Đọc truyện Khóa trụ tim em ( 365 ngày hôn nhân ) – Chương 7
Chương 25: Ngày 2 tháng 1 – Giám đốc Hoa Bá
“Được rồi! Cổ, cậu đang cố tình phải không? Không phải người phụ nữ của tôi, tôi không muốn lãng phí thời gian và năng lượng. Cậu nên bớt nói mà tập trung vào việc ăn đi!” Lôi Tuấn Vũ múc một bát canh, uống vài ngụm hết sạch. Trong lòng thầm nghĩ: Cô nàng chết tiệt! Ngoài mặt ra vẻ thanh thuần lắm, nhưng thực ra là cũng không chịu cô đơn! Anh nhớ rõ lúc trước bọn họ có từng trao đổi qua, cô đã nói là hiện tại mình không có đối tượng trong lòng nào, nên chắc chắn sẽ không gây chuyện xấu gì cho anh. Mà anh cũng thừa nhận là mình không thể một ngày không có phụ nữ bên cạnh, nhưng gần như cứ mỗi ba tháng sẽ đổi một người! Tuy vậy, chỉ cần cô phối hợp tốt, người trong nhà và giới truyền thông tuyệt nhiên sẽ không phát hiện ra những người phụ nữ của anh. Vậy mà hiện tại, cô có thể giải thích thế nào đây?!
Cổ Dương lại một lần nữa nhìn xuống đánh giá… Người đàn ông xuất sắc này tuyệt đối không phải là cha hay anh trai của cô ấy. Anh nhướn mi cười nói: “Ha ha, Vũ! Đúng là chỉ có cậu! Cậu không sợ có phóng viên chộp được à? Rồi cha mẹ cậu sẽ nắm được cái đuôi nhỏ của cậu đấy!”
Lôi Tuấn Vũ phẩy tay, bộ dáng thản nhiên, không chút sợ hãi. Cho dù có chụp được thì đối tượng bị nhắm đến cũng không phải là anh, mà xem cha mẹ anh thích cô con dâu này như vậy, làm sao có khả năng họ lại truy cứu một chuyện chẳng có gì chứ?! Đúng thế, không phải chỉ là cùng nhau ăn một bữa cơm thôi sao, có gì đáng phải lo lắng đâu! Cổ có phải là quá nhạy cảm hay không? Mà anh chỉ biết Lãnh Tử Tình là một cô nàng không có tham vọng gì, cả ngày nhàn rỗi rong chơi, mua sắm trên mạng, cuộc sống chỉ có một loại, là điển hình của những cô tiểu thư nhà giàu! Về phần người đàn ông đang cùng ngồi nói chuyện với cô kia là ai, Lôi Tuấn Vũ căn bản là không đoán ra. Ha ha, nhưng mà liên quan gì đến anh?! Có lẽ bọn họ chỉ là quen biết, tình cờ gặp ở đây nên sau đó cùng nhau ăn bữa cơm thôi mà.
Cổ Dương nhìn bộ dáng Lôi Tuấn Vũ chán ghét nhưng vẫn ra vẻ không sao cả, liếc xuống lầu dưới, dứt khoát đứng lên, giọng mỉa mai nói: “Cậu không muốn lãng phí thì không lãng phí đi! Nhưng tôi thì không thể không qua chào hỏi bà chị dâu một chút được! Trùng hợp như vậy, chỉ chưa tới một giờ đồng hồ đã lại gặp mặt, quả thực đúng là có duyên mà!” Nói xong, không nhìn cánh tay đưa ra có ý ngăn lại của Lôi Tuấn Vũ, anh sải bước đi xuống lầu.
Lãnh Tử Tình không nghĩ tới đường đường giám đốc nhà xuất bản Hoa Bá hóa ra lại là một nam thanh niên trẻ tuổi, đầy hứa hẹn như vậy. Đối với danh tiếng của giám đốc Hoa Bá, năm năm trước cô đã từng được nghe. Đó là một cây bút trên mạng rất nổi tiếng trong giới xuất bản, trang web từ trước đến giờ đều rất thu hút! Cô vẫn luôn cho rằng giám đốc của Hoa Bá là một vị nữ sĩ, hôm nay gặp mặt mới khiến cô thực sự bất ngờ.
“Giám đốc Hoa, rất cảm ơn anh đã coi trọng tôi!” Lãnh Tử Tình lịch sự mỉm cười. Từ khi bắt đầu gặp đến giờ, thái độ của Hoa Bá đối với Lãnh Tử Tình đều là đánh giá cao! Cô cảm thấy bản thân ngồi trước mặt một giám đốc xuất bản nổi tiếng thế này có vẻ thật nhỏ bé nha! Tuy nhiên, Hoa Bá lại giống như gặp được “tuấn mã”, luôn hết lời khen ngợi khả năng sáng tác của cô, khiến cho Lãnh Tử Tình cảm thấy người như đang bay bổng!
“Tử Dạ, không cần quá khách sáo! Tôi rất thích văn phong của em! Tôi đã chú ý đến em từ lâu. Trên mạng em có thể được coi như là một nhà văn nổi tiếng. Tôi hy vọng em sẽ suy nghĩ đến lời đề nghị này, tới nhà xuất bản của chúng tôi làm tổng biên, tôi sẽ để em phụ trách việc in ấn của tất cả các tác phẩm văn học mạng.” Hoa Bá đẹp trai tươi cười, nhìn không có vẻ gì là một nhà xuất bản nổi tiếng kiêu ngạo, trái lại còn rất thân thiện, gần gũi.
“Ha ha, cảm ơn giám đốc Hoa…”
“Cứ gọi tôi Hoa Bá là được rồi!” Hoa Bá nhẹ nhàng nhắc nhở.
Thực ra, hai người trên mạng xem như là đã biết nhau qua QQ, có thể coi như bằng hữu. Có điều, Lãnh Tử Tình lại không biết người đó chính là giám đốc Hoa Bá. Hôm nay gặp mặt khiến cô có chút bị động, nhưng cô cũng rất hiểu, ở trên mạng, anh không nhất thiết phải lấy thân phận thật để xuất hiện, vì vậy anh cũng không thể yêu cầu người khác nói với mình tất cả trăm phần trăm sự thật!
Chương 26: Ngày 2 tháng 1 – Biết rõ như lòng bàn tay
Ở trên mạng, anh không nhất thiết phải lấy thân phận thật để xuất hiện, vì vậy anh cũng không thể yêu cầu người khác nói với mình tất cả trăm phần trăm sự thật! Giống như cô, chẳng phải lúc ấy vẫn lấy nick là Tử Dạ đấy ư…
“Vậy được rồi!” Lãnh Tử Tình có chút ngại ngùng nói, “Hoa Bá, anh xác định tôi có thể làm tốt công việc chủ biên của nhà xuất bản sao? Dù sao thì các anh vẫn xem trọng nhất là lợi nhuận…”
Hoa Bá mỉm cười: “Tử Dạ! Em không tự tin vào chính bản thân mình à?”
Lãnh Tử Tình lập tức liền phủ nhận: “Tôi đương nhiên là rất tin tưởng vào bản thân, chỉ là tôi lo lắng…”
“Không cần lo lắng! Toàn bộ các tác phẩm của em tôi đều đã có vinh dự đọc qua. Tuy rằng tốc độ sáng tác rất chậm, nhưng tất cả đều là tinh phẩm. Em dưới tư cách là biên tập viên tiểu thuyết và quản lý bình luận đều làm rất tốt, quan điểm độc đáo, lời nói sắc bén, tôi thực sự đánh giá cao!” Hoa Bá đột nhiên nghiêm túc nhìn Lãnh Tử Tình nói.
“Cái gì? Anh nói là, các tác phẩm của tôi… anh toàn bộ đều đã đọc qua?” Chuyện này làm sao có thể?! Cô từ khi mười lăm tuổi đã bắt đầu sáng tác. Mà đến bây giờ cũng đã có hai mươi mấy tác phẩm! Anh ta nói đã đọc hết toàn bộ rồi?! Sao có chuyện ấy được?! Trong số đó còn có hơn mười bộ là tiểu thuyết tình cảm, một đại nam nhân thế này sẽ đọc thể loại đó sao?! Lãnh Tử Tình liếc nhìn anh nghi ngờ. Anh ta không phải là vì muốn thu hút mà giả bộ đi. Không thể không thừa nhận, làm giám đốc Hoa Bá, anh thực sự là có chuẩn bị mới đến!
Hoa Bá đột nhiên bật cười. Sau đó lập tức thu nụ cười lại, nghiêm trang nói: “Tử Dạ, tác phẩm đầu tiên của em là “Nắng mai”, viết về tình yêu tuổi học trò, ngây thơ trong sáng, lúc ấy bút danh của em là “Tiểu Hàn”…” Hoa Bá thuộc như lòng bàn tay, bắt đầu liệt kê.
“Trong hơn hai mươi mấy bộ tác phẩm của em thì tiểu thuyết tình cảm chiếm chủ yếu. Trong đó, xuất sắc nhất phải kể tới cuốn em viết cách đây ba năm “Trật bánh”, nói về tình yêu công sở. Cá nhân tôi rất thích nhân vật nữ chính trong truyện đó, tên là Hứa Phi Nhi. Cô ấy luôn bị vây quanh bởi những mối quan hệ phức tạp giữa cấp trên và cấp dưới trong công ty, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn có thể giữ được chuẩn mực đạo đức của bản thân mình. Gần đây nhất em vừa mới kết thúc “Nữ giám đốc Lạnh”, lại là một cô gái kiên cường, dũng cảm, thông minh mà thiện lương, đã làm xúc động hàng ngàn độc giả. Riêng cá nhân tôi cực kỳ thích…” Đang nói, Hoa Bá đột nhiên nghiêng người về phía trước, nhìn Lãnh Tử Tình có chút ngạc nhiên giật mình, trên môi nở nụ cười ái muội: “Riêng cá nhân tôi cực kỳ thích… những lời nói, hành động trong tình yêu do em miêu tả, có một lần khiến tôi… khi đang đọc mà… kìm lòng không nổi…” Ánh mắt Hoa Bá nhìn Lãnh Tử Tình có chút nóng rực, khiến cô không khỏi đỏ bừng mặt.
“Anh… Anh… Ôi trời!” Anh ta sao có thể nói được như vậy chứ?! Không có khả năng! Cô nghĩ rằng trong thế giới ảo này, sẽ không có ai quan tâm đến sự tồn tại của cô. Mặc dù cô đã được công nhận bởi một lượng độc giả lớn, với số người theo dõi ngày càng tăng. Nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý có một người hiểu sâu như thế về mình. Anh ta vậy mà lại rất hiểu cô!
“Tử Dạ! Tôi biết rõ khả năng của em, có lẽ vị trí chủ biên tôi đề nghị này đối với năng lực của em là không tương xứng lắm. Thế nhưng, tôi tin tưởng, hợp tác cùng với tôi tại Hoa Bá, tôi sẽ giúp em nhìn thấy giá trị lớn hơn nữa của mình. Niềm đam mê của em cần có tôi giúp phát huy!” Lời nói của Hoa Bá rất có sức cuốn hút, trong ánh mắt còn hàm xúc ý tứ sâu không lường được!
Tim Lãnh Tử Tình đột nhiên đập nhanh. Tựa hồ như đã động lòng! Cô sẽ chấm dứt cuộc sống tự do làm việc trên mạng, thực sự làm một nhân viên văn phòng sao? Không biết cái cơ thể đã được quen nuông chiều này có thích ứng được với những hoàn cảnh bị người khác phân công, sắp xếp hay không?!
Chương 27: Ngày 2 tháng 1 – Là anh?
Tim Lãnh Tử Tình đột nhiên đập nhanh. Tựa hồ như đã động lòng! Cô sẽ chấm dứt cuộc sống tự do làm việc trên mạng, thực sự làm một nhân viên văn phòng sao? Không biết cái cơ thể đã quen được nuông chiều này có thích ứng được với những hoàn cảnh bị người khác phân công, sắp xếp hay không?!
“Sao anh lại biết rõ về tôi vậy? Cho dù Hoa Bá có muốn tuyển người, có vẻ như cũng không cần thiết phải tìm hiểu kỹ về tôi như thế đi?” Lãnh Tử Tình có chút xấu hổ nói. Lúc này, khuôn mặt cô đã đỏ như gấc chín! Cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ đến, một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông ngồi trước mặt cô nói lên cảm nhận của mình về những cuốn sách cô viết, đặc biệt là về những miêu tả của cô trong tình yêu! Trời ạ! Chuyện này… ngoài chữ xấu hổ ra không còn từ nào để nói nữa.
Hoa Bá đột nhiên im lặng. Anh cúi đầu uống cà phê. Lãnh Tử Tình nhìn đầu anh hơi có chút rung rung, chợt có ảo giác, dường như là anh đang cười. Giống như rất cố gắng để nén cười!
“Anh không sao chứ? Hoa Bá?” Lãnh Tử Tình nhẹ nhàng cúi xuống xem xét kỹ hơn, muốn xác định chắc chắn điều mình nhìn thấy.
Đột nhiên, Hoa Bá ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười: “Tin tôi đi. Tôi là Hoa Bá, cũng là Elaine!” Ánh mắt quỷ dị khiến cho người nghe lập tức giật mình.
“Khụ khụ!” Lãnh Tử Tình đột ngột ho sặc. Hơn nữa lại còn bởi chính nước bọt của cô!
Cái gì? Anh ấy là… Elaine?! Ôi! Có lầm hay không?! Khó trách anh ta biết hết mọi chuyện về mình! Anh như thế hóa ra lại là Elaine, người đã khuyến khích cô sáng tác từ hơn mười năm trước đến giờ? Người mà cô nghĩ là một độc giả nữ trẻ tuổi trung thành? Người mà cô đã từng cùng thảo luận về thời kỳ kinh nguyệt, về mẫu người yêu lý tưởng của phụ nữ…
“Không phải là nữ sao?” Trời đất! Có lầm hay không?
Hoa Bá buồn cười nhìn bộ dáng giật mình của cô, còn tốt bụng lấy tay vỗ vỗ lưng giúp cô đỡ ho. Trông giống như con mèo nhỏ trên phim, ăn vụng cá bị mắc nghẹn vậy.
“Anh quá đáng thật!” Lãnh Tử Tình cuối cùng cũng tìm lại được tiếng nói của mình.
“Ha ha ha! Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói tôi là nữ, là em tự nghĩ như vậy thôi!” Biểu tình vô tội của Hoa Bá càng làm cho Lãnh Tử Tình thêm buồn bực.
“Nhưng mà anh cũng đâu có phủ nhận? Anh cứ để cho tôi hiểu nhầm như vậy mãi! Lại còn cùng tôi thảo luận về…” Ôi trời! Xấu hổ chết mất! Cô còn nhớ rõ đã mấy năm rồi, hàng tháng mỗi lần đến kỳ, Elaine đều chu đáo nhắc nhở cô chịu khó nghỉ ngơi, không nên thức đêm, chú ý giữ gìn sức khỏe. Cô còn nhắc anh cũng phải chú ý như vậy. Chuyện này… Ôi, thật là! Cô chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó mà chui xuống!
“Ha ha… Tử Dạ, đừng nghĩ nhiều! Hôm nay tôi hẹn gặp em chẳng qua là đúng dịp thôi. Nhưng tôi cũng hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bạn tri kỷ như trước! Em cứ coi tôi là Elaine như trong cảm nhận của em từ trước tới giờ!” Hoa Bá chân thành nói.
Lãnh Tử Tình đảo tròn mắt. Làm sao có thể?! Trong lòng cô rõ ràng Elaine là một cô gái trẻ! Cô ấy còn từng hỏi qua cô có kinh nghiệm gì trong chuyện nam nữ hay không! Mà chính cô còn có lần lớn tiếng dạy bảo, cảnh báo cô ấy nhất định phải đem lần đầu tiên quý giá của mình dành cho người đàn ông mình yêu nhất! Toàn những lời vớ vẩn! Sắc mặt Lãnh Tử Tình càng ngày càng khó coi hơn. Cô như thế nào cảm thấy bản thân mình như đang bị lột trần đứng trước mặt Hoa Bá? Anh ta sao có thể như thế… Trời ạ! Lãnh Tử Tình rầu rĩ không thôi, cúi đầu uống trà, hận không thể đứng lên chạy trốn khỏi đây ngay lập tức.
“Em sao vậy, Tử Dạ? Giận à?” Hoa Bá đột nhiên ngưng cười, dè dặt nhìn sắc mặt Lãnh Tử Tình…
Chương 28: Ngày 2 tháng 1 – Quẫn trí
“Không phải là tôi cố ý đâu! Em cũng biết, mười năm trước, tôi vẫn còn chưa có kinh doanh Hoa Bá mà! Là văn phong xuất sắc của em làm tôi nảy ra ý tưởng này trong đầu. Mà hôm nay, tôi sẵn sàng mạo hiểm mất đi một người bạn… một người bạn tri kỷ thế này, là một tổn thất rất lớn, tôi nói thật đấy! Tôi chỉ muốn chân thành đối diện với em! Tử Dạ, có thể cho Hoa Bá một cơ hội hay không? Cũng là cho em một cơ hội! Tôi tin tưởng, có sự gia nhập của em, Hoa Bá nhất định sẽ càng phát triển hơn, trở thành công ty đứng đầu trong ngành!”
Lãnh Tử Tình cảm động. Đúng vậy! Nếu Hoa Bá muốn lừa gạt cô, anh hoàn toàn có thể không nói cho cô thân phận thật của mình. Vả lại, chính mình cũng có cái gì tốt lắm đâu?! Vừa định nói chuyện, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng gọi:
“Chị dâu! Trùng hợp quá!”
Lãnh Tử Tình ngạc nhiên, đột ngột quay người, bất ngờ phát hiện khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Cổ Dương đã đi đến bên cạnh mình, không nhìn thấy Hoa Bá hơi nhíu mày. Cô vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Anh Cổ, xin chào! Thật đúng là trùng hợp!”
Cổ Dương cố ý đi lên trước, cẩn thận quan sát Hoa Bá kỹ hơn, sau đó quay lại nhìn Lãnh Tử Tình, dường như có ý hỏi.
“A”, Lãnh Tử Tình nhanh chóng giới thiệu, “Anh Cổ, đây là bạn của tôi, Hoa… tiên sinh!” Lãnh Tử Tình dừng một chút, lựa chọn cách xưng hô này, cô nghĩ không muốn để cho người khác biết mình đang làm gì. Xấu hổ cười cười, Lãnh Tử Tình lại chỉ vào Cổ Dương, hướng về phía Hoa Bá giới thiệu: “Anh Hoa, đây là bạn của… chồng tôi, Cổ tiên sinh!”
Trong mắt Hoa Bá ánh lên một tia nhìn tinh tế, không dễ phát hiện, anh chủ động vươn tay đến bắt tay với Cổ Dương. Hai người đàn ông mỉm cười hàm xúc, khuôn mặt bí hiểm.
“Cổ tiên sinh, anh đã ăn chưa? Có muốn ngồi cùng ăn với chúng tôi không?” Hoa Bá thành ý mời nói.
“Không được rồi, tôi vừa ăn xong. Chính là nhìn thấy chị dâu ở đây, theo lễ nên qua chào hỏi một chút thôi. Được rồi, chị dâu, hai người nói chuyện đi! Buổi tối gặp lại!” Nói xong, Cổ Dương khoát tay, xoay người đi lên lầu.
Lãnh Tử Tình đưa mắt nhìn theo Cổ Dương đi lên mấy bậc cầu thang, sau đó liếc nhìn trên lầu, số lượng bàn có khách không nhiều, đột nhiên, một thân ảnh quen thuộc lọt vào tầm mắt. Trời ạ! Tuấn Vũ?! Anh ta ở đây?!
Hoa Bá kéo tay Lãnh Tử Tình đang đứng sững sờ tại chỗ, ra hiệu cô ngồi xuống. Lãnh Tử Tình có chút không yên lòng. Tuy rằng vừa rồi Lôi Tuấn Vũ cũng không có nhìn cô, nhưng mà thật giống như cô bị bắt được nhược điểm gì, có chút hơi căng thẳng. Sao lại có việc tình cờ thế này?! Không phải là anh ta đi họp sao?!
Hoa Bá đột nhiên hỏi: “Tử Dạ, em kết hôn? Khi nào vậy?”
“A?” Lãnh Tử Tình khôi phục tinh thần, “À, ngày hôm qua.”
Tay Hoa Bá khuấy cà phê dừng lại, sau đó lại tiếp tục, tiếng nói trầm ấm lại vang lên: “Không nghe em nhắc gì đến chuyện đó.”
“À.” Lãnh Tử Tình nhàn nhạt cười, trả lời qua loa, “Chúng tôi là bạn từ nhỏ.”
Như vậy nha, Hoa Bá vừa xong lấy hai thân phận tiếp xúc với mình, một là Hoa Bá, hai là Elaine! Kết hôn chuyện lớn như vậy, cô như thế nào lại không nói với Elaine được? Thực sự là trong cảm nhận của cô, đây căn bản không thể xem như hôn nhân đúng nghĩa. Nếu không phải vừa rồi nhắc đến Cổ Dương, cô căn bản cũng quên chính mình đã kết hôn! Quên mất trên danh nghĩa mình đã có một người chồng.
Hoa Bá còn muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nữa, hai người rơi vào trầm mặc mấy phút đồng hồ. Mà ánh mắt Lãnh Tử Tình lại quay hướng lên lầu. Nếu về nhà anh ta hỏi, cô sẽ phải giải thích thế nào đây? Được rồi, đã nói là gặp gỡ một người bạn, sau đó nói chuyện phiếm, cùng ăn một bữa cơm. Cũng đã nói là Hoa tiên sinh, qua loa có lệ như vậy chắc cũng không sao đi. Kỳ thực cũng chẳng có gì phải lo lắng, bọn họ đã có thỏa thuận, hai người không can thiệp vào chuyện riêng của nhau. Cô chẳng qua cũng chỉ ăn một bữa cơm cùng với Hoa Bá thôi nha!
Hoa Bá tò mò nhìn cô đang nhíu chặt mày, làm sao mà vị Cổ tiên sinh kia vừa xuất hiện, cô liền có vẻ suy nghĩ gì đó rất mông lung…