Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Chương 9: Thì Ra Cô Thích Anh Trai Của Mình


Bạn đang đọc Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch… – Chương 9: Thì Ra Cô Thích Anh Trai Của Mình

Lúc Mạnh Lâm Phong cùng đám hồ bằng cẩu hữu đi đến trước mặt Phượng Tử Thịnh. Khi nhìn thấy Phượng Khuynh Ca, hắn đã chuẩn bị tốt tinh thần chờ bị dây dưa. Nhưng Phượng Khuynh Ca dường như không nhìn thấy hắn, ngay cả một ánh mắt cũng không cho hắn liền quay đầu rời đi. Không hiểu tại sao trong lòng hắn đột nhiên có một loại mất mát vụt qua.
Ánh mắt Mạnh Lâm Phong di chuyển theo Phượng Khuynh Ca, lúc nhìn thấy cô đến tìm Tư Mã Xuyến, liền giật mình, trong phút chốc hiểu ra ý đồ của cô.
Thì ra cô đang thay đổi sách lược. Vậy mà suýt chút nữa hắn liền bị vẻ ngoài của cô gái này lừa gạt. Cô cùng với những thiên kim tiểu thư âm hiểm xảo trá thì ra cũng chẳng có gì khác biệt. Hừ! Đúng là thật uổng phí cho một bộ dáng cùng khuôn mặt tuyệt sắc kia.
Phượng Tử Thịnh nhìn thấy Mạnh Lâm Phong đang nhìn chằm chằm em gái mình, trong lòng liền sinh ra vài phần giận dỗi. Tuy rằng trước kia anh không đồng ý cho em gái gả vào Mạnh gia, nhưng cũng không giống như bây giờ vô cùng bài xích chuyện này.
Phượng Khuynh Ca không biết được tâm tư phức tạp của hai người đàn ông đang đứng đằng kia. Bây giờ khoảng cách giữa cô và Tư Mã Xuyến ngày càng gần, trong lòng tất nhiên vô cùng khẩn trương cùng kích động.

Đó chính là nguyên văn nữ chính nha. Trong nguyên tác Tư Mã Xuyến là một cô gái ôn nhu, lương thiện, hiểu chuyện lại biết săn sóc, dường như mọi thứ tốt đẹp đều tập trung tất cả trên người cô ta. Hết thảy những nữ phụ cùng cô ta đối địch đều không có kết quả tốt, quả thực rất bi thảm.
Nhưng….dường như cũng chỉ có vậy mà thôi. Trong mắt Phượng Khuynh Ca hiện lên tia thất vọng.
Bộ dạng không xinh đẹp bằng cô, dáng người càng thua xa. Lại luôn dùng ánh mắt đau thương nhìn người khác, giống như tất cả mọi người đều thiếu cô ta mười vạn tám vạn vậy. Phượng Khuynh thật sự rất muốn hỏi cô ta một câu: chị à, cô đây là đang bán mình chôn cha sao?
Nguyên bản lúc nãy cô vẫn định chung sống hòa bình cùng có ta. Dù sao tác giả chính là mẹ ruột, đương nhiên sẽ chiếu cố con ruột của mình rồi.
Phượng Khuynh Ca đang nghĩ, khó khăn lắm mới có được thân thể khỏe mạnh để hưởng thụ cuộc sống tiêu dao, cô mới không ngu ngốc cùng nữ chính Pk nhau đâu. Nhưng khi nhìn thấy cặp tham lam tràn đầy dã tâm của Tư Mã Xuyến, mọi ý nghĩ trong đầu liền lập tức tiêu tan. Cô ta là một người có tham vọng mãnh liệt. Muốn cùng loại người như vậy làm bạn, chẳng khác nào bảo đi lột da hổ.
Bạn bè gì chứ, vẫn là nên tránh xa nữ chính này càng xa càng tốt. Chỉ cần cô ta không gây tai họa cho phiếu cơm dài hạn của cô, cũng chính là anh trai đại nhân, thì cô ta muốn làm gì cũng được. Còn những nam nhân khác, cô ta muốn chơi đùa như thế nào cũng không liên quan đến cô. Nhưng mà nếu như cô ta dám ở trước mặt anh trai “phát xuân” thì cũng đừng trách cô đây không khách khí. Phượng đại tiểu thư cô chỉ là muốn sống tiêu dao tự tại, chứ không phải là sợ hãi phiền phức đâu.
“Đây là Tư Mã tiểu thư phải không? Cô thật xinh đẹp.” Phượng Khuynh Ca tạo nhã gật đầu, xem như cấp Tư Mã Xuyến chào hỏi.
“Phượng tiểu thư, xin chào.” Tư Mã Xuyến nhược nhược nhìn Phượng Khuynh Ca.

[Khuynh: Giả tạo lắm cưng, ta chướng mắt quá mà…….°^°^°^]
Phượng Khuynh Ca thật muốn nôn ra. Làm ơn! Cô cũng không phải đàn ông, đâu cần phải dùng loại thủ đoạn này với cô.
“Tôi sẽ không vòng vo, hôm nay tôi đến tìm cô chính là vì Mạnh thiếu. Hiện giờ bên ngoài đều đồn đãi là tôi thích Mạnh thiếu, tôi không hy vọng cô hiểu lầm, theo tôi được biết người trong lòng Mạnh thiếu chính là cô.” Phượng Khuynh không cần thiết giả vờ ngu ngốc. Cô tận lực dùng lời nói ngắn gọn cùng trực tiếp để biểu đạt ý nghĩ của mình. Chỉ cần người có đầu óc đều nghe ra được ý tứ bên ngoài lời nói của cô, chính là: tôi đối với Mạnh Lâm Phong không có hứng thú, sau này các người có việc gì cũng chẳng liên quan đến tôi.
“Cô không thích Mạnh thiếu sao, anh ấy thật tốt bụng, tuấn mỹ, thiện lương lại còn rất rất ôn nhu nữa.” Tư Mã Xuyến bày ra biểu tình không tưởng tượng nổi nhìn Phượng Khuynh Ca.
Phượng Khuynh Ca nổi da gà. Cô gái này làm sao mà lớn lên đây. Cô ta nghĩ mình đang ngâm thơ sao. Còn có, xin đừng bày ra biểu tình khoa trương như thế được không. Nhìn như thế nào cũng cảm thấy giả tạo.
Phượng Khuynh Ca thật không có hứng thú cùng với cô ta đùa giỡn, cô trực tiếp sảng khoái bộc lộ rõ ràng sự phản cảm của mình. “Dường như trình độ thưởng thức của chúng ta là bất đồng. Tôi không cảm thấy anh ta tốt như vậy, dù sao cũng không thân thiết lắm. Tuy rằng hai nhà có qua lại làm ăn, nhưng cũng chỉ là Mạnh Lâm Phong cùng anh trai tôi gặp gỡ, tôi chỉ là một con sâu gạo ăn không ngồi rồi. Trong mắt tôi, anh trai chính là tốt nhất, nếu muốn gả, cũng phải là cho anh trai tôi.”

Phượng Khuynh Ca nâng mắt lên, phát hiện trong mắt Tư Mã Xuyến tràn ngập đắc ý cùng hưng phấn, cô khinh thường cười một cái. Đúng là người phụ nữ ngu ngốc, tác giả có phải là kẻ não tàn hay không, sao lại có thể đem cô ta viết tốt đến như vậy.
Tuy rằng giữa đường gặp phải chút biến hóa, nhưng chung quy vẫn đạt đến mục đích mà cô muốn. Mạnh Lâm Phong cái tên khổng tước nam nhân đó, vì tránh rắc rối sau này, hiện giờ nói rõ ràng cũng tốt.
Cô đứng lên, chậm rãi xoay người, hơi hơi ngẩng đầu, giơ lên một nụ cười hoàn mỹ đúng tiêu chuẩn: “Thật xin lỗi, đã chiếm dụng thời gian bạn gái của Mạnh thiếu, chắc hẳn anh không để ý chứ?”
4


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.