Bạn đang đọc Không Hẹn Ước FULL – Chương 81: Hợp Tác Vui Vẻ
Đến tận khi Quỳnh nghe tiếng của Kha thở nhè nhẹ bên cạnh mình, nhìn chị ấy say ngủ, cô vẫn chẳng tin được sẽ có một ngày chị ấy danh chính ngôn thuận trở về bên cạnh mình.
Đã bao nhiêu đêm cô nằm mơ về ngày này, nghĩ về chị nghĩ về hai người nếu có thể bên nhau thì sẽ như thế nào, giờ đây mọi thứ như là mơ vậy, chúng khiến cô cảm thấy hạnh phúc và vô thực.
Chị ấy say ngủ trong vòng tay cô, mái tóc được cô vuốt gọn lộ ra gương mặt xinh đẹp, hơi thở của chị ấy nhẹ nhàng nhưng cô thấy có vẻ chị hơi mệt, khi ngủ đôi lông mày còn hơi nhíu lại.
Cô bước xuống giường đi về hướng nhà vệ sinh, lấy một chiếc khăn nhúng hơi âm ẩm nước ấm để lau người cho chị ấy, từng ngón tay thon nhỏ, từng ngón chân đều được cô lau chùi một cách tôn thờ.
Sau khi lau mình cho chị ấy xong, cô kiếm một bộ đồ ngủ kín đáo để mặc cho chị, sau đó mới nhẹ nhàng chuẩn bị một cái thẻ cầm sẵn rồi bế chị đi ra khỏi phòng.
Khi đi ngang qua hành lang, nhân viên dọn phòng thấy cô bế một người phụ nữ trên tay nên hơi giật mình, cô ra hiệu cho người kia không làm ồn, người kia cũng biết ý mà đi khe khẽ lướt qua hai người.
Phòng của cô nằm trên tầng trên cùng, phải dùng thẻ thang máy riêng mới có thể lên được, cả quá trình bế chị Kha cũng không có gì khó khăn vì chị ấy khá ốm, ôm trong tay chẳng nặng nề chút nào.
Vào tới trong phòng rồi cô mới nhẹ nhàng thả chị ấy xuống giường mình, chiếc giường mềm mại như sắp chôn vùi chị ấy, cô còn tấn thêm một chiếc chăn dày rồi bật chỉnh máy lạnh, nhìn chị ấy ngủ say rồi mới dám lôi máy tính trong phòng mình ra để làm hợp đồng.
Biết tính chị cao ngạo, biết tính chị khi nói ra một điều rồi sẽ không thu lại cho nên cô cũng không cố chấp tỏ tình với chị, cô biết chị sợ thứ tình cảm mơ hồ kia.
Vậy nên cô muốn kí hợp đồng cùng với chị, một hợp đồng dài hạn đảm bảo, cũng chỉ còn một cách này để cô có thể ở bên chị đường hoàng.
Từng điều mục trong hợp đồng được cô viết ra rõ ràng, khi hoàn thành xong hợp đồng này, trời cũng hừng sáng.
Cô ngáp dài một tiếng, leo lên giường vươn tay ôm lấy chị vào lòng, chị cũng rất ngoan ngoãn phối hợp, cô vừa nằm yên vị chị đã nhích người vào trong lồng ngực cô, ôm ngang hông cô say ngủ như một chú mèo con.
Thật may mắn, cuối cùng cô cũng được ôm chị cùng chìm vào giấc ngủ.
Sự hạnh phúc này khiến cô không dám rơi vào giấc ngủ, cô sợ mình tỉnh lại và phát hiện mọi thứ chỉ là mơ.
Buổi sáng, nhân viên của khách sạn mang lên hai phần ăn sáng theo lời dặn của cô, cô không gọi chị dậy nhưng chị vẫn dậy rất đúng giờ, khi thấy mình đang nằm ở một căn phòng xa lạ chị cũng hơi giật mình, nhưng mà chị không hỏi, cô đành phải giải thích cho chị: “Em bế chị lên phòng em, em có công chuyện chưa làm xong.”
“Em có công chuyện mắc gì bế chị đi?” Chị lười biếng nói một câu, gương mặt còn chưa tỉnh táo hoàn toàn.
Cô không nhịn được mà cười khẽ, nhìn chị ở góc độ nào cũng thấy đáng yêu cả.
“Chị vẫn chưa hiểu hả?” Cô ngồi xuống trên giường kế bên chị, đưa tay vuốt gọn những sợi tóc lòa xòa dính trên gò má sương sương của chị, “Em nhốt chị ở đây rồi, cho dù là ai cũng không cứu chị được đâu.”
Chị hơi nhún vai, kiểu như tùy em vậy.
Đồ ăn sáng của hai người ở trên bàn vẫn còn ấm nóng, chị đi rửa mặt xong mới đi ra ngoài phòng ăn để ăn sáng, vì trên cùng của khách sạn này là một tầng lớn, vừa có phòng làm việc của cô vừa có phòng ngủ cho nên phòng ngủ của cô rất to, diện tích hệt như một căn nhà bình thường, có phòng khách, phòng bếp, phòng ăn, cả phòng ngủ.
Lúc này đây chủ nhân của nơi này đi chân trần trong phòng, hơi hiếu kì nhìn quanh quẩn căn phòng to tướng này, còn chậc lưỡi bảo: “Đúng là biết hưởng thụ ghê.”
“Chị thích không?”
Người kia quay đầu lại nhìn cô, nụ cười trong ánh mắt như ẩn như hiện: “Nếu chị nói thích thì sao?”
“Thì tất cả là của chị hết, kể cả cái resort này, kể cả bà chủ.”
Chị hơi cười, ngồi xuống rồi bắt đầu ăn sáng để lảng tránh vấn đề đó, cô nghĩ rằng chị không để tâm và cho qua rồi, không ngờ ngồi ăn tầm mười phút chị mới ngước đầu lên nhìn cô, hai cái đồng tiền bên má nở rộ một cách đẹp đẽ, nói: “Chị không dám lấy hết, chị lấy một nửa nhé?”
“Vậy cũng được, bà chủ resort này thiếu một cô vợ, chị đồng ý thì…”
“Thôi cám ơn à.”
Chị bĩu môi, tiếp tục ăn sáng.
Khi chị ngồi bên cạnh cô ăn sáng, cô có cảm giác xung quanh bàn ăn của hai người nở đầy hoa, mùi hương thoang thoảng của chúng hệt như là thiên đường, chúng khiến cô vui đến độ nụ cười trên môi mãi không muốn tắt.
Cô muốn dùng cả đời này ở bên cạnh chị, cô hi vọng chị hiểu.
Khi cô đưa hợp đồng trước mặt chị, cô cảm thấy tay mình hơi run rẩy, cô sợ chị đổi ý.
Nhưng chị chỉ nhẹ nhàng cầm lấy tờ hợp đồng từ cô, đọc kĩ từng mục từng mục, đọc được một nửa chị mới ngước đầu lên nhìn cô: “Chị không có kính…! Chị đọc mỏi mắt quá…”
“Vậy chị ngồi yên nhé, em chạy về phòng lấy, nhớ là ngồi yên nhé!”
Chị gật gật đầu, vậy nên cô yên tâm chạy một mạch xuống phòng chị tìm cho chị một cái mắt kính.
Chạy một mạch như vậy khiến cô thở hồng hộc, hơi thở như bị ứ nghẹn lại ở cổ họng, cô phải đứng trước cửa phòng mình điều chỉnh lại hơi thở, đợi ổn rồi mới đẩy cửa đi vào phòng.
Chị đeo mắt kính vào xem hợp đồng, hệt như một bà cụ non đang soi từng vết nứt trên một mảnh ngọc vậy.
Chị cầm một cây viết, khoanh vào một mục trên hợp đồng rồi nói: “Về khoản hôn này…!Trước mặt đồng nghiệp, người thân, khán giả của chị thì không được, còn lại thì tùy em.”
“Được, để em chỉnh.” Cô note vào bản hợp đồng nháp của mình, trước mặt đồng nghiệp người thân và khán giả thì không được hôn chị, chị ngại.
“Về điều này em ghi hơi chung chung, chị muốn rõ ràng, chị muốn một tuần không quá hai lần, đương nhiên em cũng có thể có ngoại lệ, nhưng ngoại lệ cũng phải có sự đồng ý của chị.”
“Em chỉnh luôn.” Cô ghi vào bản hợp đồng nháp là một tuần hai lần thôi, chị Kha chịu không nổi.
Như chợt nhớ gì đó, chị nói thêm: “Không được hở chút là cắn nữa.”
Cô gật gù, ghi vào, cắn chị Kha sẽ đau, không được cắn.
“Mối quan hệ khi kí hợp đồng là hai bên tình nguyện, không được xuất hiện người thứ ba, không được quan hệ ngoài luồng.”
Cô vui vẻ ghi vào, “Không được phép nɠɵạı ŧìиɦ.”
“Còn lại chị thấy ok.”
Nghe chị nói ok rồi nên cô mới lụi cụi đi sửa lại bản hợp đồng rồi in ra hai bản, chị đọc lại một lần nữa cho rõ ràng rồi mới hạ bút xuống kí.
Cô nhìn hai bản hợp đồng được kí tên hai người, lòng vui còn hơn trúng được một hạng mục lớn.
“Hợp tác vui vẻ.”
Chị đưa tay ra trước mặt cô để cô có thể nắm lấy, cô cũng vươn tay bắt lấy tay chị, còn nhướn người lên hôn lên môi chị một cái.
“Hợp tác vui vẻ.”
Thật ra là chúc chị rơi vào tròng vui vẻ, chị từ nay đã là người của cô rồi, từ khi chị kí vào hợp đồng rằng đồng ý cho cô hôn chị mọi lúc, chị đã bị cô lừa đảo triệt để rồi.
.