Bạn đang đọc Không Phải Em! Tôi Sẽ Không Lấy – Chương 20: Gặp Lại Hắn
Bên kia Đường Linh Nhi vẫn luôn nhìn đến cả hai, ánh mắt cô phản phất sự u buồn, Kim Dương Y đứng kế bên cũng nhận ra.
“Nếu còn yêu Ngạn Triết thì em cũng có thể dành lại mà!”Nghe như lời an ủi, Đường Linh Nhi lại cười khổ “Ngạn Triết hận em như vậy, ngay đến gặp em, anh ấy còn không muốn, nếu không phải nhờ có anh thì hôm nay em cũng chưa chắc gặp được anh ấy!”Kim Dương Y càng chắc nịch lời của mình “Ba chúng ta cùng nhau lớn lên, tên đó thế nào em còn không rõ sao? Với cái bản tính của hắn, em nghĩ nếu hận em thì hôm nay em còn được ngồi xe hắn sao? Tin tôi đi Tịch Lạc Khuê kia cũng như những cô gái khác dùng để giải khuây cho hắn lúc em rời đi thôi!”Đường Linh Nhi nhìn kỹ Tịch Lạc Khuê từ trên xuống dưới, thật đúng chẳng bằng được cô cái gì, mấy năm nay cô cũng thấy không ít hình ảnh của Thẩm Ngạn Triết với các cô nhân tình nóng bổng trên báo, từ các minh tinh, cho đến các đại tiểu thư của các gia tộc lớn, không biết gia thế Tịch Lạc Khuê thế nào? Nhưng so về ngoại hình thì Tịch Lạc Khuê thua xa, vậy Tịch Lạc Khuê có điểm nào mà Thẩm Ngạn Triết lại thích chứ?.
“Dương Y, Tịch tiểu thư đó là con gái của gia tộc nào vậy? Em chưa nghe có gia tộc lớn nào họ Tịch cả?”Nghe cô hỏi, Kim Dương Y cũng lắc đầu “Tôi không biết, tôi chỉ gặp cô ấy đúng hai lần, một lần là đem thuốc đau bụng kinh đến biệt thự của tên đó còn lần còn lại là hôm nay.
“”Thuốc đau bụng kinh?” Đường Linh Nhi bị sốc, cô không ngờ Thẩm Ngạn Triết lại cưng chìu cô ta như vậy.
Kim Dương Y gãy đầu giải thích thêm “Tất nhiên tôi còn có chuyện khác nữa nên tôi mới đến đó.
“Một lúc sau Kim Dương Y cùng Đường Linh Nhi đã mua xong, bọn họ cũng đã quay lại.
“Xong rồi! Chúng ta xuất phát được rồi!” Giọng Kim Dương Y.
Thẩm Ngạn Triết nhìn Tạ Ngải Tư ra lệnh “Anh về biệt thự đi, cô ấy sẽ đi với tôi.
” “Vâng! thiếu gia” Tạ Ngải Tư theo lệnh, cũng quay người lên xe trở về.
Thẩm Ngạn Triết kéo Tịch Lạc Khuê lên xe, cả hai ngồi phía sau, Kim Dương Y thì phụ trách lái xe, Đường Linh Nhi ngồi ghế trước kế bên hắn.
Mắt thấy Tịch Lạc Khuê ngồi quá xa hắn, Thẩm Ngạn Triết đưa tay kéo cô lại, muốn dính vào người hắn mới chịu.
“Em ngồi xa quá làm gì?” Tịch Lạc Khuê xấu hổ cô không dám phản kháng, có khi cái tên này lại làm chuyện quá đáng hơn, ai chứ Thẩm Ngạn Triết thì cô tin chắc sẽ có.
Kim Dương Y đang lái xe đành cười khổ vì phải ăn cẩu lương “Thẩm tổng cậu tém tém lại dùm, tôi còn độc thân đấy!”Thẩm Ngạn Triết không những không quan tâm còn đưa môi mình xuống đặt lên trán Tịch Lạc Khuê một nụ hôn, mặt cô đã đỏ lên, theo phản xạ liếc nhìn hai người phía rồi nhìn hắn với ánh mắt của con mèo con như cầu xin nhưng lại muốn nhe móng vuốt ra.
“Đừng! mà!” Cô nghiến giọng thỏ thẻ đủ mình hắn nghe.
Thấy vậy Thẩm Ngạn Triết môi kéo cao, hắn là thích cô phải thế này, xem ra tâm trạng không vui của hắn chỉ cần thấy Tịch Lạc Khuê thì sẽ tan biến.
Đường Linh Nhi không nói gì, thỉnh thoảng Kim Dương Y cũng liếc nhìn cô vài cái xem biểu hiện của cô thế nào, nhưng Đường Linh Nhi là người khá kín đáo trong việc bọc lộ cảm xúc, tuy vậy dù Đường Linh Nhi mặt chẳng biểu hiện thái độ gì nhưng Kim Dương Y lại biết cô đã khó chịu thế nào.
Nữa tiếng sau xe đã dừng bên một căn nhà lớn ven biển, không chỉ có một chiếc xe của bọn họ mà còn thấy hai chiếc xe khác đã đậu sẵn, Tịch Lạc Khuê không nghĩ là họ đang mở party, cô xuống xe theo Thẩm Ngạn Triết bước vào trong, trước mặt Tịch Lạc khuê lại là một bàn toàn là hải sản, trên sofa có một ba nam nhân và một nữ nhân đang ngồi cười nói, khi thấy bọn họ thì sự vui vẻ kia đã chuyển hướng.
Một nam nhân tóc dài nhuộm bạc buộc cao với khuôn mặt khá ưa nhìn, lại giống như dân chơi, sỏ đeo mấy chiếc khuyên tai cùng một bên, từ cổ chảy dài xuống tay đã xăm chỗ, hắn đứng dậy hớn hở hướng đến Thẩm Ngạn Triết.
“Tam ca, anh tới rồi!” Hắn là Thời Thiệu Lãnh.
Vừa xong hắn lại chú ý ngay Tịch Lạc Khuê đang trong cái ôm eo của Thẩm Ngạn Triết mắt phát sáng “Tam tẩu chào!”Tịch Lạc Khuê ngượng ngùng, cái gì mà tam tẩu chứ? Cô cũng cố kéo ra một nụ cười ” Chào cậu.
“”Tiểu tam xem ra cậu thay bồ như thay áo ấy nhỉ? Mới hai tháng trước thấy cậu còn đi với cô minh tinh Á Lợi.
“Một giọng khác, người đàn ông này tầm khoản gần bốn mươi, nhìn mặt lại rất hung dữ nhất là đôi mắt tròng mắt đen trắng phân biệt rõ rệt kia, trên chân mày còn một có một vớt sẹo lớn.
Thẩm Ngạn Triết không đáp lời, hắn lại chú ý đến người nam nhân tự giờ im lặng kia hơn vì ánh mắt kia mới bước vào đã nhìn chăm chăm đến nữ nhân của hắn.
“Nhị ca vị này là?”Người nhị ca kia cười cũng liền giới thiệu “Đây là Cổ tổng, là bằng hữu chí cốt của anh mày lúc trước ở Đông Cảng.
“Cổ tổng ấy theo lời giới thiệu cũng đứng lên chìa tay mình ra “Tôi là Cổ Tư Nghiêm rất vui gặp anh Thẩm tổng.
“Hắn nói rất vui khi gặp nhưng từ đầu tới cuối hắn chỉ đúng một khuôn mặt lạnh lùng đó chẳng nở lấy một nụ cười, nam nhân với ánh mắt sắc lạnh đầy mê lực, đường nét trên khuôn mặt sậu đầm rõ ràng, không những anh tuấn mà còn đậm nét đàn ông.
Theo phép lịch sự Thẩm Ngạn Triết cũng chia ra bắt tay lại “Tôi là Thẩm Ngạn Triết.
“Tịch Lạc Khuê đã nhận ra người đàn ông trước mặt cô rồi, cô chạm đến ánh mắt của hắn, cũng là lúc hắn nhìn cô, nhưng cô lại không biết hắn có nhớ ra mình không thôi nhưng may là hắn không nói gì, Tịch Lạc Khuê cũng gật đầu chào hắn cho đúng phép lịch sự, Đường Linh Nhi cùng Kim Dương Y cũng chào và tự giới thiệu với hắn sau đó.
Giờ tất cả đã ngồi vào bàn mà cùng nâng ly, ai cũng uống cạn ly đầy, còn Tịch Lạc Khuê lại không dám, cô chỉ nhấp nhấp một ít thôi, điều đó cũng làm Thời Thiệu Lãnh chú ý.
“Tam tẩu! Phải uống bằng mọi người chứ ạ, vậy là không công bằng rồi!”Thẩm Ngạn Triết trừng hắn một cái “Cô ấy uống không giỏi””Vậy tam ca phải uống thay tam tẩu đấy!” Ngay lập tức hắn hớn hở rớt đầy ly mới cho Thẩm Ngạn Triết.
Đường Linh Nhi lại đưa tay kéo ly của Thẩm Ngạn Triết về bên mình “Ngạn Triết bao tử không tốt, không uống được nhiều đâu, để tôi uống cho”.
Một chút cảm kích cũng không có, ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Ngạn Triết đã trừng đến cô, hắn giựt ly bia lại.
“Không cần nhiều chuyện.
“Ai cũng nhận ra điều bất thường, Kim Dương Y cười hề hề phá tan bầu không khí nâng ly lên cạn tiếp.
“Hôm nay không say không về, cạn ly!”Mọi người cũng theo hắn, nhất là tiếng của Thời Thiệu Lãnh khá vang dọi”Cạn ly! !”Tịch Lạc Khuê cũng uống theo, cô cũng không ngốc, cô không biết Đường Linh Nhi này với Thẩm Ngạn Triết có quan hệ gì nhưng nếu có thì là một mối quan hệ hết sức thân mật, ngay đến hắn bao tử không tốt cô ta cũng biết, còn cái biểu hiện quan tâm đó nữa, ánh mắt cô ta nhìn Thẩm Ngạn Triết là ánh mắt tràn đầy yêu thương cùng thống khổ.
.