Không Lẽ Là Yêu

Chương 5:Ôn thi


Bạn đang đọc Không Lẽ Là Yêu: Chương 5:Ôn thi

Đi học tất yếu phải có kiểm tra, phải có thi và đặc biệt là điểm. Với lại năm nay lớp 12 thật sự đối với tôi rất khó nên nhiều môn tôi hay bị kém là điều hiển nhiên. (Au nói thật: thật sự thì Châu nói sạo hoàn toàn. Ché ấy không biết làm nổi đến bài căn bản nhất. Chap trước Au đã kể rồi. Thế nên kém hết các môn là quá chuẩn)
” Mùa thi HkI sắp tới rồi. Dù đây chỉ là học kì đầu nhưng nó có ảnh hưởng rất lớn đến cuối năm. Và lớp cũng có rất nhiều bạn yếu nên cô sẽ chia nhóm bạn để giúp đỡ nhau…. Xếp theo bàn 2người nhá”
Nắng hôm đây thật đẹp. Nếu như được đi dạo cùng nắng sẽ thật ấm áp.
-Cùi! Bà muốn chọn ở đâu?
Giật mình.Ôi, cảm hứng đang dâng trào của tôi bị cái tên điên này phá hoại hết rồi. Mà chọn gì chớ, nói cái thứ óc ôn gì vậy…
-Bà muốn chúng ta học ở đâu.Cô giao cho tôi kèm bà rồi đó nha. Từ giờ tôi là títchờđó nghenn.
Học chung?Kèm tôi?Cái gì vậy?Không lẽ lúc nãy tôi ngủ ,bà chằn văn có sinh hoạt gì đặc biệt à.Học nhóm sao?Với hắn? Hoang đường
-Bà không từ chối được đâu. Cô giao đó nha. Luật đã đặt em không được phá luật nhá. Hahhaha
Chết tiệt…Tại bà cô mà tôi phải vác cái xát đi theo ổng. Học nhóm chung nữa chớ…mà đi theo ổng …đi đâu vậy trời…
———————-

Đôi mắt tôi nó to hơn mấy đèn pha otô lúc mấy đứa con gái nhìn hắn nữa.Cái này là nhà hắn sao.Nó to như vậy chắc kêu dòng họ, tổ tiên lại sống vẫn con dư ấy. Đẹp trai,nhà giàu,học giỏi thế tên này còn thiếu gì nữa.
Bước vào nhà…à không như lâu đài ấy. Xung quanh được dọn sạch sẽ sáng bóng…Người giúp việc nhiều không kể…
-Vào đi, đây là phòng đọc sách nhà tôi. Nó sẽ yên tỉnh dễ chỉ bài hơn.
Phòng đọc sách? Thư viện thì có? Nó bự gấp đôi ngôi nhà của tôi. Sách gì mà lắm thế? Bàn học trải dài khắp phòng. Nhìn mà tôi đơ 15s.
-À học thôi…
—————————
Bài nhiều nên tôi đã ngủ tự lúc nào không hay. Nhưng mà…có gì đó ấm ấm vương trên môi tôi….cảm giác như đang ăn kẹo socôla vậy,hương vị ngọt ngào đó… Tôi khẽ mở mắt mình….Mờ…nhưng vẫn đủ rõ để tôi nhìn thấy khuôn mặt hắn,nó như được Zoom ra trước mắt tôi.
Hắn đang…mình sao…hắn…Sao tôi không chống trả…
Làm sao đây…sao mình không…
“Cậu chủ! Có người cần gặp ngài”
Ơn giời, vị cứu tinh đây rồi. Nhưng mà đó là….
-Tiết Hải à. Chi có bài này hơi khó chỉ giúp Chi được không.Chi biết Hải học rất gioỉ mà.
Ngọc Chi?À mà cũng không bất ngờ gì nhiều hai người họ là hàng xóm sát vách mà không thân nhau, qua lại nhà như vậy mới lạ…
-ờm. Vậy Chi ngồi đây đi Hải sẽ chỉ cho.
Rồi cô ấy bước đến không ngần ngại ngồi ghế kế bên hắn.
Thiệt là nhìn 2người mà tôi ngứa mắt ghê. Không lẽ ở đây có khi lại làm phiền cặp đôi đang đóng phim tình cảm Hàn Quốc này mất. Thà như về thì hơn…

-À. Hôm nay tôi mệt rồi, tôi phải về trước. Ông cứ chỉ bài cho Chi đi. Có lẽ bây giờ bạn ấy cần ông hơn. Chỉ tôi thế nào cũng rớt mà thôi….
Tôi vội cầm lấy balô rồi đi ra khỏi căn phòng ấy. Hắn không hèm nói gì à?Không hỏi than gì sao?*Cười* Mình quyết định đi về là quá đúng rồi hahaha.
Trong căn phòng,hắn đã định nói gì trước lúc tôi đi nhưng
-Á… Hải ơi chân Chi nó bị … Âyda
-ờ. Để Hải xem.
Nhưng nụ cười của Chi lúc giờ nó thể hiện rành rỗi sự mãn nghiện.
—————————-
“Tốc” Mưa rồi. Giọt mưa đầu tiên đã rơi xuống. Nó rơi và lăn dài trên bờ má tôi. Sao tôi lại cảm thấy thất vọng khi không học chung với hắn.Sao lại không đánh hắn khi dám cướp nụ hôn đầu của mình. Bảo Châu ngày xưa đâu rrồi.
Giọt mưa thứ hai, ba ,tư….hàng tỉ tỉ tỉ giọt mưa đã rơi. Nó như đang chia sẻ cùng tôi. Lạnh lắmm. Nhưng lại thoải mái…nó rửa sạch hết những ý nghĩ rối rắm trong tôi về hắn.
” Đã qua rồi, qua khoảnh khắc đôi mình
Nói tiếng yêu ngập ngừng,
Rồi nhẹ nhàng đặt lên môi hôn

Cho em quên đi lạnh giá
Vỡ tan rồi, em chẳng nói nên lời
Mưa rơi xé tan bóng hình
Vì giờ này anh quay đi
Buông tay em trong chiều giá lạnh”
Tôi hát, giọng hát ấm áp của tôi bây giờ lại buốt giá vì mưa.
MưaơiBảoChâutathựcsựđangbịgìvậy?!Saota lạiphảisuynghĩvềcáitênTiếtHảiđángghétđó…
***************************
Mọi người cmt cho Heo ý kiến. Tay nghề Heo còn rất kém nên rất cần sự ủng hộ của mọi người


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.