8h10’ sáng, Công ty CP Thế giới giải trí Wepro
Lan Phương vừa bước vào cửa thì nhìn thấy mọi người vốn đang ồn ào bàn tán gì đó bỗng bất chợt dừng hết lại đồng thời ánh mắt tập trung đổ dồn về hướng Lan Phương.
Theo bản năng, Lan Phương cảm thấy có điều gì đó không ổn rồi nhưng lại không đoán ra được là chuyện gì.
Thục Lan đứng ở bên cạnh cũng phát hiện ra vấn đề theo đó lên tiếng hỏi:
– Mọi người, có chuyện gì vậy?
Sau câu hỏi của Thục Lan, phải mất một lúc vị quản lý truyền thông tên Nam mới lên tiếng:
– Lan Phương, Thục Lan… hai người vào trong này một lát!
Quản lý Nam nói xong thì đứng lên cầm theo laptop tiến vào một phòng họp nhỏ gần đó. Nhìn vẻ mặt không được tốt của ông ta, hai người Lan Phương không nói thêm cái gì vội vàng nối gót theo sau.
Cánh cửa phòng họp đã được đóng lại, ba người vừa ngồi xuống thì quản lý Nam đã chất vấn:
– Lan Phương, anh hỏi điều này có hơi tế nhị nhưng anh muốn biết giữa em và anh Vũ Thế Thành là quan hệ như thế nào?
Lan Phương khẽ nhíu mày, nếu nói là quan hệ bình thường thì cũng có chút không phải nhưng nếu nói rằng nàng và ông ta có tầng quan hệ kia lại càng không đúng.
Nhận ra vẻ lúng túng của Lan Phương, quản lý Nam khẽ thở dài:
– Lan Phương, em cứ thẳng thắn đi, chuyện này trong giới của chúng ta cũng rất là bình thường.
Lan Phương nghe xong biết quản lý Nam hiểu lầm nên vội lắc đầu giải thích:
– Anh Nam, chuyện không có như anh nghĩ đâu. Anh Vũ Thế Thành có bày tỏ quan tâm tới em nhưng em không có gì với anh ấy cả. Nhưng mà… sao anh lại hỏi chuyện đó, lại có vấn đề gì lớn à anh?
Quản lý Nam chăm chú nhìn vào mắt Lan Phương như để xác nhận thật giả trong câu trả lời của nàng sau đó di chuyển chuột thao tác gì đó rồi xoay màn hình máy vi tính đẩy về hướng Lan Phương:
– Em xem cái này đi!
Lan Phương và Thục Lan có chút khó hiểu nhưng vẫn theo lời quản lý Nam tập trung nhìn vào màn hình.
Sau giây lát,
– Trời ạ, đây không phải là Lan Phương cùng anh Vũ Thế Thành à? Sao ai lại quay được thế này?
Thục Lan khó tin dùng tay che miệng rồi thốt lên.
Quản lý Nam nheo nheo mắt rồi lên tiếng:
– Có kẻ vừa post lên mạng xong! Tiêu đề người này còn cố ý nhấn mạnh nội dung Lan Phương cặp cùng với đại gia đã có gia đình đồng thời phía dưới còn chú thích rõ tên tuổi. Lần này thì lớn chuyện rồi! Lan Phương, chuyện này giải thích sao đây?
Lan Phương nhìn chết trân vào màn hình, tứ chi đều mất đi cảm giác. Nàng không ngờ được rằng chỉ một vài phút ngắn ngủi chủ quan không che chắn mặt để đi cùng Vũ Thế Thành vào khách sạn tại Tây Đô lại có thể bị lọt vào ống kính của kẻ hữu tâm thế này.
Hình ảnh quả thực quá nhạy cảm, tình ngay lý gian, có giải thích thế nào cũng khó mà khiến người khác tin tưởng nàng trong sạch được.
Chuyện hát nhép còn chưa xử lý xong thì vụ video này lại xuất hiện. Scandal nối tiếp scandal đối với một ngôi sao trẻ như nàng không khác gì những nhát dao hung hiểm muốn tước đoạt sinh mệnh ca sĩ của nàng.
Nếu trước đó Lan Phương còn có chút niềm tin là sẽ vượt qua được khó khăn thì bây giờ quả thật dũng khí trong nàng đã bị rút gần cạn kiệt. Rất khó để nàng có thể đối mặt với áp lực từ dư luận và vực dậy hình ảnh bản thân trong mắt công chúng.
Nếu nói sự kiện hát nhép xô ngã Lan Phương vào vũng bùn lầy thì video cặp với đại gia không khác gì một cú đạp mạnh ấn sâu nàng xuống đáy.
Tình hình đã tới nước này nếu không có quan hệ và biện pháp chống đỡ hữu hiệu thì Lan Phương gần như không còn cơ hội trở mình.
Trong bất giác, sự yếu đuối và cùng quẫn đã khiến Lan Phương nghĩ tới lời đề nghị của Vũ Thế Thành hôm đó!
Sau giây lát, Lan Phương khẽ cúi đầu thở dài!
****************
Tập đoàn Bất động sản Vạn Thịnh Đạt, văn phòng Tổng Giám đốc
Người trợ lý mở cửa đi vào rồi lại gần Vũ Thế Thành nhỏ giọng nói gì đó.
Vũ Thế Thành hơi cau mày sau đó lập tức thao tác trên máy tính, sau giây lát màn hình bắt đầu phát đoạn video ngắn ghi lại hình ảnh của ông ta và Lan Phương.
Khác với Lan Phương, Vũ Thế Thành không bị đoạn video dọa sợ, từ đầu tới cuối ông ta vẫn giữ khuôn mặt bình thản như đoạn phim này là của một người khác không hề có liên quan đến mình vậy.
Đóng lại màn hình, Vũ Thế Thành ra hiệu cho người trợ lý ra ngoài sau đó ngả lưng ra thành ghế tính toán.
Thân là một người có sức ảnh hưởng, Vũ Thế Thành tin tưởng sẽ không có truyền thông chính thống nào đi đào móc chuyện của mình do vậy đa phần sẽ chỉ là các trang tin vỉa hè, các blog, forum cá nhân đăng tải lại mà thôi.
Ảnh hưởng trong chuyện này đối với Vũ Thế Thành không lớn, người bị tác động nhiều nhất chính là Lan Phương.
Nhìn qua chất lượng hình ảnh và góc quay, không khó để Vũ Thế Thành có thể đoan ra là có người hữu ý sắp đặt từ trước, muốn lấy video này để phá hoại danh tiếng của nàng.
Sự bon chen, ghen ăn tức ở và hãm hại nhau trong showbit Vũ Thế Thành đã chứng kiến quá nhiều theo đó không có gì là khó hiểu về động cơ của việc này.
Thực tế nếu Vũ Thế Thành muốn can thiệp ngăn chặn sự truyền tải của video này cũng không phải là không làm được, cùng lắm phải sử dụng tới quan hệ ở bên trên một chút mà thôi. Có điều suy đi tính lại Vũ Thế Thành thấy cũng không cần thiết thậm chí việc này còn có phần hợp ý ông ta.
Vũ Thế Thành tin rằng trước tình thế hiện tại Lan Phương sẽ buộc phải tìm tới sự giúp đỡ của mình hoặc là đành từ bỏ sự nghiệp để lui về hậu trường cầu sự an ổn.
Bây giờ Vũ Thế Thành chỉ cần tiếp tục thúc ép một chút, lằn ranh tâm lý của Lan Phương chắc chắn sẽ sụp đổ và nàng ta sẽ phải ngoan ngoãn mà làm người của ông ta, từ đó kết thúc trò chơi chinh phục này.
Vũ Thế Thành khá vui vẻ vì tính kế được người nhưng lại không ngờ được rằng chính bnr thân ông ta vào lúc này mình cũng đang bị người tính kế.
Văn phòng Công ty may mặc Đồng Khởi,
– Dạ, thưa anh, đây là toàn bộ bản kế hoạch chúng tôi đang hợp tác với bên Vạn Thịnh Đạt ạ!
Một người đàn ông cung kính dùng cả hai tay đưa một chồng hồ sơ mà ông ta mới lôi ra từ két sắt đưa tới trước mặt người thanh niên.
Người thanh niên này măt mũi vuông vức, tuổi còn trẻ nhưng khí độ trầm ổn cả người toát ra một uy thế mạnh mẽ. Hắn không ai khác chính là Lý Đông và người đàn ông kia chính là giám đốc của công ty này.
Công ty may Đồng Khởi là doanh nghiệp 100% vốn nhà nước và cũng như nhiều doanh nghiệp nhà nước khác hoạt động của nó khá èo uột, đơn hàng lúc có lúc không thành ra thường xuyên phải xin nhận viện trợ từ ngân sách nhà nước thông qua các chương trình chi sự nghiệp. để duy trì hoạt động.
Lãnh đạo công ty vốn cũng thuộc thành phần dòng dõi do vậy được điều tới đây điều hành cũng chỉ để có thêm một tầng lý lịch làm cơ sở kê khai thăng tiến vào chính quyền sau này do vậy cũng không mấy ai có thực tài và có tâm để chăm lo phát triển doanh nghiệp.
Chính vì lý do này mà doanh nghiệp vốn đã kém lại càng kém trở thành gánh nặng cho thành phố khi vẫn phải gồng mình duy trì bộ máy cán bộ công nhân viên đông đúc mà lại không tạo ra hiệu quả.
Nhiều lần phía trên cũng đã tính tới việc tinh giản biên chế nhưng công nhân ở đây đa phần đều đã gắn bó nhiều năm với nhà máy, nếu cắt giảm thì vấn đề đền bù và giải quyết đời sống tiếp theo cho họ như thế nào để không xảy ra khiếu kiện quy mô lớn cũng là vấn đề làm đau đầu giới chức. Người làm quan không ai dám mạo hiểm mang cái ghế của mình ra để đi theo vụ này. Phải hiểu việc này làm không cẩn thận lại bị đối thủ chính trị lợi dụng tạo thành vết chàm trong lý lịch thì sau này cũng đừng hòng thăng tiến.
Đó là về phần công nhân, về phần dàn lãnh đạo thì rõ ràng đều là con ông cháu cha, cắt ai bỏ ai, điều chuyển đi vị trí nào cũng cần phải cân nhắc cẩn thận tránh làm mếch lòng “người thân” phía sau của họ.
Cơ cấu lại một doanh nghiệp rõ ràng không phải là điều đơn giản nhất là khi đó lại là một doanh nghiệp nhà nước, nơi các quy luật và lợi ích kinh tế không được đặt lên hàng đầu mà phải là các mối quan hệ sau màn. Chúng đã đan xen chằng chịt và ăn sâu vào trong bộ máy khiến nó trở nên trì trệ và không còn động lực để tăng trưởng.
Tinh giản không được, trong chính quyền cũng từng có người đưa ra ý kiến đổi mới sản xuất bằng cách nâng cấp dây chuyền công nghệ, đào tạo tay nghề cho công nhân để thu hút các đơn hàng xuất khẩu thế nhưng cái khó vẫn là bài toán vốn và năng lực của đội ngũ quản lý. Bây giờ nếu đi vay mà cuối cùng điều hành không được thì doanh nghiệp cũng chỉ còn cách đi vào con đường phá sản, khi đó ai sẽ là người đứng ra chịu trách nhiệm. Câu hỏi và thách thức này cuối cùng lại khiến các nhà quản lý chuồn bước và như vậy May Đồng khởi vẫn như một cây tầm gửi sống èo uột ký sinh vào nhà nước.
May Đồng khởi bết bát đúng là không thể bết bát hơn nhưng không phải vì thế mà nó hoàn toàn vô giá trị, thậm chí trong con mắt của giới đầu tư nó lại là cực kỳ giá trị nếu không muốn nói là vàng ròng bạc trắng bởi nó sở hữu một quỹ đất vô cùng lớn ngay giữa trung tâm quận nhất, quận đắt đỏ nhất Sài Thành.
Bất cứ ai có dịp đi ngang qua đây đều không khỏi ngoái nhìn và thầm thở dài khi một mảnh đất ba mặt tiền như vậy ngoài lối ra vào thì lại bị cỏ dại bao phủ um tùm xung quanh, bên trong thì từng dãy nhà xưởng cũ kỹ lụp xụp không có một chút nào không khí sản xuất. Quả thật là lãng phí hết chỗ nói!
Tất nhiên với con mắt tinh tường nhiều nhà đầu tư cũng đã dựa vào các mối quan hệ đặt vấn đề thu mua lại quỹ đất và đề xuất di dời nhà máy ra vùng ngoại ô nhưng do nhiều rào cản về luật đất đai và các chính sách xử lý tài sản có vốn ngân sách nhà nước còn có nhiều bất cập thành ra thủ tục nhiêu khê làm nản lòng giới chủ.
Nói là vậy nhưng không có nghĩa ai cũng giơ tay chịu thua, ở đó vẫn còn những người với bộ óc thông minh và thủ đoạn phi thường để đạt được những thứ mà người khác muốn nhưng lại không thể làm được.
Và câu chuyện ở đây chính là cách thức mà Vạn Thịnh Đạt đã làm để có thể thâu tóm được mảnh đất vàng này.
Vạn Thịnh Đạt tìm đến với May Đồng Khởi theo một cách thức hoàn toàn khác với các nhà đầu tư khác. Bọn họ đến không phải trên tư cách bên thu mua là một bên hợp tác. Thủ đoạn cơ bản chính là cấu kết với lãnh đạo của nhà máy tiến hành thành lập một pháp nhân độc lập kinh doanh bất động sản,
Theo đó May Đồng khởi sẽ góp vốn bằng quỹ đất, Vạn Thịnh Đạt sẽ bỏ vốn đầu tư phát triển một khu phức hợp gồm văn phòng cho thuê và siêu thị điện máy. Bằng cách này, quỹ đất sẽ vẫn là tài sản nhà nước được mang ra hợp tác kinh doanh, không bị các điều khoản chuyển nhượng phức tạp của pháp luật về sở hữu tài sản nhà nước trói buộc.
Có điều hợp tác cũng chỉ là cái vẻ bề ngoài, tham vọng của Vạn Thịnh Đạt chính là muốn thâu tóm toàn bộ mảnh đất với giá siêu hời. Và đây là động lực để bọn họ thực hiện thao tác thêm một loạt các biện pháp nham hiểm khác.
May Đồng khởi góp đất điều đó đồng nghĩa với việc bọn họ phải di dời và lẽ tất nhiên với tình trạng hiện tại của nhà máy, bọn họ sẽ không thể có vốn để xây dựng lại nhà xưởng.
Vạn Thịnh Đạt chính là khai thác điểm này theo đó bọn họ sẽ đồng ý hỗ trợ cho May Đồng khởi dùng chính mảnh đất đã góp vốn để thế chấp vay vốn ngân hàng nhằm tái đầu tư nhà xưởng ở một vị trí khác. Nguồn trả nợ cho khoản vay này sau thời gian ân hạn gốc (hiểu đơn giản là thời gian được chậm trả gốc) chính là tới từ nguồn thu từ phần được chia của May Đồng khởi trong dự án hợp tác kinh doanh với Vạn Thịnh Đạt.
Kế hoạch này nghe qua rất bình thường nhưng điểm mấu chốt chính là nằm ở ngân hàng tài trợ. Nó chính là một tổ chức tài chính sân sau của tập đoàn này.
Nên hiểu không riêng gì ở Việt Nam mà là nhiều nước trên thế giới, đứng sau một công ty bất động sản hùng mạnh đều có bóng dáng của các ngân hàng chống lưng. Mối quan hệ của bọn họ chính là cộng đồng lợi ích, chủ ngân hàng hoặc là có lợi ích nhóm với các công ty bất động sản hoặc bản thân chủ của công ty bất động sản cũng chính là cổ đông có quyền chi phối ở ngân hàng.
Trong quá trình hoạt động chính nhờ có dòng vốn mạnh mẽ từ các ngân hàng, mà các doanh nghiệp bất động sản mới có thể có dòng tài chính ổn định để làm lớn làm mạnh, tranh thủ cơ hội thu gom các quỹ đất đẹp và triển khai liên tục được các dự án không để chúng rơi vào đình trệ ảnh hưởng tới uy tín của chủ đầu tư.
Ví dụ như với Vạn Thịnh Đạt chẳng hạn, ngân hàng sân sau của bọn họ chính là ngân hàng mà các thành viên trong gia tộc của Vũ Thế Thành có quyền khống chế. Thông qua ngân hàng này, Vạn Thịnh Đạt sẽ giải ngân cho vay đối với May Đồng Khởi.
Trong một dự án mà với sự có mặt của Vạn Thịnh Đạt trong liên danh, đồng thời tài sản bảo đảm lại là mảnh đất có vị trí đắc địa vô cùng được khao khát bởi giới đầu tư thì tất nhiên sẽ không ai đặt ra nghi ngờ gì với việc tài trợ vốn của ngân hàng với một đơn vị yếu kém như May Đồng khởi cả.
Và như thế… cuộc chơi để thâu tóm mảnh đất này của Vạn Thịnh Đạt cũng chính thức bắt đầu.
Khi này những nhà quản lý nhà nước hoặc sẽ bị qua mặt hoặc bị đồng tiền sai khiến mà mắt nhắm mắt mở làm ngơ cho mọi việc được tiến hành thuận lợi để Vạn Thịnh Đạt thực hiện âm mưu của mình.
Dự án quả thật đúng là rất tốt, nguồn thu là rất chắc chắn nhưng đó là khi Vạn Thịnh Đạt phải thật tâm muốn triển khai nó. Bấy giờ Vạn Thịnh Đạt chỉ cần cố tình tìm lý do nào đó để trì hoãn làm chậm tiến độ thì dòng tiền về đương nhiên sẽ không có. Và theo đó May Đồng khởi sẽ lập tức rơi vào tình trạng vỡ nợ đồng thời mất khả năng thanh toán, lẽ tất nhiên ngân hàng cũng không thể trông chờ vào nguồn thu từ hoạt động may mặc với khả năng điều hành yếu kém của lãnh đạo nơi này được.
May Đồng khởi không trả được nợ vay thì theo quy định ngân hàng sẽ phải ra thông báo xiết nợ bất động sản để thu hồi vốn. Với việc đẩy May Đồng khởi và cơ quan quản lý vào thế đã rồi, hành lang pháp lý về việc thanh lý tài sản để thu hồi nợ vay bắt buộc đối với các khoản vay của doanh nghiệp nhà nước đã có, ngân hàng hoàn toàn có thể thông qua một vài thủ đoạn đặc thù để bán lại bất động sản cho một công ty trong nhóm với một mặt bằng giá cả phải chăng không lớn hơn bao nhiêu với giá đền bù theo khung giá nhà nước.
Và thế là… phù… mảnh đất vàng đã được phù phép một cách ngoạn mục để sang tên đổi chủ. Nhà nước thất thoát di một tài sản có giá trị lớn và phần lợi ích này dĩ nhiên sẽ rơi vào tay gia tộc họ Vũ.
Một âm mưu và toan tính quá hoàn hảo nhưng lẽ tất nhiên nó cũng không phải dễ dàng thực hiện, Vạn Thịnh Đạt cần tới sự đồng thuận và giúp sức của lãnh đạo May Đồng Khởi cũng như những người phía trên có liên quan tới vụ việc. Và cách thường dùng nhất vẫn là tiền và quan hệ mà hai thứ này thì Vạn Thịnh Đạt lại không hề thiếu.
Cứ như thế, nếu không gặp phải trở ngại gì bất thường, Vạn Thịnh Đạt có thể thông qua các thủ đoạn tinh vi của mình chiếm đoạt được tài sản của nhà nước.
Trở lại căn phòng công ty may lúc này, Lý Đông sau khi chăm chú xem một lượt các nội dung trong kế hoạch hợp tác kết hợp với lời khai của tay Giám đốc lúc này đã được trợ lý của hắn gắn chip hướng thần khống chế, về cơ bản đã hiểu được toàn bộ âm mưu trong này. Đây sẽ là một con cờ để hắn có thể giáng cho Vũ Thế Thành một đòn nặng nề từ đó trừng phạt cho sự âm hiểm của ông ta dành cho Lan Phương.
Lý Đông muốn cho Vũ Thế Thành phải khắc sâu ghi nhớ, một kẻ ưa mưu kế hại người sẽ có ngày bị kẻ có bản lĩnh hơn chơi lại đồng thời nhắc nhở ông ta rằng Họ Vũ ở trong đất nước này chưa bao giờ là kẻ mạnh nhất để ai cũng có thể đụng vào mà không cần phải nghĩ đến hậu quả!