Đọc truyện Không Gian Truyền Thừa – Chương 40: Xung đột giữa các căn cứ
Buổi tối, Richard mới kể lại thành quả thử nghiệm của mình: “Sáng sớm nay tôi và Như Ý đi bắt một con Zombie, cho nó nuốt giọt nước đóng băng vào, kết quả nó bộc phát sức mạnh, trực tiếp thăng 2 cấp, may là cả 2 người chúng tôi đều là dị năng giả cấp 3, bằng không đã trở thành bữa sáng cho nó rồi. Tiếc là con Zombie này không có tinh hạch, kỳ lạ.”
“Chưa hết, chúng tôi mang thử lên con gà mái, nó liền nhảy lên đầu tôi đẻ một ổ trứng, thử hỏi có tức không?” Richard càng kể càng ấm ức, những người còn lại phải cố nén cười, không muốn khơi thêm hỏa khí của anh chàng này. Như Ý chỉ biết cúi đầu xấu hổ, may là lúc đó không có người lạ tại hiện trường.
Quả Bóng Nhỏ bổ thêm một đao: “Chú, vậy chú có nhặt ổ trứng đó không? Được bao nhiêu quả ạ?”
Richard hậm hực: “Hừ, thằng oắt con không có lương tâm, chỉ biết có ăn thôi.” Miệng nói vậy nhưng vẫn lấy ra một cái hộp, trong đó có 3 quả trứng. Đáng tiếc vừa mở nắp hộp thì một mùi thối liền xông ra.
Richard nhanh tay đậy nắp lại, nhảy cẫng lên chửi: “Mẹ nó. abcd$#*…Uổng công ông đây nhanh tay chụp được ba quả, kết quả thúi hết rồi, con gà mái chết tiệt kia.”
Uyển Lâm tiến lên vỗ vai anh, tỏ vẻ an ủi: “Anh nên mừng vì bây giờ mới phát hiện trứng gà này không dùng được, nếu ngay từ sáng nó cũng như vậy thì anh đúng là thảm rồi.”
Richard nghĩ nghĩ thấy cũng hợp lý, lúc sáng đầu tóc anh dính rất nhiều trứng vỡ, mà khoan…sao quả trứng lại nhanh thối thế nhỉ?
Mọi người nghiêm túc suy nghĩ, đúng là có điều kỳ lạ. Thế là hối thúc Richard kể tiếp, xem có thể tìm ra nguyên nhân hay không.
“Ừ thì bởi vì tôi phải đi gội đầu, hơn nữa chúng tôi không dám thử nghiệm với con người, nên mới làm tới đó thôi. Định sáng mai mới thử tiếp.” Chưa kể hai người đã đi xung quanh, giúp thanh lọc những hồ nước bị ô nhiễm gần đây. Sau này con người không còn lo lắng vấn đề nước sạch nữa, vậy nên mới chậm trễ thử nghiệm.
“Phòng nghiên cứu bên tôi đã sắp xếp tương đối rồi. Chẳng qua là thêm người và mở rộng ra một chút mà thôi. Quan trọng là căn cứ chúng ta thiếu rất nhiều thiết bị.” Hoài Nam tổng kết lại công việc của mình.
“Con và mẹ đã thiêu hủy xong đống xe bỏ đi bên ngoài rồi, chỉ giữ lại những thứ còn dùng được. Những người muốn vào căn cứ của chúng ta càng ngày càng nhiều. Nghe nói có những căn cứ bất công, để mặc cho dị năng giả cướp bóc người thường, còn có căn cứ chỉ giả vờ công bằng bên ngoài, khuyến khích người mới vào, nộp thêm vật tư, thực tế là những người cũ bị bỏ đói suốt.”
Như Ý dùng giọng điệu châm chọc nói: “Nhóm bạn cũ của tôi ở kiếp trước cũng vào một lượt với chúng ta. Bọn người này giỏi nhất là giả vờ giả vịt, khi có nguy hiểm sẽ là kẻ bỏ chạy đầu tiên, không ngại hy sinh người khác. Thiên Kỳ, anh nên dặn dò những người ở Ngô gia, khi ra ngoài làm nhiệm vụ phải đặc biệt chú ý đến bọn họ.”
Khi gặp nhóm Alex, Như Ý sớm đã nói với mọi người đó là nhóm mà cô ở cùng suốt 3 năm mạt thế. Cô không gộp chung kiếp trước và kiếp này lại với nhau, dù sao hiện giờ họ không hề gây hại gì với mình, Như Ý cũng sẽ không làm gì họ, chỉ là đề phòng mà thôi.
Việc nhóm Uyển Lâm trở lại căn cứ bằng vào tốc độ nhanh nhất đã truyền đến tai những thế lực đang rục rịch. Bạch Khởi là một trong số đó. Nhân loại đoàn kết lại với nhau, bắt tay xây dựng mọi thứ, liên lạc giữa các căn cứ đã nối lại, để tiện cho việc cứu viện, càng tiện cho nội gián báo cáo.
Chú của Thiên Kỳ sớm đã theo phe Bạch Khởi, nhưng hôm nay nhìn thấy kết cuộc của con gái nuôi, thấy sự điên cuồng muốn báo thù của vợ mình, ông liền chùn bước.
Nào biết rằng tất cả hành vi của mình đều bị Ngô lão gia chú ý. Ngô lão gia muốn nhìn xem, em trai ông sẽ lựa chọn thế nào. Rốt cuộc hắn có biết quay đầu lại hay không.
…
Cách căn cứ Ngô gia không xa là một căn cứ tự lập khác, nhưng đãi ngộ thì hoàn toàn bất đồng. Ở nơi đó chỉ có dị năng giả nắm quyền, phụ nữ là đồ chơi, người yếu ớt thì bị vứt bỏ. Họ luôn dòm ngó căn cứ Ngô gia, muốn chiếm căn cứ đó làm của riêng.
Bạch Khởi muốn mượn tay họ thử thực lực Ngô gia, kết quả chưa kịp làm gì đã bị nhóm Uyển Lâm dẫn theo 50 dị năng giả diệt gọn. Ngô lão gia là người lão làng, sao có thể không cài gián điệp vào những nơi khác. Muốn trách thì trách căn cứ này quá ác độc, bạc đãi kẻ yếu, nâng đỡ kẻ mạnh, mà một số kẻ yếu họ bắt nạt lại có thân nhân của kẻ mạnh muốn báo thù. Vậy nên, không cần tốn quá nhiều công sức, căn cứ này bị trong ngoài công kích cùng lúc, nhanh chóng đầu hàng.
Qua sự việc này Uyển Lâm càng ý thức được địa vị của phụ nữ không có dị năng trong xã hội, cô đề ra biện pháp để phụ nữ trở nên có ích hơn trong mắt nhiều người, đó là để những người phụ nữ nghiên cứu ra các loại trang phục bảo vệ khi chiến đấu với Zombie.
Uyển Lâm trực tiếp lãnh đạo nhóm phụ nữ này, cùng bắt tay vào nghiên cứu ra các chất liệu làm thành quần áo, giày, bao tay,… nhằm hạn chế thương tổn do Zombie gây ra.
Còn về Bạch Khởi, ngay khi hắn chuẩn bị tạm thời buông tha cho căn cứ Ngô gia thì gia chủ An gia đã đến tìm ông, đề nghị hợp tác. An gia là sự tồn tại không thể khinh thường, tuy Bạch Khởi tạm thời trở thành người đứng đầu căn cứ nhưng vẫn chưa thể toàn quyền quyết định. Ít nhất, Bạch Khởi cần 2-3 năm nữa để xây dựng căn cứ, bồi dưỡng thực lực thuộc về mình.
Đối với An lão gia, ông đã dành cả đời để leo lên vị trí gia chủ nhà họ An, thậm chí không tiếc bất kỳ giá nào loại bỏ đối thủ cạnh tranh năm đó. Thế nhưng ông chỉ có một đứa con gái duy nhất, tất cả của ông đều dự định sẽ cho con gái, mà bây giờ…ông còn gì?
Vợ ông từ khi biết tin con gái mất đã không còn tỉnh táo, luôn miệng nói quả báo, quả báo, nếu thực sự có quả báo thì nên ứng lên người ông mà không phải vợ con ông. Hơn nữa đứa bé kia vẫn còn sống, cha nó là người ưu tú, dù không qua khỏi kế hoạch của ông vẫn có thể bảo vệ đứa con trai mới sinh, bao nhiêu năm nay ông vẫn tìm kiếm tung tích đứa bé đó, nhưng tại sao hòn đá linh hồn của nó vẫn còn, mà con gái ông thì lại vỡ vụn?
Ông muốn bất chấp một lần, cho dù mất tất cả, ông cũng muốn đám người đó chôn cùng con gái mình.
Về phía Bạch Khởi, hắn cần một trợ lực phía sau. Nếu lần này không thể nắm Ngô gia trong tay, hắn vẫn còn An gia, nhìn thế nào cũng không lỗ vốn, chỉ có được ít hay nhiều mà thôi. Đáng tiếc, lần này Bạch Khởi đã sai trầm trọng, dẫn đến kết quả thảm bại trong tương lai.