Không Gian

Chương 54: Ngọt ngào nảy sinh


Đọc truyện Không Gian – Chương 54: Ngọt ngào nảy sinh

Nhóm học sinh cũng không biết dụng ý Israel làm như vậy, chỉ là đi theo sau Aylmer chạy vòng quanh học viện. Vòng thứ nhất còn chưa chạy xong đã có không ít học sinh kiên trì không nổi.

Học sinh học viện quân sự không ít người bình thường đều là quý tộc sống an nhàn sung sướng, chưa từng ăn qua cái gì đau khổ. Thể năng thì càng không được, cho nên tố chất thân thể mới kém như thế.

Đợi lúc chạy đến vòng thứ hai, đã mất đi không ít người. Tiếp tục chạy mỗi một vòng như thế, người càng lúc càng ít. Aylmer vốn là cự long có thể chất không phải người thường có thể so bì được, chạy một chút cự ly như vậy với cậu mà nói là vô cùng thoải mái.

Học sinh phía sau nhìn một đứa trẻ nhỏ nhắn hơn bọn họ, bộ dạng phấn phấn nộn nộn chạy thoải mái thích ý như thế. Cắn răng theo sát bước chân cậu, chạy một vòng lại một vòng.

Những người đó không chú ý tới bên cạnh càng ngày càng ít đồng bạn, cũng không chú ý đến cùng là mình đã chạy bao lâu. Chỉ là vẫn lấy Aylmer ở phía trước bọn họ làm mục tiêu, vượt qua cực hạn thân thể của mình, không ngừng vượt lên chính mình. Tín niệm kiên định muốn mạnh hơn, thay đổi vận mệnh chính mình trong lòng bọn họ đã chống đỡ cho bọn họ.

Israel nhìn những học sinh theo sau Aylmer, xanh cả mặt chạy xong vòng thứ sáu, rốt cuộc kêu Aylmer ngừng lại. Nếu hắn không ra mặt, có lẽ nhóc này muốn chờ tất cả mọi người phía sau cậu đều ngã xuống mới có thể dừng lại đi?

Aylmer bĩu môi, có chút không tình nguyện dừng lại, nhóm học sinh đi theo phía sau cậu lập tức chống đỡ không nổi nằm sụp xuống đất.

Israel thấy thế nói với Aylmer: “Cho mỗi người bọn họ một thuật trị liệu thủy hệ.”

Aylmer gật gật đầu, nhìn nhiều người như vậy bị cậu làm cho nằm sấp xuống thật sự rất có cảm giác thành tựu. Lúc này cậu cũng sẽ không keo kiệt một chút pháp thuật nhỏ. Một đạo lam quang chợt lóe, nhóm học sinh té trên mặt đất khó thở, đau đầu muốn nứt lập tức dễ chịu không ít. Israel nhìn các học sinh không có việc gì, hắn tuyên bố tan học, ngày hôm sau tiếp tục.

“Có mệt hay không?” Israel cầm ra một cái khăn tay, ôn nhu xoa xoa trán cho đứa nhỏ, lại đưa cho cậu một lọ nước. Vừa rồi thật sự là hắn có chút lo lắng cho cậu, bởi vì hắn chưa từng thấy lượng vận động của cậu lớn như vậy.

Những nữ sinh ở học viện khác đến rình coi long kỵ sĩ, thấy một màn như vậy liền ghen tị nhìn Aylmer. Sau đó lại càng thêm mê luyến đối với long kỵ sĩ đại nhân ôn nhu lại cường đại.

“Không có việc gì, ta chính là trợ giáo đó.” Vẻ mặt đứa nhỏ đầy đắc ý. Thừa dịp ca ca nhà mình không chú ý, hung hăng trừng mắt nhìn mấy nữ sinh kia, trong ánh mắt tản ra một loại tin tức — ca ca là của một mình cậu.

Israel xoa xoa đầu cậu, mang theo đứa nhỏ trở về. Lưu lại mấy học sinh còn té trên mặt đất dậy không nổi, Aylmer đã cho bọn họ dùng thuật trị liệu, cũng không cần lo lắng bọn họ có chuyện gì ngoài ý muốn.


Trở lại thụ ốc, Israel để đứa nhỏ đi tắm rửa thay quần áo sạch sẽ, sau đó đóng kín cửa phòng ngủ, hai người vào không gian.

Linh lực trong không gian dư thừa, đứa nhỏ thoải mái lười biếng duỗi eo, lẹt xẹt chạy tới trong phòng đi ngủ. Israel đi đến dược điền xem những dược liệu trồng trước nhà, lại dùng bình chuẩn bị một ít linh dịch, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Làm xong hết, hắn liền bắt đầu tế luyện chuông nhiếp hồn, hiện tại hắn ngoại trừ tu luyện tu thần quyết chính là luyện hóa chuông nhiếp hồn. Hắn cũng không quên chuyện lúc trước đã đáp ứng đứa nhỏ, đến thời điểm này chuông nhiếp hồn chính là mấu chốt thủ thắng.

Một giấc này Aylmer ngủ đến thực thoải mái, cậu rất thích vào không gian ngủ, bên trong năng lượng sung túc khiến cậu cảm thấy thực thoải mái. Có điều ca ca nói cái không gian này cần năng lượng duy trì, nếu mỗi ngày cậu đều ngủ ở trong đây, cái không gian này sẽ bị hỏng, cho nên cậu chỉ có thể thỉnh thoảng tiến vào.

Có điều như vậy cậu cũng đã thực thỏa mãn, bởi vì ca ca luôn ở bên ngoài với cậu, nghĩ đến điều này cậu vui vẻ nở nụ cười.

Aylmer nhìn nhìn xung quanh, không nhìn thấy bóng dáng của ca ca. Vì thế tự mình đi giày, muốn chạy tới phòng bếp tìm đồ ăn.

Mới ra cửa cậu liền đụng vào người Israel, cái mũi mềm mềm bị đụng đau, cậu vươn tay che cái mũi đã đỏ, ngẩng đầu, vẻ mặt đầy lên án nhìn Israel.

“Đến đây, buông ra ta xem xem.” Israel không quan tâm lồng ngực bị đứa nhỏ đụng đau, lấy cái tay đang che mũi của cậu ra. Nhìn cái mũi nhỏ giống như đã bị thương, hắn có chút vụng về dỗ dành: “Thổi thổi liền không đau.” Nói xong hắn liền thổi thổi mũi nhỏ. Trong trí nhớ xa xôi của hắn, hình như người lớn luôn làm như vậy để dỗ dành mấy đứa trẻ bị thương.

“Phụt ~~” Aylmer bị động tác vụng về của hắn làm cho tức cười, có điều ca ca cũng là đang quan tâm cậu. Trong lòng ngọt ngào Aylmer chơi xấu nhào lên hai tay ôm chặt cổ Israel, kiễng chân, giống như muốn treo cả người trên người Israel vậy, có chút đểu giả nói: “Ca ca, không đau, thế nhưng chân ta đau, buổi tối ngươi phải xoa xoa giúp ta.”

Thủ pháp mát xa của ca ca cậu chính là hạng nhất, không nhân cơ hội kiếm chút phúc lợi, thì thực xin lỗi cái mũi còn hơi chút đau đớn của cậu. Có điều thật lòng không biết, mũi và chân có nửa phân tiền quan hệ nào sao?

“Lại ăn vạ đúng không?” Israel kéo cậu từ trên người xuống, vươn tay hung hăng nhéo nhéo hai má cậu.

Đợi đến khi tay Israel buông ra, đứa nhỏ lại giống như kẹo da trâu dính cứng lên trên người hắn. “Ca ca, chân ta thật sự rất đau, ngươi cõng ta đi.”

Dường như lần trước ca ca cõng cậu đã là chuyện thật lâu trước đây, nhìn thấy lưng ca ca rộng hơn lúc trước không ít, hẳn là cũng thoải mái hơn trước không ít đi?


Israel lo lắng có phải lượng vận động buổi chiều của cậu quá lớn hay không, lúc này thể hiện ra. Xét thấy đối phương vẫn là rồng nhỏ vị thành niên, Israel cũng không quá rõ ràng cấu tạo thân thể của cậu. Vì thế dùng cái ôm công chúa, một phen ôm lấy cậu ra khỏi không gian.

Đứa nhỏ không hề chuẩn bị, đột nhiên bị cảm giác không trọng lực làm cậu không tự chủ được muốn tìm thứ gì đó có thể bắt lấy. Vì thế hai tay cậu treo ở trên cổ Israel.

Đứa nhỏ thường xuyên làm nũng với Israel, hắn đã quen từ lâu. Huynh đệ hai người đã quen với động tác thân mật như vậy, không cảm thấy có cái gì không thích hợp.

Bất quá khi bọn họ như vậy đi qua phòng khách, Beryl ngẩn người. Sau đó trầm mặc đi về phòng của mình, nàng cảm thấy huynh đệ hai người này có phải quá thân mật rồi hay không.

Hai huynh đệ ngược lại không để ý tới Beryl, Israel đem Aylmer đặt ở trên ghế bên bàn ăn, sau đó mang thức ăn sang, sau khi hai người ăn xong, hắn lại ôm đứa nhỏ trở về phòng, để cậu ngồi dựa vào ở trên giường. Israel ngồi ở bên giường, đem chân đứa nhỏ đặt trên đùi mình, sau đó rót linh lực vào tay, mềm nhẹ giúp đứa nhỏ mát xa.

“Hm ~~ ca ca, lên trên một chút.”

“Nơi này sao?”

“Đúng, chính là chỗ đó, ngươi có thể mạnh một chút.” Nói xong cậu lại thoải mái rầm rì vài tiếng, âm thanh kia nếu nghe vào trong tai người khác khẳng định vô cùng ái muội. Israel bởi vì lo lắng cho chân đứa nhỏ, ngược lại không có nghĩ đến phương diện khác.

Đợi đến khi Israel mát xa cho cậu xong, đứa nhỏ hưng trí bừng bừng cũng muốn vì ca ca phục vụ một lần. Cậu dùng một đôi mắt đỏ sáng ngời trong suốt nhìn Israel, giống như một chú cún con thầm nghĩ muốn lấy lòng chủ nhân, nhu thuận khả ái không tả nổi. Cậu dùng tay vỗ vỗ chỗ cậu dựa vào vừa rồi bảo hắn nằm xuống. Sau đó noi theo động tác của Israel mát xa cho hắn.

Cậu dùng đôi tay nho nhỏ ở trên đùi Israel sờ sờ chỗ này, xoa xoa chỗ kia. Kỳ thật lúc ca ca mát xa cho cậu, cậu đều chỉ lo thoải mái rầm rì, hoàn toàn không nhớ bất cứ thủ pháp nào.

Khi tay cậu sờ loạn ở đùi trong mẫn cảm của Israel, Israel cảm thấy hạ thân mình có phản ứng. Hắn vội vàng dùng chăn mỏng che giấu xấu hổ của mình, sau đó nói với đứa nhỏ: “Aylmer, làm giống như vừa rồi ta mát xa cho ngươi ấy, ngươi mát xa bắp chân là được rồi.”

“Được.” Đứa nhỏ giòn giã trả lời.


Hai tay cậu xoa bóp bắp chân Israel, cảm giác có chút cứng rắn, đưa tay sờ sờ bắp chân trắng nõn của mình, quả nhiên là của mình mềm hơn một chút. Vì thế cậu ra sức xoa rồi xoa, nghĩ rằng như vậy có phải sẽ tốt hơn chút hay không, thế nhưng nhất thời không khống chế được lực đạo.

“Hít ~~” Israel đau đến hít vào một ngụm lãnh khí, thằng nhóc thối này chỗ nào là mát xa chứ, này quả thực là mưu sát mà.

Đứa nhỏ sợ hãi rút tay về, ngượng ngùng nhìn sắc mặt trắng bệch của Israel. “Ca ca, thực xin lỗi, lần này ta nhất định sẽ chú ý.”

Israel cảm thấy, nếu không phải thân thể mình đủ kiên cường dẻo dai, lúc vừa rồi đổi thành là người khác thì xương cốt đều nát. Nhưng hắn lại không muốn đả kích đứa nhỏ, vì thế gượng cười nói: “Không có việc gì, hôm nay liền đến đây thôi, ca ca mệt mỏi, chúng ta ngủ.”

Đối với phản ứng vừa rồi Israel không có để ở trong lòng. Những chiến hữu lúc trước của hắn có rất nhiều người nam nữ đều ăn, hắn cũng không phải chưa từng chơi đùa nam nhân. Hắn chỉ cho đây là phản ứng sinh lý bình thường sau khi nghẹn quá lâu, huống chi là bộ vị mẫn cảm của mình bị đụng chạm.

Ngày hôm sau, học sinh lên lớp vẫn như cũ rất nhiều, Israel vẫn cho bọn họ chạy bộ. Ngày thứ ba vẫn là như thế, thiếu đi không ít học sinh không tới học. Có người bắt đầu đưa ra nghi ngờ với Israel, hắn chỉ thản nhiên nói một câu: “Ngay cả chút đau khổ ấy cũng ăn không hết, còn muốn mạnh lên?”

Tối hôm nay thụ ốc của Israel nghênh đón vị khách ngoài ý muốn, viện trưởng Farley mang theo lão nguyên soái tìm đến Israel.

Bình thường học viện ma khí cự tuyệt bất cứ gia trưởng hoặc quý tộc nào vào trong học viện, trừ phi được học viện đặc biệt phê chuẩn. Cũng bởi vì như thế Israel mới tránh thoát thư mời thường xuyên của các quý tộc. Cho nên lần này lão nguyên soái cũng là dưới dẫn dắt của Farley, mới tiến vào học viện. Nhìn hai người thần sắc ngưng trọng, Israel đã đoán được mục đích chuyến này của bọn họ.

Ngày đó sau khi Bert từ nơi này của hắn rời đi liền xin phép Farley trở về. Y mang về tin tức làm cho cả phủ nguyên soái lâm vào chấn động. Lão nguyên soái không dám tin mời đại chủ giáo giáo đường đế đô đến làm kiểm tra toàn diện cho Bert.

Sau khi kiểm tra thần sắc đại chủ giáo ngưng trọng nói cho lão nguyên soái, Bert đúng thật là bị hạ dược. Hơn nữa loại dược này là ‘Thần phạt’ gần như đã tuyệt tích. Người trên đại lục Osmond cho rằng, ma pháp cùng đấu khí là thần ban ân cho mọi người. Khi thần thu hồi lại những thứ đó, cũng chính là thần trừng phạt. Cho nên mọi người đem loại dược vật khiến người ta vĩnh viễn không thể tu luyện ma pháp, đấu khí này xưng là thần phạt.

Đây là một loại dược vật càng khó phát hiện hơn so với ma dược cấm, hơn nữa còn khó giải. Cho dù Giáo Hoàng đến đây cũng không có biện pháp thay đổi sự thật là Bert đã biến thành ma khí phế nhân.

Sự thật này khiến lão nguyên soái và phụ mẫu Bert bi thống không thôi, nhưng nghĩ đến hết thảy những chuyện đứa nhỏ nhà mình gặp phải, loại bi thống này liền chuyển hóa thành phẫn nộ. Lão nguyên soái thề nhất định phải tìm ra người hạ dược ở phía sau màn, phân thây vạn đoạn.

Thế nhưng việc cấp bách là làm sao giải quyết vấn đề thân thể của Bert, sau khi trúng thần phạt chỉ cần qua ba mươi tuổi thân thể y sẽ nhanh chóng già cả, trong vòng ba năm khiến người ta không tra ra bất cứ nguyên nhân nào mà tử vong.

Lúc này lão nguyên soái nghĩ tới Israel, nếu hắn có thể giải cấm ma dược, nói không chừng có biện pháp giải quyết thần phạt trên người Bert. Vì thế ông tự mình tới cửa xin Israel giúp đỡ.


Sau khi rõ ràng ý đồ bọn họ đến đây, Israel trầm ngâm nửa ngày nói: “Lượng dược trên người ta ít hơn nhiều so với Bert, hơn nữa ta là sau khi tu luyện đem dược ở trong người mình bức ra ngoài, ta không thể cam đoan đối với Bert liền nhất định hữu dụng.”

“Không quan hệ, chỉ cần có một đường hy vọng chúng ta đều nguyện ý thử xem.” Lão nguyên soái ngữ khí trầm trọng nói. So với lần trước gặp mặt, ông dường như đã già đi rất nhiều.

“Bert là đứa trẻ tốt, ta sẽ tận lực.” Israel dùng một loại giọng điệu trưởng bối nói, biến thành đồng ý thu y làm đồ đệ.

“Cám ơn, mặc kệ được hay không, ân tình của ngài nhà Noel chúng ta nhất định ghi nhớ trong lòng.” Lão nguyên soái ở trên chiến trường khiến địch nhân nghe tin đã sợ mất mật này, lúc này cũng chỉ là một lão nhân dốc hết lòng vì tôn tử của mình.

Cái bộ dạng này của ông, chạm vào ký ức xa xăm của Israel. Khi đó hắn còn quá nhỏ, mơ hồ nhớ rõ ông nội luôn ôm hắn, vì chuyện của cha mẹ mà yên lặng rơi lệ. Lúc ông nội còn sống hắn chưa từng phải chịu đói, buổi tối ông còn có thể cùng ngủ với hắn, cảm giác kia rất ấm áp, rất ấm áp.

Lúc gần đi Farley cũng cúi đầu với hắn một cái thật sâu, nhờ hắn chiếu cố Bert thật tốt. Tất cả những thứ ông ta có đều là nguyên soái cho, cho nên ông ta cũng sẽ không quên ân tình của Israel.

Sau khi tiễn bước bọn họ, Israel mặt không chút thay đổi vào thư phòng. Aylmer ở phía sau hắn muốn nói lại thôi, cậu chưa từng thấy ca ca như vậy, trên người giống như bị một loại bi thương não nùng quấn quanh.

Ngay trước khi hắn đóng cửa lại, Aylmer lo lắng hỏi: “Ca ca, ngươi không sao chứ?” Cậu không biết vì cái gì ca ca đột nhiên bi thương như thế.

“Không có việc gì, ta muốn một mình yên tĩnh.” Israel nói xong, đóng kín cửa thư phòng lại.

Hắn máy móc đi đến sau bàn, mặt đầy mỏi mệt ngồi vào trong ghế dựa. Hắn đã bao lâu không nhớ tới ông nội? Tuy rằng đã không còn nhớ rõ lắm gương mặt giọng nói và nụ cười của ông, nhưng cái loại ấm áp cảm thụ được trên người ông luôn làm cho trái tim lạnh giá của hắn nóng lên đến đau đớn.

Cho nên hắn không muốn chạm vào ký ức kia, hôm nay cánh cửa đóng chặt ký ức lại bị mở ra trong lúc vô tình. Lần trước nhớ tới ông nội là lúc gặp quản gia Burney, có điều khi đó hắn vẫn băng lãnh cứng rắn, rất nhanh lại đem những ký ức này phủ đầy bụi.

Nhưng lúc này có người nhà, trong lòng cũng chậm rãi trở nên ấm áp, lại nhớ tới ký ức này cảm thấy trong lòng có loại bi thương khó tả. Lúc này cửa thư phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra, Aylmer luôn đứng ở cửa do dự đi đến, ôm lấy hắn.

“Bất luận phát sinh chuyện gì, ta nhất định sẽ luôn ở bên cạnh ca ca.” Đứa nhỏ ngồi trên đùi Israel, dúi đầu vào sau gáy hắn, hai tay ôm chặt lấy eo hắn.

“Ca ca không sao, không sao cả.” Israel đem cằm gác trên vai đứa nhỏ, nâng tay nhẹ vỗ về lưng cậu, thì thào nói. Không biết là nói cho đứa nhỏ nghe, hay là nói cho chính hắn nghe.

Sau đó hai người đều không nói chuyện, chỉ lẳng lặng ôm nhau như vậy. Israel hấp thụ ấm áp truyền đến từ trên người đứa nhỏ, cảm xúc dần dần ổn định lại. Vì hắn, một tia ngọt ngào dưới đáy lòng đang chậm rãi nảy sinh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.