Đọc truyện Không Ngờ Lấy Phải Tổng Tài – Chương 5: Lục Thừa Tiêu Tôi Sẽ
Lâm Vận Cần không ngờ Lục Thừa Tiêu lại đồng ý nhanh như vậy, việc này cũng ngoài dự liệu của bà ta.
– Ha ha ha tất nhiên, đương nhiên.
Lễ vật của Nhà họ Lục mà ít sao? nghĩ đến tiên, Lâm Vận Cần cười sung sướng Để ngăn cho việc Lục Thừa Tiêu hối hận mà thay đổi ý kiến, Lâm Vận Cần đã mang bán thông tin của Diệp Vẫn Ninh và Lục Thừa Tiêu cho các tờ báo lớn để đổi lấy sự phòng bị cho mình.
Chỉ qua một đêm, mọi chuyện xảy ra giữa thiên kim tiểu thư tập đoàn Diệp Thị và tổng tài của tập đoàn tài chính Đế Thịnh qua đêm với nhau đã âm ï náo loạn, tất cả người dân thành phố T không ai là không biết chuyện, Diệp vấn Ninh đến trường học mà cũng bị bao vây bởi những tiếng đồn thổi xì xào, cô chỉ còn cách tạm thời xin nghỉ ở nhà.
Để duy trì trật tự cho nhà trường, nhà trường cũng đề nghị cô tạm thời nghỉ ở nhà.
Sau khi thông tin nổ ra, trong vòng một tháng, Diệp Vẫn Ninh thậm chí không dám bước ra khỏi nhà, cô không biết cách đối phó làm sao với những câu hỏi thọc mạch thâm thúy của cánh phóng viên, bởi vậy cứ nằm yên trong nhà là tốt nhất.
Bỗng nhiên, chuông điện thoại của cô reo lên, nhìn thấy số lạ, Diệp Vấn Ninh cảm thấy lạ lạ, nhưng cô vẫn ấn nút trả lời -Alo.
– Thế nào rồi, cô Diệp, cô vẫn chưa chuẩn bị kết hôn với tôi sao?
Giọng nói đây châm chọc ở đầu dây bên kia vang lên.
Là anh ta.
Hai má của Diệp Vãn Ninh bỗng dưng đỏ ửng lên, anh ta lại nói: -Những tin đồn bền ngoài, cô biết rồi chứ? Cứ sôi sục xôn xao hết cả lên, tôi không biết giải quyết như thế nào đây.
Diệp Vấn Ninh hít thật sâu mấy lân rồi khó khăn lắm mới nói ra được mấy từ: -Lục Thừa Tiêu, tôi sẽ lấy anh.
Mẹ cô đã nhận lễ vật của Nhà họ Lục rồi, nên cô nghĩ không lấy anh ta không được, nhưng những lời nói từ miệng cô khiến cho Lục Thừa Tiêu cảm thấy mùi vị khang khác -Gì cơ? Nghĩ thông rồi à?
Giọng điệu châm biếm mỉa mai và sắc thái biểu lộ cảm xúc của anh ta khiến Diệp Vãn Ninh không biết tại sao mà lạnh sống lưng.
Tình cảnh của cô bắt buộc phải nghĩ thông, vì cha, vì công việc kinh doanh đang gặp khó khăn của Diệp thị.
– Đâu tháng sau.
Diệp Vẫn Ninh vô cùng kinh ngạc.
– Sao nhanh thế? Anh ta ra quyết định có phần nhanh quá mức.
– Tôi sẽ cho người đến làm việc với bên nhà cô.
Diệp Vẫn Ninh đặt điện thoại lên trên bàn, cô biết mình chẳng có lí do gì để phản đối, chỉ có thể thuận theo ý của Lục Thừa Tiêu, vì vận mệnh của tập đoàn Diệp Thị đang nằm trong tay anh ta, cô chỉ là quân bài đánh đổi lấy Diệp Thị “
Cốc cốc cốc “ có tiếng gõ cửa.
– Tiểu thư, tiểu thư uống sữa rồi ngủ sớm ạ!
Chị Ngô ở trong Nhà họ Diệp đã nhiêu năm, là người chăm sóc từng li từng tí cho Diệp Vãn Ninh, nhiều lúc, chị Ngô giống mẹ cô hơn.
– Vâng ạI Diệp Vẫn Ninh đang vẽ tranh thì đặt bút xuống, quay người nhìn chị Ngô, lấy cốc sữa: -À phải rồi, Chị Ngô, mẹ em và chú Vương vẫn chưa về ạ?
– Phu nhân và Vương quản gia..
là ông Vương đang tổ chức một bữa tiệc gì đấy, vẫn chưa trở vê.
Diệp Vãn Ninh không để ý đến lời nói ngập ngừng và biểu cảm của chị Ngô.
Diệp Vãn Ninh gật đầu: -Vâng, chị Ngô cũng đi nghỉ sớm đi ạ, em sẽ uống sữa sau.
– Tiểu thư, cô đừng thức muộn quá, tôi đi trước nhé!: – Vâng, ngủ ngon nhé chị Ngô Diệp Vấn Ninh mỉm cười – Tiểu thư chúc ngủ ngon.
Chị Ngô nhẹ nhàng gật đầu, quay người rời khỏi căn phòng.
Diệp Vấn Ninh nhìn vào thiết kế bản vẽ, có chút không hài lòng, với tay lấy cốc sữa, ngửi thấy mùi sữa, Diệp Vẫn Ninh cảm thấy khó chịu trong bụng, buồn nôn.
Cô lập tức để cốc sữa sang bên cạnh, cầm thấy điện thoại lên và xem lịch kinh nguyệt, kinh nguyệt của cô bị chậm rồi sao? Mọi tháng cô luôn đúng, lần này muộn cô lại không để ý, có lẽ là do thức khuya cũng ảnh hưởng đến, hơn nữa mấy ngày nay cô phải làm bài tập, phải thức đêm để nhanh chóng hoàn thành bản vẽ, cô mở ngăn kéo, lặng người nhìn túi thuốc tránh thai vẫn để trong ngăn bàn, cô mới nhớ ra rằng mình đã quên uống thuốc.
Diệp Vấn Ninh ngẩn người ra, bất giác cô đặt tay lên bung mình, chẳng có lẽ cô đã có một thai sao 2 -Cô ơi, cô cân mua gì ạ?
Đứng trước mặt nhân viên bán hàng, Diệp Vãn Ninh mãi không biết nói thế nào -Tôi muốn mua… cái kiểm tra có thai.
– À tôi biết rồi?
Dù đã làm ở hiệu thuốc nhiêu năm như vậy nhưng nhìn dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp của Diệp Vẫn Ninh, người bán hàng cảm thấy có chút kì lạ, nhìn thây biểu cảm của người bán hàng, lúc này Diệp Vẫn Ninh chỉ muốn đào một cái hố thật to để chui xuống.
Người bán hàng chọn mấy loại tốt rôi nói với Diệp Vẫn Ninh: -Loại này được phản hôi rất tốt, nhiêu người mua lắm.
Cái này lại còn có phản hồi tốt sao 2 – Xoạch”, cách nơi đó không xa, đã có người chụp được tất cả mọi việc xảy ra trong hiệu thuốc..