Kho Dữ Liệu

Chương 67: Lực - [God's Strength]


Đọc truyện Kho Dữ Liệu – Chương 67: Lực – [God’s Strength]

Theo lực đẩy của Nam, khối cầu khí nén bay thẳng ra ngoài hơn 1 mét, đến sát người con Akuma. Không còn bị khống chế, cấu trúc nén hình cầu nhanh chóng sụp đổ và… Bạo tạc.

– Xoẹt… vút… vút… vút… vút… đẹt… đẹt…..

Khối khí nén đột ngột bung ra thành vô vàn lưỡi đao gió, tung hoành trong một khoảng không gian bán kính hơn 2 mét, bao phủ hết cả con Akuma lẫn Nam điên vào bên trong, lưỡi đao gió sắc bén gọn qua mọi thứ. Trong cuồng phong tung hoành còn ẩn ẩn những tia điện như linh xà quấn quanh.

Nam điên lập tức ngã xuống, bao nhiêu thể lực cùng với sinh mạng hắn đều đã rót cả vào đòn tấn công vừa rồi. Những lưỡi đao gió vô tình vạch rách bộ chiến bào tân thủ để lại từng vệt máu dài trên người hắn. Cơ thể không tự chủ được mà giật lên mỗi khi có một tia điện trường qua, kích thích vào dây thần kinh vận động. Như một hòn đá đã chai sạn với thời gian, Nam bây giờ đã chẳng còn cảm thấy đau đớn gì nữa, thậm chí cơ thể còn giống như không hề thuộc về bản thân mình. Trong đầu chỉ còn lại là sự mệt mỏi rã rời, cảm giác trống rỗng và vô lực xuất hiện trong trí óc. Hai mắt cứ nhòa hắn đi, hàng mi không tự chủ được mà khép lại. Tối sầm.

Tại trung tâm của vụ nổ, con Akuma lĩnh gần như trọn vẹn hết uy lực của đòn tấn công cảm tử cuối cùng. Lớp da phủ ngoài chằng chịt những vết cắt đạn lung tung vào nhau, cơ thể bên dưới bị vô số lưỡi đao gió phá hủy nghiêm trọng, những tia điện chạy xoẹt qua không khí chấn cho linh hồn của nó rung lên liên tục. Lôi điện có thể trực tiếp công kích linh hồn.

Những khối đá quanh con Akuma cũng bị chéo cho tan nát, mơ hồ hình thành nên một lòng chảo nông dưới chân nó đứng.

Sốc điện làm tổn thương đến linh hồn nó nhưng cũng giúp nó thoát ra được khỏi trạng thái hoa mắt, mất phương hướng tạm thời. Bàng hoàng và hoảng sợ, con Akuma quay đầu nhìn về phía kẻ vừa tấn công mình. Những vết thương trên người nó bắt đầu khép miệng, tốc độ vô cùng nhanh nhưng rõ ràng là đã kém lúc ban đầu nhiều, Sinh mạng lực mất đi do bị nguyền rủa vẫn chưa trở về với nó hết.

Nét khiếp sợ xuất hiện trong ánh mắt rồi nhanh chóng bị thay thế bởi sự điên cuồng và phẫn nộ. Chỉ là một tên “Con mồi” nhỏ bé mà cũng dám làm tổn thương đến cơ thể cao quý của nó, dám làm hỏng bộ da quý giá của nó và dám làm nó sợ… Khuôn mặt vẫn còn đeo treo bộ da nhân loại liền trở nên vặn vẹo, những sợi gân nổi lên chằng chịt cùng với vài vết cắt sâu hoắm đáng sợ vô cùng. “Con mồi” này đã mạo phạm đến uy nghiêm của nó, bây giờ sẽ không chỉ đơn giản là vờn và chết mà nó muốn xé tan nát xác của “Con mồi” đó ra mới hả được mối hận trong lòng.

– Ầm…

Nền đá đã nát vụn dưới chân bị con Akuma giẵm cho bắn lên tung tóe, bản thân nó thì lập tức lao đi, phóng thẳng về phía Nam điên đang nằm thoi thóp.

Chân phải co lên, chân trái giậm mạnh xuống nền đá, lòng bàn chân hơi nhón lên để trọng lượng cả cơ thể dồn hết về mũi bàn chân trái. Cả người hơi ngả về đằng sau, để cho chân phải duỗi thẳng hướng lên trời. Nín thở, gồng mình, con Akuma bắt đầu quật thẳng chân phải xuống, đồng thời, chân trái cũng khụy lại để hạ thấp trọng tâm. Một cú chẻ gót chân dồn hết cả sức mạnh lẫn trọng tâm cơ thể vào một đòn duy nhất.

Nam đã bất tỉnh, mà cho dù không bất tỉnh thì hắn cũng không thể nào né được đòn tấn công này. Khi gót chân đã gần hạ xuống đến đầu của Nam thì:

– Vút…

Con Akuma đột nhiên cảm thấy một dòng khí lưu đập vào mặt mình, ngay sau đó thì:

– Rầmmmm…!!!


Con Akuma bất ngờ bị đánh bay đi, cần cổ bị đập gập lại theo một góc độ bất bình thường. Điều chỉnh tư thế ngay trên không trung, khi vừa tiếp đất đã ổn định được cơ thể vững vàng, quay người về hướng bị tấn cồn vừa rồi, đôi mắt con Akuma lập tức trừng lớn, miệng ré lên từng hồi:

– Mày…! Là mày…! Tại sao mày chưa chết ???! Tao đã giết mày rồi mà !

Cần cổ vẫn gập gãy và tiếng kêu mang theo đầy vẻ kinh ngạc bất ngờ.

Thứ làm cho con Akuma kinh ngạc đến vậy chính là một hình bóng đã xuất hiện bên cạnh chỗ Nam nằm. Bóng người cao to với từng khối cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, làn da ánh lên một màu đỏ tươi như máu, dưới lớp da nổi lên từng sợi gân và mạch máu như sống dậy mà chạy ngoằn ngoèo, chuyển động. Đó là Lực, dù khuôn mặt hiền lành với nụ cười chất phác đã trở thành vô cùng dữ tợn và cơ thể thì giống thú nhiều hơn giống người.

Ở vị trí trái tim, một đồ án hình tròn lồng trong hình tam giác xuất hiện trên làn da đỏ máu. Xung quanh hình đồ án, vô số đường vân màu xanh lục gấp khúc lan ra chằng chịt, bao phủ lấy cả một bên ngực và đang leo dần xuống bụng, leo dần lên cổ và lan sang cả bên bả vai.

Từ trong đôi bờ mi, máu vẫn tràn ra không dứt, Lực ngửa mặt lên trời.

Cuồng hống!

Theo tiếng hống, những đường vân quanh ngực càng lan ra mãnh liệt. Đôi mắt đỏ sọng, hoang dại như một con dã thú nhìn về phía con Akuma, thêm một tiếng gầm phát ra từ sâu trong cổ họng, Lực lao thẳng vào kẻ thù, tốc độ nhanh đến đáng kinh ngạc và thanh kim loại đặc đã cong lung tung trong tay lại vung lên, đập thẳng.

Con Akuma vừa vặn cần cổ lại đúng vị trí thì thanh kim loại của Lực cũng đập xuống tới nơi. Lập tức vung một tay lên chặn, tên “Con mồi” này đã bị nó đánh bay đi một lần rồi nên nó hết sức tự tin có thể chặn được đòn này chỉ bằng một cái gạt tay đơn giản.

– Rầmmmm…

Sửng sốt! Có vẻ như không được đúng như những gì con Akuma tưởng tượng, lực lượng của tên “Con mồi” lần này lớn đến bất ngờ. Cánh tay con Akuma chặn được lại thanh kim loại không cho nó đập xuống đầu nhưng hai đầu gối con quái vật cũng khụy xuống do không kịp đề phòng.

Dư lực còn sót lại đẩy thanh kim loại trượt dọc theo cẳng tay con Akuma, nện một đầu xuống nền đá. Trong khi con Akuma vẫn còn đang sửng sốt, Lực lại tiếp tục vung tay, thanh kim loại quét ngang vào eo con quái vật.

– Vút… Ầm…

Lần này đòn tấn công trúng đích, con Akuma bị đập dạt cả cơ thể sang ngang vài bước. Thừa thắng xông lên, Lực tiếp tục vung lên thanh kim loại.


Nhanh chóng khôi phục tinh thần, con Akuma lập tức đón đỡ đòn tấn công tiếp theo. Không biết vì sao mà tên “Con mồi” này bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy nhưng chẳng sao, cấp độ này còn chưa thể nào làm tổn thương nghiêm trọng đến cơ thể nó.

Thanh kim loại đập chéo xuống vai phải, con Akuma lập tức đưa tay lên đỡ.

– Rầm…

Lực lượng truyền dọc theo cơ thể xuống đất làm nền đá dưới chân con Akuma vỡ ra một lớp, còn bản thân con quái vật vẫn đứng thẳng nguyên si, vững như bàn thạch.

– Xoẹt…

Cánh tay đỡ đòn của con Akuma chợt động, như linh xà quấn chặt thanh kim loại, bàn tay nắm chắc rồi vận lực kéo về. Cùng lúc đó, con Akuma lập tức ngã người, chân phải co lên, đạp thẳng. Lực nắm đầu kia của thanh kịm loại, không kịp buông tay nên cũng bị kéo nhào đầu về phía trước.

– Ầm…

Lòng bàn chân con Akuma lập tức tống thẳng vào cằm của Lực. Không dừng lại ở đó, con Akuma lập tức buông tay, hất mạnh thanh kim loại ra mà mượn lực xoay người, chân phải vẽ nên một cung tròn hoàn hảo tạo thành một cú đã vòng chân sau tiếp tục quật vào đầu Lực.

Khi gót chân của con Akuma sắp sửa giáng vào đầu Lực thì… cái cảm giác đất trời chao đảo lại đột nhiên xuất hiện. Con Akuma lập tức mất thăng bằng, cú đá vòng cũng sượt qua mặt Lực.

Cằm bị đá cho choáng váng nhưng bây giờ, Lực giống như một con dã thú vậy, chiến đấu hầu như đều dựa vào bản năng, tấn công giống như một chuyển động vô thức của thân thể. Thanh kim loại bị văng ra ngoài với một lực vô cùng lớn, Lực cũng lập tức buông tay. Cú đá của con Akuma sượt qua mặt, cơ thể con quái vật lại có xu hướng mất thăng bằng mà ngã xuống, chẳng cần suy nghĩ gì nhiều, Lực lập tức lao vào tấn công, hai nắm tay điên cuồng vung lên, giáng vào người con Akuma, giáng vào cả nền đá nơi con Akuma ngã xuống. Cơ thể máu thịt của hắn không chịu được lực lượng to lớn mà nứt vỡ, mỗi một quyền giáng xuống, nắm đấm lại bết máu của chính mình.

Bị đánh cho nằm rạp dưới đất, cơ thể tổn thương chẳng thấm vào đâu nhưng trong đầu con Akuma, trời đất cứ quay cuồng và mọi thứ đều lộn tùng phèo hết cả lên làm nó không tài nào phản kháng lại được với những đòn công kích cấp thấp này.

Điên tiết.

Rít gào.


Con Akuma cũng bắt đầu nhấc chân đạp lung tung về phía trước. Trong vô số cú đá loạn xạ đó, có một cú đá ngẫu nhiên rơi vào ngực của tên “Con mồi”

Bị đạp trúng, lực lượng to lớn đẩy Lực bay thẳng ra ngoài, nặng nề rơi xuống một đống đổ nát cách đó hơn 3 mét. Trước ngực in hằn một dấu chân, miệng ộc máu tươi, hai nắm tay bết máu và cơ thể cũng đầy miệng vết thương, thế nhưng Lực vẫn lập tức vùng dậy, màu đỏ trên làn da càng trở lên sậm hơn và những hoa văn càng lan rộng.

Phía bên kia, con Akuma cũng đã loạng choạng đứng dậy. Cảm giác mất thăng bằng vô hiệu hóa toàn bộ kỹ năng mà bộ da mang lại, con Akuma bây giờ cũng lồng lên như một con dã thú.

Thoáng dừng lại một giây, rồi một tiếng hống bất chợt vang lên, hai con “Dã thú” liền điên cuồng lao vào nhau, cắn xé bằng phương thức nguyên thủy nhất.

…..

– Phốc… Pằng…!

Minh vừa nhún chân nhảy khỏi một cái nóc nhà, sáu vòi xả nhệt ở hai bên mu bàn tay của đôi găng {Hỏa Liên Hoa} đồng thời nổ mạnh, cung cấp thêm động năng cho bước nhảy. Dù biết rằng, tiếng nổ có thể hấp dẫn lũ Akuma cấp 1 vẫn kết đàn tuần tra đến đây nhưng bây giờ nó không quan tâm được nhiều như thế nữa rồi, nó phải trở về nơi trú ẩn của tiểu đội hộ tống ngay, nếu không thì toàn bộ bọn kia sẽ bị giết hết mất.

Tốc độ của nó không thể tăng lên kinh hoàng như thằng Thi nên dù có đôi găng tay xả nhiệt hỗ trợ thì cũng phải mất một thời gian nó mới về tới nơi được.

Không tiếc thể lực và liên tục kích hoạt chế độ xả nhiệt của đôi găng tay, cuối cùng nó cũng nhìn thấy bãi chiến trường đổ nát.

Từ khoảng cách hơn 100 mét, Minh đã nhìn thấy một thân ảnh đứng giữa đống hoang tàn. Sửng sốt! Kia là dáng người thằng Thi, không thể nào nhầm được. Nhưng bộ chiến bào vô cùng rách nát và với các chỉ số cơ thể được cường hóa cao hơn người thường của nó, Minh có thể nhìn thấy được, làn da “Thằng Thi” kia cũng rách nát y như bộ chiến bào cùng cái miệng ngoác đến tận mang tai không phải của nhân loại. Một danh từ lập tức xuất hiện trong đầu nó:

“Akuma”

Lập tức dừng lại, xuống tấn và [Hook King]

Con Akuma đang đứng cười điên loạn. Cái cảm giác mất thăng bằng đáng ghét ban nãy bống nhiên biết mất và thế là nó hạ con mồi này một cách vô cùng đơn giản. Lại một lần nữa liếc qua chiến quả của mình, con Akuma càng đắc ý hơn, từ sâu trong linh hồn cũng truyền ra một cảm giác sung sướng khó tả.

Hướng ánh mắt con Akuma lướt tới chính là Lực, cả cơ thể bị thủng lỗ chỗ, bàn tay phải mất hẳn còn cả cánh tay trái thì vặn gập một cách bất quy tắc. Lực nằm nghiêng trên một mảng tường vỡ, máu từ cơ thể chảy ra, nhuộm đỏ cả mảng tường. Ý chí vẫn còn, chỉ là cơ thể không thể nào đứng dậy tiếp tục chiến đấu được nữa, cơ bắp toàn thân vẫn gồng lên chống chọi và những sợi tơ máu điên cuồng hằn lên trong mắt vẫn chưa hề tiêu tán.

– Khé ! Khé ! Khé ! Khé ! Khé!!!

Lại một lần nữa ré lên cười đầy bệnh hoạn, con Akuma đang nhấm nháp sự sung sướng khi được phá hủy và giết người. Con mồi kia chưa chết, mấy con mồi khác cũng vậy. Nhưng chúng sẽ nhanh chóng chết cả thôi, rồi những linh hồn của nạn nhân chết trong thống khổ vô cùng sẽ xuất ra, trở thành thức ăn của nó.


Đang ảo tưởng về hương vị của những linh hồn thống khổ thì:

– Vút….

Một cái móc đỏ lòm kéo theo một sợi xích cũng đỏ không kém bỗng nhiên từ đâu phóng đến. Tốc độ quá nhanh và bất ngờ làm con Akuma không kịp né tránh, thế là nó lập tức bị sợi xích quấn chặt vào người. Sau đó thì:

– Xích… Xích… Xích….

Sợi xích lập tức bị kéo lại với tốc độ nhanh khủng khiếp, mang theo cả con quái vật.

Nhanh chóng thoát khỏi chút hoảng loạn ban đầu, con Akuma nhìn thấy cuối sợi xích là một tên “Con người” đang đứng tấn.

“Con người…??? Thầy trừ tà…??!”

Ước đoán thân phận của tên “Con người” dám dùng xích kéo mình kia, con Akuma khỉ mũi khinh thường. Nó đã tiến hóa lên Level 2 rồi nên thực sự là chả ngán ai, thêm vào bộ da bá đạo này nữa thì càng không phải nói.

Sợi dây xích đột ngột tuột ra khi có còn cách tên “Con người” kia hơn hai chục mét, thế nhưng lực li tâm vẫn đẩy nó tiếp tục bay theo hướng cũ. Chẳng có gì phải ngại, nó lập tức co người, chuẩn bị cho một cú đá song phi giữa không trung, hướng thẳng về phía tên “Con người” bên dưới.

Thu sợi xích về, Minh đã hoàn toàn xác nhận được rằng con Akuma này đã chép được bộ da của thằng Thi, và từ tư thế của con Akuma trên không trung, nó đoán rằng con quái vật này ít nhiều gì cũng lấy được một chút kỹ năng võ thuật của thằng Thi nữa.

Không do dự, Minh cũng lập tức thực hiện đối chiêu. Chân phải đưa về đằng sau, tay phải cũng nắm lại, thu sát về cạnh sườn. Hít sâu.

Ngay lập tức, con Akuma đã bay đến cự li thích hợp. Con quái vật trực tiếp bung chân, đạp thẳng.

Cùng lúc đó, thằng Minh cũng bước mạnh chân phải về phía trước một bước, nắm đấm tay phải xoắn thằng vào lòng bàn chân con quái vật.

[Chu tước – Pháo trôn ốc]

– Uỳnhhhh…..!!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.