Đọc truyện Không Có Gì Mãi Mãi – Chương 23
Mật mã Đỏ là lệnh báo động khẩn cấp kêu gọi dốc toàn bộ chi viện y tế để cứu sống bệnh nhân. Khi tim Lou Dinetto ngừng đập vào giữa ca mổ, tốp Mật mã Đỏ phẫu thuật lao ngay đến để ứng cứu.
Kat nghe rõ tiếng gọi gấp gáp qua hệ thống truyền thanh. “Mật mã Đỏ, phòng mồ số 3… Mật mã Đỏ…”
Mật mã Đỏ đồng nghĩa với Tử thần.
Kat hoảng hồn. Cô dùng sốc điện một lần nữa.
– Không phải cô đang cố cứu tính mạng của người bệnh mà là của chính cô và Mike. Cả người Dinetto nảy tung lên rồi rơi xuống, bất động.
– Thử một lần nữa! – Bác sĩ Vance thúc giục.
Bọn này không doạ ai hết, bác sĩ. Bọn này chỉ bảo cho mà biết thôi. Nếu ngài Dinetto chết, cô và thằng em khốn kiếp của cô sẽ bị xoá sổ.
Kat xoay núm và lại gắn chiếc máy lên ngực Dinetto. Người bệnh lại bật lên và rũ xuống.
– Lại lần nữa!
Không ăn thua rồi. Kat tuyệt vọng nghĩ. Mình sẽ chết cùng với hắn.
Phòng mổ bỗng đông nghịt các bác sĩ và y tá.
– Cô còn chờ đợi gì nữa chứ? – Một ai đó nói.
Kat hít một hơi dài và lại ép bảng điện xuống ngực Dinetto. Ngay lúc đó không có gì xảy ra. Rồi một gợn sáng mờ nhạt xuất hiện trên màn hình. Nó trùng đi giây lát, rồi lại xuất hiện và trùng đi và rồi nó bắt đầu dâng lên mạnh hơn, cao hơn cho đến khi thành nhịp đều đều, ổn định.
Kat nhìn trửng trừng, không tin nổi.
Tiếng vô tay dậy lên trong căn phòng đầy người.
– Ông ta sống rồi! – Ai đó reo lên. – Chúa ơi! Đã kề miệng lỗ rồi ấy chứ.
Họ không biết là kề sát đến mức nào, cả hắn lẫn mình, Kat nghĩ.
Hai tiếng sau, Lou Dinetto được chuyển từ bàn mồ sang xe lăn và trở lại phòng chăm sóc đặc biệt.
Kat đi bên cạnh hắn. Rhino và Shadow đang đợi ngoài hành lang.
– Ca mổ đã thành công, – Kat nói. – Ông ta sẽ khỏe.
Ken Mallory đang sa lầy. Hôm nay là ngày cuối cùng của vụ cá cược. Vấn đề lớn lên từ từ nên hắn khó nhận ra. Ngay từ tối đầu tiên hắn đã tin chắc kéo được Kat lên giường dễ hơn bất kỳ một người đàn bà nào. Khó khăn ư? Cô ả phát sốt lên còn gì! Bây giờ thời hạn của hắn đã hết, và hắn đang đứng trước thảm hoạ. Mallory ngẫm nghĩ về tất cả những trục trặc đã qua – bạn cùng phòng của Kat xộc vào đúng lúc cô ta sắp lên giường với hắn, chật vật mới hẹn được một buổi, vậy mà cô ta bị gọi đi, bỏ lại hắn đứng trần truồng, rồi chị họ đến chơi, rồi ngủ quên, rồi đau bụng tháng… Khoan đã! Không thể có chuyện tất cả đều ngẫu nhiên? Kat đã cố tình làm như thế! Bằng cách nào đó, chuyện cá cược đã đến tai cô ta, và cô ả quyết định chơi khăm hắn một vố, làm hắn mất toi mười ngàn đô. Con đĩ! Hắn chẳng gần kề chiến thắng hơn ngày đầu tiên được một chút nào. Cô ả đã chủ tâm xỏ mũi hắn. Sao mình lại bị nó lừa một cách chó chết như vậy? Hắn biết hắn không thể móc đâu ra tiền.
Khi Mallory bước vào phòng thay đồ, bọn kia đã chực sẵn.
– Ngày thanh toán! – Grundy hô lên.
Mallory nặn ra một nụ cười.
– Còn đến nửa đêm, đúng không nhỉ? Hãy tin tớ đi các tướng, cô ta đã sẵn sàng rồi.
Có tiếng cười khẩy.
– Được. Nhưng bọn này chỉ tin chính lời cô ta thôi đấy. Hãy chuẩn bị tiển mặt vào sáng mai.
Mallory phát lên cười.
– Các cậu phải nhả tiền ra thì có.
Hắn phải tìm được một cách. Và đột nhiên, hắn đã có câu trả lời.
Ken Mallory tìm thấy Kat ở phòng nghỉ. Hắn ngồi xuống đối diện với cô.
– Anh nghe nói em vừa cứu sống một bệnh nhân.
– Và luôn cả em nữa.
– Cái gì?
– Không có gì đâu.
– Em có muốn cứu sống đời anh không?
Kat nhìn anh ta giễu cợt.
– Đi ăn tối cùng anh nhé.
– Ken, em quá mệt rồi. – Cô mệt mỏi vì trò chơi với hắn. Quá đủ rồi, Kat nghĩ. Đã đến lúc dừng lại.
Mình đã rơi vào cái bẫy của chính mình. Cô ước sao hắn không phải loại người như vậy. Chỉ cần hắn thành thật với cô.
Mallory không thể để cho Kat thoát.
– Chúng ta sẽ về sớm, – hắn dỗ dành. – Đằng nào em cũng phải ăn tối chứ?
Miễn cưỡng, Kat gật đầu. Cô biết đây sẽ là lần cuối cùng. Cô sẽ nói cho hắn rằng cô đã biết hết. Cô sẽ kết thúc cuộc chơi.
– Thôi được.
Honey hết ca vào lúc bốn giờ chiều. Cô nhìn đồng hồ và quyết định còn đủ thời gian để đi mua sắm.
Cô vào cửa hàng Candilier mua một ít nến, rồi sang Hãng Chè và Cà phê San Francisco mua cà phê cho bữa sáng, và ở Christ Kelly, cô mua một tấm khăn trải bàn.
Hôm nay mình sẽ tự nấu bữa tối ở nhà, Honey tự nhủ. Cô biết Kat có hẹn với Mallory, còn Paige phải trực.
Tay xách nách mang, Honey bước vào căn hộ và sập cửa lại. Cô bật đèn. Một gã da đen khổng lồ lết ra từ nhà tắm, máu nhỏ giọt xuống thảm. Hắn chĩa súng về phía cô:
– Kêu một tiếng tao bắn tung óc đấy.Honey rú lên.