Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)

Chương 7: Bước phát triển kế tiếp


Đọc truyện Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt) – Chương 7: Bước phát triển kế tiếp

Xưởng cơ khí Mạnh Gia bây giờ đã có tên mới là Công ty Cơ khí Điện Dân Doanh Đông Thành, hoạt động theo mô hình Công ty TNHH hai thành viên. Ngày ngày trong xưởng ầm vang nhịp điệu sản xuất vô cùng khí thế. Sản xuất đã bước đầu ổn định, có Mạnh Thành đứng ra chèo chống thành ra Lý Đông rất là an nhàn, ngày ngày chỉ lo cắp sách tới trường, thi thoảng hắn mới về qua xưởng.

Nhân công trong xưởng lúc này đã khá đông, thợ chính và phụ đã lên tới hơn một trăm người chia làm sáu tổ thợ. Mạnh Thành mời được một vài người bạn vốn là giáo viên trường nghề về làm quản đốc sản xuất, dùng lương cao đào tới một người làm bên quốc doanh về phụ trách kế toán trưởng, đồng thời tổ chức được một bộ phận nhân viên phụ trách bán và giao hàng. Chỉ trong một thời gian ngắn, mọi thứ đã vận hành trơn chu, khỏi phải nói, Mạnh Thành rất có tố chất làm một người quản lý giỏi, chỉ là trước đây hắn chưa có không gian phát triển, Lý Đông tạo một cơ hội cho hắn mà thôi.

Tình hình kinh doanh tháng qua cũng rất khả quan, vụ đông xuân đã bắt đầu được hơn một tuần lễ nhưng người tìm đến đặt mua vẫn không có giảm sút, thậm chí còn tăng, nguyên nhân chủ yếu là các đơn hàng đến từ các hợp tác xã lớn trong nước. Tin tức về sản phẩm bây giờ đã được báo đài đưa tin trên cả nước, thậm chí đài truyền hình trung ương cũng về quay một phóng sự ngắn phát trên bản tin nông nghiệp, góp sức tuyên truyền không nhỏ.

Mỗi tuần, bình quân nhà máy nhận làm 500 đầu máy, đơn hàng nhiều khiến công nhân tăng ca liên tục. Doanh thu tháng qua đạt gần 13 tỷ đồng, lợi nhuận sau khi trừ thuế đạt gần 3 tỷ đồng, nói cách khác trong vòng gần một tháng rưỡi sản xuất, nhà máy đã lãi ròng gần 4,5 tỷ đồng. Đây thực sự là một con số không tưởng. Cầm báo cáo thống kê sơ bộ, Mạnh Thành khó tin đó là sự thật, phải biết rằng mới cách đây không lâu hắn còn có ý định đóng cửa xưởng cơ khí đấy.

Có tiền, hắn lập tức nghĩ muốn thành lập một bộ phận nhỏ thử nghiên cứu phát triển các loại máy móc khác, đa dạng hóa sản phẩm. Lần thành công này, hơn ai hết hắn hiểu bí quyết nằm ở hai chữ “Sáng tạo”.

Khi nghe Mạnh Thành đề xuất ý tưởng này, Lý Đông không khỏi khen ngợi một phen: “Nhân tài, đúng là một nhân tài, có tầm nhìn”. Bây giờ nhà máy nhìn giống như mặt trời đang lên nhưng thực tế lại phụ thuộc vào một sản phẩm duy nhất. Điểm chết người là sản phẩm này rất dễ làm theo. Lý Đông tin tưởng không mất bao lâu sau sẽ có sản phẩm tương tự trên thị trường, về lâu dài đây không thể là sản phẩm chủ chốt được.

Với những dạng sản phẩm này, Lý Đông sẽ chỉ thực hiện chiến lược hớt phần ngọn hay gọi theo kinh tế học là hớt váng thị trường. Theo chiến lược này, hắn sẽ đặt giá cao nhất có thể cho các đoạn thị trường sẵn sàng chấp nhận sản phẩm mới. Khi mức tiêu thụ giảm xuống thì công ty lại giảm giá để thu hút thêm khách hàng ở đoạn thị trường thấp hơn. Như vậy, tỷ suất lợi nhuận trên doanh thu sẽ dần đi xuống tới mức nhà máy cảm thấy không còn đủ hiệu quả, không bù đắp được chi phí cơ hội của vốn đầu tư và thực hiện đổi mới bằng sản phẩm kinh doanh khác. Kiếp trước, hắn cũng từng có một công ty lớn nên hắn rất hiểu cách thức vận hành kinh doanh.

Lý Đông trong tâm thức kế thừa rất nhiều kỹ thuật tiên tiến nhưng hắn không thể bỗng dưng đưa ra cho Mạnh Thành được. Vừa lúc Mạnh Thành đưa ra đề xuất này, Lý Đông bèn nói:

– Chú Thành, ý tưởng của Chú rất hợp lý. Sản phẩm của chúng ta hiện tại tuy tiêu thụ rất tốt nhưng nói thực cũng chỉ là cải tiến nhỏ, đánh bậy đánh bạ được chút thành tựu. Sản phẩm không có hàm lượng kỹ thuật cao rất nhanh bị bắt chước, khi gặp cạnh tranh sẽ không còn ưu thế gì.Chúng ta muốn phát triển lớn hơn rõ ràng phải tạo ra được các sản phẩm mà chỉ chúng ta mới có kỹ thuật lõi. Do đó việc nghiên cứu phát minh là rất cần thiết, có điều để thực hiện điều đó thì phải xây dựng được đôi ngũ có chuyên môn, không đơn giản chỉ là tập hợp mấy người thợ cơ khí tay nghề cao là được. Với điều kiện của chúng ta, chưa nói tới có thể mời được bọn họ hay không, cứ cho mà mời được thì chi phí đầu tư nghiên cứu như xây phòng nghiên cứu, mua máy móc thiết bị, vật tư tiêu hao cũng không phải là con số nhỏ, lợi nhuận hiện tại nhìn như khả quan nhưng nếu thật dùng cho việc đó thì cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc mà thôi.

Mạnh Thành hơi có chút thất vọng, nói:

– Uhm, Đông, vậy theo cháu chúng ta phải làm sao?


Lý Đông ra vẻ suy nghĩ một chút rồi nói:

– Cháu có người anh họ hiện đang làm giảng viên vật lý ở Đại học Công nghệ Hà Đô. Theo như lời anh ấy nói, rất nhiều công trình nghiên cứu khoa học của các giáo sư và nghiên cứu sinh hoàn thành xong đều bị cất vào kho, không có điều kiện triển khai ứng dụng vào thực tiễn, rất lãng phí. Cháu nghĩ sẽ thử liên lạc với anh ấy, nói là Chú có nhu cầu mua kỹ thuật, để anh ấy tìm hiểu xem có loại máy móc nào phù hợp với năng lực sản xuất của chúng ta hay không. Nếu thật lựa chọn được sản phẩm phù hợp, chúng ta sẽ mua lại bản quyền, chắc chắn giá cả sẽ hợp lý hơn nhiều so với chúng ta tự nghiên cứu. Dù sao các công trình này cũng bỏ không, tác giả hẳn là cũng rất muốn thấy thành quả nghiên cứu của mình được ứng dụng trong thực tiễn. Chú thấy thế nào?

– Quá tuyệt, phương án này được đó, tiết kiệm được cả thời gian và chi phí.

– Ha ha, Chú đừng mừng vội, cũng còn không biết có tìm được cái gì thích hợp hay không đây!

Nói là vậy, thực ra Lý Đông đã có phương án tiếp theo rồi. Hắn lựa chọn sản xuất máy phát điện chạy bằng hỗn hợp hidro và xăng. Chiếc máy này sử dụng cơ chế điện phân để tách hydro, oxy khỏi nước cất đã pha thêm phụ gia. Khí tách được bơm thẳng vào động cơ đốt cùng với xăng để làm cho máy hoạt động. Kết quả, máy sẽ tiết kiệm được nhiên liệu đáng kể so với máy chạy bằng xăng thông thường.

Lý Đông cũng có công nghệ làm máy phát chạy 100% bằng nước tuy nhiên giải pháp công nghệ này quá cấp tiến, đòi hỏi phải có bộ phận tạo áp hóa lỏng hydro trước khi bơm vào động cơ, giá thành sản xuất rất cao, đồng thời trình độ kỹ thuật của nhà máy hiện cũng không đáp ứng được.

Sở dĩ Lý Đông lựa chọn sản phẩm này bởi vì hắn biết cho đến hiện tại, mạng lưới điện quốc gia còn rất yếu kém, nhiều nơi trên cả nước còn chưa có điện, những vùng có điện thì thường xuyên gặp phải tình trạng sụt áp, điện lúc có lúc không ảnh hưởng rất lớn tới hoạt động của doanh nghiệp và người dân. Trong đời trước, năng lực sản xuất điện năng của Tập đoàn điện lực quốc gia luôn không theo kịp yêu cầu sử dụng năng lượng của sản xuất và sinh hoạt, thường xuyên phải nhập khẩu điện từ Trung Quốc với giá cao, gây tốn kém rất nhiều.

Sản phẩm này nếu được tạo ra sẽ mang điện và văn minh đến rất nhiều vùng trong cả nước chưa có điện lưới, với các vùng lưới điện đã phủ tới, nó đáp ứng được nhu cầu sử dụng điện năng khi hệ thống điện lưới yếu hoặc cắt điện. Trước mắt, Lý Đông chỉ dự định sản xuất máy có công suất cỡ nhỏ phục vụ gia đình, máy công suất lớn phục vụ sản xuất cần chạy bằng khí hidro hóa lỏng tạm thời hắn không có năng lực sản xuất.

Mấy ngày trước đó, Lý Đông thông qua một thợ cơ khí tìm hiểu được máy phát điện hiện tại có hiệu năng thấp, rất tốn xăng, giá thành lại cao do chủ yếu là hàng nhập khẩu nên không được người dân ưa chuộng, chỉ một số gia đình có điều kiện mới mua được. Mức độ tiêu hao xăng của các loại máy phụ thuộc vào công suất và mức tải, ví dụ như mức tiêu thụ xăng của máy phát dành cho gia đình của Nhật có công suất 1kw tại mức tải 100% là 1 lít/giờ, công suất 9,5 kw tại mức tải 100% là 10 lít/giờ. Nếu như bây giờ sản phẩm của Lý Đông ra đời có thể tạo ra một cuộc cách mạng lớn, hắn tin tưởng có thể giảm mức tiêu hao nhiên liệu xuống bằng tối đa 30% so với máy cùng loại.

Thời gian tiếp tục trôi nhanh, một tuần sau cuộc nói chuyện với Mạnh Thành, Lý Đông lại tìm hắn:

– Chú Thành, cháu đã liên lạc với anh họ nói sơ qua năng lực sản xuất của nhà máy và yêu cầu của chúng ta. Hôm qua, anh ấy liên lạc lại nói có một hạng mục rất có tính thực tiễn. Chủ hạng mục là một chủ nhiệm khoa, là một người cuồng khoa học. Khi hạng mục bước vào khâu cuối cùng thì bị dừng cấp kinh phí do có đề tài khác phải ưu tiên. Vị chủ nhiệm này rất tâm huyết, ông ta bỏ cả tiền túi ra tiếp tục nghiên cứu hoàn thiện công trình nhưng cũng không tiến hành được bao lâu do bản thân cũng không có nhiều tài chính. Do đó, ông ta nói nếu chúng ta tin tưởng, cung cấp nốt phần kinh phí còn lại ông ta sẽ chuyển giao toàn bộ cho chúng ta khi thành công.


– Đông, vậy hạng mục của họ là gì?

– Máy phát điện chạy bằng hỗn hợp hidro và xăng.

Mạnh Thành suy tư một chút rồi nói:

– Máy phát điện à, hàng hạng nặng đấy, ý cháu thế nào?

– Cháu cho là sản phẩm này rất có tiềm năng.

– Uhm, chú cũng cho là vậy, cháu nói họ cần cung cấp thêm bao nhiêu tài chính?

– Năm trăm triệu. Ông ta sẽ nhận tiền mặt, đề tài này cũng có một phần kinh phí của trường nên ông ta không tiện ra mặt giao dịch. Sau khi thành công, sẽ thông qua anh cháu chuyển toàn bộ tài liệu, sản xuất cho chúng ta. Việc của chúng ta sau đó là tìm kỹ sư cơ khí sản xuất và lắp ráp theo như thiết kế là được.

– Có tin tưởng được không?

– Chú, năm trăm triệu ta coi như đánh cược, nếu thắng ta có được một sản phẩm tốt với giá thành rẻ, nếu mất thì coi như là một lần đầu tư thất bại, cũng không thương cân động cốt gì.

– Được, chú nghe theo cháu. Cháu thông báo với bên họ là chúng ta đồng ý.


– Tốt, cháu đi làm ngay.

Ngày hôm sau, Lý Đông nhận từ kế toán Công ty một bọc tiền, hắn cũng hơi chút áy náy vì đã qua mặt Mạnh Thành. Nhưng vì bất kể lý do gì, hắn không thể cho Mạnh Thành biết máy phát điện là do hắn thiết kế được, mức độ phức tạp trong thiết kế và sự đồ sộ của đề tài vượt qua quá lớn sức của một đứa trẻ như hắn, Lý Đông thật không biết giải thích thế nào hợp lý, cũng không muốn biến thành quái vật trong mắt mọi người.

Một tháng trôi qua rất mau, trong thời gian này, Lý Đông vào trung tâm huyện thuê một căn phòng. Chủ nhà đầu tiên thấy hắn còn nhỏ tuổi có vẻ không tin tưởng nhưng khi Lý Đông đặt luôn tiền nhà một năm thì tặc lưỡi, dù sao tiền nhà cũng lấy rồi còn lo lắng gì. Lý Đông lại gọi điện lên trung tâm điện máy trên tỉnh đặt mua một đầu máy tính và máy in, cài đặt các phần mềm cần thiết, từ đó, cứ thời gian rảnh là hắn đến đây miệt mài thiết kế thiết bị.

Lượng tiêu thụ máy cày của nhà máy cũng giảm mạnh do mùa vụ đã qua và đã bắt đầu xuất hiện sản phẩm tương tự trên thị trường, mỗi tuần nhà máy chỉ nhận được vài chục đơn hàng nhỏ, hoạt động cầm chừng. Lý Đông nhận thấy cũng đã đến lúc đưa ra sản phẩm mới. Hôm đó, hắn thức dậy sớm, qua nhà trọ mang theo tài liệu đi qua gặp Mạnh Thành.

Đến nơi, hắn thấy Mạnh Thành đang tiếp một vị khách. Mạnh Thành ra hiệu hắn đứng một bên chờ đợi. Một lúc sau, Mạnh Thành tiến về phía hắn.

– Đông, tìm chú sao?

– Chú Thành, thành công.

Lý Đông làm bộ mừng rỡ đưa tài liệu cho Mạnh Thành.

– Thật?

– Đúng thế.

– Được được, coi như cược thắng, không ngờ vị chủ nhiệm ấy thật giao ra thiết kế. Tốt lắm, mấy tên kỹ sư lương cao mời về đang ngồi không, suốt ngày bắt bọn hắn nghiên cứu mấy cái máy cày đúng là đại tài tiểu dụng.

– Ha ha, bây giờ phải trông chờ cả vào họ rồi.

– Được, để chú đưa cho bọn họ nghiên cứu.


Mấy ngày kế tiếp, công xưởng lại tiến vào một trạng thái bận rộn. Tài liệu của Lý Đông thật sự rất chi tiết, đầy đủ và dễ hiểu, từng bộ phận máy được chú thích hình ảnh, thông số công năng, nguyên lý vận hành, yêu cầu vật liệu rõ ràng nên kỹ sư cũng giảm bớt nhiều khó khăn. Dù sao đây cũng là một sản phẩm công nghệ cao, sản phẩm từ thiết kế đến sản xuất ra là cả quá trình không hề đơn giản. Công việc diễn ra với cường độ cao, nhiều đêm liền kỹ sư và công nhân phải tăng ca, Mạnh Thành cũng nhiều lần mất ngủ, hai mắt luôn trong tình trạng thâm quầng.

Một tháng sau, tại khu vực thử nghiệm, một nhóm người đang vây quanh một chiếc máy, đây đã là lần thử nghiệm thứ chín rồi. Một người công nhân đổ xăng và nước cất đã pha phụ gia vào 2 đầu máy, ở bên cạnh đó, Mạnh Thành, Lý Đông và nhóm kỹ sư đều rất hồi hộp. Sau khi hoàn tất việc tiếp nhiên liệu, người công nhân đưa tay giật mạnh dây đà khởi động, chiếc máy rung lên, kêu ùng ục hai tiếng rồi một tiếng nổ động cơ vang lên ròn rã. Mọi người nhìn chằm chằm vào hệ thống đo điện năng. Sau một giây, đèn tín hiệu bật sáng, kim đồng hồ đo điện chuyển động rồi nhích dần đến vị trí biểu thị công suất đạt 9,5 kw. Đây là mẫu máy có mức công suất cao nhất mà Lý Đông dự định sản xuất. Mẫu máy này thành công thì việc hạ công suất các mẫu máy khác chỉ là hạ bút thành văn.

– A…A…A… điện áp đạt thiết kế, thành công rồi,

Tiếng hoan hô ầm ĩ cả khu thử nghiệm, mọi người bắt tay nhau, khuôn mặt rạng rỡ, ai cũng cảm giác đầy thành tựu. Những người kỹ sư ở đây đều biết rõ đây là sản phẩm có ý nghĩa như thế nào, hàm lượng công nghệ gần như dẫn đầu thị trường, không có mẫu máy tương tự.

Mẫu máy thí nghiệm rất thành công, lượng xăng mà nó tiêu thụ cho công suất 9,5 kw tại mức tải 100% là 2 lít/giờ, tiêu tốn thêm 4 lít nước có phụ gia, tổng cộng chi phí chưa tới 30% so với máy phát điện chạy xăng cùng loại do Nhật sản xuất. Với giá thành chỉ khoảng 12 trđ/máy bằng một phần tư giá máy của Nhật mà hiệu ích cao hơn 3 lần, sản phẩm này nếu đưa ra thị trường sẽ tạo nên một trận oanh động lớn.

– Chúc mừng, Chú Thành

Lý Đông cười ha ha bắt tay Mạnh Thành

– Phải là chúc mừng chúng ta chứ.

Mạnh Thành cũng cười đáp lại sau đó quay sang đội ngũ kỹ sư hào sảng nói:

– Tốt lắm các vị, hôm nay là một ngày rất đáng vui mừng với Công ty chúng ta, sản phẩm bước đầu thành công, trong đó công lao của đội ngũ anh em kỹ sư và công nhân là không nhỏ. Trưa nay ta xin mời mọi người đến Tiêu Dao quán liên hoan, không say không về, chiều nay toàn đội được nghỉ. Ngoài ra sáng mai, mỗi cá nhân có liên quan đến phòng tài vụ nhận hai tháng thưởng nóng.

– Hoan hô, Mạnh Tổng vạn tuế…

Không khí nhà máy bỗng trở nên phấn khích kịch liệt…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.