Đọc truyện Khó Thoát – Chương 15: Đốt Cháy
Editor: Vivi_V1989
Hướng Tình vừa bĩu môi tự hỏi trong lòng, vừa mở ví tiền Hoắc Đông ra.
Tiền mặt không nhiều cũng không ít, cơ bản đều là các loại thẻ vàng thẻ đen.
Cô lấy ra một cái thẻ, nghiền ngẫm mà cười, thẻ của phòng tập thể hình.
Hướng Tình mở ngăn nhỏ ra, không có gì bất ngờ mà lấy ra một cái áo mưa.
Bao cao su là thứ đồ hết sức bình thường trong ví của đàn ông.
Chẳng qua——bao bì màu lam, in hình xoắn ốc, size lớn nhất.
Điều này có chút thú vị!
“Cốc, cốc”
Có tiếng gõ cửa.
…
Hoắc Đông đánh thêm hai ván nữa mới kết thúc.
Chờ cho mọi người tan cuộc anh mới một mình bước vào thang máy.
Ấn tầng trệt phòng của mình.
Bóng dáng người phụ nữ uyển chuyển như mèo ấy không ngừng đảo loạn trong đầu.
“Đing” một tiếng, cửa thang máy mở ra, Hoắc Đông lại không bước ra, thu ánh mắt lại, anh duỗi tay đóng cửa thang máy.
…
Hướng Tình là một người phụ nữ thông minh, lấy ví tiền đi là cho người đàn ông có một cái cớ thật tốt để tìm tới cửa.
Cho dù cái lý do này mỏng manh như một tầng giấy mỏng, nhưng chỉ cần không ai đâm thủng thì nó vẫn đường hoàng như cũ.
Tiếng gõ cửa chỉ nhẹ nhàng vang lên hai cái rồi không có tiếng động.
Hướng Tình từ trên sô pha đứng dậy, chân trần dẫm trên thảm đi về phía cửa, thuận tay đem ví tiền bỏ vào túi xách của mình.
Cửa từ bên trong mở ra, người đàn ông nhìn thấy một làn da trắng như tuyết, môi đỏ, váy đen ngắn để trần đôi chân, cả người tản ra hương vị thanh nhã lười biếng.
Hướng Tình tuỳ ý nhìn anh cười cười rồi xoay người: “Vào đi.”
Mùi nước hoa mê hoặc người tràn ngập trong ánh đèn lờ mờ của phòng khách sạn, điều hoà cố tình bị chỉnh cao, giống như một cái bẫy rập của yêu tinh.
Chân dài của Hoắc Đông rải bước tiến vào, đóng cửa phòng lại.
“Đến cũng đến rồi, uống một ly rồi đi, được không Hoắc tiên sinh?”
Ánh mắt Hướng Tình ý bảo Hoắc Đông ngồi vào trên sô pha, rồi đi đến quầy bar nhỏ lấy chai rượu vang đỏ với cái ly chân dài.
Hoắc Đông đứng im không động, hai tay cắm ở túi quần nhìn cô.
Hướng Tình ngoái đầu nhìn lại: “Sao vậy, Hoắc tiên sinh như vậy là không cho tôi mặt mũi sao?”
Thẳng cho đến khi thấy Hoắc Đông tuỳ ý mà ngồi vào trên sô pha, Hướng Tình mới vừa lòng một tay cầm ly rượu, một tay cầm chai vang đỏ đi qua.
Đứng trước đôi chân dài đang để tuỳ ý của Hoắc Đông, cô tách hai chân ra ngồi xuống trên đùi người đàn ông.
Hướng Tình cầm chai rượu đổ một ít vào ly, đem chai để trên cái bàn nhỏ bên cạnh.
Hoắc Đông hơi chuyển mắt, liền có thể nhìn thấy đôi chân loả lồ sát bên cẳng chân anh, vừa dài vừa trắng.
Anh duỗi tay sờ lên, như có như không mà vuốt ve.
Ánh sáng đèn trần rủ xuống phía sau Hoắc Đông chiếu vào trên người Hướng Tình, đôi môi đỏ tươi đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, đôi mắt sáng trong, váy đen lộ ra rãnh ngực cùng xương quai xanh tinh xảo, cái cổ thon dài.
Đôi mắt người đàn ông sâu thẳm, đôi mắt người phụ nữ đầy nước, hơi thở giao nhau, ánh mắt qua lại.
Yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Ánh mắt nhìn Hoắc Đông, Hướng Tình ngửa đầu lên một ngụm uống hết rượu trong ly, cánh tay như ngó sen vươn về phía trước quấn quanh trên cổ anh, cúi đầu nóng bỏng hôn lên trên môi mỏng người đàn ông.
Không khí nhẹ nhàng mà trầm mặc nháy mắt bị đốt cháy, môi răng quấn quýt cuồng nhiệt làm người vong tình trầm luân.
Rượu vang đỏ trong miệng chuyển qua, đầu lưỡi người đàn ông bá đạo mà chế trụ lưỡi người phụ nữ, cuốn vào nuốt lấy rồi mạnh mẽ quấy loạn.
Hỗn hợp nước bọt và rượu không phân được của ai, trần trụi mà dung hợp.
Ly rượu trong tay Hướng Tình bị ném ra sau sô pha, nện trên mặt đất phát ra tiếng vỡ chói tai, như là âm thanh của tia lý trí cuối cùng bị vỡ nát.
Kích thích đến tình triều trong lòng càng thêm nóng bỏng.
Đầu hai người trao đổi trái phải, nụ hôn giao triền tấm tắc rung động.
Hướng Tình nhắm hai mắt lại sờ trên ngực Hoắc Đông, kéo khoá kéo áo khoác ra, hai tay không dằn được mà vội vàng cởi áo khoác kéo ra phía sau.
Hơi thở Hoắc Đông càng nóng, động tác mạnh mẽ ném rơi áo khoác trên cổ tay cô, sau đó một tay siết chặt eo cô, một tay nâng gáy cô kéo sát vào trong lồng ngực.
“Ưm…”
Cả người Hướng Tình mềm thành một bãi, ôm eo Hoắc Đông, nhũ hoa đè trên cơ ngực anh, ngửa đầu bị người đàn ông hôn đến lưỡi tê dại, chất lỏng từ khoé miệng không kịp nuốt chảy ra, rơi xuống trên cổ.
Ôm hôn môi lưỡi quấn quýt nhau đến vong tình, hương vị rượu vang đỏ đều bị liếm nuốt đến không còn một mảnh, hai người mới thở hổn hển mà tách nhau ra, lôi kéo ra sợi chỉ bạc giữa hai đôi môi.
Hướng Tình bị hôn đến đôi môi đỏ bừng, ánh mắt mất đi tiêu cự, ngập nước mênh mang mà nhìn môi Hoắc Đông.
Cô ướt đến hồ đồ, anh cứng đến kiêu ngạo.
Hướng Tình cúi đầu nhìn trên người mình, váy vẫn còn mặc chỉnh tề.
Thật thú vị! Đem phụ nữ ấn trong ngực hôn đến lưỡi tê môi mỏi nước bọt giàn giụa, vậy mà còn có thể nhịn xuống không cởi quần áo cô ra.
“Ưm… Hoắc tiên sinh ăn sạch son môi của người ta rồi nha.”
Hướng Tình hơi đứng dậy, đôi mắt nhìn Hoắc Đông, dùng ngón cái thong thả mà lau lau khoé miệng ẩm ướt.
Hoắc Đông nhìn môi cô, lại đi xuống, rãnh ngực tuyết trắng, bầu ngực được miêu tả sinh động.
Duỗi tay nâng một bên, bao trong lòng bàn tay vuốt ve, thanh âm anh trầm thấp: “Không có mặc nịt ngực.”
Hướng Tình bị xoa đến cực kỳ thoải mái, cắn môi dịu dàng nói: “Ở trên giường…”.