Bạn đang đọc Không Phải Em! Tôi Sẽ Không Lấy – Chương 2: Đi Mua Sắm Cùng Hạ Nhã Tệ
Sau khi đi tái khám cùng mẹ xong thì Hạ Nhã Tệ cũng đến nhà rước Tịch Lạc Khuê đi mua sắm, mặc dù Tịch Lạc Khuê không muốn nhưng biết bao lần từ chối thì vẫn phải đi cùng Hạ Nhã Tệ thôi! Riết rồi điều đó như hiển nhiên nên khi Hạ Nhã Tệ đề nghị là cô cứ theo cô ấy thôi! Mặc dù bản thân chẳng mua cái gì cho mình.
Khu mua sắm T.
G này thì Tịch Lạc Khuê lại quá đỗi quen thuộc rồi, đây chính là nơi cô làm lau công hàng ngày mà, khi Hạ Nhã Tệ đỗ xe xong thì cả hai đã cùng đi vào trong, đến khu bán quần áo thương hiệu cao cấp dành cho cả nam và nữ, Hạ Nhã Tệ lại rối rít kéo cô vào trong cũng cùng lúc có nhân viên ra tiếp đón.
“Xin hỏi hai vị tiểu thư muốn xem đồ gì ạ?” Cô nhân viên lịch sự cúi người chào hỏi.
“Chúng tôi muốn xem đầm dự tiệc” Hạ Nhã Tệ đã lên tiếng.
“Vậy mời theo bên này” Cô nhân viên đưa tay mời đi theo.
Tịch Lạc Khuê cùng Hạ Nhã Tệ theo cô nhân viên đến nơi đầm thiết kế dành riêng cho dự tiệc.
“Đây là các mẫu đầm ra mới nhất, hai vị tiểu thư muốn thử mẫu nào để tôi lấy cho ạ?”.
Hạ Nhã Tệ nhìn theo hướng tay cô nhân viên đến các mẫu đầm thiết kế đang treo kia, mắt đảo đảo vài vòng rồi lại nhìn đến Tịch Lạc Khuê, sao nhiều lần đắng đo cô ta chỉ ngày chiếc đầm trắng dây.
“Lấy cho tôi thử bộ đó”.
Khi cô nhân viên lấy lại, Hạ Nhã Tệ lại ướng lên người Tịch Lạc Khuê cười cười hài lòng” Cái đầm này hợp với tiểu Khuê Khuê nè!”.
Tịch Lạc Khuê tròn mắt rồi lại đẩy ra” Thôi mình không mua đâu, mình mặt cái năm ngoái được rồi!”.
Biết Tịch Lạc Khuê thế nào nên Hạ Nhã Tệ vẫn thúc dục” Lấy cái này đi, cậu mặc sẽ đẹp lắm đấy, cái năm ngoái cũ rồi, cậu đừng lo tôi cho cậu mượn tiền chứ không phải mua tặng cậu đâu!”.
Tịch Lạc Khuê cắm môi, thật đúng là cô không có tiền để mua bộ đầm xa xỉ thế này, còn mượn tiền thì chừng nào cô mới có tiền để trả đây? Cô vẫn cương quyết lắc đầu” “Thôi! Cậu mặc sẽ đẹp hơn”.
Thấy vậy Hạ Nhã Tệ lại làm ra bộ mặt thất vọng” Mua cho cậu thì cậu không nhận, cho cậu mượn tiền để mua thì cậu không chịu, tiểu Khuê Khuê cậu còn xem tôi là bạn không vậy?”.
Tịch Lạc Khuê khó xử, cô đưa mắt nhìn xem giá bộ đầm, nếu có thể mua được thì cô cũng đành miễn cưỡng, ai ngờ khi nhìn giá của nó, mắt đã trợn to, dù biết mắc, cũng không phải mắc thế này chứ.
Cô đưa ánh mắt sang cô nhân viên e ngại mở lời:” Có bộ đầm nào rẻ hơn chút không ạ?”.
Cô nhân viên khá ôn nhu, khẽ mỉm cười đi đến một chiếc đầm đen xẻ tà hai bên” Cái này là mẫu cũ năm ngoái ạ, giá lại rất mềm, tiểu thư có thể thử nó”.
Nhận lấy bộ đầm, nhìn giá đúng là rẻ hơn phân nữa, nên khá an tâm mặc dù nó có hơi gợi cảm quá, cô quay sang Hạ Nhã Tệ” Mình thử cái này!”.
Hạ Nhã Tệ mặc dù không chịu nhưng cũng sợ cô bạn của mình sẽ không mua gì luôn nên đành miễn cường theo”Được rồi! Cậu đi thử đi, mình xem thêm vài cái nữa!”.
Tịch Lạc Khuê đến phòng thử đầm, sau năm phút cô đã bước ra”Có kỳ không Nhã Tệ?”.
Hạ Nhã Tệ miệng đã bụm lại”Qua! hợp với cậu quá đi, bộ đầm này đúng là dành riêng cho cậu mà!”.
“Nhưng phần đùi và eo lộ ra hết rồi!” Tịch Lạc Khuê ngại ngùng khi cố lấy váy che đùi, nhưng làm sao cũng không thể.
“Ôi! Bà cô già của tôi ơi! Hở chút mới gợi cảm quyến rũ” Hạ Nhã Tệ ngăn hành động đó, đánh nhẹ tay cô.
Một lúc do dự, Tịch Lạc Khuê không lấy bộ đầm này thì sẽ bị hối thúc lấy bộ khác, mà giá cả là thứ làm Tịch Lạc Khuê e ngại nhất, cô đã quá nghèo rồi, lấy bộ đầm này là cô phải ăn mì gói biết bao nhiêu bữa để trả tiền lại, nghĩ vậy cô đành cắn răng mà chấp nhận mua nó.
“Rồi! Mình sẽ lấy bộ này” Như bị tà đuổi, Tịch Lạc Khuê đã chạy ngay vào phòng thay đồ ra.
Qua hơn một tiếng lựa chọn quần áo, giày và trang sức, bọn họ cũng bước ra chuẩn bị ra về thì một âm thanh của một nữ nhân làm dừng lại.
“Ôi ai đây! Chẳng phải Tịch Lạc Khuê sao?” Giọng đầy mỉa mai.
Tịch Lạc Khuê không nhìn cũng biết chủ nhân của giọng nói ấy là ai? Không ngờ nhiều năm rồi mà cái nữ nhân này vẫn thích cứ kiếm chuyện với cô như vậy.
Quay mặt Tịch Lạc Khuê nhìn đến cô ta cùng người nam nhân đứng cạnh bên” Lâu rồi không gặp Mộ tiểu thư cùng Bách thiếu”.
.