Đọc truyện Khóa trụ tim em ( 365 ngày hôn nhân ) – Chương 22
Chương 74: Ngày 6 tháng 1 – Đi làm (P1)
Lãnh Tử Tình thật không ngờ nhà xuất bản Hoa Bá lại nằm ở một nơi phố xá sầm uất. Đó là một tòa nhà văn phòng lớn. Hoa Bá chiếm toàn bộ từ tầng một lên tới tầng bảy…
“Em thấy thế nào? Có thể thích ứng chứ?” Tiếng Hoa Bá nhẹ nhàng như gió xuân tháng ba.
“Nơi này thực sự tốt nha! Hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng của tôi.” Lãnh Tử Tình ngạc nhiên cười nói.
“Ah? Vậy em tưởng tượng nó như thế nào?”
Lãnh Tử Tình ngẫm nghĩ một chút rồi mới trả lời: “Tôi cứ tưởng là sẽ phải có rất nhiều người, một khung cảnh thật bận rộn và bề bộn nhiều việc.”
Hoa Bá nở nụ cười: “Ha ha, cảnh tượng mà em nói đó là ở tầng một, tầng hai. Ha ha, em không cần phải làm những công việc như vậy. Có muốn đến xem văn phòng của em không?”
Lãnh Tử Tình đột nhiên phát hiện hôm nay thật đúng là một ngày may mắn, lúc thì đi xem nhà mới, lúc thì đi xem phòng làm việc mới. Tâm trạng cô thật vui vẻ.
“Tôi thực sự có thể đảm nhiệm việc này ư? Nói thật là tôi chưa hề có kinh nghiệm công tác gì đâu!” Lãnh Tử Tình chột dạ nói. Cô chưa bao giờ từng làm việc trong môi trường công sở thế này, không khỏi có chút hơi thiếu tự tin.
“Ha ha, không phải là em vẫn luôn làm việc trên website sao? Ở Hóa Bá công việc cũng giống như vậy thôi, có điều là cung cấp thêm cho em một môi trường làm việc thôi mà!” Hoa Bá mỉm cười trấn an. Anh đương nhiên biết cô không có kinh nghiệm, nhưng năng lực của cô anh hoàn toàn có thể đảm bảo! Hơn nữa, anh còn có thêm một chút tư tâm…
“Woa! Đẹp thật!” Lãnh Tử Tình mở cánh cửa văn phòng chủ biên.
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là một bức tranh phong cảnh thật lớn, với những hàng cây tán rộng sừng sững trải dài theo hai bên đường, xa xa một đôi tình nhân sóng đôi bước chầm chậm, cảm nhận một mùa thu dịu êm và vắng lặng, khiến người xem như muốn chìm vào khung cảnh đó.
Cánh cửa chớp màu xanh nhạt để lộ ra ánh sáng mềm mại, từng chút từng chút chiếu rọi trên bàn làm việc, quét thành những đường thẳng song song. Một chiếc bàn giấy, một chiếc ghế tròn xoay, một vài vật dụng văn phòng và máy tính… Bên cạnh còn có một hàng giá sách. Một chậu hoa phong lan treo cao trên góc cửa sổ, và vài món trang trí thường thấy cho phòng làm việc.
“Em thích không?” Hoa Bá trầm tĩnh cười.
“Rất thích. Chỉ có một chiếc bàn thôi sao? Văn phòng lớn như vậy mà chỉ có một mình tôi sử dụng?” Lãnh Tử Tình không khỏi có chút thụ sủng nhược kinh [được ưu ái mà lo sợ].
“Ha ha, em là chủ biên, dĩ nhiên chỉ có mình em ngồi đây rồi. Bằng không, em muốn chuyển qua văn phòng tôi ngồi không? Phòng của tôi ở ngay bên cạnh.” Hoa Bá trêu chọc nói.
“Ha ha, như vậy làm sao được! Tôi cũng không dám! Cảm ơn anh, Hoa Bá.” Lãnh Tử Tình chân thành bày tỏ lòng biết ơn. Trong lòng bỗng nổi lên một cỗ kích động, cô không biết mình có thể đảm nhiệm được công việc này hay không, nhưng thực sự rất nóng lòng muốn được thử sức và kiểm nghiệm năng lực của bản thân.
Hoa Bá mỉm cười. Đi đến trước cửa sổ, kéo cửa chớp, ý bảo Lãnh Tử Tình tiến lại gần.
Lãnh Tử Tình nhìn theo hướng ngón tay anh chỉ xuống dưới: “Woa! Đẹp thật!” Nhìn từ góc độ này có thể thấy được toàn bộ cảnh quan của quảng trường. Giống như vườn hoa thành phố, bốn con đường lớn tỏa ra bốn phía xung quanh, vòng tròn ở giữa như một chiếc bàn xoay, trông rất thú vị.
“Nhìn hay thật đấy!” Lãnh Tử Tình kìm lòng không đậu bật thốt lên.
“Em thích là tốt rồi! Khi nào thì em có thể đi làm?” Khuôn mặt đẹp trai của Hoa Bá kề sát ngay bên cạnh Lãnh Tử Tình. Nếu cô thực sự để ý, sẽ phát hiện ánh mắt anh sáng lên nóng rực. Căn phòng này là anh vẫn lưu giữ cho cô, không ai biết anh đã phải dụng tâm thế nào. Bộ phận lao công cơ hồ phải cử nhân viên quét tước thu gọn sạch sẽ nơi này mỗi ngày.
Lãnh Tử Tình nhìn bầu trời xa xa bên ngoài cửa sổ, cười đáp: “Bây giờ!”
Chương 74: Ngày 6 tháng 1 – Đi làm (P2)
Lãnh Tử Tình nhìn bầu trời xa xa bên ngoài cửa sổ, cười đáp: “Bây giờ!”
Nụ cười của cô thật rạng rỡ, chiếc má lúm đồng tiền tươi tắn in sâu trên khuôn mặt tròn bầu bĩnh, đáng yêu đến mức khiến cho người ta không nhịn được muốn chạm vào.
Hoa Bá lập tức rời bước lùi ra xa khỏi cô, sợ chính mình nhất thời xúc động sẽ có những cử chỉ quá phận!
“Vậy được rồi! Để tôi gọi thư ký mang hợp đồng lên đây cho em xem qua.” Hoa Bá nhấc điện thoại trên bàn Lãnh Tử Tình, bấm số, ngắn gọn ra chỉ thị.
Chỉ chốc lát sau, một người đàn ông cao gầy đi đến, đem theo một tập văn kiện đưa cho Hóa Bá. Người kia vụng trộm nhìn thoáng qua Lãnh Tử Tình, lịch sự gật đầu chào, sau đó liền xoay người đi ra ngoài tiếp tục làm việc.
Lãnh Tử Tình không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Thư ký của anh là nam sao?”
Hoa Bá hơi cong khóe miệng: “Sao vậy? Nam giới thì không thể làm thư ký sao?”
“A, không phải, chỉ là tôi cứ nghĩ mình sẽ được gặp một mỹ nhân thôi! Nên có chút ngạc nhiên!” Lãnh Tử Tình có hơi chút xấu hổ, xem ra cô đã để những lệ thường trói buộc tư duy của mình rồi.
“Thư ký của tôi tất cả đều là nam.” Hoa Bá tùy ý nói.
“A? Vì sao vậy?”
“Ha ha…” Hoa Bá đột nhiên nhìn ánh mắt tò mò của cô, cười không trả lời.
Nếu cô biết mình chính là vì cô mà chỉ thích tuyển thư ký nam, không biết liệu có cảm động hay không? Nếu cô biết anh đã từng nghĩ đến việc muốn mời cô làm thư ký cho mình, không biết cô có đáp ứng hay không?!
“Ah, xin lỗi, đây không phải là chuyện tôi nên hỏi.” Lãnh Tử Tình đột nhiên cảm thấy dường như mình hỏi quá nhiều.
“Không có gì, chỉ là trùng hợp thôi, chứ cũng không phải là tôi cố ý. Mấy người thư ký này cũng đều không tệ. Tốt lắm, đây là hợp đồng, em có muốn xem qua một chút hay không?” Hoa Bá đưa tập tài liệu đang cầm trong tay cho Lãnh Tử Tình.
Cảnh tượng ký hiệp nghị ngày hôm qua lại hiện lên trong đầu cô. Ha ha, sao cô có cảm giác như mình đang làm đi làm lại một việc thế này nhỉ!
“Hoa Bá, đãi ngộ anh dành cho tôi thật đúng là quá hào phóng nha!” Lãnh Tử Tình kinh ngạc nhìn mức thù lao cô được trả.
“Em đáng giá.” Hoa Bá không cho là đúng, mỉm cười.
“Nhưng mà… Vì sao lại không có điều khoản phạt vi phạm dành cho tôi?” Lãnh Tử Tình tìm từ trên xuống dưới bản hợp đồng cũng đều không thấy nhắc đến.
“Không cần!” Câu trả lời đơn giản, rõ ràng.
“Hơ! Hoa Bá, sao tôi lại cứ cảm thấy mình đang kiếm hời từ anh vậy?” Lãnh Tử Tình có hơi chút không hài lòng, nghiêm túc nói.
Hoa Bá cười: “Tôi lại hy vọng em có thể kiếm được một chút món hời này. Có điều, Tử Dạ! Dựa vào sự hiểu biết của tôi về em, nhất định em sẽ trở thành một nhân sự quý giá!”
“Tôi sẽ không ký tên đâu! Anh như thế này khiến tôi cảm thấy thật không thoải mái lắm.” Lãnh Tử Tình vẫn cảm giác không hợp lý, trước khi làm việc đã giống như đang thiếu nợ người ta rồi vậy.
Hoa Bá nghe xong liền lo lắng, vội vàng nắm lấy cánh tay Lãnh Tử Tình: “Tử Dạ, làm sao vậy? Vậy được rồi, em nói xem như thế nào em mới đồng ý ký tên?”
Lãnh Tử Tình bị anh cầm tay, có hơi chút không được tự nhiên, có điều rút tay lại dường như cũng không ổn, hai người cứ như vậy có vẻ giằng co.
“Ách, anh… Trước tiên anh cứ buông tay đã, tôi…” Lãnh Tử Tình xấu hổ đành cười giả lả.
Hoa Bá vội vàng thu hồi tay về, đem tay để ra sau lưng, trên trán mồ hôi lấm tấm, đỏ mặt nói: “Xin lỗi, Tử Dạ! Em cứ xem như tôi là một giám đốc nhà xuất bản đang thiếu khát người tài nên muốn cầu hiền đi. Tôi không có ý gì khác… Tôi chỉ là…”
“Ha ha, tôi biết! Không có gì đâu mà. Tôi chỉ không muốn ngay từ đầu đã đi quá nhanh thôi (*). Tôi nghĩ rằng anh có thể lấy một bản hợp đồng bình thường như với những người khác, tôi không muốn mình được hưởng điều gì quá ưu đãi.” Lãnh Tử Tình cười nói.
Nhìn cô một lúc thật lâu, Hoa Bá đột nhiên thoải mái nói: “Được rồi! Em đó! Thật đúng là Tử Dạ.”
Người đàn ông cao gầy kia lại một lần nữa đi vào, lúc này, Lãnh Tử Tình tìm thấy điều khoản phải bồi thường nếu trường hợp cô vi phạm hợp đồng, hơn nữa, thù lao cô nhận được rõ ràng giảm xuống chỉ còn một nửa.
Ha ha, kỳ thật đối với cô mà nói, thù lao nhận được là bao nhiêu cũng không quá quan trọng. Điều cô thiếu không phải thứ này, mà là một công việc trong một hoàn cảnh bình thường.
“Tốt lắm, công việc của em chủ yếu là điều hành, sau đó phụ trách việc bàn giao bản thảo của một số nhà xuất bản. Về phần triển khai chi tiết cụ thể sẽ có các phó chủ biên làm.” Hoa Bá bên môi vẫn nở nụ cười như trước, theo như Lãnh Tử Tình thấy, xem ra người đàn ông này đúng là một cấp trên hòa nhã.
Chương 75: Ngày 6 tháng 1 – So găng (P1)
Hoa Bá lại bấm số nội bộ, lần này Lãnh Tử Tình được gặp hai người đàn ông và hai người phụ nữ, nghe nói họ đều là phó chủ biên, thủ hạ của cô.
Lịch sự chào hỏi bọn họ, trong lúc đó, Lãnh Tử Tình vẫn luôn cảm nhận được ánh mắt tràn ngập địch ý của một người phụ nữ. Tuy nhiên chỉ là hơi có chút cảm giác như vậy, không quá rõ rệt, bởi vì dường như họ đều rất sợ Hoa Bá, nên ở trước mặt anh đều có vẻ kiêng dè.
Lãnh Tử Tình rất nhanh liền được biết về bốn vị trợ thủ này. Một người tên là Lý Bân, phụ trách công việc biên tập và xuất bản tiểu thuyết ngôn tình của Hoa Bá, nghe nói anh ta là một người đàn ông rất nghiêm khắc, làm việc vô cùng cẩn thận, thông thường các văn kiện đã qua tay anh, xác suất xảy ra lỗi là cực kỳ nhỏ.
Một chàng trai khác tên là Kiều Tử Minh, tính cách hoạt bát và cởi mở, miệng lưỡi nhanh nhảu, hay thích pha trò. Nhưng trong công việc cũng rất mạnh mẽ. Anh chịu trách nhiệm bộ phận biên tập mỹ thuật và hình ảnh. Một loạt thiết kế các bìa sách xuất bản do anh chỉ huy đều đạt thành tựu không nhỏ, ở ban mỹ thuật có uy tín rất cao.
Một người nữ tên là Khương Dịch San, phụ trách công việc biên tập và xuất bản thể loại tiểu thuyết viễn tưởng. Là một cô gái rất trầm tĩnh. Tuy nhiên, tư duy của cô thì lại tuyệt đối không hề trầm tĩnh chút nào, thường xuyên nảy ra những ý tưởng vô cùng mới mẻ mà người bình thường không thể nghĩ ra.
Cô gái còn lại tên Chu Đồng, chính là người có thái độ đầy thù địch đối với Lãnh Tử Tình, phụ trách công việc biên tập và xuất bản tiểu thuyết đô thị hiện đại. Sở dĩ tràn ngập địch ý đối với Lãnh Tử Tình hẳn là bởi vì cô nổi tiếng có năng lực công tác lớn. Nguyên vốn tưởng rằng với sự cố gắng của mình, sớm hay muộn cũng sẽ được đăng quang ngôi vị chủ biên, không ngờ lại đột ngột rớt xuống chỉ là lính dù, khiến cô nàng rất khó chấp nhận.
Cô vẫn luôn cho rằng Hoa Bá chưa ấn định vị trí chủ biên là vì muốn từ trong bốn người bọn họ đề cử ra một người xuất sắc nhất đảm nhận. Vì thế, cô bạt mạng công tác, thậm chí có rất nhiều công việc đáng lẽ phải do chủ biên phụ trách cô cũng nhận làm! Nhưng không ngờ vị trí để trống nhiều năm như vậy, lại để cho một cô gái nhỏ tới đoạt mất. Cô nàng vô danh tiểu tốt này rốt cuộc là ai?! Vì sao Hoa Bá lại thuê cô ta về làm cấp trên của bọn họ?!
Chu Đồng cứ nghĩ đến là lại cảm thấy uất ức.
Việc này, Lãnh Tử Tình nhanh như vậy đã có thể biết được, còn phải cảm ơn nam thư ký của Hoa Bá, người đàn ông cao gầy tên là A Dương kia. Anh vô cùng tận trách, đem toàn bộ các thông tin về bốn vị phó chủ biên nói lại tỉ mỉ với Lãnh Tử Tình.
Lãnh Tử Tình thậm chí phát hiện khả năng quan sát của người đàn ông này rất tinh tế! Khó trách Hoa Bá nói thư ký của anh làm việc rất khá, còn phải cảm ơn những lời nhắc nhở của anh.
“Chủ biên, vì vậy cô phải cẩn thận vị nữ phó tên Chu Đồng này. Năng lực của cô ấy tuy rằng rất tốt, đối với giám đốc Hoa cũng rất chân thành, nhưng không phải là người dễ dàng bỏ qua! Nếu tôi phỏng đoán không sai, nhất định sáng ngày mai cô nàng sẽ xuất hiện trước mặt cô. Về phần ba người còn lại thì không có vấn đề gì quá lớn. Khương Dịch San, chỉ cần là công việc do cô giao xuống, đều sẽ tận trách thực hiện, đương nhiên, ngay cả khi cô không sắp xếp, cô ấy vẫn sẽ làm tốt công việc của mình như trước. Kiều Tử Minh rất dễ chung sống, chính là một người rất nhiệt tình, sẽ là một trợ thủ đắc lực cho cô. Lý Bân tuy rằng rất lạnh lùng, nhưng nếu ở trước mặt anh ta cô biểu lộ sự yếu đuối, anh ta sẽ nảy sinh ra đại nam tử chủ nghĩa, có ý muốn bảo vệ, vì vậy ở trước mặt anh ta, những lúc thích hợp cô có thể tỏ ra yếu ớt…” A Dương giống như đang đọc thiên thư, thao thao bất tuyệt.
Lãnh Tử Tình mỉm cười lắng nghe, cô như thế nào lại có cảm giác, đi đến đây không phải là để làm việc, mà là xoay vòng quanh các mối quan hệ với con người vậy!
“Cảm ơn anh, A Dương! Tôi thật sự không biết làm thế nào để cảm ơn anh, những thông tin này của anh rất quan trọng đối với tôi!”
A Dương cười ngại ngùng: “Chủ biên khách khí rồi! Những chuyện này là do giám đốc muốn tôi truyền đạt lại. Đúng rồi, giám đốc Hoa còn nói…” A Dương nghiêng người ghé sát bên tai Lãnh Tử Tình, nhỏ giọng nói thầm vài câu.
Chương 75: Ngày 6 tháng 1 – So găng (P2)
Tiễn bước A Dương, Lãnh Tử Tình không khỏi cảm thấy áy náy, Hoa Bá suy nghĩ quả thật là quá chu đáo. Nếu cô không công tác cho thật tốt, chỉ sợ là sẽ phụ mất tâm ý của anh!
Muốn nhanh chóng làm quen một chút với việc xuất bản của Hoa Bá gần đây cùng kế hoạch của các dự án sắp tới, Lãnh Tử Tình vội vàng mở các tư liệu A Dương vừa mới đem tới.
Đột nhiên, ruỳnh một tiếng, cửa bị đẩy ra, tiếng nói sắc bén của một người phụ nữ ngạo mạn vang lên: “Tôi xin lỗi, Lãnh chủ biên! Trong tay phải ôm nhiều thứ quá, không có cách nào gõ cửa được.”
Là Chu Đồng, trong tay cầm mấy tập hồ sơ, kỳ thật cũng không phải quá nặng.
Cô nàng đem chỗ hồ sơ đó đặt uỵch xuống mặt bàn của Lãnh Tử Tình, sau đó vỗ vỗ tay, giọng nói chua như dấm vang lên: “Được rồi, hàng thật chính hãng đã xuất hiện, hàng giả hàng nhái là tôi đây cũng nên nhường chỗ thôi! Lãnh chủ biên, nếu chị có điểm nào không hiểu thì cứ qua hỏi tôi! Công việc này của chị dù sao tôi quản lý cũng đã vài năm nay, bất luận là kinh nghiệm hay là đầu mối liên lạc hẳn cũng đều có giá trị tham khảo!”
Ngẩng đầu nghênh ngang, Chu Đồng hai tay khoanh trước ngực, coi thường Lãnh Tử Tình, đợi xem phản ứng của cô rốt cuộc là loại bà chủ thế nào. Tin rằng không ai lại không nhận ra thái độ chống đối của cô đối với cô ta đi, ít nhất cô biểu lộ ra cũng đã quá rõ ràng! Mối bất bình này, nếu không thể xả ra, cô chỉ sợ sẽ tức đến ói máu!
Thế nhưng một bụng chua ngoa cô tích tụ trong dạ dày sẽ còn phải trút ra hết! Vừa rồi chẳng qua mới chỉ là khúc dạo đầu thôi!
“Chu Đồng, Chu phó chủ biên!” Lãnh Tử Tình ngả người ra phía sau, tựa vào lưng ghế xoay của mình, mặt không chút đổi sắc, đánh giá Chu Đồng từ trên xuống dưới, cố ý nhấn giọng hơn tại chữ “phó”.
Sau đó, cô đột nhiên nở nụ cười, đưa tay lên xoa xoa lỗ tai của mình: “Vừa rồi hình như tôi mới nghe được tiếng một con muỗi kêu vo ve vo ve, xem ra môi trường làm việc ở đây có vẻ cũng không được tốt như người ta vẫn tưởng tượng. Chu phó chủ biên, cô nói có phải không?” Nhấn mạnh từng âm tiết trong câu hỏi cuối cùng, hài lòng nhìn thấy khuôn mặt Chu Đồng lập tức biến sắc.
Lãnh Tử Tình nói tiếp: “Chu phó chủ biên là một người thực sự có khả năng lãnh đạo. Công việc xuất bản tiểu thuyết ngôn tình hiện đại của Hoa Bá chiếm thị phần rất lớn trong ngành, gần như là thống lĩnh thị trường. Mà công tác ngày thường của Chu phó chủ biên, tuy là nữ nhưng không hề thua kém đấng mày râu, cùng với cấp dưới quan hệ rất hòa hợp, là một trợ thủ đắc lực của giám đốc Hoa. Trong mấy năm nay, cơ hồ là những công việc cần đến vị trí chủ biên cô đều nhận làm hết, bao gồm cả việc đại diện cho Hoa Bá cùng giám đốc Hoa tham gia các hoạt động xã giao. Hoa Bá có được thành tựu như ngày hôm nay không thể không nhắc đến công lao của cô…”
Lãnh Tử Tình nắm rõ tình hình công ty như lòng bàn tay, nghe sắc mặt Chu Đồng một hồi xanh lại một hồi trắng. [Hix, chính xác là tác giả dùng từ “nghe” đấy ạ, mình không dám sửa lại!]
Chu Đồng không ngờ rằng người phụ nữ vừa mới tới này lại có thể nắm rõ nằm lòng công việc của cô trong vòng vài năm nay! Chỉ còn thiếu mỗi là kể ra xem cô thích màu sắc gì, món ăn gì nữa thôi!
Lãnh Tử Tình tiếp tục câu chuyện: “Tuy nhiên, theo ý kiến của tôi, Hoa Bá chính là Hoa Bá! Thành tựu của nó sẽ không thể chỉ do một người có thể làm nên được! Tôi rất đánh giá cao sự thẳng thắn của Chu phó chủ biên, cùng làm việc với một đồng sự như vậy, tôi thật sự rất vui. Có điều, nếu Chu phó chủ biên hiểu về con người tôi, cô sẽ phát hiện tôi là một người rất tích cực. Ví dụ như, nếu trong văn phòng của tôi mà có muỗi thì tôi nhất định sẽ phải tìm cách bắt nó bằng được! Tôi sẽ không để cho nó có cơ hội hút lấy máu của tôi. Tôi nghĩ, nếu như trong văn phòng của Chu phó chủ biên mà cũng có muỗi, cô nhất định cũng sẽ không nhân từ nương tay! Cho dù có phải tổn thất mất một chút, đúng không vậy?”
Lãnh Tử Tình vẫn mỉm cười như trước, mà Chu Đồng lúc này sắc mặt trắng bệch.
“Tốt lắm, Chu phó chủ biên vất vả rồi! Nếu có chuyện gì cần tôi sẽ tìm cô. Còn có việc gì nữa không?”
“A…, không.” Dừng một chút, Chu Đồng tựa hồ còn muốn nói gì đó, môi hơi hơi rung, lại nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tử Tình, liền đành phải xoay người rời đi.
Lãnh Tử Tình âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Không biết làm như vậy có giống với điều Hoa Bá nói, bảo cô đánh ra một đòn phủ đầu chưa?! Ai da, cô không khỏi day day hai huyệt thái dương. Đây chính là làm việc sao?! Không kìm được đưa tay kéo kéo cái mặt tròn của mình, bộ dạng cười cứng ngắc như vậy có phải là rất khủng bố không?
Quả nhiên, y như theo lời Hoa Bá nói, Chu Đồng là một người phụ nữ rất thẳng thắn. Thế nhưng, cô tin rằng một người như vậy sẽ dễ đối phó hơn so với người xảo trá hai mặt. Ít nhất, cô liếc mặt một cái là có thể thấy được địch ý đến từ nơi nào.