Đọc truyện Không Giới Hạn – Chương 1: THIÊN BIẾN
CHƯƠNG 1 : THIÊN BIẾN
Quần hộp lửng, áo phông in hình linh tinh, đây điển hình là trẻ cực trâu. Thiếu niên gầy ốm như thanh củi đi trên đường. Mỗi bước đi đều nặng nề với sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Có thể nói hôm nay là ngày đen đủi với anh NGÀY TRẢ KẾT QUẢ THI.
“Haiz ~ , cầm kết quả thi này về chắc mẹ tức chết mất. Mình phải làm gì bây giờ?”
Đi xuyên qua 36 phố phường, thanh niên nặng trĩu đi lên cầu sắt nổi tiếng nhất thành phố. Có thể bạn không biết, cầu này cấm người đi bộ. Thiếu niên cũng không biết vì anh chưa bao giờ học luật giao thông đường bộ và cũng chẳng bảo giờ nhìn mấy cái biển báo màu mè.
Thời tiết hôm nay không tốt lắm cho việc đi bộ. Dự báo thời tiết nhắc nhở không có việc chớ ra ngoài đường. Bão đã về đến thành phố Q và đang tiến thẳng vào thành phố H. Thiếu niên cũng không biết, anh đang tản bộ gió lộng kèm theo hơi nước làm anh thoải mái hơn.
Thời tiết chuyển biến thật nhanh. Mây đen từ phía đông kéo đến như một con hồng hoang cự thú khổng lồ đang tiến tới. Gió nổi lên, mạnh hơn, dữ dội hơn. Thiếu niên cũng không để ý vì giờ anh đang ngắm hoàng hôn lặn xuống ở phía Tây.
Một cơn cuồng phong dữ dội ập tới đập vào người Thiếu niên khiến anh đập cả người vào lan can sắt của cầu. Cuồng phong không ngừng lại, nó như muốn hất tung nhân loại nhỏ bé phía dưới lên. Như những con sóng dữ dội, từng cơn cuồng phong rít gào ập tới. Lúc này đây Thiếu niên đang ôm lấy lan can cầu, nhìn lên bầu trời mặt xám ngắt.
“Đậu …”
Trong bụng Thiếu niên giờ đang muốn mắng to nhưng khi nhìn thấy xa xa những phần lan can ghép trên chiếc cầu bị gió hất tung lên hắn hoảng sợ thật rồi. “Phải đi ra ôm cột chính của cây cầu” Thiếu niên tự nhủ trong lòng rồi cố gắng bám lấy lan can từ từ di chuyển về phía cột trụ to gần mình.
Cơn cuồng phong mạnh khiến chiếc cầu như bị run sợ. Nó rung lên từng hồi, từng phần lan can đơn giản được ghép lại với nhau nay bị bung ra từng cái. Ngay khi Thiếu niên ôm được cột trụ của cây cầu thì cơn cuồng phong ập tới còn mãnh liệt hơn.
Từng tiếng Phành Phành Kẹt Kẹt như báo hiệu những phần lan can ghép của cây cầu đã thất thủ. Chúng rủ nhau cùng bay, đứa thì rơi xuống sông H đứa thì tung tăng trên bầu trời. Cảnh tượng như ngày tận thế trong phim của Hollywood nha.
Thiếu niên ôm cột trụ mặt tái nhợt đang đấu tranh bảo vệ bản thân mình. Lúc này ở phía đông xa xa mà cũng tưởng như gần ngay trước mặt, đám mây khổng lồ kia như đang phẫn nộ. Nó giận dữ, nó gầm gừ, nó chớp chớp như muốn cả thiên hạ sợ hãi uy lực của nó.
Một tia chớp khổng lồ từ trên trời đánh thẳng xuống một gốc cây mấy trăm tuổi phía xa xa. Uỳnh…~ gốc cây xấu số rất nhanh bốc cháy rực rỡ. Thiếu niên từ xa xa nhìn thấy cảnh tượng này lòng lạnh ngắt. Cột sét to như cái cột đình kia mà đánh vào người thì tan xác là cái chắc rồi. Nghĩ mà rùng mình.
Đám mây lững lờ trôi, cuồng phong chưa ngừng nghỉ. Chỉ trong chốc lát đám mây khổng lồ đã che lấp thiên địa, chút ánh sáng mặt trời hiếm hoi từ từ cũng bị nó nuốt chửng. Cả bầu trời đều biến thành một màu xám đen thi thoảng những tia chớp ẩn ẩn hiện hiện bên trong kèm theo tiền gầm gừ làm Thiếu niên như muốn ngừng thở.
Chiếc cầu cũ kĩ giờ chỉ còn cái khung chính, mọi mảnh ghép đã bị lột sạch. Trên đó còn một Thiếu niên đang giữ trụ, đang chiến đấu một mình với một tinh thần xác định rồi, xong rồi, tèo đến đít rồi nhưng anh vẫn cố gắng trụ đến giây phút cuối cùng.
Không may, ông trời như đố kỵ nhân tài, một cột sét khổng lồ đánh vào cột trụ to nhất ở giữa cầu. Hàng tỷ tỷ volt lan tỏa ra khắp bộ khung của cầu làm nó rung lắc mạnh. Thiếu niên nhìn thấy cột sét khổng lồ đánh xuống tâm lạnh ngắt. Chỉ tích tắc sau dòng điện đã lan tới kèm theo tiếng thiên uy kinh khủng như muốn xé nát trời đất.
Phành~… các lỗ chân lông tóc của thiếu niên dựng đứng cả lên. Đôi tay Thiếu niên muốn vứt bỏ cột trụ nhưng cả người anh như bị dính vào cột, chính xác hơn anh bị hút vào.
Hãy ấn thanks vì nó miễn phí :p
Số từ: 1337