Không Phụ Thê Duyên

Chương 125


Bạn đang đọc Không Phụ Thê Duyên – Chương 125


Một màn Cao Quân quay đầu ngựa chạy hướng về phía nữ quyến Quốc Công phủ kia, người ở đây đều nhìn thấy được, bao gồm đám người Hoàng Hậu cùng Ý Ninh trưởng công chúa, Thái Ninh trưởng công chúa đang ngồi ở khu lều trại nghỉ ngơi cách đó không xa
Sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa trầm xuống, trực tiếp đứng lên, mở to mắt tức giận nhìn.
Chỉ là một màn kế tiếp lại có chút vượt quá tưởng tượng của mọi người, đặc biệt là chuyện Cao Quân bị ngựa quăng ngã, sau đó bị người ôm lấy, có thể nói là bị rơi vào thế hạ phong, cho đến khi Hoắc Thù bị nàng khiển trách trực tiếp buông tay, Cao Quân giống như một tiểu hài tử, cái mông đập trực tiếp trên mặt đất, bộ dáng kia quả thực làm cho người khác muốn cười.
Cao Quân cũng có chút ngây người, nàng không ngờ Hoắc Thù thật sự sẽ buông tay, cho đến khi cảm giác đau đớn trên cái mông truyền lại mới làm nàng tỉnh táo, tức khắc vừa thẹn vừa giận, không cần nhìn cũng biết phản ứng của người chung quanh là như thế nào
Vốn nàng cũng không nghĩ tới muốn làm những người này bị thương, trước công chúng, nàng còn chưa kiêu ngạo tới mức đả thương người làm người khác bắt được nhược điểm, bất quá nàng chỉ muốn dọa Hoắc Thù một chút, cho nên nàng tính toán thời điểm mấu chốt, nàng sẽ kéo chặt dây cương, vó ngựa sẽ ngừng lại ở trước mặt các nàng, nếu có thể làm Hoắc Thù sợ hãi đến mức đại kinh thất sắc ngã trên mặt đất vậy thì càng tốt, đến lúc đó nàng có thể chế nhạo nàng ta một lần, cũng làm cho Hoắc Thù mất mặt trước công chúng.
Chỉ là nàng không ngờ cuối cùng người mất mặt chính là nàng.
Nha hoàn chung quanh vội vàng lại đây nâng nàng lên, Cao Quân chỉ cảm thấy cái mông đau đớn giống như dòi bám lên xương, lan tràn đến trên mặt, làm má nàng trong nháy mắt đỏ bừng, tức giận đến đầu choáng váng
“Hoắc thất, ngươi dám ——” Cao Quân tức giận lên tiếng.
“Tam hoàng tử phi điện hạ, ngươi nếu muốn nghênh đón ta cũng không cần làm như thế đâu, vó ngựa không có mắt, vạn nhất dẫm lên người khác thì không tốt lắm đâu” Hoắc Thù cắt ngang lời nàng nói, sắc mặt vừa bình tĩnh vừa nghiêm túc, “Hoặc là, ngươi cố ý?”
“Nói bậy, ta đã khống chế tốt ngựa, tuyệt đối sẽ không làm người bị thương!” Cao Quân phản bác.
“Nhưng thiếu chút nữa đã bị thương, nếu không phải ta phản ứng kịp, ai biết có thể đã xảy ra chuyện đổ máu hay không?” Hoắc Thù nói, mếu máo, nhìn về nơi xa kêu lên: “Hoàng hậu nương nương, người tới phân xử công bằng cho chúng con đi”
Cao Quân sửng sốt.
Người chung quanh cũng ngây ngẩn cả người.
Lúc này, liền thấy Hoàng hậu mặc một bộ kỵ trang màu đỏ sậm thêu hoa chiết chi đi tới trong vòng quanh đám cung nữ, bên cạnh nàng còn có đám người Ý Ninh trưởng công chúa, Thái Ninh trưởng công chúa.
Lúc này thần sắc hai vị trưởng công chúa đều có chút không tốt, đặc biệt là Ý Ninh trưởng công chúa, hai tròng mắt như có hai ngọn lửa cháy hừng hực, lạnh lùng nhìn Cao Quân.

Mà thần sắc Thái Ninh trưởng công chúa có chút cứng đờ, đang cau mày.
Cao Quân lúc này mới có chút hoảng, vừa rồi khi nhìn thấy Hoắc Thù, đầu óc nàng liền nóng lên muốn đi dọa nàng làm nàng mất mặt, lại quên ở trong mắt người ngoài hành động này của nàng xác thật không thỏa đáng, người không hiểu rõ sẽ cho rằng nàng cố ý muốn đả thương người.
Đặc biệt là hiện tại Hoắc Thù vậy mà tìm hoàng hậu nương nương làm chủ, trong lòng Cao Quân tvừa sợ vừa tức, nhịn không được nhìn về phía mẫu thân.
Thái Ninh trưởng công chúa nhìn nàng đưa mắt ra hiệu, Cao Quân thực mau liền bình tĩnh trở lại.

Giang Hoàng Hậu đi vào trước mặt mọi người, đầu tiên là ôn hòa nhìn đám người Nhị thái thái hỏi: “Các ngươi không có việc gì chứ?”
Nhị thái thái cùng mấy cô nương Nhiếp gia vẫn là đang kinh hoảng chưa định thần được, sợ hãi nhìn Giang Hoàng Hậu lắc đầu.
Hoắc Thù vỗ vỗ ngực, nhìn Giang Hoàng Hậu nói: “Không có việc gì, may mắn con phản ứng mau, bằng không vừa rồi chắc đã xảy ra chuyện, nhưng mà thật quá mức sợ hãi.”
Giang Hoàng Hậu nghe được lời nàng, ý cười hiện lên trong mắt thực mau liền thu hồi về, quay đầu nhìn về phía Cao Quân, thần sắc nghiêm túc nói: “Tam hoàng tử phi, chuyện vừa rồi bổn cung cũng thấy được, hành động vừa rồi của ngươi thật quá mức lỗ mãng!”
Lời này của Giang Hoàng Hậu tuy rằng không có ý trách cứ, nhưng nghe vào trong tai, xác thật là đang chỉ trích nàng.
Cao Quân tức giận đến mức ngực phập phồng không dứt, nàng biết trước Giang Hoàng Hậu sẽ che chở Hoắc thất, trông cậy vào Giang Hoàng Hậu, không bằng trông cậy vào bà ngoại.
Đang nghĩ ngợi, liền nghe được cách đó không xa truyền đến âm thanh “Thái Hậu giá lâm”
Thái Ninh trưởng công chúa rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Ý Ninh trưởng công chúa cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm.
Thái Hậu dưới sự nâng đỡ của một đám cung nhân, chậm rì rì lại đây, bất quá bà không có đi vào nơi này, mà ngồi trong khu lều trại nghỉ ngơi cách đó không xa, cho người gọi nhóm người này đi qua.
Giang Hoàng Hậu không hề quan tâm sự xuất hiện của Thái hậu, khẽ cười, liền ung dung hoa quý dẫn đầu đám người đi đến chỗ đó
Sau khi mọi người thỉnh an Thái Hậu, Cao Quân liền khóc lóc kêu một tiếng bà ngoại, sau đó ủy khuất nằm trong lòng ngực bà
Thái Hậu đau lòng vỗ lưng nàng, mở miệng hỏi: “Quân Nhi làm sao vậy? Là ai khi dễ con?” Nói, đôi mắt sắc bén đảo qua mọi người ở đây
Giang Hoàng Hậu vẫn cười như cũ, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Hoắc Thù đang đỡ mình, phảng phất như đang an ủi nàng đừng sợ.
Hoắc Thù ngoan ngoãn đứng bên cạnh Giang Hoàng Hậu, nhìn nàng cười cười, vô cùng thức thời.
Những người khác cũng không nói gì, rốt cuộc ngay cả Hoàng Hậu cũng không nói lời nào, những người khác cũng không dám mạo muội mở miệng.

Tuy rằng Thái Hậu không phải mẫu thân ruột của hoàng đế, nhưng Đại Hạ lấy hiếu trị thiên hạ, Thái Hậu là trưởng bối, nếu chống đối bà ở nơi này, thanh danh sẽ có thể xấu đi.
Cũng vì như thế nên vừa nãy Cao Quân mới dám hành động như vậy
Lúc này, Ý Ninh trưởng công chúa mở miệng nói: “Mẫu hậu, lời này của người là không đúng rồi, lúc nãy trước mắt bao người, Quân Nhi cưỡi ngựa bay thẳng vào nữ quyến Vệ Quốc Công phủ, nếu A Thù phản ứng không mau lẹ, không chừng đã xảy ra đổ máu rồi.


Như thế xem ra, là Quân Nhi khi dễ người khác, bổn cung nói không sai chứ?” Nói, Ý Ninh trưởng công chúa lạnh giọng hỏi người chung quanh
Nữ quyến ở đây không ngừng âm thầm kêu khổ, ai không biết quan hệ giữa hai mẹ con Thái Hậu cùng với huynh muội hoàng đế cũng không hòa thuận như bề ngoài, bọn họ đấu đến hăng hái, người bị kẹp bên trong mặc kệ lấy lòng bên nào cũng chưa chắc là tốt
“Tỷ tỷ, lời ngươi nói không đúng rồi.” Thái Ninh trưởng công chúa ra tiếng nói: “Quân Nhi lúc trước bất quá chỉ là đùa với Vệ Quốc Công thế tử phu nhân một chút thôi.”
Cao Quân từ trong lòng ngực Thái Hậu ngẩng đầu lên, ủy khuất nói: “Đúng là như vậy, vừa rồi ta nhìn thấy Hoắc thất rất cao hứng muốn đùa cùng nàng một chút, khi đó ta vốn đã khống chế ngựa tốt, ai biết Hoắc thất phóng roi vào ngựa của ta, làm hại ta thiếu chút nữa ngã ngựa”
Ý Ninh trưởng công chúa cười lạnh một tiếng, “Quân Nhi đã là Tam hoàng tử phi, cũng không phải tiểu cô nương trẻ người non dạ, muốn giỡn với người khác cũng cần một vừa hai phải chứ, ngươi có thể xác định mình thật sự có thể khống chế được ngựa không đả thương người không?”
Cao Quân bị thái độ hùng hổ dọa người của Ý Ninh trưởng công chúa làm cho có chút chật vật, trong lòng vừa hận vừa tức, nếu đây không phải là mẫu thân Nhiếp Ngật, nàng làm sao chịu nhường nhịn như thế
Đáng tiếc nàng nhường nhịn, Ý Ninh trưởng công chúa lại là không cần
Hoắc Thù là con dâu nàng, nàng không che chở con dâu mình thì ai che chở? Hơn nữa Cao Quân làm ra hành vi như thế, quả thực tựa như đánh vào mặt nàng, nếu hôm nay nàng không lên tiếng, Thái Ninh trưởng công chúa không biết sẽ có bao nhiêu kiêu ngạo đâu.
Cho rằng gả nữ nhi cho Tam hoàng tử, về sau có thể làm Hoàng Hậu được à? Ý Ninh trưởng công chúa cố tình muốn cho nàng biết, hoàng huynh nàng còn chưa có chết đâu, Tam hoàng tử hiện tại cái gì đều không phải, muốn làm mẹ vợ hoàng đế, cũng phải nhìn xem mình có đức hạnh gì đi đã.
Ý Ninh trưởng công chúa hùng hổ doạ người làm Thái Hậu cũng có chút ngồi không yên
Thái Hậu tuy rằng không rõ tình hình, nhưng từ trong lời nói những người này liền biết việc là do cháu ngoại gái khởi xướng, hơn nữa còn làm trước mắt bao người, có nhiều đôi mắt nhìn như vậy muốn chối cãi cũng không được, vì vậy không thể trách Ý Ninh đúng lý hợp tình như thế.

Trong lòng Thái Hậu có chút giận cháu ngoại gái hành sự không đầu óc, cho dù muốn giáo huấn người thì cũng nên tìm một phương pháp nào khác không mang tai mang tiếng, chứ không phải giống như hiện tại, bị Ý Ninh trưởng công chúa nắm mãi không buông như vậy
“Được rồi, việc này ai gia đã rõ” Thái Hậu đánh gãy lời Ý Ninh trưởng công chúa, nhìn về phía Giang Hoàng Hậu, “Hoàng Hậu, ngươi thấy thế nào?”
Thái Ninh trưởng công chúa cũng bị thái độ kiêu ngạo của Ý Ninh trưởng công chúa làm cho tức giận đến tay phát run, khi nghe được Thái Hậu quát bảo, nhịn không được cũng nhìn về phía Hoàng Hậu.
Giang Hoàng Hậu vẫn bộ dạng khí định thần nhàn như cũ, “Việc này xác thật là Quân Nhi sai rồi, tuy nói là đùa giỡn nhưng cũng nên có mức độ, loại chuyện này chỉ cần sơ suất liền sẽ xảy ra án mạng.

Cho nên bổn cung cảm thấy, Quân Nhi hẳn là nên xin lỗi người Vệ Quốc Công phủ, hơn nữa còn phải bị phạt mới đúng”
“Hoàng Hậu!” Thái Ninh trưởng công chúa giận tím mặt.
Giang Hoàng Hậu khẽ mỉm cười, đứng ở chỗ đó không nói lời nào.

Thái Hậu muốn cho nàng tới ba phải, nhưng lần này Giang Hoàng Hậu không cho bà được như ý nguyện
Thái Hậu nắm chặt nắm tay giấu trong tay áo, thần sắc có chút âm trầm, tiếp theo nhìn về Hoắc Thù đang đứng bên cạnh Hoàng Hậu, hòa hoãn sắc mặt, nói: “Vị này chính là Vệ Quốc Công thế tử phu nhân đúng không?”
Hoắc Thù tiến lên một bước, hành lễ với bà
“Hoắc thị, việc này xác thật là Quân Nhi không đúng, trò đùa này của Quân Nhi đùa hơi quá trớn.

Quân Nhi, còn không mau xin lỗi thế tử phu nhân?” Thái Hậu lạnh giọng nhìn cháu ngoại gái nói.
Tuy nói Thái Hậu thật nghiêm khắc, nhưng ở đây người đều nghe hiểu được, bà đây là muốn ba phải, muốn nhận định là do Cao Quân vui đùa.
Cao Quân tuy rằng trong lòng nghẹn khuất, biết mình hôm nay đã quá xúc động rồi, nhưng một hoàng tử phi như nàng bị buộc phải xin lỗi một thế tử phu nhân trước mặt công chúng như thế, mặt mũi liền bị ném đi hết
Cao Quân thần sắc bất định nhìn Hoắc Thù, rốt cuộc khi Thái Hậu ấn bả vai, nàng mới đứng dậy hướng về đám người Hoắc Thù xin lỗi.
Nhị thái thái cùng mấy tỷ muội Nhiếp gia đều có chút sợ ngây người, không ngờ vậy mà có thể bức cho Cao Quân xin lỗi, trước công chúng để cho một hoàng tử phi xin lỗi, mặt trong mặt ngoài đều không chịu nổi.

Đương nhiên, các nàng cũng không nghĩ tới, Ý Ninh trưởng công chúa sẽ phản ứng lớn như vậy, sức chiến đấu cũng cường như vậy, hơn nữa tựa hồ như Giang Hoàng Hậu cũng chống lưng cho Hoắc Thù, việc này làm cho các nàng nhịn không được nhìn kỹ Hoắc Thù một lần nữa
Sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa hòa hoãn, tiếp tục nói: “Mẫu hậu, Quân Nhi hiện tại là hoàng tử phi, hành động theo cảm tính như thế là không thể được, nếu hoàng huynh biết……”
Thái Ninh trưởng công chúa dùng ánh mắt gϊếŧ người nhìn nàng.
Sắc mặt Thái Hậu lại âm trầm.
Cao Quân oán độc nhìn Hoắc Thù, nhấp miệng không nói lời nào.
Lời này của Ý Ninh trưởng công chúa vô cùng có lực uy hiếp, cuối cùng Thái Hậu không có biện pháp, đành phải làm người cấm túc Cao Quân một tháng, sáng sớm ngày mai trực tiếp trục xuất trở về kinh thành.
Lúc này sắc mặt Ý Ninh trưởng công chúa mới tốt hơn một chút, trên mặt mới lộ ra một chút ý cười.
Sau khi việc này xong, mọi người vội vã rời khỏi chỗ lều trại này, sợ ở lại đây sẽ gặp phải tai bay vạ gió
Bất quá trải qua chuyện lần này, thanh danh Vệ Quốc Công phủ thế tử phu nhân có thể nói là vô cùng vang dội, ngay cả Tam hoàng tử phi kiêu ngạo như vậy cũng không chiếm được lợi thế nào ở trên tay nàng, về sau càng không có ai dám đắc tội nàng nữa
Chờ mọi người rời đi hết, Thái Hậu rốt cuộc nhịn không được quét toàn bộ chung trà trên bàn xuống mặt đất, đôi mắt âm trầm nhìn ra cửa.
Thần sắc Thái Ninh trưởng công chúa cũng có chút âm trầm, đến sát bên cạnh Thái Hậu, “Mẫu hậu, Quân Nhi……”
“Để Quân Nhi ăn chút giáo huấn cũng tốt, đỡ cho nàng cứ mỗi lần gặp chuyện có liên quan đến Nhiếp Thế Cẩn đều như quỷ ám, hành sự xúc động” Thái Hậu nhấp miệng nói.


Nàng vốn cho rằng cháu ngoại gái này rốt cuộc đã học được chút thông minh, ai ngờ một khi gặp được chuyện có liên quan Nhiếp Ngật thì vẫn xúc động ngu xuẩn như cũ
Thái Ninh trưởng công chúa có chút không cam nguyện nói: “Trước mặt công chúng, Ý Ninh vậy mà lại bức người như thế, thật buồn cười! Quân Nhi chính là hoàng tử phi!”
Thái Hậu nghe thở dài nói: “Hoàng tử phi thì như thế nào, Ý Ninh chính là muội muội ruột của Hoàng Thượng, con có thể làm gì nàng? Hơn nữa chớ có quên án tham ô Giang Nam mấy ngày trước đây, Tam hoàng tử thiếu chút nữa đã bị liên lụy, lúc này nên điệu thấp, nhưng Quân Nhi……”
Nói tới đây, Thái Hậu không tức giận cũng không được.
Bà xem trọng Tam hoàng tử, cho nên bằng tất cả phương pháp muốn đem cháu ngoại gái gả qua đó, nào biết cháu ngoại gái cùng Tam hoàng tử sau khi thành thân tình cảm phu thê không tốt, thành thân đã hơn một năm, vẫn luôn không tin tức còn chưa nói, mà ngược lại Tam hoàng tử lại sủng ái một thị thiếp họ Vân trong phủ.

Hơn nữa trước đó không lâu, bởi vì chuyện án tham ô Giang Nam, Tam hoàng tử bị hoàng đế trách cứ, cũng chính vì vậy mà thế lực mấy năm nay của hắn cũng đã bị tổn thương nặng, trong một đêm liền không còn, có thể nói là đại thương nguyên khí
Tuy nói lần này người bị liên lụy không chỉ có Tam hoàng tử, mà các hoàng tử thành niên khác cũng không một ai có thể may mắn thoát khỏi, từ trong này có thể thấy được thủ đoạn của hoàng đế, nhưng Tam hoàng tử như thế, vẫn làm Thái Hậu phát lên cảm giác có nguy cơ
Cháu ngoại gái không biết cố gắng, làm cho bộ mặt già của bà hôm nay đều bị Ý Ninh cùng Giang Hoàng Hậu dẫm trên mặt đất, Thái Hậu thật lâu đã không có tức giận
Thấy nữ nhi còn muốn nói cái gì, Thái Hậu đau đầu nói: “Được rồi, con đi an ủi Quân Nhi trước, kêu nàng tạm thời nhẫn nại, chuyện khác lại nói sau”
Thái Ninh trưởng công chúa tuy rằng có dã tâm, nhưng đại đa số thời điểm lại là người không có chủ kiến, phần lớn đều nghe mẫu thân nói, tuy rằng trong lòng vẫn không cam lòng, nhưng cũng chỉ nghe lời lui ra, đi tìm nữ nhi an ủi trước
*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***
Chuyện bên này cũng rất nhanh liền truyền tới sân săn thú bên kia, bọn người Tam hoàng tử biết được việc này đầu tiên
Tam hoàng tử đột nhiên nghe được chuyện Cao Quân làm, tức giận đến sắc mặt xanh mét.
Ngũ hoàng tử đi theo bên cạnh huynh trưởng, nghe nói việc này, vẻ mặt cũng không thể tưởng tượng được, hắn vẫn luôn biết tẩu tử là người ngu xuẩn, không ngờ tới lai ngu thành như vậy, có thể làm loại chuyện này trước mặt công chúng, phỏng chừng lúc ấy là nàng muốn làm cho Hoắc Thù mất mặt, nhưng nàng không nghĩ tới đầu óc mình không bằng người ta, hại người không thành ngược lại còn làm mình mất mặt.
Hắn tình nguyện lúc ấy Cao Quân có thể trực tiếp để ngựa dẫm chết Vệ Quốc Công thế tử phu nhân, như thế còn có thể kính nàng như một anh hùng.
“Nữ nhân ngu! Đầu óc không bằng người thì không cần làm ra chuyện mất mặt xấu hổ làm gì!” Ngũ hoàng tử hung hăng mắng một tiếng, sau đó chuyển hướng huynh trưởng, hỏi: “Tam ca, làm sao bây giờ? Nhiếp Ngật bên kia……”
Tam hoàng tử cũng đang đau đầu vì việc này
Cao Quân hiện tại là Tam hoàng tử phi, tuy rằng hắn rất không thích nàng, nhưng mà Cao Quân là thê tử hắn, phu thê một thể, nàng làm ra chuyện như vậy, Tam hoàng tử không thể không tỏ vẻ gì
Nhiếp Ngật hiện giờ cực kỳ có thể diện trước mặt phụ hoàng, Tam hoàng tử thật không muốn đắc tội hắn, đối với chính mình không có chỗ tốt.
Suy nghĩ xong, Tam hoàng tử lập tức liền đi tìm Nhiếp Ngật, tính toán bồi tội trước đã
Hai huynh đệ Tam hoàng tử vừa đi tìm Nhiếp Ngật, vừa hung hăng nguyền rủa Cao Quân làm việc ngu xuẩn ở trong lòng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.