn mang về là xuất phát từ bản tính tiết kiệm, cái này hoàn toàn không có vấn đề gì, lúc Túng Phồn với Phí Hành Phong ra ngoài ăn, nếu thấy đồ ăn còn thừa nhiều quá, cậu cũng sẽ gọi nhân viên để họ gói lại cho mình. Nhưng ở tiệc buffet mà lại đòi đóng gói mang về, vậy thì quá mức nực cười. nhưng mà nói gì thì nói, nếu nhà họ Túng đã bao cả nhà hàng, vậy người nha kia đòi đóng gói mang về cũng không quá đáng, cùng lắm là bị nhiều người cười chê như bây thôi.
Nhưng mà cái nhãn “Vừa ăn vừa lấy mang về”, “Không phóng khoáng” đã hoàn toàn chặn đứng khả năng được các phu nhân trong giới thượng lưu công nhận của cô gái này. Không có ai lại muốn tiếp xúc với người như vậy, thế có khác nào tự kéo đẳng cấp của mình xuống, cô ta đối với việc xã giao trong giới của các phu nhân cũng không đem lại lợi ích gì, bởi vì theo bản năng, họ thấy người có xuất thân như vậy khó mà có thể hỗ trợ mình được chuyện gì, trái lại còn tranh thủ chiếm lợi từ chỗ mình, bị người như thế dính vào rồi thì đừng hòng mà dứt ra được nữa.
Túng Phồn thất vọng chẹp miệng, nói: “Tuồng kịch hay thế này mà lại không có Viên Miên Di và Túng Lãng tham dự, quá là đáng tiếc.”
“Có lẽ là ý định của họ bị nhà họ Túng phát hiện ra, hoặc là có vệ sĩ riêng trông chừng, chặn không cho bọn họ vào bên trong rồi cũng nên.” Lấy tình huống trước mắt mà nói, nếu hai người kia xuất hiện, nhất định sẽ quậy tới lòng trời lở đất, đến lúc đó mặt mũi nhà họ Túng mới thật sự là không biết giấu vào đâu cho hết. Hơn nữa, giờ Túng Lãng đã coi như bị nhà họ Túng vứt bỏ rồi, cậu ta có mặt hay không đối với nhà họ hoàn toàn không thành vấn đề.
“Trước em thấy mẹ của cô gái này có hơi chặt chém, đòi sính lễ mà như bán con gái vậy, không ngờ đến thân thích cũng không giữ mặt mũi cho bà ta.” Túng Phồn cũng chỉ có thể dùng câu “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” để hình dung về người nhà này.
“Nếu là trước đây, nhà họ Túng vẫn có thể lựa chọn người này người kia, nhưng giờ có omega chịu ở cùng Túng Sĩ Lương là nhà họ đã phải thắp hương tạ lễ rồi, họ còn chờ được ôm cháu trai nhỏ mà. Vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết thì đối với nhà họ Túng chính là vấn đề đơn giản nhất. Omega này, mao mốt cũng dễ khống chế, chỉ cần có tiền, chờ giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt này trôi qua, Túng Sĩ Lương có tìm Tuesday ở bên ngoài thì cũng chỉ cần cho cô ta tiền để cô ta không làm ầm ĩ lên là chẳng thành vấn đề rồi.” Phí Hành Phong nói. Đầu óc Túng lão so với Túng Sĩ Lương thì xài tốt hơn nhiều, có lẽ là nhìn rõ điểm này, giả sử sau này Túng Sĩ Lương cùng omega kia sóng yên biển lặng ở với nhau độ mười năm, không cần biết con trai mình bên ngoài có bồ nhí hay không, chỉ cần không có tin tức ly hôn truyền ra, thì có thể tuyên truyền đây là tình yêu đích thực một lần nữa, nhà họ Túng không chắc có thể hoàn toàn trở mình, nhưng tình huống ít nhất cũng tốt hơn bây giờ, đối với tương lai của đứa cháu nhỏ cũng có lợi hơn.
“Em thấy lời này của anh phải thêm hai tiền đề nữa, một là đứa nhỏ của hai người họ phải chắc chắn là alpha, hai là Viên Miên Di và Túng Lãng phải thành thật chút, không ba ngày quậy một trận nhỏ, năm ngày quậy một trận lớn mới được.” Túng Lãng nếu đã quay về nhà họ Túng, bọn họ cũng đã thừa nhận thân phận của cậu ta, vậy tình huống bây giờ chính là mời thần thì dễ tiễn đi thì khó, không nói liệu nhà họ có cháu trai được nữa hay không, cho dù có, cũng phải mười tám, hai mươi năm mới nữa mới trưởng thành, trong thời gian này Túng Lãng có thể trơ mắt nhìn đứa trẻ lớn lên hay sao?
Bản tin này cũng không gây nên quá nhiều sóng gió, có nhìn thấy người ta cũng chỉ trào phúng một câu “Loại căn bã như Túng Sĩ Lương mà cũng tìm được omega” mà thôi.
*
Qua rằm tháng giêng âm lịch, Phí Hành Phong cùng Túng Phồn đi nhận bàn giao studio.
Studio được trang trí rất ổn, hoàn toàn chuẩn theo yêu cầu của Túng Phồn, mỗi gian phòng đều có thêm một phòng giải khát nhỏ, đây là do Phí Hành Phong đề nghị. Còn lại chỉ cần sắp xếp thiết bị cùng dọn dẹp vệ sinh lại, mấy chuyện này đều là chuyện nhỏ, thuê người đến làm, độ hai ba ngày là xong xuôi hết.
Về phần nhân viên, nhà họ Phí đã nhờ bên headhunter tuyển dụng đủ. Nhân sự của studio không nhiều, một hành chính văn phòng, một thư ký, một hậu cần, lại đã có Phương Na rồi, vậy là đủ.
Đứng ở trong phòng làm việc của mình, Túng Phồn nhìn ra xa xa, cảm thấy rất thoải mái, cậu xúc động nói: “Chớp mắt một cái em cũng tự làm ông chủ rồi.”
Phí Hành Phong đứng bên cạnh Túng Phồn, cười nói: “Muốn phát biểu cảm tưởng một chút không?”
“Cảm tượng chính là áp lực lớn, ít nhất mỗi tháng tiền lời phải đủ để trả lương cho nhân viên với tiền vật liệu.” Đúng, cậu chính là kiểu phàm phu tục tử như vậy đó.
Phí Hành Phong thích Túng Phồn như vậy, rất chân thực. Có ước mơ có mục tiêu đương nhiên là chuyện tốt, nhưng vẫn phải thực tế, ai cũng phải sống, nếu không mơ ước với mục tiêu cũng chả để làm gì cả.
“Em còn có anh.” Hắn không cấm Túng Phồn thực tế, chỉ là muốn nói cho cậu biết, cậu còn có hắn ở phía sau.
“Đúng.” Túng Phồn dùng vai huých nhẹ Phí Hành Phong một cái nói: “Anh chính là ngân hàng nhỏ biết đi của em.”
Phí Hành Phong ôm vai Túng Phồn: “Nguyện ý vì em ra tiền, xuất lực bất cứ lúc nào.”
Túng Phồn cười thầm, nói: “Vậy, anh Phí có cảm thấy em rất xứng dáng có một chiếc máy tính vẽ đồ họa tốt nhất thị trường không?”
Cậu biết Phí Hành Phong muốn đưa cho mình cái gì đó, từ nãy đã ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi mấy lần rồi, đây là vì để tâm đến lòng tự trọng của cậu. Cho nên Túng Phồn bèn chủ động đòi, đồ không quá quý giá, nhưng có thể thỏa mãn mong muốn được xài tiền của Phí Hành Phong, coi như là chút hỗ trở nho nhỏ của đối phương đối với công việc của cậu.
Phí Hành Phong lập tức nói: “Đương nhiên là được rồi, mua cho em hai cái, một cái để ở văn phòng, một cái ở nhà. Bàn vẽ cũng mua cho em loại tốt nhất.”
Túng Phồn phá lên cười: “Vậy cám ơn anh Phí đã quẹt thẻ trợ giúp nha.”
Từ khi Phí Hành Phong mặc chiếc áo khoác thêu hình thanh y kia xuất hiện trong lễ kỷ niệm thời trang hồi cuối năm, đã có rất nhiều người hỏi thăm hắn phương thức liên lạc của Túng Phồn, mà cách nhanh nhất, trực tiếp nhất là liên lạc với Lý Thiên Lang. Nhưng sau khi Túng Phồn bàn bạc với Phí Hành Phong xong, bèn quyết định trước tiên không nhận đơn hàng trước mà chờ studio khai trương rồi mới bắt đầu nhận. Thứ nhất, coi như lấy may cho studio, thứ hai là chờ thư ký giúp Túng Phồn sắp xếp công việc, tránh cho nhận quá nhiều đơn hàng một lúc, không làm xuể, lúc đó lại ảnh hưởng đến danh tiếng, cái được không đủ bù cái mất.
“Đúng rồi, cho anh xem logo nhãn hiệu mới thiết kế xong của em này.” Nói rồi, Túng Phồn lấy điện thoại, mở anh cho Phí Hành Phong xem.
Là một nhà thiết kế độc lập, Túng Phồn nhất định phải có tên gọi riêng cho nhãn hiệu của mình, đương nhiên là logo cũng phải có.
Phí Hành Phong cầm điện thoại của cậu, chỉ thấy trêи ảnh là một chiếc lá phong màu tím, bên trong còn có hai ngôi sao nhỏ, bên dưới là một dòng chữ viết tay tiếng anh “Star & Maple” —— Star là “Fánxīng”, ý chỉ Túng Phồn, Maple dĩ nhiên là để chỉ Phí Hành Phong, mà “Tinh & Phong” lại còn đồng âm với “Hành Phong” nữa* , logo còn dùng màu tím mà Túng Phồn thích nhất, có thể nói cái logo này chính là kết hợp trăm phần trăm giữa sở thích và tình yêu của cậu.
*Tinh Phong tiếng trung phát âm là / xīngfēng/, Hành Phong phát âm là / xíngfēng/
Phí Hành Phong ôm Túng Phồn, thật lâu sau cũng không nói gì, cậu rất ít khi nói ra miệng là yêu hắn, mà chỉ dùng hành động để đáp lại.
“Em lãng mạn lắm đúng không?” Túng Phồn vừa cười vừa khoe khoang.
Phí Hành Phong thấp giọng nói: “Đúng vậy, đối với anh, trêи đời này không có ai lãng mạn hơn được em hết.”