Đọc truyện Không Để Em Rời Xa – Chương 11: Lễ khánh thành
Diện tích bao phủ rộng lớn cả một màu xanh của cỏ…Hôm nay là lễ khánh thành sân golf của Hạ Quân Vỹ được tổ chức hoành tráng…quan khách đều đến đông đủ,có các doanh nhân đến từ các nước làm ăn mật thiết với Kim Đại, báo chí rầm rộ đưa tin, ai nấy đều phải choáng ngợp với quy mô của nơi này…Nhà ba người Lâm Hướng Châu đều phải xuýt xoa độ xa xỉ chịu chi của Hạ Quân Vỹ…Từ Minh nhìn xung quanh, cau mày nghĩ thầm khi nào hắn mà nắm Khải Thiên trong tay thì cũng phải mua một nơi để giải trí như vậy, không rộng lớn như thế này thì cũng phải chứa đủ mấy chục em chân dài của hắn.
Với diện tích được đánh giá là tương đối lớn so với sân golf tiêu chuẩn, Tập đoàn Kim Đại đã đầu tư thiết kế nên một công trình sân golf tầm cỡ cả về quy mô và chất lượng nhất.Sân được thiết kế với vô số gò đồi uốn lượn mấp mô để đem lại những trải nghiệm vừa thách thức vừa thư giãn nhẹ nhàng. Bao quanh sân là hệ thống cảnh quan, rừng thông. Sân golf hướng ra mặt nước lớn hồ nhân tạo, tạo nên cảm giác thú vị cho người chơi.Ngoài ra, sân còn có quầy bar, khu phụ trợ và một bãi đỗ xe rộng với sức chứa khoảng hai trăm chiếc xe hơi.Khiến ai nấy đều cảm thán…
Hàn Thiên với vẻ nam tính sắc nét, nắm chặt tay cô vợ nhỏ….Tống Linh đôi mắt tròn xòe thích thú, liếc ngang, liếc dọc…Chỉ cần Hàn Thiên buông tay cô ra,bảo đảm cô sẽ biến mất ngay lập tức vì nơi này quá đỗi rộng lớn..Dương Phong một thân vest xanh nước biển đậm,dáng vẻ mị hoặc khiến các cô gái có mặt phải điêu đứng, vẻ mặt bỡn cợt nhìn Hàn Thiên đùa dai, rồi nhìn Tống Linh nở nụ cười..
-” Ôi…Linh…sao em có thể chịu nỗi tên mặt than này vậy?Lúc nào cũng giới hạn tự do của em như thế…Anh thấy tội nghiệp cho em đấy “
Dương Phong ngả ngớn, sợ thiên hạ không loạn, nhìn cảnh ôm ấp của hai người khiến người đang cô đơn như cậu ta vô cùng ngứa mắt..Đôi mắt to tròn của Tống Linh nhìn Dương Phong chớp chớp,quay sang Hàn Thiên chu môi, giọng nói trẻ con, đáng yêu vô cùng…
-” Thiên…Có người muốn chia cắt vợ chồng chúng ta nha…”
Ngừng vài giây sau đó quay sang Dương Phong, nghiêng đầu nói khẽ.
-” Phong…tính anh xấu như vậy..hèn gì chị Tuyết Thanh không muốn lấy anh là đúng rồi…anh thật đáng thương nha “
Đầu còn gật gật như thể hiện thương hại người khác
-“Khụ…khụ…”
Chưa nuốt rượu xuống đã bị câu nói của cô làm cho nghẹn lại, sao đó sặc đến mặt cũng đỏ bừng….Hàn Thiên nhếch môi cười, ánh mắt hiện lên vẻ cưng chiều rõ ràng, đừng thấy bảo bối của anh vẻ ngoài như búp bê hiền lành thật ra là một tiểu ác ma đấy…
Dương Phong tức tối quay sang trừng mắt Tống Linh, đã biết đó là vết đau nhất của anh, mà cô ta không lưu tình đâm vào…
Hai vợ chồng này đúng là một cặp trời sinh mà, nếu người ta đăm họ một nhát họ phải trả lại hai nhát…Tống Linh thấy vẻ mặt hung dữ của Dương Phong, nhanh chóng rút vào lòng của Hàn Thiên tỏ vẻ vô tội..Hàn Thiên ôm vợ vào lòng..nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô không kìm lòng được, hôn chụt lên đôi môi đỏ thẳm của vợ..quay sang Dương Phong nhếch môi..
-” Đừng có đưa bộ mặt đó, hù dọa vợ mình “
Dương Phong nhìn bằng ánh mắt khinh miệt…
-” Cậu đấy…chiều vợ đến vô pháp vô thiên..rồi có ngày sẽ hối hận “
Hàn Thiên mặc kệ hắn, vợ anh, anh chiều, cô không nghe lời anh sẽ có cách chỉnh cô, cần gì cậu ta nói nhảm, ôm Tống Linh vào lòng mặc kệ vẻ mặt ganh tỵ trẻ con của ai đó? hướng mắt nhìn chiếc trực thăng đang từ từ hạ xuống..
Cả khoảng đất rộng được bố trí sẵn, hai hàng nhân viên đều mặc đồng phục đứng ngay ngắn..Trực Thăng đáp xuống, cửa mở ra, Hạ Quân Vỹ ôm eo Tần Lam từng bước xuống phi cơ, cảnh này quá đẹp khiến ai có mặt cũng phải trầm trồ, hai người đều mặc đồ thể thao màu trắng, phối áo pull trắng và quần kaki cùng màu càng làm dáng người Hạ Quân Vỹ thêm cao ngất, trên mắt anh còn đeo chiếc kính râm, vừa sang trọng lại sành điệu, khuôn mặt tuấn tú đường nét rõ ràng , không thua kém một minh tinh ngôi sao nam nào trong thế giới giải trí, nhưng mọi ánh mắt cử chỉ hành động đều tập trung cho cô gái bên cạnh…Tần Lam vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt trắng mịn trang điểm nhẹ nhàng, cô kết hợp chiếc áo pull trắng cùng màu với chiếc váy kaki, khoe đôi chân thon dài trắng noãn nà..Cả hai đều mang giày bata trắng, phong cách năng động hợp với khung cảnh và môi trường. Tần Lam không quen nơi đông người cho lắm, rất nhiều máy ảnh không ngừng chiếu về hai người họ, khiến cô cảm thấy áp lực,ngại ngùng e ấp trong vòng tay của Hạ Quân Vỹ, dưới ánh nắng nhẹ của bưởi sáng,hai má ửng hồng càng thêm xinh đẹp..Họ cưới nhau đã hơn một năm, nhưng đây là lần đầu tiên Hạ Quân Vỹ công khai bà xã với tất cả mọi người…Trong giới kinh doanh đều biết Hạ Tổng của Kim Đại đã kết hôn..nhưng đến hôm nay họ mới thấy được nhan sắc vợ của Hạ Quân Vỹ..ai cũng phải tấm tắc khen ngợi…Thì ra cũng có một Hạ Quân Vỹ biết chăm sóc, quan tâm người khác,nhìn cử chỉ, tỉ mỉ, bảo vệ người bên cạnh, ai cũng hiểu anh yêu chiều vợ mình như thế nào?..Hóa ra người chiếm trọn trái tim của Tổng giám đốc tập đoàn Kim Đại là một cô gái nhỏ có vẻ ngoài xinh đẹp trong sáng…
-” Ôi hai người họ thật đẹp đôi! “
Tống Linh xuýt xoa khung cảnh trước mắt..Hàn Thiên gật đầu đồng ý với vợ..
Nhưng trong đám đông không ngừng hưng phấn thích thú, thì có những người vẻ mặt lại trái ngược….Lúc đầu vì quá xa nên Lâm Hướng Châu không nhìn rõ thân ảnh xuất hiện cùng Hạ Quân Vỹ, nhưng đến khi hai người họ tiến lên lễ đài cắt băng khánh thành…Ông như chết lặng..người con gái mà qua cửa miệng của những người xung quanh gọi là vợ của Hạ Quân Vỹ từ lúc giờ là Lâm Giản Đình đứa con gái mà ông đã ghét bỏ bao nhiêu năm nay sao? Hơn một năm nay Lâm Giản Đình mất tích ông cũng không may mảy lo lắng hay tìm kiếm chỉ mong tốt nhất là bỏ đi được thì đừng mong trở về..Không ngờ đứa con gái này cho ông một bất ngờ đến nghẹt thở…Là người lão luyện nhưng ông chẳng biết đối mặt như thế nào với Lâm Giản Đình…Vì hận thù với mẹ cô ta mà ngần ấy năm ông chưa bao giờ coi cô là con gái mình, đối xử tệ bạc còn hơn một người dưng, không lẽ bây giờ thấy cô một bước bay lên làm phượng hoàng, lại chạy đến ôm ấp, khóc lóc rồi trịnh trọng nói với Hạ Quân Vỹ ông là ba vợ của anh..
Nhưng Lâm Giản Đình có tha thứ cho ông không, ông còn nhớ lúc cô quỳ xuống xin ông tiền để đóng phí mổ cho ngoại cô, ông không hề thương tiếc nói những lời miệt thị , mà một xu cũng không cho, vì không có tiền để mổ nên bà ấy đã qua đời, lúc đó ông vô cùng thấy hả hê vì gia đình họ dám tính kế với ông, nhưng bây giờ..thì…trời ạ!Đầu ông đau như búa bổ, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong..Cái quang trọng là Lâm Giản Đình có mang ý trả thù kể mọi việc gia đình ông đã đối xử tệ bạc với cô, kể hết cho Hạ Quân Vỹ nghe không?
Đau…thật sự đầu ông rất đau….Lâm Ái Hân thì không tốt hơn Lâm Hướng Châu một chút nào, quá sợ hãi đến miệng cũng không khép lại được..môi mấp máy mãi mới thốt nên lời…
-” Ba…ba….đó không phải là Lâm Giản Đình sao? Nó…nó…là vợ của Hạ Quân Vỹ sao?..ba…ba nói cho con biết chuyện gì đang xảy ra đi “
Lâm Hướng Châu mặt mày xám xịt, nhìn họ cùng nhau cắt băng khánh thành, các quan khách giơ rượu chúc mừng, nhưng giờ phút này, đầu ông toát cả mồ hôi lạnh, không biết nên bước đến chào hỏi hay lén bỏ về..nhưng khổ nổi ông đang làm ăn dưới chướng của Hạ Quân Vỹ nếu ra về không nói tiếng nào thì không phải phép, ngàn vạn lần ông không bao giờ muốn làm phật lòng Hạ Quân Vỹ..ông quay sang nhìn Lâm Ái Hân..lắc đầu thở dài…
-” Con nhỏ tiếng thôi!…ba cũng không ngờ, nó may mắn đến vậy…chỉ sợ lần này gặp lại nó sẽ không bỏ qua cho gia đình chúng ta…”
Ông nhìn vẻ mặt xanh mét của Lâm Ai Hân rồi liếc đến vị trí bên cạnh, cau mày khó hiểu..
-” Từ Minh đâu?”
Lâm Ái Hân nhìn theo ánh mắt ông, cô vô thức lắc đầu..
-” Con cũng không biết “
Im lặng vài giây, bỗng nhiên hai tay siết chặt, mắt mở trừng lớn..
-” Ba..ba..tại sao mình phải sợ nó..Con sẽ cho Hạ Quân Vỹ biết bộ mặt thật của nó..Con sẽ nói cho anh ta biết người anh ta lấy làm vợ là một đứa lẳng lơ, cả anh rễ của mình cũng dám dụ dỗ..Xem cô ta còn mặt mũi gì mà sống…Ba! người phải lo lắng sợ sệt phải là cô ta không phải là chúng ta “
Đúng cô nghĩ kỹ rồi..Chắc chắn Hạ Quân Vỹ bị vẻ đẹp ngây thơ của cô ta dụ dỗ..Lâm Giản Đình chỉ lợi dụng anh đã trả thù họ mà thôi…cô không tin khi biết bộ mặt thật của Lâm Giản Đình..Hạ Quân Vỹ sẽ không ly hôn với cô ta lập tức…Lâm Hướng Châu cau mày suy nghĩ lời nói Lâm Ái Hân có vẻ có lý…Từ đó giờ ông không tiếp xúc với Lâm Giản Đình nhiều,lúc nào cũng thấy cô im lặng, kêu gì làm nấy, cứ tưởng ngoan hiền, khi vụ việc dụ dỗ Từ Minh bị phanh khui, ông mới biết những gì Lâm Ái Hân nói là sự thật, chẳng khác gì mẹ nó, thích tính kế với đàn ông..mà nghĩ lại ông là cha cô, không có ông giờ này đâu ra cô, bao năm qua cũng ăn nhờ ở đậu nhà ông đấy thôi…Nếu không biết điều, thì ông không ngại để con gái ông lật mặt cô ta..nghĩ vậy Lâm Hướng Châu lấy lại bình tĩnh, nhìn Lâm Ái Hân gật gù hài lòng với những gì họ toan tính..