Không Bằng Duyên Thiển

Chương 55


Đọc truyện Không Bằng Duyên Thiển – Chương 55


Môi dần dần rời xuống dưới, theo chiếc cằm trơn bóng, đến cái cổ mềm nhẵn, lại đến xương quai xanh tinh xảo. Tay cũng không nhàn rỗi, qua chiếc váy ngủ mỏng manh, nhè nhẹ vỗ về chiếc lưng gầy nhỏ của cô.
Bàn tay đàn ông thô ráp như có một loại ma lực, Tiếu Hàm chỉ cảm thấy cả người đều như ngâm vào trong nước, không hề theo không chế của mình, vươn tay, ôm cổ anh, nụ hôn dần dần rơi vào cằm của anh, cảm nhận được biến hóa của anh, đột nhiên tâm liền chấn động.
Hoàn hồn trong giây lát, Tiếu Hàm không dám nhìn vào ánh mắt dục vọng của anh, cả người bị anh áp dưới thân, váy ngủ méo mỏ vén lên trên người, mà tay anh, không ngờ đặt trước ngực cô xoay tròn.
Ầm, một tiếng, Tiếu Hàm cảm thấy trên mặt mình giờ phút này nhất định đỏ đến mức có thể rỉ máu, kích động muốn đứng dậy, lại phát giác mình căn bản không có chút khí lực nào, người đàn ông cao lớn trước mặt, cô chỉ có thể được xem là tay trói gà không chặt, nhất là, cô rõ ràng có thể cảm nhận được sự biến đổi của anh…
Khẩn trương mở miệng: “Triển Nguyên, không nên…”
Chu Triển Nguyên đột nhiên dừng động tác, thân thể cứng ngắc, ghé lên trên người cô thở hổn hển, chắc chắm dọa đến cô rồi. Anh làm sao có thể là loại này.
Nén lại rung động, sau một lát, Chu Triển Nguyên mới chậm rãi từ trên người cô bò dậy: “Tiếu Hàm, anh đi tắm rửa một lát. Em vào nghỉ ngơi trước đi.” Nói xong, cũng không nhìn tới khuôn mặt hồng hào của cô, đi thẳng vào phòng tắm.

Vẫn nên nhanh chóng thu phục bố mẹ vợ thôi, đứng dưới nước lạnh Chu Triển Nguyên bất đắc dĩ nghĩ trở ngại của mình, cuộc sống như vậy cũng thật gian nan.
Chạy vào phòng Tiếu Hàm cũng không dễ chịu hơn, đỏ mặt vùi mình vào trong chăn, nhớ lại tình huống vừa rồi thiếu chút nữa lau súng cướp cò, nhiệt độ trên mặt Tiếu Hàm lại tăng lên không ngừng. Tại sao có thể như vậy? Tư Tư nói đúng, cô nam quả nữ ở trong một phòng, không có chuyện gì mới lạ!
Nhưng mà, nhưng mà hình như cũng không có gì, không phải là người yêu sao… cô giáo Tiếu tự an ủi chính mình, thế kỷ hai mươi mốt, thật sự là chuyện bình thường.
Thời điểm Chu Triển Nguyên xuất hiện, nhìn lại bạn gái mơ mơ hồ hồ tựa người ngồi ở trên giường bộ dáng ngẩn người, thật sự, thật sự là dụ người phạm tội mà.
“Này, anh ngủ bên này.” Tiếu Hàm lấy lại tinh thần, thẹn đỏ mặt vỗ vỗ giường bên người, mới lấy chăn và gối từ trong tủ ra, không kịp phơi nắng, chỉ có thể dùng tạm.
Chu Triển Nguyên lau tóc đi qua, trong lúc này, hai người đều không nói gì, bầu không khí tràn ngập sự ái muội, . . rõ ràng là ban đêm mát mẻ, Tiếu Hàm lại cảm thấy trên mặt so với buổi trưa vẫn nóng cực kỳ, quả nhiên, vẫn không đủ bình tĩnh.
“Triển Nguyên, anh muốn đọc sách không? Hay là ngồi chơi máy tính?” Tiếu Hàm ngơ ngác mở miệng, trong phòng ngủ của cô không có TV, nhưng trên bàn học ngược lại bày ra bản ghi chép màu đỏ của cô, sách cũng có không ít, đều là những loại cô cực kỳ thích.

“Đọc sách đi.” Quan sát tiểu Hàm thích cái gì, có lợi để tăng tiến tình cảm, đây là lời lão Triệu dặn đi dặn lại.
“Này.” ;Tiếu Hàm tiện tay đưa cho anh một quyển ‘Suy ngẫm*’,nghiêng đầu cười gian trá: “Cái này cực kỳ tốt… ~”
(*) “Suy ngẫm” được Hoàng đế Marcus Aurelius thân hành ngự bút viết trong những năm tháng binh lửa từ năm 170 đến năm 180 (bằng tiếng Hy Lạp), được xem là một tác phẩm kinh điển của triết học Khắc kỷ, về trách nhiệm và sự phục vụ của chính quyền. Qua cuốn sách này, chúng ta biết rằng ông đã tiếp nhận tư tưởng của nhà văn hào Platon về một ông vua – hiền triết như thế nào? Và chúng ta cũng biết được về cuộc sống nội tâm của bậc đại minh quân La Mã. Nhờ đó, ông trở thành một vị vua – hiền triết mẫu mực, dù rằng ông bách chiến bách thắng trong những cuộc binh đao. Dù ông là một vị vua nhân đạo chủ nghĩa, ông xem Ki-tô giáo là kẻ thù của Đế quốc La Mã. Sau khi Hoàng đế Marcus Aurelius qua đời, thời kỳ Ngũ hiền đế chấm dứt.
Khóe miệng Chu Triển Nguyên giật giật, cô nhóc kia, cố ý, tuyết đối cố ý. “Marc-Aurèle.” Chu Triển Nguyên vươn tay, kéo người vào trong ngực, “Không ngờ tiểu Hàm vẫn thích loại sách thâm sâu như vậy.” Đưa tay nhéo nhéo mũi cô, trong mắt mang theo một chút sủng nịnh: “Không còn sớm, đi ngủ sớm một chút đi.”
Tiếu Hàm đỏ mặt trợn mắt nhìn anh, nhẹ nhàng từ chối, ở trong lòng anh tìm tư thế có vẻ thoải mái dựa vào: “Không ngủ được, còn sớm như vậy.” Bình thường cô ở một mình mà nói, cũng không cần vội vàng chút nào, tất tất bật bật, luôn bận rộn đến mười hai giờ.
“Vậy xem tivi đi.” Chu Triển Nguyên chỉ chỉ bản ghi chép, chính mình đứng thẳng lên, duỗi thẳng cánh tay với lấy máy tính. “Nhìn cái gì?” Âm thanh máy tính khởi động lanh lảnh, Chu Triển Nguyên xoay người hỏi.
Tiếu Hàm bò qua, ngón tay nhẹ nhàng đặt trên bàn phím: “Xem phim Anh? Hay là phim Hồng Kong?”

Ánh mắt Chu Triển Nguyên nhìn theo ngón tay trắng nõn thon dài dời lên trên, cô nhóc kia, vẫn thích mặc váy ngủ hình hoạt hình, váy ngủ ngắn tay căn bản không thể che hết đường cong quyến rũ của người con gái, nghĩ đến vừa rồi nắm vừa một bàn tay, xúc cảm tinh tế mà ấm áp, Chu Triển Nguyên cảm thấy toàn thân giống như muốn được /l3q7ud0n/ thiêu cháy, vừa mới giội qua nước lạnh, giờ phút này coi như biến thành chất xúc tác, nhìn vào ánh mắt của cô, càng cao hơn một tầng lầu.
“Tiểu Hàm…” Chu Triển Nguyên đến bên người cô, tay đặt ở eo nhỏ mềm mại của cô, tiểu Hàm nhìn thì gầy, nhưng thực ra không gầy bằng trên mặt, vòng eo mềm mại khiến cho người ta đặc biệt yêu thích không muốn buông tay. “…Tiếu Hàm, chúng ta không xem tivi có được không?” Âm thanh của Chu Triển Nguyên không trong trẻo giống như ngày thường, lắng nghe kĩ, rõ ràng nhuốm thêm vài phần ái muội và khàn khàn.
“Triển Nguyên…” Tiếu Hàm hơi hơi co rúm lại, trên mặt trắng nõn hiện lên sắc hồng nhàn nhạt, trong đôi mắt ánh lên một tầng hơi nước, tuy nhiên lại không dám nhìn anh. Đáy mắt anh nóng như lửa, cô làm sao có thể không nhìn ra. Là Triển Nguyên, cho nên, không có vấn đề gì, phải không?
“Tiểu Hàm, chúng ta đi ngủ có được hay không?” Chu Triển Nguyên chớp chớp mắt nhìn, dđlqd ánh mắt thẳng tắp nhìn cô, vấn thấy lỗ tai xinh xắn của cô từ trắng nõn trở thành hồng hào, cố ý thổi một ngụm khí, như mong muốn thấy đôi má trắng mịn của cô bỗng chốc đỏ lên, ha ha, cô nhóc này, thật đúng là không nhịn được muốn đùa giỡn.
“Anh Triển Nguyên…” Tiếu Hàm mà khẩn trương liền quên cách xưng hô, cả người căng thẳng, ngón tay đặt chỗ làn váy, không tự chủ được nắm thật chặt. Nói những lời ái muội như vậy làm gì, không biết cô giáo Ngữ văn thường hay suy nghĩ nhiều sao?
Chu Triển Nguyên cũng không nói gì thêm, tùy tâm chuyển động, nhẹ nhàng đem cả người kéo vào trong ngực, liếm đôi môi ngọt ngào mềm mại của cô, đi xuống dưới, là cằm và cổ trơn mịn, xuống chút nữa, là xương quai xanh tinh xao, xuống chút nữa…
Tay đã theo vạt áo dò xét phía trên vòng eo của cô, so với lúc bị ngăn cách bởi quần áo thì xúc cảm càng thêm nhẵn nhịu. Chu Triển Nguyên không khỏi thỏa mãn than thở một tiếng.
Một tiếng thở dài này, lại giống như đem Tiếu Hàm từ trong mộng bừng tỉnh, tim đập mạnh và loạn nhịp người trong giây lát liền hoàn hồn, hai tay hoàn toàn tự mình đẩy ra phía trước, một phen đẩy người đang hôn mình đến nhập thần ra.
Chính lúc đang hôn đến nhập thần, Chu Triển Nguyên không nghĩ ngợi gì, đẩy cô một phen xuống giường. Ngồi dưới đất, cảm nhận được nỗi đau ở tay, Chu Triển Nguyên không khỏi cười khổ, haiz, lần sau làm chuyện xấu nhất định phải chú ý hoàn cảnh địa lý, cần có thiên thời địa lợi nhân hòa, mép giường này cũng không phải là chỗ gây án tốt.

Nghĩ là như vậy, nhưng có một số việc vẫn phải được giải quyết, được rồi, vẫn nên đi tắm nước lạnh thôi.
Tiếu Hàm thét một tiếng kinh hãi, lúc này cũng đã tỉnh hồn lại, nhìn Chu Triển Nguyên ngồi dưới đất, trên mặt đỏ tựa như muốn rỉ ra máu, rõ ràng là ngại ngùng không dám nhìn anh, mà lại mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh: “Triển Nguyên, anh đứng lên trước đi…” Trên mặt đất lạnh, lời này lại chặt chẽ mắc kẹt ở cổ họng, rõ ràng là quan tâm rất đơn giản, giờ phút này lại làm cho người ta cảm thấy đặc biệt, cực kỳ ái muội.
“Anh đi tắm rửa trước.” Chu Triển Nguyên đứng lên, ai ủi, cười cười với cô, đỡ cánh tay đi đến phòng tắm. Vẫn nên nhanh chóng thu phục bố mẹ vợ thôi, mấy ngày tiếp mà như vậy, thật sự sẽ xảy ra chuyện. Trong lòng Chu Triển Nguyên đang phát điên.
“Triển Nguyên…” Tiếu Hàm mạnh mẽ đè ngượng ngùng trong lòng xuống, nhẹ rũ mắt xuống, “Anh lên đi.” Tiếu Hàm tim đạp điên cuồng, cũng không phải là cô gái nhỏ cái gì cũng không biết, tất nhiên biết nguyên nhân mà Chu Triển Nguyên nhiều lần đi tắm nước lạnh, vả lại, loại chuyện này, cũng không phải chỉ có một biện pháp.
“Anh vẫn nên đi tắm nước lạnh thì hơn.” Chu Triển Nguyên xoa nhẹ cánh tay, vốn muốn mò mẫm đầu của cô, nhưng thấy cô hạ mí mắt không dám nhìn bộ dạng của anh, đành phải áp chế sự kích thích này xuống. Vẫn không nên làm cô sợ, đợi lát nữa trải chăn nệm nằm dưới đất đi, anh thật sự không nghĩ hơn nửa đêm lại chạy đi tắm nước lạnh.
“Anh lên đi ~” nghe anh nói như vậy, Tiếu Hàm vừa thẹn vừa vội, đỏ mặt khẩn trương, không biết phải nói cái gì, “Cái kia… cái kia em có thể giúp anh…” Năm đó, khi học đại học cũng nghe bạn cùng phòng nói qua không ít loại sự tình này, nữ sinh mà, đối với loại chuyện này tóm lại là vừa tò mò vừa ngượng ngùng, nửa hiểu nửa không, mãi cho đến sau này đi theo trưởng phòng ngủ cùng xem trộm loại phim này mới biết được là chuyện gì xảy ra. Lúc này, cũng không đến mức toàn bộ không chỗ nào sai.
Chu Triển Nguyên vừa nghe lời này, có chút hiểu lầm, cười khổ an ủi cô: “Không có việc gì, anh đi tắm rửa một cái là được rồi.” Loại chuyện này, vẫn nên chờ thu phục được mẹ vợ đi. Ông chủ Chu cũng không phải trong sáng chờ đến đem động phòng hoa chúc,chỉ là, trước mắt đang ở giai đoạn con dâu chưa tới cửa, phải thận trọng.
“…” Tiếu Hàm xấu hổ giận dữ, một phen quỳ đứng dậy, chăn mỏng trên người chấn động rơi xuống, thò tay ra bắt lấy anh, “Cho em bắt đầu!” Nói xong, cũng không nhìn tới vẻ mặt kinh ngạc của anh, tắt đèn, đắp chăn, hành động một mạch lưu loát.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.