Khoa - Ma - Mộng giới

Chương 9: Nhai lá


Đọc truyện Khoa – Ma – Mộng giới – Chương 9: Nhai lá

Phong hiện giờ đang lăn lộn chui rúc trong mấy bụi rậm để tìm lá thuốc. Hậu quả của trận đấu tập vừa nãy là xương sườn và xương cổ tay có vết rạn, đầu sưng u 1 cục may là xương hàm của Phong đủ chắc để giữ lại mấy cái răng. Túi của Phong giờ chất đầy những lá cây, hoa quả kì lạ. Tuy tất cả không dùng để trị thương nhưng đều là nguyên liệu để chế thuốc Solas giải thích như vậy. Tên ác ma này không tỉnh dậy thì thôi, tỉnh dậy là bắt đầu chứng nói nhiều phát tác. Hắn tán đông tán tây hỏi trên hỏi dưới về tất cả mọi thứ xung quanh. Vì chịu di chứng của việc trùng sinh nên Solas vẫn rất yếu, phải ngủ nhiều để lấy lại sức nếu Phong không gọi dậy chả biết hắn sẽ ngủ đến lúc nào. Vì đi ngủ từ đầu chuyến hành trình nên mấy việc học kiếm vào đấu tập hắn không hề hay biết. Chỉ khi Phong nói về mấy vết thương hắn mới tập trung vào chuyên môn và bắt đầu chỉ hắn đi hái thuốc. Phong thắc mắc mắc hỏi Solas:

– Ngươi và ta đều không ở thế giới này làm thế nào để biết dược tính và công thức chế thuốc của từng loại được?

– Ngươi quá coi thường Đại ác ma, chúa tể địa ngục, đại hoàng tử của quỷ giới, kẻ thống lĩnh 26 quân đoàn quỷ: Solas rồi. Công thức là do con người tạo ra thì ác ma chuyên về dược thảo như ta tạo ra công thức còn dễ và lợi hại hơn gấp chục lần. Chỉ cần biết dược tính, không cần quan tâm đấy là loại cây gì. Ta có thể dễ dàng tạo ra công thức phù hợp, dễ như kiểu 1 +1=2 vậy.


– Ồ vậy thế nào để biết dược tính của từng loại cây khi mà ta thậm chí còn không biết tên của MỘT CÁI CÂY NÀO?

– Ừ thì năng nhặt chặt bị thôi, tìm hiểu từng cây một. Với trí nhớ của một ác ma, chỉ cần nhớ qua một lần là ta không thể quên được. Để làm quen với thế giới tự nhiên và dược tính từng loại cây ta đề nghị ngươi nhai từng cây một. Não bộ của ngươi kết nối với ta, chỉ cần ngươi bỏ cây thuốc vào mồm nhai là ta phân tích được hết.

– Oh shit, vậy là ngươi kêu ta là bò gặm cỏ à. Chơi thế ai chơi cùng, không làm không làm ta bãi công…

Thế là chúng ta được thấy cảnh Phong vừa đi vừa lao vào mấy cái bụi cây nhìn là lạ rồi vặt lá cho vào mồm nhai ngấu nghiến. Tất cả người của nhóm mạo hiểm giả vừa há mồm vừa nhìn việc lạ này. Vừa mới hôm qua Phong còn ăn cơm uống nước bình thường giờ sau trận đấu tập Phong lại chuyển sang ăn lá cây. Không chỉ lá cây, hoa, quả, búp hay thậm chí là vỏ cây Phong cũng cho vào mồm. Cá biệt có cả những cây nhìn lạ hơn mấy cây thường Phong còn đào cả gốc lên nhá cả rễ lẫn củ. Cô gái duy nhất cũng là cung thủ duy nhất trong nhóm nhìn thấy thế thì sợ run lên mà hỏi đội trưởng:

– Ngài kiến thức phong phú,bxem có phải dược sư nào cũng có thói quen như thế không?


Thiết Thành nhìn Phong đang lục lạo trong bụi vừa ăn vừa gầm gừ thì con mắt tròn lên như con ốc nhồi. Dù có quen nhiều người làm dược sư có thói quen ngửi các vị thuốc hay bứt cỏ cho lên mồm ngậm nhưng ông chưa bao giờ thấy vị dược sư nào xơi từ ngọn đến rễ cây thuốc như thế kia, mà kìa có phải là hắn vừa bới đất xung quanh cái cây rồi cho vào mồm không? (sợ hãi các thứ!!!). Thiết Thành lo lắng trong đầu rằng có khi ông xuống tay hơi nặng làm cho tên này bị chấn động tâm lý rồi, hay là cú hóc hàm của ông làm não Phong bị tổn thương. Phong thấy mọi người nhìn mình như quái vật thì cũng ngượng ngùng giải thích là mọi người đừng lo cho hắn đây là chuyện bình thường thôi. Dược sư ở chỗ mình họ làm thế suốt ấy mà.

Phong vừa buồn bực vừa nhai lá vừa cám cảnh cho số phận làm chuột bạch của mình. Nhưng điều làm hắn cảm thấy buồn hơn là thuốc chưa chế xong thì thương tích của hắn đã gần khỏi rồi. Mọi người thì trầm trồ thán phục, đúng là dược sư có khác tùy tiện vơ lá nhét vào mồm đã chữa được khỏi nội thương. Riêng Phong hắn biết rõ, hắn chưa từng phục dụng bất cứ thuốc gì những cái lá hắn ăn chỉ để tìm hiểu dược lực thôi. Mang theo nỗi nghi vấn Phong lại quay sang hỏi Solas. Sau khi nghe hắn hỏi Solas trầm tư trả lời:

– Có thể là do cơ thể ngươi. Ngươi là mộc hệ, mà mộc hệ là hệ liên quan đến cơ thể nhiều nhất. Vừa nãy ta đã quét qua một lần cơ thể ngươi, những phần cơ thể bị thương được nội lực đi qua tốc độ hồi phục đáng kinh ngạc. Có thể đây là bí kỹ thụ động của cơ thể này.

– Ý ngươi là ta có thể có siêu năng lực giống như WOLVERINE của X-men á?


– Không, Logan hồi phục nhanh hơn, tốc độ cùng sức mạnh lớn hơn, có cả bộ xương làm bằng Adamantium và quan trọng hết là đẹp trai hơn ngươi.

– Ít ra thì cũng hơn ta được tí xíu thôi, vậy là từ nay không phải nhai lá nữa rồi.

– Ngược lại thì đúng hơn, phải tận dụng cơ hội này để nhai lá nhiều vào. Năng lực hồi phục của ngươi tuy là tốt nhưng nó lại phụ thuộc vào nội lực. Ngươi lại quyết tâm theo con đường kiếm sĩ, kiếm sĩ tiêu hao nội lực vào chiến đấu rất nhiều. Muốn hồi phục nhanh ít hao nội năng chỉ có con đường là cắn thuốc mà thôi. Khu rừng này là thiên đường của cây cối, bỏ lỡ dịp này thay vì cạp cây ngươi sẽ cạp đất luôn đấy. Đừng quên ngươi đăng ký nghề chính là Dược Sư kiếm sĩ chỉ là nghề phụ mà thôi mà với trình độ kiếm thuật này thì đừng mong kiếm cơm bằng nó. Chấp nhận đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.