Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 221: Cần Phải Nghĩ Sao


Bạn đang đọc Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em – Chương 221: Cần Phải Nghĩ Sao


Ngay khi Viên Hoa vừa nhìn thấy nét mặt của trở nên hồng hào đầy sức sống liền không nổi kiềm nén sự ngạc nhiên mà nhướng mày.
Rõ ràng hôm nay trạng thái tinh thần của mợ cả nhà cô tốt lên không ít nhỉ.
Là sức mạnh tình yêu an ủi lẫn nhau của mợ và lão đại nhà cô sao?
Vậy cũng có nghĩa là lão đại nhà họ sắp bình phục rồi à?
Rất đáng để mong chờ nha?
Thoáng chốc, Lê Anh Thi đã lên xe dựa lưng vào ghế xoa trán, bình thản hỏi: ” Cô ả kia đang ở đâu? “
…—————-…
Viên Hoa vô cùng ngạc nhiên.
Cô ta tay vịn vô lăng quay đầu nhìn mợ cả nhà mình, ánh mắt rất sáng.
Từ sau khi Hồ lão đại đón cô về từ dinh thự của Vũ tổng kia, đây là lần đầu tiên cô ta nghe thấy Lê Anh Thi tự chủ hỏi về chuyện của người khác.
Mặc dù cô đã tỉnh lại nhiều ngày, ngoại trừ hỏi chuyện của ông bà Trương và ông bà Lê ra, thì cô ta chưa từng thấy mợ cả hỏi han hay quan tâm đến bất kỳ ai cả.
Viên Hoa khá kích động: ” Người mà mợ muốn tìm đang ở trong hầm giam của Lão đại Hồ đó.

Còn những người khác được Lão đại Quân giam ở tầng hầm ở Tuyết Vân quyển.

Lê Anh Thi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa, thấp giọng bình thản nói: ” Quay về trang viên trước đi.


Viên Hoa hưng phấn đáp, đạp ra lái ra khỏi bệnh viện.
Cuối cùng mợ cả của cô cũng đã vực dậy tinh thần rồi, nói không chừng mấy hôm nữa Lê Anh Thi sẽ khôi phục lại dáng vẻ trước đây thôi.

Lê Anh Thi vừa rời khỏi không bao lâu, Lê Anh Quân và bác sĩ điều trị được anh mời từ Mỹ đến để đều trị cho Trương Gia Huy.
Hai người họ đi đến trung tâm hội chấn, đẩy cửa vào thấy không ít chuyên gia đã ngồi chờ sẵn trong bàn họp.
Dù gì Wendy Phạm cũng là nỗi danh trong lĩnh vực MECT, có thể nghe báo cáo của anh ta vừa được lợi và học hỏi rất nhiều kinh nghiệm từ anh.
Lê Anh Quân tuy nghe không hiểu đóng thuật ngữ chuyên ngành rối rắm kia, chẳng mấy phút thì anh cũng đã rời khỏi phòng họp.
Anh đẩy cửa phòng bệnh bước vào, thấy ngay Trương Gia Huy ném nữa họp thuốc vào thùng rác.
Lê Anh Quân nhướng mày, đút một tay vào túi đi đến nhìn thùng rác: ” Hộp thuốc lá này chọc giận cậu à? “
Trương Gia Huy nhíu mày, mím môi im lặng, tiện tay móc bật lửa ném lên bàn trà: ” Quyết định phương án chữa trị chưa? “
” Họ đang bàn luận.

” Lê Anh Quân đi đến sofa ngồi xuống, gác chân nhìn Trương Gia Huy khẽ cười, nhướng mày nói: ” Nghĩ thông rồi à? Anh nghe nói chữa trị MECT sẽ để lại di chứng ít hoặc nhiều, hơn nữa sẽ không loại trừ đến khả năng rối loạn kí ức trong thời gian ngắn.


” Cần phải nghĩ sao? ” Trương Gia Huy dựa bể cửa sổ đứng ngược sáng, mặt mày âm u khá lạnh nhạt: ” Nhanh chóng sắp xếp đi.


Lê Anh Quân vuốt lông mày cười lạnh: ” Chỉ cần cậu chịu phối hợp đều trị, thì mọi chuyện sẽ tiến hành theo tuần tự, nôn nóng gì chứ, cậu sợ con bé chạy mất à? “
Trương Gia Huy hời hợt nhìn ông anh vợ nhà mình: ” Anh nói nhảm lắm thế? “
” Được rồi, cậu bệnh, ông đây không chấp nhất với cậu.

” Lê Anh Quân lấy bao thuốc lá ra hút một điếu.
Anh nhìn quanh phòng chỉ cười nhạt: ” Có phải bé con vừa đến thăm cậu không? Nên cậu mới quyết định đẩy nhanh tiến độ chữa trị phải không? “
Trương Gia Huy nhìn anh vẫn không hề lên tiếng.


Trang viên.
Lê Anh Thi và Viên Hoa đi vào bên trong phòng khách thì nhìn thấy Hồ Tiên Nhi và mọi người đang ngồi ở trên ghế trò chuyện với nhau.
Nghe thấy tiếng bước chân, Hồ Tiên Nhi ngước mắt nhìn về thấy bé con nhà mình liền vui vẻ đứng dậy đi đến chỗ của cô: ” Bé con, em đi đâu từ hôm qua đến giờ thế? “
Lê Anh Dũng từ trên cầu đi xuống, thấy vẻ mặt tươi tỉnh hẳn lên của cô lên tiếng: ” Con bé còn có thể đi đâu được nữa.

Trừ chỗ của cậu ta ra thì con bé sẽ không thể không nói cho chúng ta biết đâu.


Hồ Tiên Nhi nghe vậy chỉ cười, cô đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc dài bạch kim của cô trêu chọc: ” Bé con, em muốn đến chỗ của Huy Gia cũng phải nói cho chị biết có được không? Nếu không chị sẽ rất lo lắng cho em đó.


Lê Anh Thi gật đầu, mỉm cười nói: ” Chị Tiên Nhi, em biết rồi.

Đúng rồi cô ta đang ở đâu vậy? “
Nghe thấy cô hỏi đến người khác, mọi người trong trang viên đều khá bất ngờ, họ không ngờ rằng sau một đêm mà cô đã hỏi đến người khác rồi.
” Bé con, người mà em muốn gặp ở dưới tầng hầm đó.

Đợi sức khỏe em ổn định thêm một thời gian đi rồi hả đi xuống dưới tầng.


” Hồ Tiên Nhi cười nói, cô cuối cùng cũng yên tâm về bé con rồi.
Lê Anh Thi gật đầu, Viên Hoa đi bên cạnh đỡ cô về phòng ngủ nằm ở tầng trên.
Phòng khách dưới nhà, Bác Lam từ lúc nhìn thấy cô đến giờ cũng khá bất ngờ, anh không ngờ sau khi thấy cô tràn đầy sức sống khi bước vào nhà thì anh biết rằng cô đã bắt đầu hồi phục lại.
” Tiên Nhi, bé con nhà cậu không lâu nữa sẽ bình phục hoàn toàn rồi.

” Bác Lam lên tiếng nhìn cô.
Hồ Tiên Nhi gật đầu, cô cũng rất vui mừng khi thấy bé con nhà mình sẽ như lúc trước.
Lê Anh Dũng rất vui vẻ, anh biết bé con nhà mình rất mạnh mẽ, sẽ nhanh thôi những con người đó sẽ nhận được báo ứng thích hợp do bé con nhà anh ra tay.
Hồ Tiên Nhi và mọi người đều quay lại phòng khách ngồi xuống, cô nhìn về phía Lê Anh Dũng: ” Anh Dũng, anh trai cậu đâu? Sao cả buổi sáng tôi không nhìn thấy anh ấy vậy? “
Lê Anh Dũng đang uống trà, nhìn cô khẽ cười nói: ” Anh Hai em à, anh ấy đi gặp chuyên gia Wendy Phạm, cậu ấy chuyên điều trị và nghiên cứu chứng hưng phấn và hoang tưởng cho Gia Huy rồi.

Chắc chiều tối gì anh em sẽ về thôi.


Cô nghe xong gật đầu, hóa ra là anh bận mấy hôm nay là vì liên lạc với chuyên gia điều trị cho Huy Gia nhà bé con, nếu vậy thì cô cũng không cần lo lắng cho anh làm gì..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.