Đọc truyện Không Thể Ký Hiệu – Chương 51
06/03/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Ngày tiếp theo, Túng Phồn đúng là lại xin nghỉ nữa thật, cậu thậm chí bắt đầu thấy hoài nghi cuộc đời này, tin tức tố phù hợp thì tốt đấy, nhưng mà số lần cũng phải phù hợp mới đúng chứ? Cái này vốn ban đầu là cậu chủ động quyến rũ mà giờ cứ như bị phạt vậy, đau thì không đau, nhưng mà mệt chết được! Cậu hết đạn hết lương rồi mà vẫn bị Phí Hành Phong chọc cho có phản ứng, muốn khóc quá đi.
Hết một lượt khác, Túng Phồn chỉ thấy ba hồn bảy vía của mình như chạy ra ngoài chơi hết rồi, cậu nằm bẹp trêи người Phí Hành Phong không muốn động đậy, trêи người cả hai ướt đẫm nhưng Túng Phồn đã chẳng buồn nghĩ đó mà mồ hôi hay là cái gì, ga trải giường cũng te tua không nhìn ra được hình dạng ban đầu nữa, mà đấy là còn được đổi mấy lượt rồi đấy.
Bụng cậu vẫn co rút theo phản ứng sinh lý của cơ thể, cảm giác chướng chướng tê dại này không khó chịu, nhưng lai làm cậu không nhịn được rêи rỉ một tiếng.
Phí hành Phong xoa xoa mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu, tinh thần phấn chấn, nhẹ giọng hỏi: “Có khỏe không?”
Túng Phồn ngây ra một chốc mới phản ứng được, cổ họng khô khốc khàn khàn nói: “Không khỏe, không cho làm nữa. Em ngày mai không thể xin nghỉ tiếp được.”
Phí Hành Phong hôn nhẹ lên khóe môi cậu, nói: “Anh đi lấy cho em cốc nước đã.”
Hắn vừa cử động, cảm giác quái dị trong bụng của Túng Phồn càng rõ hơn, làm cậu chỉ muốn bật khóc, vội vàng nói: “Anh đừng cử động, không được nhúc nhích…”
Phí Hành Phong cười khúc khích: “Được, cứ như vậy, không động…”
Hắn rất thích phản ứng thân thể của Túng Phồn, giống như hai người bọn họ trời sinh đã thích hợp tiếp xúc ở khoảng cách âm như vậy.
Túng Phồn thở hổn hển, hít hít mũi mấy cái mới bình tĩnh lại được —— Làm với alpha đúng là không phải chuyện dành cho người mà.
Phí Hành Phong chờ cơ thể Túng Phồn chậm rãi thoát khỏi trạng thái này, nói chuyện để cậu phân tán sự chú ý: “Anh mở cho em một phòng làm việc riêng nhé? Để em tự làm ông chủ, sau này không phải xin nghỉ với người khác.”
Túng Phồn khịt khịt mũi hai tiếng: “Anh thấy em đẹp lắm đúng không?”
Phí Hành Phong ngây người, còn chưa kịp nghĩ xem ý Túng Phồn là gì thì đã nghe cậu nói tiếp: “Bỏ lớp filter trong mắt anh xuống nhìn coi, trình độ bây giờ của em mà đòi mở phòng làm việc riêng á hả? Anh không sợ lỗ chỏng gọng à? Với lại, chờ em mở phòng làm việc thật thì chắc chắn là bận rộn hơn bây giờ nhiều, càng không có thời gian nghỉ.”
Có ai mới khởi nghiệp mà cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện trốn việc nghỉ ở nhà chứ? Mỗi ngày làm việc chưa được mười sáu tiếng thì không đủ tiêu chuẩn của một “Startup”.
Phí Hành Phong ngẫm nghĩ một lúc, thấy đúng thật, lúc hắn mới thành lập công ty, cũng phải gặp gỡ xã giao liên lục, phải đến một tháng không thể về nhà ăn tối.
Hai mươi phút sau, Túng Phồn bình thường trở lại, Phí Hành Phong mới ôm cậu vào nhà tắm. Chờ thay ga trải giường xong, hắn mới để Túng Phồn lên giường nghỉ ngơi, bản thân thì xuống bếp nấu cơm. Ngẫm một hồi, không biết lúc nào Túng Phồn lại đói nữa, Phí Hành Phong thấy vẫn nên nấu nhiều nhiều một chút, còn lại có thể cất đi, bao giờ đói lại ăn.
Cháo gạo kê màu vàng chanh sôi lục bục trong mồi, hơi nước bay nên bị máy hút mùi hút đi, cái chảo bên cạnh đang xèo xèo rán cá, Phí Hành Phong vừa để ý cháo trong nồi, ướp gia vị cho thịt bò sợi, chuẩn bị quét một lớp dầu xong cho vào lò nướng, coi như thêm đồ ăn vặt cho Túng Phồn.
Đang vội nấu nướng trong bếp thì điện thoại di động của hắn vang lên, là Hứa Bách Vũ gọi tới.
Phí Hành Phong ấn nhận cuộc gọi, lập tức nghe thấy giọng nói sang sảng của Hứa Bách Vũ ở bên kia truyền tới, vừa cười vừa nói: “Cậu nói, sao trêи đời lại có người dễ thương như Túng Phồn vậy chứ, thế mà có thể làm Phan Huyền nhà tôi mua mấy thứ đồ bình thường không chịu dùng về.”
“Mua cái gì?” Phí Hành Phong thuận miệng hỏi, có lẽ là hôm nọ đi lấy số đo may quần áo xong hai người cùng nhau đi mua đồ.
Chờ chút đã, hôm đi đặt quần áo đó không phải là…
Quả nhiên liền nghe thấy Hứa Bách Vũ nói: “Mua cái gì sao có thể nói cho cậu biết được, đấy là chuyện riêng tư thầm kín của tôi với Phan Huyền mà. Gọi cho cậu là để nói cậu một tiếng, lúc rảnh rỗi nhớ bảo Túng Phồn dẫn Phan Huyền nhà tôi đi chơi nhiều một chút, rất tốt.”
Hôm đó bị Phan Huyền xua đi hắn cũng không thấy khó chịu gì, Phan Huyền là bác sĩ, nhiều khi hai người đang hẹn hò mà còn bị bệnh viện gọi người đi mất, Hứa Bách Vũ đã quen rồi, cũng luôn ủng hộ công việc của Phan Huyền, chỉ là không ngờ lần này lại cho anh ta một niềm vui bất ngờ như vậy.
“Ha…” Phí Hành Phong cười lạnh một tiếng, thẳng tay cúp máy, sau đó lần thứ hai kéo Hứa Bách Vũ vào danh sách đen.
——”Người dễ thương” là để cậu gọi đấy hả?
Sau khi cơm nước xong, Túng Phồn – cái gì cũng không biết, mới chợt nhớ ra một chuyện: “Chương trình giải trí chúng ta cùng quay kia tối nay phát sóng đúng không?”
Phí Hành Phong gật đầu: “Tối chúng ta cùng xem.”
Túng Phồn đáp lời, trong lòng vừa hiếu kỳ lại vừa thấy thấp thỏm, đây là lần đầu tiên cậu quay chương trình, không biết thế nào, cậu chỉ là dân ngoài nghề, không cần để ý có kéo thêm được fan hay không, chỉ mong ê-kíp chương trình, cắt nối khéo một tí, ít nhất cũng đừng để cậu trông ngu ngốc quá.
Tám giờ rưỡi tối, “My bestfriend and me” mới bắt đầu phát sóng, để xem được phản ứng của khán giả một cách chân thực nhất, hai người chờ chương trình chiếu được tầm nửa tiếng rồi mới vào xem, tầm này bình luận bên dưới đã có khá nhiều, nhưng vẫn chưa đến mức che kín hết màn hình.
Nhưng mà bọn họ đã quá ngây thơ rồi, sức hấp dẫn của Phí Hành Phong là thế nào chứ? Phải nói là comment lướt qua màn hình nhanh đến nỗi không tài nào đọc kịp.
Chương trình vừa mới bắt đầu, trêи màn hình đã đầy comment gọi tên “Phí Hành Phong”, cũng không ít cái gọi “Chồng ơi” các kiểu. Vừa nhìn thế, khóe miệng Túng Phồn đã muốn co giật —— Phí Hành Phong rốt cuộc là chồng ai vậy? Mấy cô nàng Lá Phong Đỏ này, đúng là cái gì cũng nói ra được. Chẳng qua nghĩ lại thì bọn họ cũng không công bố ra bên ngoài, fan không gọi thế mới là lạ ấy, cái này thì cậu nhận cậu sai.
Chương trình mở đầu là một đoạn phỏng vấn Phí Hành Phong, đoạn này rõ ràng là quay sáng ngày hôm đó, trước khi Túng Phồn tới nhà của người này, cũng là giới thiệu ngắn gọn theo thông lệ từ khách quý “Me” về “Bestfriend” của mình. Để duy trì cảm giác bí ẩn, khách mời sẽ không trực tiếp nói tên bạn của mình ra, chỉ giới thiệu về tính cách của đối phương và quan hệ giữa hai người.
Chỉ riêng khuôn mặt đẹp trai lai láng của Phí Hành Phong đã đủ thu hút ánh mắt của người xem rồi, thành ra hắn nói cái gì người xem thấy cũng không quan trọng lắm.
Phí Hành Phong ngồi trêи salon ở phòng khách, vẻ mặt vẫn đạm nhạt như thường: “Bạn thân tôi mời tới là một người tính tình rất tốt, tôi và cậu ấy gần đây mới trở thành bạn bè, có lẽ do tính cách hai bên khá hợp, hoặc có thể nói cá tính cậu ấy rất hấp dẫn. Nói chung, tôi rất thích cậu ấy.”
“Có thể nói cụ thể hơn một chút về tính cách của người bạn này được không?” Giọng người hỏi đã được xử lý kỹ thuật qua nhưng nghe cũng không bị giống như là người máy.
Phí Hành Phong ngẫm nghĩ một lúc, rồi lộ ra một nụ cười rất nhạt, anh mắt cũng dịu đi nhiều: “Dưới cái nhìn của tôi, cậu ấy là một người có suy nghĩ rất tích cực. Rộng rãi, thoải mái nhưng không phải kiểu vô tâm, không tim không phổi, rất cẩn thận tỉ mỉ. Lúc đối mặt với khó khăn, tâm lý cũng rất vững vàng, không xoắn xuýt cái gì quá lâu. Cậu ấy có cách sống rất đặc biệt, nhìn qua thì có vẻ chỉ là kiểu hoạt bát, thân thiện, nhưng thực tế có thể học được từ cậu ấy rất nhiều điều.”
Người phỏng vấn: “Vậy anh đã họ được gì từ người bạn của mình.”
Lần này Phí Hành Phong không suy nghĩ nhiều đã lập tức nói luôn: “Có lẽ là cách làm chính mình.”
Khu bình luận muốn nổ túng, dựa theo format của chương trình, đến bây giờ mọi người vẫn không biết người “Bạn thân” này là ai, suy đoán của fan cũng càng lúc càng nhiều.
[Anh xã nhà tui đánh giá người này cao như vậy, chẳng lẽ đây là anh đại nào trong giới à?]
[Anh đại tôi không lo, lo là nhỡ ra đây lại là omega thôi, sau đó chồng lập tức công bố tin chuẩn bị kết hôn!]
[Có lẽ không đến thế đâu, nói chưa biết chừng là quen lúc làm việc, sau đó dựa theo thông lệ của chương trình mà thổi phồng lên tí thôi.]
[Thím bên trêи tỉnh lại đi, thím nghĩ người có thể để Phí Hành Phong phải thổi phồng đã ra đời rồi chắc?]
[Nhanh nhanh, cho bạn thân lên hình đi! Tôi muốn xem người này là yêu tinh nhỏ phương nào, sao có thể làm Phí Hành Phong đánh giá mình cao như vậy.]
[Tôi đoán là nghệ sĩ nào mới kí với công ty thôi, cá năm xu, thua lập tức chuyển tiền ứng dụng XX.]
[Bên trêи thua chắc rồi, tôi có tin nội bộ, công ty bạn trai tui nửa năm nay không có ký thêm người mới, cũng không có thay đổi nhân sự nào, nhân số siêu ổn định.]
Sau đó khung cảnh đổi thành cửa nhà Túng Phồn, sau khi đạo diễn bấm chuông, Túng Phồn đi ra mở cửa.
Sau khi lộ mắt trước camera, hình ảnh được cố định, nhạc mừng khách quý xuất hiện vang lên, giới thiệu tóm tắt được đánh chữ viết bên cạnh.
[Đậu má má má má má, Phí Hành Phong kết bạn chắc chắn là phải xem mặt!]
[Kinh! Lại là anh ta!]
[Có kinh ngạc thật, nhưng tính ra thì cũng hợp lý mà, dù sao hai người họ cũng từng hợp tác với nhau.]
[Woa~ anh giai streamer lộ mặt rồi!!]
[Khuôn mặt xinh đẹp này, để tôi!! Mọi người lùi ra, để tôi tới —— Chồng nhỏ ơi!!!]
[Tôi đã xem qua livestreamer của người này rồi, rất khiêm tốn, cứ tưởng là trông không được đẹp trai nên mới không lộ mặt, ai ngờ lại đỉnh của chóp thế này!]
[Anh giai nhỏ gần đây không thấy livestream, chắc là do thỏa thuận với bên chương trình, sợ không cận thận làm lộ!]
[Thực ra lúc streamer live cách thiết kế rập, có không để ý máy quay lộ ra một chút gò má với cằm, nhìn một cái tôi đã đoán được nhan sắc của streamer nhất định không kém.]
[Bên trêи này, cái này của cậu gọi là mã hậu pháo* đấy, cám ơn.]
*Mã hậu pháo (thuật ngữ cờ tướng): ý nói vuốt đuôi (ví với hành động không kịp thời, chẳng giúp ích được gì)
Đến tận bây giờ Túng Phồn mới nhận ra đối với khán giả xem cậu livestream thì đây chính là lần đầu tiên cậu chính thức lộ mặt. Lúc quyết định tham gia chương trình cậu có lo lắng vài chuyện nhưng trong đó không bao gồm cái này. Nhưng xem phản ứng của mọi người thì có vẻ cũng không tệ, có lẽ là do yêu cầu không cao như với nghệ sĩ, cho nên không có ai ác miệng châm chích, mà cho dù có thì cậu cũng không care.
Đoạn sau thì cả Túng Phồn và cả Phí Hành Phong đều đã biết, mấy đoạn Phí Hành Phong tắt camera dều bị cắt hết, không hề xuất hiện trong chương trình, mà tương tác giữa hai người bên ê-kíp biên tập cũng cố hết sức dùng những phụ đề hài hước hoặc âm nhạc sôi động để giảm bớt bầu không khí ám muội lúc đó. Túng Phồn thấy tội nghiệp cho nhân viên biên tập chỉnh sửa một cách ghê gớm, chắc chắn người này làm việc khổ lắm, lương một năm mà không được tiền triệu thì đúng là có lỗi với người ta.
[Tôi nghe nói alpha đều rất chú ý đến chuyện riêng tư với địa bàn của mình, thế mà có thể nói để Túng Phồn ở thêm mấy ngày, có phải tôi đã hiểu lầm về alpha rồi không?]
[Có khi chỉ là nói khách sáo vậy thôi.]
[Quan hệ giữa hai người họ nhất định rất tốt, có máy quay ở đấy mà có thể nói thẳng là chưa từng đến nhà của Phí Hành Phong.]
[Wow, chồng yêm cười, chồng yêm vừa cười với yêm kìa!]
[Bội phục, đã từng gặp người ăn thủy tinh nhằn đường rồi, không ngờ còn có người ở trong chương trình nâng cao độ nổi tiếng bên ngoài cho mình.]
[Vấn đề là, kiểu bạn nào mới có thể biết được mật mã vali của đối phương?]
[Ha ha ha, cái vali của Túng Phồn để trống nhiều ghê!]
[Vẫn chưa nhìn thấy bộ đồ ngủ trông như thế nào, nhưng mà Phí Hành Phong mặc, thì cứ comment “Nhìn đẹp” trước cái đã.]
[Phí Hành Phong biết nấu ăn?! Ấu mài gớt, anh ấy thế mà lại biết nấu cơm!]
Đây mới chỉ là mở đầu, phía sau còn rất nhiều, đúng là như đang phát quà cho fan vậy.
Thông qua chương trình lần này, người hâm mộ có thể hiểu hơn về Phí Hành Phong, không thấy thiết lập hình tượng của hắn sụp đổ mà trái lại còn thấy đối phương chân thực hơn nhiều. Thần tượng không dính bụi trần đương nhiên là hút fan, nhưng hạ phàm rồi, idol dịu dàng, chân thật, lại biết cách chăm sóc bản thân lại càng hấp dẫn hơn, quả thật là tính cách thiết lập và tính cách thật cùng bùng nổ, dù là kiểu nào cũng đều khiến người ta yêu thích, thậm chí vì một mặt kia mà càng thích mặt còn lại của idol nhà mình hơn.
Bữa tối, hai người ngồi ngoài ban công cùng nhau ăn cừu nướng nguyên con. Túng Phồn giống như đại đa số những người sinh sống trong gia đình bình thường, khó tránh khỏi cảm khái, ước ao khi tới “Một thế giới khác”, hoàn toàn không giống với địa phương mình sinh hoạt hàng ngày. Cậu nói cậu thích cái ban công này; nói có một căn hộ lớn như vậy chắc hẳn là mong ước của tất cả mọi người, chỉ là mong ước này đắt đỏ quá; nói ở đây nhìn ra bên ngoài, phong cảnh rất đẹp, không phải nói view thành phố không tốt, mà làm xem quen rồi sẽ thấy nhàm chán; nói cừu nướng nguyên con ăn thật là ngon, thích hơn ăn bít tết uống rượu vang, chẳng qua lấy quan hệ của hai người họ, có ăn đậu hũ thối cũng hợp nữa…
[Anh giai nhỏ thành thật quá đi! Thật thích!]
[Cái anh giai nhỏ nói cũng chính là suy nghĩ của tôi, tôi không có người bạn nào giàu như vậy, có nhà kiểu biệt thự, nhưng mà được cùng anh giai nhỏ xem căn hộ của Phí hành Phong đã rất thỏa mãn rồi!]
[Streaemer này đứng chung với anh xã nhà tôi cũng không kém cạnh tí nào, nhan sắc bậc này tôi tán thành. Con người cũng thành thật, lúc nói chuyện không làm bộ làm tịch, chả trách mà có thể làm bạn với anh xã nhà tôi, yêu yêu.]
[Túng Phồn uống rượu vào xong mặt đỏ thật đấy, nhìn đáng yêu ghê! Tửu lượng này so với Phí Hành Phong thì hãy còn non lắm :)))).]
Phần bình luận cũng không phải cái nào cũng thiện ý, sẽ có vài người nhảy ra nói hai người đang diễn, nói Phí Hành Phong nhân cơ hội PR cho người mới, nói hai người vốn chỉ đóng kịch cho khán giả xem, lợi dụng lẫn nhau mà thôi… Nhưng mà cũng chả ai dể ý đến mấy cái bình luận này, mọi người đều biết, đối với cái loại thích phát ngôn ngu ngục này phớt lờ mới là cách đáp trả tốt nhất, không cho chúng nó thành công tìm được cảm giác tồn tại.
Nội dung ngày đầu tiên kết thúc ở cảnh hai người ăn tối xong, sau đó màn hình đen xì, chỉ có một dòng chữ chạy ra —— Ngày thứ hai.
Cái quả chuyển cảnh cứng đơ quê mùa này khiến khán giả cảm thấy nên sa thải biên tập viên của chương trình này gấp.
Cảnh quay tiếp theo chính là lúc Phí Hành Phong tỉnh ngủ, xem cái này fan lại thấy có thể cho nhân viên biên tập kia đi làm tiếp cũng được.
[Cho dù tóc rồi như ổ gà, nhưng Phí Hành Phong vẫn cứ đẹp trai ngời ngời như vậy!]
[Các thím có phát hiện ra, trước khi mở mắt Phí Hành Phong giống như đang sờ soạng trêи giường mấy cái không, anh ấy tìm điện thoại của mình à?]
[Tôi thấy cái phong cách tìm kiếm này giống như tìm người…]
[Giường bên kia rõ ràng là đã từng có người nằm, đáp án là gì không cần nói cũng biết.]
[Có vấn đề, cực kỳ có vấn đề!]
Nhưng mà sự chú ý của mọi người rất nhanh đã bị dời đi ——
[Bộ áo ngủ này nhìn màu sắc thì chắc là bộ mà Túng Phồn làm cho anh ấy đúng không?!]
[Trông đẹp quá, cực hợp với Phí Hành Phong! Không rộng quá cũng không chật quá.]
[Anh giai nhỏ ơi, cầu đồ ngủ giống vậy!!]
Lúc Túng Phồn nhìn thấy bình luận này, thì bật cười, nói với Phí Hành phong: “Em thấy không cần đến một buổi tối, kiều đồ ngủ anh mặc nhất định sẽ được bày bán khắp taobao cho xem.”
Phí Hành Phong không bận tâm lắm: “Dù sao không có cái nào là do em tự làm, không vấn đề gì.” Chỉ cần không phải Túng Phồn tự tay làm một bộ y hệt thì hắn đã thấy không giống rồi.
Túng Phồn đút cho Phí Hành Phong một miếng thịt bò khô: “Càng ngày càng biết nói chuyện.”
“Thế có nên được thưởng thêm một bộ đồ ngủ nữa không?”
Túng Phồn phì cười: “Chờ mấy hôm nữa em rãnh đã, lại may cho anh một bộ mùa đông.” Biết may quần áo chính là tốt như vậy đấy, muốn tặng quà cho bạn trai cũng không cần lo nghĩ gì nhiều, không biết tặng gì thì tặng một bộ quần áo mình tự may là được, hàng độc không đâu có luôn.
Đoạn sau của chương trình, liền giải đáp từ viết tắt “CML” thường xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp của Túng Phồn là gì. Đối với cái tên này, mọi người thấy buồn cười* thật đấy nhưng mà cũng rất có căn cứ, giống tên mấy cửa tiệm nhỏ dưới nhà của họ. Tiếp sau nữa, để gia tăng độ thảo luận của khán giả, ê-kíp chương trình phát sóng đoạn phỏng vấn Túng Phồn về nghề thêu truyền thống, để mọi người biết rõ hơn về nét văn hóa này, đúng là không phải ai ai cũng sẽ thích, nhưng tìm hiểu một chút về nghề cổ truyền của dân tộc mình cũng khá tốt.
*Ở đoạn này mọi người thấy buồn cười vì tên của tiệm của dì Chân nghĩa của nó giống như kiểu bên mình có cửa hàng để tên là “Xinh đẹp thật sự” ấy,
Mãi đến tận lúc Phí Hành Phong gọi ship trà sữa đến, Túng Phồn lại tới công ty đối phương tìm người, đề tài dưới phần bình luận mới lại thay đổi, tuy là cuộc nói chuyện đầy mập mờ giữa hai người đã bị cắt đi không ít, nhìn qua chỉ giống bạn bè quan tâm lẫn nhau nhưng mà vẫn không thoát được trực giác siêu nhạy của fan.
[Không đúng, bỏ qua chuyện anh giai nhỏ vừa có nhan sắc vừa có kỹ thuật, mọi người chẳng lẽ không thấy bầu không khí giữa hai người họ cứ quái quái à?]
[Trả lời cho thím bên trêи, bầu không khí thế này, người ta gọi là ám muội.]
[Thấy ê-kíp chương trình người ta đã cố gắng đến vậy rồi mà mấy người không thể giả mù một hôm à?]
[Biết hết mà không nói ra thì quả là cảm giác vô cùng vi diệu, nhưng tôi không thế đâu, tôi phải nói toẹt ra cơ —— Hai người kia có vấn đề!!]
[Thiệt là lãng mạn.]
[Túng Phồn là omega à?]
[Không biết, trêи phần giới thiệu không thấy nói đến cái này.]
[Nếu là Túng phồn thật, hình như tôi thấy mình có thể tiếp nhận, cái quái gì thế này?! Chả có nhẽ trong lúc vô tình tôi đã bị tẩy não rồi hay sao?]
[Làm một fan sự nghiệp, một Lá Phong Đỏ, tôi chỉ muốn nói một câu thôi: Việc. Này. Có. Thể!]
“Ê-kíp chương trình cố gắng như vậy rồi mà vẫn không thể tránh được hỏa nhãn kim tinh của fan hâm mộ.” Túng Phồn nói, cậu cũng không lo lắng gì, dù sao đây cũng chỉ có thể coi như fan hâm mộ đang đoán mò thôi, cái loại suy đoán này đừng nói là ở trong giới giải trí, kể cả ở trong thế giới 2D (ý là truyện tranh và anime) cũng thấy nhiều, dân gian gọi là “Cảm giác Couple”.
“Biên tập có cắt nối chỉnh sửa thế nào thì ánh mắt của chúng ta cũng không thể giấu được.” Sau khi xem chương trình, Phí Hành Phong càng xác định tình cảm Túng Phồn dành cho hắn không hề ít hơn của hắn đối với cậu, nhất là khi hai người làm khán giả, đừng ngoài quan sát ánh mắt đôi bên nhìn nhau thì lại càng rõ.
“Sẽ không chọc ra tin gì lớn đâu đúng không?” Túng Phồn tạm thời còn chưa muốn công khai, càng quý trọng đối phương thì lại càng không muốn để người khác nói người yêu mình. Mặc dù bọn họ không để tâm nhưng mà vẫn sẽ thấy khó chịu.
“Đừng lo.” Phí Hành Phong đã sắp xếp đâu vào đấy cả, “Tin tức chắc chắn sẽ có, nhưng mà bên phòng làm việc đã chuẩn bị khống chế bình luận rồi.”
Sắp sếp khống chế bình luận không phải là cắt bỏ hết mọi comment trái chiều mà là dẫn dắt theo hướng “Thật sự rất có cảm giác CP”. Như vậy vừa có thể chuẩn bị trước về mặt tâm lý cho fan hâm mộ, lỡ mà có ngày “Đùa thành thật” thì các cô cũng không quá shock, nếu không lúc đó họ không chấp nhận được sự thật lại công kϊƈɦ Túng Phồn. Mặt khác, quan hệ của họ sau này chắc chắn sẽ công khai ra bên ngoài, nếu giờ phủ nhận thì có khác gì tự vả mặt mình, như thế là không có trách nhiệm. Bây giờ kiểm soát tốt bình luận, cũng là chuẩn bị trước cho chuyện công khai sau này, vẹn toàn cả đôi bên.