Đọc truyện Khoa – Ma – Mộng giới – Chương 24: Rời khỏi rừng ma hải
Một tháng sau,trong rừng ma hải.
Một thân hình xanh rì đang núp trong bụi cây rình một con lợn rừng màu đen đang ăn xác thối gần đó. Nhân lúc con lợn đang ngửa cổ lên hưởng thụ thì nhanh như chớp bóng đen phóng đến vung kiếm chém mạnh vào lưng con lợn rừng. Cú chém được tích xúc lực lượng từ lâu kèm theo “toái thức” thẳng vào lưng nhưng cũng chỉ ngập vào sâu ba phân, da lợn rừng nổi tiếng là dày hơn nữa con lợn này đã bị hắc hóa khả năng phòng ngự tăng mạnh nhất là với nguyên tố trong ngũ hành. Nhưng Phong đâu dựa vào ngũ hành làm vũ khí mạnh nhất của mình trong ngũ hành mộc luôn là nguyên tố ít được coi trọng trong việc cứng đối cứng. Nhún người nhảy sang bên tránh cú đâm của con lợn, Phong móc trong mình ra lọ thủy tinh nhỏ đựng bột rồi ném thẳng vào con lợn. Chiếc lọ chạm va vào răng nang vỡ tan, một đám khói lớn tràn ra bao quanh vùng quanh con thú. Chiếc lọ này là sáng chế của Phong và Solas bắt chước theo bom mù của ninja ở trái đất. Bột trong chiếc lọ chủ yếu được nghiền từ cánh một loài hoa dại, hoa này mọc ở trong hang chỉ cần tiếp xúc với mặt trời là thải ra cực nhiều khói đen, thế nên lọ thủy tinh Phong dùng phải quấn kín không cho tiếp xúc với ánh sáng. Phong ngồi chồm hỗm nhìn con lợn lao qua lao lại đâm hết vào gốc cây lẫn cục đá, đám khói Phong chế tạo phải cao hơn cả mét với độ cao này con lợn chắc chắn không nhìn thấy gì nó chỉ có thể lao loạn khắp nơi cầu may. Tất nhiên Phong không chỉ dùng bom khói cho vui hắn đang chờ, chờ cho “toái thức” có tác dụng.
“Toái thức” là một chiêu thức thích hợp với dạng nội lực sắc bén như kim hệ, còn mộc hệ không có sự sắc bén nên sự xuyên thấu khi mảnh vỡ nội lực bắn ra rất yếu. Nhưng Phong không theo lối mòn, tuy không phá hoại mạnh như kim hệ nhưng mộc hệ có đặc điểm của nó mạnh đúng hơn là hắn có ưu điểm của mình khi sở hữu mộc hệ: ĐỘC. Nói đến dùng thuốc cứu người thì người ta nhắc đến dược sư, còn nói về dùng thuốc giết người người thì người ta phải nhắc đến độc sư. Tất nhiên dược sư có đôi khi có thể làm độc sư và ngược lại cả hai đều có điểm chung là am hiểu dược liệu và sở hữu thuộc tính mộc. Mộc hệ giúp tăng hoặc giảm dược tính lên biên độ lớn ngoài ra người có mộc nội lực có thể thẩm thấu vào cây cối nhằm tăng sự phát triển của cây cùng với ti tỉ năng lực tuyệt vời khác liên quan đến cây cối. Với tri thức của Solas việc chơi độc dễ như chơi đồ chơi, việc Phong làm là chỉ cần cho thẩm thấu độc vào mảnh vỡ nội lực khi “toái thức” nổ mảnh vỡ sẽ bắn ra ngấm thẳng độc vào cơ thể đối phương. Nhưng điều phiền hà nhất là mỗi lần chém là một lần phải thẩm thấu độc lại từ đầu, nên trong chiến đấu hắn chỉ dùng được một lần “toái thức” duy nhất. Sau nhiều đêm nghiên cứu kĩ lưỡng hắn đã tìm được giải pháp khắc phục với đề, đầu tiên là phải nâng cao tốc độ vận chiêu của “toái thức” điều này có thể tiến bộ dần dần qua luyện tập. Thứ đến là phải có một thanh kiếm mới một thanh kiếm theo cách gọi ở thế giới này là phải hợp với hắn đúng hơn là hợp với cách dùng độc của hắn. Việc này không phải muốn là được phải tìm nguyên liệu và thợ rèn thích hợp.
Phong quyết định một công đôi việc, đến kinh đô của Cựu Thiên Quốc trả lại kiếm đồng thời rèn kiếm luôn nơi đó cũng có rất nhiều thợ rèn hiện đại giỏi. Cơn đau đầu dạo này tìm đến hắn nhiều hơn và mạnh hơn, Solas nói đây là biểu hiện của linh hồn chính chủ giục hắn đi thỏa mãn nguyện vọng, ác ma cũng chả làm gì được thuốc giảm đau chỉ giúp được cơ thể chứ không giúp được linh hồn. Tính ra tiền từ việc bán hai bộ xương hắc hổ và tiêdn từ những đồng đội cũ đủ để cho hắn mua vé máy bay. Khi chôn cất thi hài vũ khí và vật tùy thân hắn chôn theo còn tiền bạc cầm đi, dù sao người chết chả dùng đến tiền.
Khi nhấn nút bắn trên thanh kiếm cũng vừa lúc “phá giới hạn” hết hiệu lực Phong chỉ kịp nhìn thấy một luồng sáng khủng bố bắn ra từ thanh kiếm của mình. Khi tỉnh dậy trước mặt là cái hào to tổ bố, nghe lời Solas kể cái hố đấy là do thanh kiếm của mình tạo ra tên sát thủ cũng không thấy tăm hơi đâu chắc là bị hóa thành tro bụi rồi. Sau đó hắn nằm dưới đất nửa ngày để hưởng thụ… đau, cơn đau này do “phá giới hạn” tạo ra. Tuy nhờ bí kỹ giúp hắn không bị hủy hoại đến từng tế bào mà chết nhưng nỗi đau do rách cơ, gãy xương, tổn thương nội tạng là không thể tránh khỏi. Solas cảnh báo thêm rằng nếu hắn dùng phá giới hạn lần nữa thì di chứng không chỉ nhẹ nhàng như lần này đâu. Cũng may là vụ nổ đã đuổi tất cả các con thú xung quanh đi, lúc ấy ngay cả một ngón tay Phong cũng không động đậy nổi chứ đừng nói là chiến đấu hay chạy trốn. Sau khi thương thế hồi phục đã tàm tạm Phong mang thi thể từng người trong nhóm đi chôn dù sao cũng là đồng đội của nhau một thời gian. Không ai nghĩ tới đội đầu tiên mà Phong gia nhập lại bị đoàn diệt thế này, có lẽ khối thân thể này mang được chiếu mạng bởi sao thiên sát cô tinh, Phong thầm nghĩ.
Sau khi an táng xong Phong đáng ra có thể đi đến Cựu Thiên Quốc ngay, nhưng Solas khuyên hắn ở lại tập kiếm cho thành thạo “toái thức” và sưu tầm cây cỏ chế độc dược để có chút bản lãnh giữ lại mạng cho mình, dù sao hắn cũng bị coi là phản quốc. Riêng việc bị phát hiện hắn cũng không lo, Solas có thể chế ra thuốc dịch dung thay đổi cả khuân mặt thậm chí mùi vị thân thể, danh tính thì Phong đành mượn tạm khuân mặt và chứng minh thư của đồng đội quá cố Hỏa Hạ. Thế nên là một tháng nay Phong quanh quẩn ở bìa rừng tập kiếm, sưu tầm cây cỏ và chế thuốc. Nhưng cơn đau đầu càng lúc càng dồn dập xui khiến hắn phải đến Cựu Thiên Quốc ngay.
Phong từ trên cây nhảy xuống, tháo bỏ lớp ngụy trang bằng lá cây ra rồi tiến đến xác con lợn rừng. Thú vật bị hắc hóa có sức đề kháng với ngũ hành nhưng với độc thì vô dụng chỉ cần “toái thức” chém trúng là bị nhiễm độc mà chết. Hắn nhấc con lợn rừng lên một cái xe kéo, trong đầu sửa soạn lại những thứ mình nên mang đi theo lên phi thuyền, đã đến lúc rời bỏ rừng ma hải mà tiến tới thủ đô của Tân Thiên Quốc rồi.