Đọc truyện Kho Dữ Liệu – Chương 72: Tuyết thăng hoa
– Cạch… Cạch… Cạch… Cạch… Cạch….!
Âm thanh của các bánh răng ăn khớp với nhau vang lên đều tăm tắp làm Minh giật mình, vội vàng quay đầu ra xem thì:
– Ôi cái Đinh Công Mệnh! Không phải là đùa nhau đấy chứ…!!!?
Cách chỗ thằng Minh không đến 50 mét, bốn con Akuma đang đứng xếp thành một hàng ngang, tất cả đều đồng loạt nghiêng người, chĩa những nòng pháo to đùng về phía nó. Không cho Minh chút thời gian phản ứng, mấy con Akuma lập tức xả hàng.
– Uỳnh… Uỳnh… Uỳnh… Uỳnh…!
– Mẹ kiếp!
Chỉ kịp chửi thề một câu trong đầu, Minh vội vàng kích hoạt trạng thái [Giải khóa gen] hi vọng với hơn 30% não vực được đánh thức sẽ làm tốc độ phản ứng thần kinh của nó đủ nhanh để sống qua đợt pháo kích bất ngờ này. Đồng tử đột nhiên co rút lại một cái và thế giới trong mắt nó cũng lập tức trở thành một đoạn phim quay chậm.
Hít sâu.
Trực tiếp phát động [Cấm Thuật] trong trạng thái [Giải khóa gen], những đường tơ máu vừa mới nhạt đi nay lại phủ kín hai con ngươi mắt.
[Tâm Nhãn – Dòng Vận Mệnh], cảm nhận và đoán trước hướng chuyển động của vật thể.
[Lưu Thủy – Nghịch Càn Khôn], bộ pháp sử dụng những chuyển động vô cùng nhỏ của cơ thể và nương theo dòng khí lưu sinh ra bởi đòn tấn công của đối thủ mà né tránh.
Với [Giải khóa gen] Minh có đủ tỉnh táo để sử dụng những tuyệt chiêu phức tạp trong khi dùng [Cấm Thuật], điều mà trước đó vô cùng khó khăn và những tuyệt học cao cấp như [Tâm Nhãn] thì càng không thể nào dùng được.
Trừng mắt, những viên đạn pháo bay nhanh gấp hai lần tốc độ âm thanh thì nay đã có thể nhìn thấy, dù chỉ là một vệt thẳng xé rách không gian để lại đằng sau một cái đuôi khí áp dài ngoằng. Vẫn còn rất nhanh nhưng ít nhất là đã có thể thấy, đối với Minh, như vậy là đã đủ lắm rồi.
Như một phản ứng có điều kiện, cơ thể nó lập tức làm ra một chuỗi động tác chuyển động vô cùng nhỏ. Không phải là nhào lộn né tránh, cũng không phải là trực tiếp đón đỡ, cả người thằng Minh hơi nghiêng đi một chút và…
– Xoẹt….
Những viên đạn pháo như thể là tự tránh ra khỏi cơ thể nó vậy, tất cả đều chỉ lướt sượt qua người.
– Ầmmm…!
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên, bao nhiêu đạn pháo Akuma của đợt bắn thứ nhất đều rơi vào một đống đá vụn sau lưng thằng Minh hơn 10 mét. Âm thanh inh tai và sóng chấn động tràn ra từ vụ nổ đẩy Minh ngã nhào xuống đất, vô số mảnh đá vụn bay đi tung tóe, bắn cả và lưng của nó.
Đã lường trước được kết quả, Minh lập tức dùng [Vi Khống] gồng hết tất cả các bó cơ bắp ở lưng lên, chống chịu với cơn mưa đá vụn. Với [Giải khóa gen], nó có thể nhìn thấy cơ thể mình bị áp lực vụ nổ từ từ đẩy bay đi, cảm nhận được từng viên đá vụn đập vào lưng như những nhát búa nặng nề. Đầu óc hoàn toàn tỉnh táo nhưng lại hoàn toàn không cảm nhận được những cơn đau, Minh liền trực tiếp thay đổi tư thế cơ thể ngay khi còn trên không trung, chuẩn bị cho khi tiếp đất sẽ lập tức bật người di chuyển thay đổi vị trí ngay chứ một khi ngã xuống hoặc đứng yên một chỗ, để cho lũ Akuma tự do xả đạn vào thì đến vài thằng Minh còn chết.
Hai chân vừa tiếp đất, cảnh vật trong mắt nó bỗng nhiên nhòa đi, và một cơn đau đầu vô danh bỗng nhiên ập đến khiến cho toàn bộ tinh thần trở nên choáng váng. Ngay sau đó, là những cơn đau nhức toàn thân quen thuộc của vô số vết thương trong chiến đấu, sự mệt mỏi cơ bắp và phụ trọng cơ thể phải gánh chịu khi sử dụng [Cấm thuật] nhiều lần. Trạng thái [Giải khóa gen] bị cưỡng chế kết thúc, chỉ số tinh thần lực yếu kém của nó không đủ để duy trì.
Trừng mắt, trong cơn đau đớn, ý chí cường đại của nó không cho phép cơ thể gục xuống, Minh lập tức xoay eo, một đồ án đỏ lòm xuất hiện trên bụng trái và lập tức rách toạc ra trong chớp mắt.
[Hook King]
Sợi móc xích ma pháp như một ánh chớp đỏ lòm phóng vút sang ngang, bắt được một mỏm đá nhô cao trên đường đi và lập tức móc vào, quấn chặt lấy nó. Ngay sau đó là “Thu xích”, thằng Minh không thể kéo được cả mỏm đá về nên tất nhiên, nó là thứ bị kéo đi, bay về phía mỏm đá đó.
– Xích… Xích… Xích… Xích… Xích…
Cơ thể vừa bị kéo đi, mặt đất chỗ nó đứng lập tức nổ tung lên trong đợt pháo kích tiếp theo.
Tốc độ vô cùng nhanh của [Hook King] giúp nó tránh thoát đợt pháo kích gần trong gang tấc. Bị kéo đi gần 50 mét, sợi xích ma pháp cũng đã gần thu lại đến điểm đầu. Chủ động kết thúc kỹ năng, sợi xích lập tức biến mất cùng với đồ án triệu hồi. Chạm đất, chùn chân để hoãn sung, chạy thêm vài bước nữa để triệt tiêu hết lực quán tính rồi kết thúc bằng một cái xoay người. Tác dụng phụ của [Giải khóa gen] khiến cho đầu nó đau như búa bổ, hai mắt cũng hoa lên và có cảm giác hơi mất thăng bằng. Minh lập tức khom người, hai chân co lại, một bên đầu gối hơi chạm xuống đất để chuẩn bị cho một cú bật nhảy bất cứ lúc nào. Tay trái nắm lại, thu về sát eo còn bàn tay phải thì trực tiếp xòe ra chống hẳn xuống đất để hỗ trợ giữ thăng bằng.
– Cạch… Cạch… Cạch.. Cạch…
Bốn con Akuma cũng đồng loạt xoay người, vài họng súng ở mé bên cơ thể chĩa thẳng về phía con mồi, sẵn sàng khai hỏa.
Minh trừng mắt lên hết cỡ, làm cho những sợi gân và mạch máu hai bên thái dương nó hằn lên rõ nét. Những cơn đau đầu kịch liệt khiến nó chẳng thể nào suy nghĩ được gì. Bốn con Akuma… Nếu là lúc bình thường thì nó chẳng để vào trong mắt nhưng mà bây giờ… nó kiệt sức rồi. Một con thì còn có thể tiêu diệt, 2 con cố gắng cũng xong nhưng 4 con thì…
Cố vực lên chút sức lực cuối cùng, dù biết rằng không thể nào chiến thắng được nữa, hoặc cũng có khi nó sẽ bị “Ma hóa” nhưng mặc kệ. Buông tay chịu trận không phải là phong cách của nó, dù có chết cũng phải quẩy cho tan nát đội hình đối phương. Gồng mình, nhổm người, chuẩn bị cho một đợt di chuyển tốc độ cao né tránh đợt pháo kích tiếp theo và áp sát vào cận chiến. Phía bên kia, bốn con Akuma cũng đã hoàn tất ngắm chuẩn, gần chục nòng pháo chĩa thẳng vào người thằng Minh, vừa chuẩn bị khai hỏa thì…
– Kình!… Kình!… Kình!… Kình!… Kình!…
Một chuỗi tiếng nổ đột ngột vang lên, chắc nịch và vô cùng dồn dập. Tiếng nổ vọng vào trong tai thằng Minh làm cho đôi mắt đã tràn ngập tơ máu của nó lóe lên một tia vui mừng. Đối với nó, âm thanh này không thể nào quen thuộc được hơn vì đây chính là tiếng nổ phát ra từ {Hoa Tuyết 04}, vũ khí của Thủy và được chính đôi bàn tay này chế tạo.
Bốn con Akuma đều bị bao trùm trong bão đạn, những mảnh giáp ngoài của một bên cơ thể gần như lập tức bị tước đi, trơ ra linh kiện bên trong với vô số cơ cấu bánh răng phức tạp. Hàng ngàn đầu đạn sau khi phá tan lớp giáp ngoài đâm vào trong cơ thể vẫn còn dư động năng để đẩy cả người lũ Akuma đi.
Bất ngờ bị tấn công, trận hình của lũ Akuma lập tức tan vỡ, cơ thể bị hỏa lực mãnh liệt đẩy bay đi, bao nhiêu góc độ xạ kích liền mất sạch, ưu thế tập trung hỏa lực nhằm áp chế rồi tiêu diệt tên “Thầy trừ tà” cũng không thể duy trì. Bất ngờ cùng với tổn thương to lớn, thế nhưng, Akuma cấp 1 không biết sợ, chúng chỉ hành động theo bản năng, theo mệnh lệnh của ngài Bá tước và chúng sẽ không bao giờ bỏ chạy trước kẻ thù. Hoảng loạn không đến hai giây, rồi như đã được lập trình đồng bộ từ trước, lũ Akuma đột ngột xoay người, toàn bộ các nòng pháo còn hoạt động được đều dương hết lên và…
– RUỲNHHHHH…..!
Đồng loạt nhả đạn.
…
Cách chỗ bốn con Akuma gần 200 mét, Thủy đang kê {Hoa Tuyết 04} lên một bờ tường đá thấp làm bệ tì, bốn nòng súng máy xếp thằng hàng dọc theo chiều cao đầu súng nhô lên, ngón tay tì chặt lấy nút bắn và tia lửa từ đầu nòng súng vung ra liên tục.
Đang điên cuồng xạ kích thì bồng nhiên, Thủy nhìn thấy bốn con Akuma đồng loạt làm một động tác xoay người kì lạ. Động tác này cô đã từng nhìn thấy trong đợt tấn công phục kích đầu tiên của cả tiểu đội. Thầm hô “Không ổn” trong lòng, dây chính là động tác xoay người trước khi đồng loạt xa kích tất cả các nòng súng của bọn Akuma cấp 1. Quyết đoán buông tay, thả rơi khẩu súng máy một cách không do dự, bàn tay trái cũng đồng thời lướt qua một bao da đeo bên thắt lưng. Vẩy tay lên trước mặt, một tấm thẻ bài phong ấn vật phẩm đã được kẹp giữa những ngón tay và… lóe. Tấm khiên {Băng Sương} to lớn đột ngột xuất hiện, cố định trực tiếp và cẳng tay trái và được Thủy thuận thế chắn ngay trức mặt.
Chiêu này của bọn Akuma là tấn công toàn phương vị, hướng bắn của mỗi viên đạn pháo và hoàn toàn ngẫu nhiên nhưng Thủy cứ phải chắn khiên đề phòng, bời vì lực công phá của đạn pháo Akuma vẫn vô cùng lớn, nếu trực tiếp lãnh trọn một viên thì dù có đến hai trái tim, cô cũng sẽ hi sinh như thường. Và còn vì một lí do nữa, sau lưng cô chính là cái xe lăn chở thằng Thi và Cỏ May đúng lặng yên bên cạnh.
– Ầm… Ầm… Ầm…!!!
Đạn pháo rơi xuống những nóc nhà bên cạnh, phát nổ lung tung và…
– Ầm…!
Gần như cùng một lúc, tấm khiên {Băng Sương} trên tay Thủy cũng truyền về một chấn động kịch liệt kèm theo âm thanh vang dội của đạn pháo.
– Hự…!
Dù bản thân cấu tạo của {Băng Sương} đã tự động triệt tiêu đi một phần nhưng lực va chạm khi viên đạn pháo phát nổ vẫn đẩy Thủy lùi lại ba, bốn bước, nội tạng trong bụng bị chấn động mãnh liệt và đột ngột làm cho đau quặn, một ngụm máu tươi dâng lên cổ họng rồi ộc cả ra ngoài, cả cánh tay trái trở lên tê dại và mấy đầu khớp xương thì nhức buốt. Cố nén đau đớn trong lòng, Thủy lập tức buông tay, thu lại tấm {Băng Sương} về dạng thẻ phong ấn rồi cũng mặc kệ cho nó rơi xuống đất, cô vội vàng nhào người về đằng trước, nhặt lại khẩu {Hoa Tuyết 04} của mình. Sau khi đồng loạt xạ kích bằng tất cả các nòng súng xong, bọn Akuma sẽ phải mất khoảng hơn 1 giây để khôi phục lại trạng thái bình thường, đây chính là cơ hội phản công bắn trả tốt nhất.
Xốc lại dây đeo, lần này Thủy vác cả thân súng lên vai, ngón tay nhanh chóng gạt nẩyy chế độ lên nấc thứ 2.
[Khai triển ống phóng tên lửa]
– Cạch… phụt…
Ngay sau khi nẩy chế độ được gạt lên, một mảnh vỏ bọc ở vị trí giữa thân súng hơi bật ra một chút rồi nhanh chóng trôi ngược về phía sau. Nắp khoang khai triển ống phóng tên lửa đã được mở. Từ trong khoang khai triển, ống phóng tên lửa mini dài 30 cm được các khớp chuyển động đẩy ra ngoài, cách thân súng chính 7 cm về phía bên phải. Trong ống phóng, một quả rocket mini đã ở vị trí khai hỏa.
Phía bên trái của thân súng, đối diện với ống phóng tên lửa cũng bật ra một ống ngắm quang học với khả năng hỗ trợ bắt mục tiêu.
Hơi nhíu mày nhìn qua kính ngắm, hồng tâm đã từ màu xanh chuyển sang đỏ chứng tỏ con Akuma đã vào tầm bắn. Thủy dứt khoát bóp cò.
– Phiu…iu… iu… iu…!
Quả rocket mini đầu tiên được châm ngòi rồi phóng ra khỏi ống. Thuốc phóng bùng cháy mãnh liệt phụt về đằng sau. Động năng cực đại được tạo ra đẩy đầu đạn về phía lũ Akuma với tốc độ kinh hoàng, càng ngày càng nhanh.
– Bùm…!
Đầu đạn tên lửa va chạm với mục tiêu tạo ra vụ nổ mãnh liệt. Đầu đạn N2 với sức công phá gấp năm lần C4.
– Cạch… Cạch…
Ngay khi quả tên lửa đầu tiên được bắn đi, quả thứ hai đã được băng tải đưa vào ống phóng.
– Phiu… iu…!
Rồi quả thứ 3…
– Phiu… iu…!
Ba quả rocket mini, toàn bộ đều rơi vào giữa đám Akuma làm bùng lên ba quả cầu lửa đỏ rực. Thuốc nổ bình thường không thể giết chết được Akuma nhưng lực xung kích mãnh liệt sinh ra từ vụ nổ cũng đẩy dạt lũ quái vật vừa trải qua lễ rửa tội của “Đạn phép” ngã lăn ra tứ tán, đội hình “Điểm hỏa lực tập trung” tan vỡ hoàn toàn.
– Cạch…
Nẩy chế độ tự động nẩy về 0. Ở chế độ [Khai triển ống phóng tên lửa] này, cơ số đạn dự trữ trong thân súng chỉ là, sau khi sử dụng hết mà không tiếp tục nạp đạn vào thì súng sẽ tự động trở về hình dáng cơ bản để chuẩn bị cho các chế độ tấn công tiếp theo, và tất nhiên, trong tình hình chiến đấu cấp bách này, việc nạp lại đạn là không hề khả thi, thời gian không cho phép. Thêm vào đó, Thủy cũng biết, thằng Minh sẽ nhân cơ hội mà lao vào cận chiến ngay, hỏa lực bao trùm bây giờ đã không còn cần thiết.
Thấy lũ Akuma bị bắn cho ngã trái ngã phải, mấy nòng pháo nổ vu vơ, thưa thớt, đây là thời điểm phản công tốt nhất cho Minh áp sát. Không bỏ lỡ thời cơ, nó lập tức bật người, phóng đi, vòi xả nhiệt trên hai mu bàn tay liên lục nổ mạnh cung cấp thêm động năng cho cơ thể. Cả người nó như biến thành một viên đạn pháo rơi vào giữa đám Akuma, để lại một chuỗi tiếng nổ liên hoàn sau lưng.
– Phốc…
Lao thẳng vào một con Akuma gần nhất, Minh vẫn không hề giảm tốc độ. Trong lúc di chuyển, nó tranh thủ xoay vai, cánh tay trái giơ lên, mấy ngón tay cong lại thành một thủ trảo. Đâm sầm vào người con Akuma với tốc độ vẫn nhanh như vậy, nó đột ngột vặn eo, thủ trảo xuất ra, cả bàn tay bọc trong kim loại vồ thẳng vào mặt con quái vật.
[Hắc Hổ Môn trảo pháp – Đào Tâm]
– Ầm…!
Như một thứ gì đó giòn và dễ vỡ, trước đòn tấn công của thằng Minh, cơ thể kim loại của con Akuma bỗng nhiên trở lên mong manh khác thường.
– Xoàng…! Rộppppp….!!!
Chiếc mặt nạ vô cảm đặc trưng của loài Akuma gắn vào giữa cơ thể hình cầu bị đánh cho vỡ nát ra một nửa, cánh tay trái bọc trong đôi găng tay kim loại của thằng Minh đục sâu vào trong người con Akuma ngập đến tận khuỷu. [Minh hỏa] bùng lên, thiêu trụi linh hồn con quái vật.
– Xoẹt…!
Rút cánh tay ra khỏi cái xác con Akuma, tiếng kim loại ma xát vào nhau nghe buốt lịm. Trực tiếp đạp chân vào xác con quái vật, cả người nó lại mượn lực phóng đi, tiếp tục lao vào người con Akuma gần đó, hai cánh tay cùng vung lên, rực lửa.
Lao vào tấn công lũ Akuma không chỉ có thằng Minh mà cùng lúc đó, ở một phương hướng khác cũng có một bóng đen với cái đuôi trắng muốt phóng đến bằng những bước nhảy vô cùng linh hoạt.
Bé Lan. Tất cả các thủ đoạn công kích của em đều mang sát thương linh loại, thế nhưng, muốn đạt được hiệu quả lớn nhất, em bắt buộc phải tiếp cận đối thủ của mình trong một phạm vi thích hợp.
50 mét, đó là cự li công kích xa nhất của bé Lan, nhưng để đạt được hiệu quả cao nhất, em phải thực hiện tấn công ở trong cự li từ 10 đến 20 mét. Ở trong cự li đó, bé nhất thiết phải phối hợp với một người đồng đội đủ cứng để có thể chống chịu những đợt tấn công của đối thủ cho mình. Bé phối hợp với một trong hai thằng là tốt nhất, nếu không thì chị Thủy cũng được, lúc đó, bé sẽ đủ sức để tham dự trận chiến với Akuma level 2 hoặc “Thầy trừ tà”. Còn bây giờ, đối phó với lũ Akuma level 1 không có ý thức, lại bị chị Thủy bắn cho choáng váng thế này thì mình bé cũng đủ.
Khi thằng Minh giết xong còn Akuma thứ nhất, bé cũng vừa kịp tiếp cận một trong số ba con Akuma còn lại, lập tức vẩy đuôi.
– Đoàng… Đoàng… Đoàng…
Chiếc đuôi dài trắng muốt mỗi một lần ve vẩy là lại có một viên đạn được bắn ra từ nòng súng [Thánh Quang] găm thẳng vào mặt con quái vật.
– Xì… Xì… Xì…
Chỗ bị bắn trúng lập tức bốc lên một làn khói đen, các mảnh kim loại cạnh miệng vết thương bắt đầu có dấu hiệu rã ra, không thể phục hồi.
Rít lên một tiếng, con Akuma cố gắng xoay người, một vài nòng súng hướng về phía bé Lan, tiến hành bắn trả.
– Uỳnh…
Nền đá cứng vỡ nát khi bị pháo kích nhưng bé Lan đã linh hoạt nhảy khỏi vị trí đó từ lâu rồi. Linh hoạt chạy nhảy quanh người con Akuma, Lan vừa né tránh đạn pháo bắn tới chỗ mình, vừa vẫy đuôi bắn trả, ba quả cầu ánh sáng cũng ngấm ngầm tụ tập quanh người.
Nhanh tay tiêu diệt con Akuma thứ hai, Minh biết, thời gian [Cấm Thuật] của nó đã sắp kết thúc rồi. Nhận ra có bé Lan đến tiếp viện, nó lập tức phóng đến chỗ con Akuma còn lại cuối cùng. Con Akuma vừa loạng choạng đứng lên, còn chưa kịp xạ kích thì đã bị Minh lách người vào giữa những nòng súng quanh người. Xuống tấn, bàn tay trái khẽ chạm vào cái mặt nạ vô cảm giữa thân người, rồi đột ngột vung tay, hàng loạt tiếng nổ liền liên tiếp vang lên:
– Pằng… Pằng… Pằng… Pằng…!!!
[Tứ Linh thức: Thanh Long giảo sát – Đấm liên hoàn]
Lợi dụng sự đàn hồi của mỗi bó cơ cùng với lực phản chấn của cú đấm trước để thực hiện cú đấm tiếp theo, tốc độ công kích của nó vốn đã vô cùng nhanh nay có thêm chế độ “Xả nhiệt” trên đôi găng tay {Hắc Liên Hoa} thì càng thêm kinh hoàng. Hàng chục cú đấm điên cuồng giáng xuống mặt con Akuma trong một thời gian cực ngắn, hai ngọn lửa trên mu bàn tay thiêu trụi cả sinh mệnh lẫn linh hồn.
Cơn đau đầu ngày càng kịch liệt, cơ thể dù ở trong trạng thái [Cấm Thuật] cũng vẫn cảm thấy rã rời, hai mắt thằng Minh bây giờ đã tối xầm cả lại, chẳng nhìn được cái gì. Cắn răng, điên cuồng vung tay, chân liên tục bước lên phía trước và những cú đấm được tung ra như một hành động bản năng của cơ thể.
Phía bên kia, con Akuma bắn nhau với bé Lan đã gục xuống, trên mặt chi chít lỗ đạn còn cơ thể thì bị khuyết mất nguyên ba khoảng lớn. Ban nãy, trong lúc né tránh, Lan đã dùng kỹ năng [Quang Đạn] tranh thủ tạo ra ba quả cầu anh sáng di chuyển quanh người. Rồi đột ngột rút ngắn khoảng cách, để cho ba quả cầu ánh sáng đập thẳng vào người con quái vật, ba vụ nổ ánh sáng bùng lên, mang đến tổn thương nghiêm trọng cho con Akuma quái vật.
Lan trực tiếp đứng hẳn lên người con Akuma, cái đuôi tiếp tục vung vẩy bồi thêm vài viên đạn thẳng vào cái mặt nạ vô cảm giữa người, thẳng cho đến khi thông báo điểm thưởng vang lên trong đầu, em mới thở ra một hơi mà ngừng công kích.
Chỗ thằng Minh, con Akuma chỉ còn lại cái xác kim loại không hồn. Thằng Minh cũng gục xuống, [Cấm Thuật] kết thúc, sức mạnh tiềm năng bị ép đến cực hạn, thể lực cũng bị vắt sạch không còn, nó trực tiếp ngã lăn ra, bất tỉnh.
Trận chiến tạm thời kết thúc, cả một khoảng thành phố đã bị cày cho nát vụn. Không còn tiếng súng nổ, không còn những âm thanh va chạm mãnh liệt và tiếng đổ sập công trình, không gian bỗng nhiên yên tĩnh lạ.
Bé Lan ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn quanh, những mảnh xác của lũ Akuma nằm rải rác khắp nơi, thằng Minh gục dưới đất và phía đằng xa, giữa đống đổ nát là cơ thể của những người đồng đội, không khí thấm đẫm mùi máu tươi. Đánh bại đối thủ nhưng không hề có niềm vui chiến thắng, một sự thất lạc và nỗi hoảng hốt vô danh bỗng dâng lên trong lòng. Bé bỗng nhiên sợ hãi, những giọt nước mắt đã dâng lên bờ mi chực rơi xuống má thì đúng lúc đó, Cỏ May đẩy chiếc xe lăn chở thằng Thi tiến ra khỏi làn khói bụi từ từ đi về phía chiến trường…