Bạn đang đọc Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc: Chương 24
Chương 24 : Mọi cố gắng có phải trở nên vô ích ?
Từ ngày Giản Thạch mất trí nhớ. Tôi cố gắng hết lòng vì hắn. Từ mang cơm tới, kể mọi chuyện giữa tôi và hắn, lo lắng cho hắn, nhưng có vẻ như không ích lợi gì.
– ” Cháo nè, anh ăn cho khỏe ”
– ” Tôi đã nói không cần cô mà. tôi tự ăn, cô đi ra ngoài đi ”
– ” Để em giúp anh ăn ”
– ” Không cần. Phiền phức ”
Giản Thạch chống cự lòng tốt của tôi, lạnh lùng đuổi tôi, còn nói tôi phiền phức. Hắn cộc cằn thấy rọ. Tôi không nhịn được mà thở dài một tiếng…
*Cốc cốc, cạch*
– ” Thạch!!! Em đến thăm anh nè ”
– ” Thanh Thanh, em đến rồi. Yên Nhã, cô có thể ra ngoài, có Thanh Thanh giúp tôi rồi ”
Tôi không còn cớ gì mà ở lại, buồn bã bước ra.
– ” Nhã nhi,con đừng buồn, Thạch Thạch sẽ nhớ lại thôi mà ”
– ” Vâng ạ. con không sao, con sẽ chờ đến khi cậu ấy nhớ ra ”
————————————————
Từ hôm mất trí nhớ, Dạ Thanh đột nhiên xuất hiện, nhào vào lòng Giản Thạch, quấn quých bên hắn. Toi, cô Quỳnh, Gia Vỹ cùng mọi người chướng mắt lắm. Tôi biết, cô ta đang lợi dụng Thạch mất trí mà làm cho hắn quên tôi, quay lại với cô ta.
Mọi người tức lắm, trước Thạch thì cứ im im nhưng thật ra Gia Vỹ và Tịnh Kha đã từng cảnh cáo cô ta mấy lần, nhưng cô ta mặc kệ, chẳng sợ ai vì có Thạch chống lưng.
Tôi rất sợ, sợ mọi chuyện cứ kéo dài thì 2 tháng nữa, cơ hội để Thạch nhớ lại, thật sự sẽ mất hy vọng.
Tôi cố gắng gần gũi, kể nhiêu kỉ niệm hơn, nhưng hắn vẫn cứ né tránh tôi, lại có Dạ Thanh cứ tới đúng lúc, khiến tôi không thể làm gì được.
Mọi cố gắng của tôi vì Thạch, đều bị cô ấy ngăn cản. Tôi phải làm sao ? Tôi không nhìn Thạch cứ dần rơi vào bẫy của cô ta, không thể nhìn Thạch bị suy giảm trí nhớ được.
Nhưng tôi phải làm sao đây, khi mọi cố gắng đều trở nên vô ích, trở nên vô nghĩa…
———————————————–
– ” Dạ Thanh, tôi cảnh cáo cô lần cuối. Cô đừng có nhân lúc Giản Thạch mất trí mà giở trò ”
– ” Gia Vỹ, cậu kiếm tư cách gì mà nói tôi ? ”
– ” Tư cách ? Tư cách là người nắm bằng chứng : Cô đang có âm mưu với cái chức phu nhân tập đoàn Galaxy. sao nào ? ”
– ” Cậu…cậu biết gì rồi ”
– ” Tịnh Kha, cho cô ấy nghe đi ”
– ” Được thôi. ”
Tịnh Kha bật cái máy ghi âm lên
*Rè rè*
– Dạ Thanh, chúc mừng cô, tiểu thư. Kế hoạch đi đúng hướng tiểu thư muốn.
– Hừm… Tên Thạch đó, chỉ có ‘ lạc mềm buộc chặt’ mới có thể kéo hắn vào cái kế hoạch này. Chỉ cần tỏ ra đặc biệt, rồi bày cái trò thư tình là đã giữ được hắn. Chờ đó đi, tiếp đón tôi sẽ đi nước ngoài cho hắn nhớ nhung, làm ọi đứa con gái tránh xa, sau đó tôi sẽ quay về, nối lại tình cũ và tôi sẽ ngang nhiên có được cái ghế phu nhân Galaxy, hahaha.
– Sau đó thì sao ạ ?
– Giết hắn, giết chủ tịch Galaxy và tôi sẽ độc chiếm toàn bộ tập đoàn. HAHAHA, Giản Thạch, hắn cũng chỉ là tên ngu ngốc khi bị tôi lừa. Trận chiến này, Kiều tiểu thư ta là người thắng cuộc.
*Rè rè*
– ” Mấy người…làm sao có được ”
– ” Sao hả ? nếu cái này đến tay Giản Thạch thì sao đây ? ”
– ” hừm, dù gì hắn cũng đang mất trí, mấy người không thể cho hắn biết được lúc này chứ gì HAHA, bảo vệ hắn cho kĩ, nếu việc này bại lộ, tôi sẽ ra tay với hắn bất cứ khi nào ”
Nói rồi, Dạ Thanh bỏ đi.
– ” Thạch, cậu nghe rõ rồi chứ. Chính miệng cô ta ”
Giản Thạch bước ra sau một cây cổ thụ
– ” Không ngờ bao năm qua… Dạ Thanh, mình sẽ không tha cho cô ta ”
Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 25