Đọc truyện Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em – Chương 245: Trương Gia Huy Ăn Giấm Rồi Chua Quá
Lê Anh Thi và Lê Anh Dũng nghe xong chỉ cười, đồng thời nhìn về phía cửa Lê Anh Quân đang uống rượu vang.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hai đứa em nhà mình, Lê Anh Quân ho nhẹ hỏi: ” Nhìn anh làm gì? “
Lê Anh Thi dí sát khuôn mặt nhỏ nhắn đến trước mặt anh Hai mình, không nhịn được nói: ” Ann Hai, sao anh không mau chóng cầu hôn chị ấy đi.
Nhìn xem, chị ấy nôn nóng muốn làm chị dâu của em rồi kìa.
“
Trương Gia Huy nhìn thấy hành động của cô liền không vui, nhanh chóng kéo cô lại, không một động tác thừa mà ôm cô ngồi hẳn lên đùi mình luôn.
…—————-…
Lê Anh Thi được anh ôm đặt ngồi trên đùi cũng không hiểu chuyện gì, sao đang yên lành mà ôm cô như vậy?
Đúng thật là khó hiểu với hành động này của anh.
Nhưng cả hai anh em nhà Lê Anh Quân thì biết được tên tảng băng này dù trước hay sau điều trị thì tên đáng ghét này vẫn có tính chiếm hữu rất mạnh mẽ nha.
Hồ Tiên Nhi nhìn thấy hành động vừa rồi của anh chỉ lắc đầu cười, xem ra Huy Gia nhà bé con đã ăn giấm rồi, chua quá.
Cho dù có thế, Lê Anh Dũng vẫn không quên trêu chọc anh trai mình: ” Đúng đó anh, lời em gái nói không sai.
Anh vẫn nên nhanh chóng cho chị một danh phận đi.
Dù sao thì chị ấy cũng đã theo đuổi anh hơn mười năm trời còn gì.
“
Lê Anh Quân nhìn hai đứa em cũng phải bất lực, nhưng có điều họ nói đúng, anh cũng nên nhanh chóng hành động mới được.
Nếu không sẽ bỏ lỡ mất mười mấy năm thanh xuân quý giá của con gái người ta.
” Anh Hai biết rồi.
” Lê Anh Quân vừa nói, vừa xoa đầu Lê Anh Thi đang ngồi ở trên đùi tảng băng kia.
Mọi người cũng dùng xong bữa trưa sau nữa tiếng, và họ lại đi ra phòng khách để uống trà và trò chuyện với nhau thêm một lúc.
Ngày mười tháng Hai, vẫn còn đang trong không khí ngày Tết, Lê Anh Thi và Trương Gia Huy đã quyết định quay về Kinh Thành.
Trong nhà chính Vũ tộc, Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) cùng với ba mẹ hai Lê và ba mẹ Trương, kể cả Trương Gia vẫn còn đang ngồi uống trà trò chuyện phiếm với nhau, chỉ có Lê Anh Thi cùng với Quan Khánh Phương theo sau là Viên Hoa đang đi dạo ở ngoài vườn.
” Bé con, lần này quay về Trung Quốc con nhớ phải giữ sức khỏe có biết không.
” Quan Khánh Phương ( Babi của cô) vẫn không thể an tâm để cô trở về đó nên cứ lải nhải suốt mà thôi.
Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) gật đầu, cô đơn nhiên hiểu sự lo lắng của hai người ba này, đặt biệt là Quan Khánh Phương: ” Ba nhỏ, người yên tâm.
Con sẽ tự chăm sóc cho bản thân mình.
Khi tổ chức hôn hai người ba phải đến đó.
“
Quan Khánh Phương ( Babi của cô) xoa đầu cô: ” Đơn nhiên đám cưới của cô công chúa nhỏ Vũ tộc, ba nhất định phải đến tham dự.
“
Cô khẽ cười, cùng ba nhỏ đi dạo, chưa bao lâu, vệ sĩ gác cổng đến nói có anh em nhà họ Quân đến thăm tiểu công chúa của họ.
Lúc này, ở ngoài phòng khách.
Quan Khánh Phương ( Babi của cô) cùng với Viên Hoa đưa cô đi vào trong, vừa vào tới phòng khách, họ đã nghe thấy tiếng cười nói gôm rã của đám anh em nhà họ Quân.
” Tiểu Tuyết, cậu đến rồi.
” Lời này của Quân Ngọc Giang ( bạn của Ánh Tuyết ở Pháp) khi nhìn thấy cô được họ dìu vào.
Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) gật đầu, đi để sofa đơn ngồi xuống, Viên Hoa thấy vậy liền nhanh chóng đến bàn lưu ly gót ly nước cam ép đem ra cho mợ cả nhà mình uống.
Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) nhìn cô: ” Tiểu Tuyết, cậu thật sự theo người đó trở về Trung Quốc sau? Vậy cậu còn quay trở lại Paris nữa không? “
Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) nhận ly nước cam từ Viên Hoa, gật đầu, khẽ cười nói: ” Ừ, mình thật sự theo anh ấy trở về đó.
Dù sao thì bọn mình cũng đã là vợ chồng hợp pháp trên giấy tờ rồi.
Với lại vì một số nguyên nhân nên mình mới được Ba lớn đưa về đây thôi.
Giờ thì mọi chuyện đã được xử lý ổn thỏa rồi nên mình phải theo chồng về nhà của anh ấy ở Trung Quốc.
“
Quân Thiên ( bạn của Vũ Ánh Tuyết ở Pháp) im lặng đã lâu, cũng cười chúc phúc cho cô.
Dù sao cậu ta cũng là người đến sau nên không có lý do gì để ngăn cản cô: ” Tiểu Tuyết, vậy hai người không tính tổ chức hôn lễ sao? “
” Không có, anh ấy nói đã có sắp xếp rồi.
Sau khi về đó sẽ biết ngay thôi.
” Lê Anh Thi (Vũ Ánh Tuyết) khẽ nói.
Quân Ngọc Hà ( chị của Quân Ngọc Giang) nghe cô nói vậy liền thở phào, cô ta tưởng tên tảng băng đó sẽ không tổ chức hôn lễ với cô nên mới lo lắng, giờ xem ra không phải không có mà là người đó đã có sắp xếp từ trước rồi: ” Vậy bao giờ mọi người mới xuất phát về Trung Quốc? “
” À, là chuyến bay tối nay.
” Lê Anh Thi nhìn thời gian trong điện thoại nhàn nhạt nói.
Ừ vậy là từ giờ tới lúc đó, họ chỉ còn vỏn vẹn mấy tiếng để ở bên cô, trò chuyện, vui đùa cùng nhau.
Lúc này, ở góc rẻ trên hành lang, có tiếng bước chân đang đi đến phòng khách.
Vừa nhìn thấy người, Viên Hoa nhanh nhảu hô to: ” Lão đại.
“
Nghe vậy, cả đám người đang ngồi ở ghế sofa vô thức nhìn ra, thấy được hình dáng cao ráo, đang dần dần đi đến trước mắt họ.
Lê Anh Thi khẽ cười, muốn đứng dậy đi đến chỗ của anh đã thấy ngay anh đã đứng ngay trước mắt cô,quanh chóp mũi điều là mùi hương của anh: ” Ông xã,anh quay lại rồi.
“
” Ừm, em muốn đi đâu? ” Trương Gia Huy nắm bàn tay nhỏ bé của cô có chút lạnh, nhỏ giọng hỏi.
Cô chỉ lắc đầu, cảm giác bàn tay nhỏ của mình đã ấm dần trong bàn tay to lớn của anh, ngước mắt nhìn anh rồi nhìn chiếc ghế bên cạnh không còn chỗ trống, định đứng dậy cho anh ngồi.
Nhận ra ý đồ của cô, Trương Gia Huy cuối người ôm cô dậy,bản thân mình ngồi ghế của cô rồi đặt cô ngồi lên đùi mình.
Cả đám anh em nhà họ Quân trố mắt nhìn người được mệnh danh là tảng băng kia cư nhiên ở trước mặt mọi người đều dùng hành động nhẹ nhàng mà ôm cô vào lòng.
Giờ họ mới hiểu,khi gặp đúng người, bạn nhất định chính là công chúa được chàng trai yêu chiều nhất..