Đọc truyện Không Phải Đóa Hồng Trắng – Chương 50: Cầm tù
Edit: Quanh
Beta:Quanh
“Không phải cô ta?”
“Không phải.”
“…….”
“………..”
“Khốn kiếp. Nii-san, em bảo bọn nó bắt người phụ nữ có dòng máu độc nhất vô nhị về, nào ngờ bọn nó lại bắt nhầm người.”
“Đừng tự trách mình, đây cũng không phải lỗi của em. Người phụ kia đã sớm trốn thoát, anh sẽ phái gia linh đuổi theo.”
“Đã rõ. Nii-san, người phụ nữ này thì làm sao bây giờ?”
“Có vẻ không phải hầu gái bình thường, trước cứ nhốt lại, có thể có ích.”
“Tuân lệnh.”
. . .
Lúc Christa tỉnh lại, đập vào mắt là trần nhà ẩm thấp.
“Phu nhân tỉnh rồi, người có chỗ nào không thoải mái không?”
Giọng nam trầm thấp vang lên.
Christa lắc đầu, trừng mắt, rốt cuộc cũng nhớ chuyện gì vừa xảy ra.
Nhìn sàn nhà lạnh như băng cùng từng thanh song sắt, có vẻ như hiện tại cô đã trở thành tù nhân.
“Thật xin lỗi, nơi này không có giường, chỉ có thể để phu nhân nằm dưới sàn.”
Giọng nam kéo lại suy nghĩ của Christa.
Cô nghiêng đầu, nhìn căn phòng đối diện.
“Sao các cháu lại ở đây?”
Christa kinh ngạc nhìn bốn anh em.
“Trên đường trao đổi con tin, chúng cháu bị bầy sói tập kích, sau đó bị giam ở đây. Chúng cháu cũng không rõ lắm, chỉ biết hôm qua phu nhân và năm anh em Sakamaki cũng được giải tới.”
Mukami Ruki khiêm tốn trả lời.
“Bọn nhỏ đâu?”
Christa kinh ngạc. Ngoại trừ Subaru, những người khác đều bị bắt? Đối phương cũng thật lợi hại.
“Bọn họ… ở phía bên kia… nhà giam…” Azusa tiếp lời, “Phu nhân… người có… dao không…”
Mỗi lần nghe thằng nhóc này nói chuyện, cô lại có cảm giác thở không ra hơi. Hơn nữa đã bị nhốt rồi còn muốn làm hại bản thân, đúng là kỳ lạ.
Christa không nói gì.
“Azusa, chờ ra khỏi đây tức khắc sẽ có dao. Để tôi nói chuyện với phu nhân trước.”
Hiển nhiên Ruki đã sớm quen sở thích của em út nhà mình, nghiêm giọng nói.
“Được… rồi…”
Azusa gật đầu, vô cùng tôn trọng anh lớn mà lùi về sau, còn được Yuma vỗ vai an ủi.
So với nhà Mukami, quả thực nhà Sakamaki thảm không nỡ nhìn.
Christa cảm động nhìn bốn đứa nhỏ thể hiện tình anh em trước mặt.
“Theo cháu đoán, có vẻ họ đã biết được kế hoạch của người ấy, muốn cướp Eve nhằm phá hư kế hoạch, ngày hôm đó bắt bọn cháu là vì không rõ rốt cuộc Eve ngồi xe nào, sau này xác định được rồi, cũng không thả bọn cháu ra, là vì sợ bọn cháu để lộ tin tức.”
Ruki phân tích cho Christa.
“Ban đầu ta còn tưởng bọn họ chỉ định nhằm vào nhà Sakamaki, nhưng hiện tại xem ra, có vẻ đúng như lời cháu nói.” Christa gật đầu.
“Nơi này phòng vệ lơi lỏng, nhưng muốn thoát ra ngoài bắt buộc phải có chìa khóa.”
Trưởng nam không hổ là trưởng nam, giải thích rất đúng trọng tâm.
“Xem ra chúng ta phải đợi cứu viện rồi.”
Christa gật đầu, bình tĩnh làm quen với tình hình trước mắt.
“Phu nhân đừng lo lắng, chỉ cần có ngài ở đây, nhất định người ấy sẽ tới giải cứu.”
Ruki an ủi.
….Được rồi, lại có một người cho rằng cô là chân ái của KarlHeinz.
Christa cười mỉm, cũng lười giải thích.
Hiện tại cô chỉ mong đối phương sẽ không nảy ra ý tưởng làm nhục tù nhân.
Dù là cựu vương Wolf hay là người tộc Thủy Tổ, đều từng có hiềm khích với KarlHeinz, ở trong mắt người ngoài, cô lại là chân ái của anh ta, không cần nghĩ cũng biết sẽ gặp nguy hiểm.
Hơn nữa chính cô cũng không rõ, nếu bị vampire khác phái hút máu, liệu người đàn ông kia sẽ trừng phạt cô như thế nào…
A, còn Subaru và Yui, không biết tụi nhỏ đang ở đâu. Chỉ khi không có tin tức mới là tin tức tốt nhất, cầu mong hai đứa không bị phát hiện.
Christa thở dài, hoang mang nhìn con đường mịt mù phía trước.
. . .
Rất nhanh đối phương đã biết được thân phận của Christa.
Cung kính “mời” cô ra khỏi nhà lao, còn tận tâm chuẩn bị một căn phòng khách xa hoa.
Thay đổi quá nhanh, Christa không kịp thích ứng.
Căn phòng được trang trí rất tao nhã, Christa tần ngần đứng trước cửa, không biết có nên “cảm ơn” hay không.
“Chỉ có vậy thôi.”
Người đàn ông nhìn cô, thản nhiên nói.
“Đồn đại sở dĩ là đồn đại, bởi vì nó không phải sự thật.”
Christa nhìn một phòng đầy đồ trang sức, nhẹ giọng phản bác.
“Đương nhiên đồn đại có vài phần khoa trương, nhưng vẫn có một phần là sự thật.” Đối phương vươn tay, “Tôi sẽ phái người đưa đồ ăn tới, phu nhân không phải lo lắng, cũng đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn.”
“Đã hiểu.” Christa đi vào phòng, gật đầu, “Tuy tôi biết không nên nói mấy lời này, nhưng vết thương của mấy đứa nhỏ nhà Mukami rất nghiêm trọng, hy vọng ngài đừng tra tấn bọn chúng.”
Vừa rồi vì ngăn cản không cho Christa đi, bốn anh em họ chịu rất nhiều đòn roi.
“Chỉ là bại tướng mà thôi, không đáng quan tâm.”
Người đàn ông gật đầu, đóng cửa lại.
Tiếng bước chân dần vang xa, Christa thở phào nhẹ nhõm.
Cô không hiểu người đàn ông này lắm, trên người anh ta có khí chất giống hệt như KarlHeinz, nhưng giác quan thứ sáu mách bảo, người đàn ông này rất yếu ớt, cô không khỏi hoang mang… Dù sao, giác quan thứ sáu của Christa luôn rất chuẩn.
Quên đi, đừng rối rắm nữa. Đường dài mới biết ngựa hay, sau này tự khắc sẽ rõ.
_________
Tác giả có lời muốn nói:
Giải thích thái độ của Carla: Trong mắt anh, Christa là người phụ nữ của KarlHeinz, phu nhân nhà Sakamaki, khác hoàn toàn Komori Yui; Komori Yui là con người thấp kém, đến một cái liếc mắt cũng lười bố thí cho con bé, vậy nên hồi đầu tiếp xúc với Yui, anh mới liên tục vừa tát vừa hút máu con bé, nhưng anh không làm điều đấy với Christa.
___________
Editor cảnh báo:
Nếu các bạn là fan Carla x Yui, mình khuyên các bạn không nên đọc tiếp. Vì trong “Không phải đóa hồng trắng”, Carla sẽ thành đôi với người khác.
Và vì Diabolik Lovers là tựa game BG, nên mong rằng không ai ship nam x nam, tất cả Diaboys đều là tình anh em (ví dụ như Subaru – Kou, Yuma – Shu, Reiji – Ruki,…).
Mình thì là fan của All × Yui. Anh nào thành đôi với Yui mình cũng thích hết :v.