Đọc truyện Khi Trạch Nữ Xuyên Qua Thành Nam Phụ – Chương 6: Âu Thiếu Phong Biến Dụ Thụ
Hoàng hôn buông xuống, phủ khắp thành phố một sắc cam nồng nhiệt, một chút tím tà mị. Thành phố Y, lộng lẫy xa hoa ánh đèn rực rỡ sắc màu.
Nhà hàng Tư Lan một trong những nơi kinh danh có tiếng hàng đầu thành phố và trong nước. Trước lối vào là thảm đỏ tráng lệ tạo cho thực khách cảm giác như mình là một ngôi sao hay một nữ vương, ông hoàng cao quý. Hai bên thảm đỏ là những cột đèn soi sáng lối đi. Cửa vào được thiết kế tự động hai bên cửa là hai nhân viên nữ xinh đẹp thái độ cung kính cúi đầu chào các vị khác ra vào. Toàn bộ nhà hàng được chia làm ba phần. Lầu một dùng để tiếp những vị khách bình thường. Nhưng ở đây bình thường chính là những vị khách có chút tiếng tăm hoặc người giàu có. Lầu hai là nơi hạng sang, nơi này chỉ có những khách quen hay người tiếng tăm lớn trong thành phố Y. Vì vậy điều kiện phục vụ cũng thuộc vào hàng đặc biệt. Lầu ba là nơi đặc biệt, chỉ có những vị khách có thẻ VIP của nhà hàng hoặc được sự ưu ái của chủ nhà hàng.
Chiếc xe Lamborghini reventon màu đỏ chói mắt thu hút không ít ánh mắt của mọi người xung quanh. Cửa xe mở ra, đôi giày da hàng hiệu bóng ló xuất hiện tiếp đó là đôi chân dài với bộ âu phục phẳng phiu, toàn thân hàng hiệu khiến người khác đỏ mắt ghen tị. Chiếc áo sơmi trắng tinh bao trọn thân hình nam tính hoàn mỹ cơ ngực săn chắc như ẩn hiện, áo vest đen lịch lãm khoát hờ trên vai. Khuôn mặt yêu nghiệt điên đảo chúng sinh. Trái cao lông mài đậm vừa phải, ánh mắt sắc sảo làm cho người nhìn lâu vào tạo cảm giác nhu tình vô hạn. Sóng mũi cao thẳng tấp, môi mỏng treo nụ cười ôn hòa. Toàn thanh mang khí chất tà mị mà thánh khiết, thanh lãnh lại ôn nhu.
Cung Vô Ưu không nhanh không chậm bước vào, làm ngơ ánh mắt nóng rực chỉ hận không thể bay đến ăn thịt anh của các tiểu thư, phu nhân. Đúng là soái quá cũng khổ thật, đây là hưởng thụ đặc biệt của hai kiếp của anh. Kiếp trước, diện mạo anh cũng chỉ coi là thanh tú, nhưng khuôn mặt lại nổi bật đôi mắt to tròn cùng với khí chất ôn nhu thanh thuần. Vì vậy không ít người theo đổi anh. Nhưng giờ nhìn xem ai cũng nhìn anh còn có người kích động đến ngất xỉu, ây anh biết mình rất đẹp không cần phải như vậy nha.
Vừa bước vào nhà hàng, nhân viên phục vụ thái độ cung kính hỏi.
“ Thưa ngài, ngài có hẹn trước hay đặt bàn không “
“ tui có hẹn với Âu tiên sinh “ Giọng nói nhẹ nhàng như rượu vang say lòng người làm nhân viên phục vụ hơi ngẩn người.
“ Vâng mời ngài theo tôi “
___ ___£°£_________£°£________£°£________
Âu Thiếu Phong kiên nhẫn chờ đợi trong phòng VIP của nhà hàng Tư Lan, cánh cửa phòng mở ra. Cung Vô Ưu theo nhân viên phục vụ bước vào. Ánh mắt Âu Thiếu Phong lé lên tia sáng nhanh chóng biến mất.
Lịch sử đứng dậy, bước đến bên cạnh Cung Vô Ưu ưu nhã xòe tay : “ Cung tổng, rất vui được gặp mặt tôi là Âu Thiếu Phong tổng giám đốc Âu thị “ không quên âm thầm đánh giá người đối diện. Hắn từng Cung thiếu gia tính tình quái dị, hỉ nộ vô thường làm việc vô cùng cẩn trọng. Nhưng hôm nay theo hắn thấy lại hoàn toàn ngược lại.
Giọng nói này của hắn còn ngọt ngào, ấm áp hơn cả anh. Khuôn mặt thì không phải nói theo nguyên tác của tác giả Âu Thiếu Phong được coi là băng sơn mỹ nam, nam thần có giọng nói ngọt ngào mà ấm áp. Nữ chính cùng nam chính đều yêu thích giọng nói của nhau sau đó là XXOO. Nhưng anh thật tò mà nếu hắn là thụ vậy không phải là trở thành siêu cấp dụ thụ luôn rồi sao.
“ Âu tổng không cần khách khí như vậy dù sao chúng ta sau này vẫn còn hợp tác nhiều mà “ Anh ưu nhã mở miệng, vườn tay bắt tàu với Âu Thiếu Phong
Ngạc nhiên xẹt qua đáy mắt. Giọng nói này nghe thật quen nhưng tại Sao hắn (Âu Thiếu Phong ) lại không nhớ được hắn ( Cung Vô Ưu ) là ai.
“ được Cung thiếu gia mời ngồi, vậy chúng ta bàn về việc chính. Đây là bản kế hoạch của dự án hợp tác lần này mời anh xem qua “
Cung Vô Ưu lười biếng dựa người vào ghế vô tình làm áo hơi lệch ra sao, bớt hình tử hồ diệp hiện ra thu hút ánh mắt của Âu Thiếu Phong. Cái bớt đó anh ta không phải là…
Bớt hình tử hồ diệp hiện ra, làm cho Âu Thiếu Phong kinh ngạc vô tình làm rớt tập tài liệu trên tay. Ánh mắt nóng rực nhìn vào Cung Vô Ưu. Không.. Không phải đứa bé đó sao có thể là hắn.
Nghi hoặc nhìn vẻ mặt ngây ngô của Âu Thiếu Phong. Tránh né tầm mắt nóng bỏng của ai kia chỉnh trang lại. Không quên làm việc tốt nhắc nhở Âu Thiếu Phong đang mất hồn.
“ Âu tổng, chúng ta vào việc chính thôi “
Khó khăn dùng tay che miệng ho khan che dấu sự luống cuống của bản thân. Không sao thời gian còn dài hắn sẽ nhanh chóng biết được đáp án. Dù là nam hay nữ hắn cũng không quan tâm, hắn nhất định buột chặt người đó bên người thời thời khắc khắc. Nụ cười tàn ác thoáng qua khóe môi. Bên đây Cung Vô Ưu rùng mình một cái, kì lạ sử đây có điều hòa mà sao anh lại cảm thấy buốt sống lưng vậy đúng là gặp qủy.
“ Cung thiếu, Anh cứ xem qua kế hoạch tôi ra ngoài một chúng sẽ vào ngây “.
Bước vào tolet Âu Thiếu Phong nhanh chóng gọi cho thư kí “ Lí Dương, cậu điều tra cuộc sống của Cung thiếu gia Cung Vô Ưu cho tôi… Tôi muốn có kết quả sớm nhất, càng nhanh càng tốt”
Trong phòng VIP , Cung Vô Ưu nghiêm túc xem từng chi tiết trong tài liệu, may mắn lúc trước anh học chuyên ngành quản trị kinh doanh được bằng tốt nghiệp hạng A. Còn làm việc trong công ty lớn, đứa trẻ mồ côi như anh thì đã may mắn vô cùng rồi. Nhưng không ngờ sao này tài sản khủng lồ ở đâu rơi xuống lại rơi vào người anh còn nói là cháu bị thất lạc nhiều năm. Bắt anh làm BOSS của một tập đoàn lớn hại anh không có thời gian đọc tiểu thuyết may có thời gian nghỉ ngơi lại bị xuyên vào đây haizzz, mà thôi cũng nhờ vậy anh cũng không xa lạ với mấy cái văn kiện này.
Cửa phòng mở ra, Âu Thiếu Phong bước vào lịch sự mỉm cười không còn vẻ lạnh lùng như lúc nảy.
“ Cung thiếu, Anh nghĩ sao “
“ Rất tốt, hi vọng có thể hợp tác vui vẻ “ ưu nhã mỉm cười Cung Vô Ưu anh cũng thật hi vọng nha. Nam chính này chậc chậc giọng nói này đúng chất dụ thụ nha. Không được đúng là hư hỏng mà, như vậy không phải tiểu An sẽ đâu lòng nha.
“Được, hợp tác vui vẻ chúng ta dùng xong bữa cơm rồi về nhé” Âu Thiếu Phong hào phóng mời khách.
Không phải băng sơn mỹ nam sao lại biến thành nam ôn nhu rồi. Đúng là gặp qủy thật rồi.
“ thật ngại quá, nhà tôi có việc bận không thể ở lại lâu được” phải trốn nhanh mới được bạch liên hoa có lẽ sắp đến rồi. Theo trong truyện đây là lần đầu nam nữ chính gặp nhau, còn là yêu từ cái nhìn đầu tiên đúng là cẩu huyết mà. Đi sớm càng tốt.
“ tôi đi trước. Tạm biệt“. Không chờ, Âu Thiếu Phong thích ứng đã nhanh chân bước ra ngoài. Cung Vô Ưu anh còn chưa hưởng thụ hết mỹ vị nhân gian, còn chưa nhắm hết mỹ nam. Nên không muốn đụng tới Bạch Liên Hoa nữ chính này nha.
Vừa bước ra đến cửa chính nhà hàng, đập vào mắt là thân hình nhỏ nhắn, chiếc đầm trắng tinh khiết , cổ áo chữ V bí sát vùng eo, đuôi váy xèo pha theo nét trẻ con ngây thơ. Nụ cười hồn nhiên ấm làm cho con người cảm giác vui vẻ. Bề ngoài như vậy nhưng bản chất con người đúng là cặn bã xà mỹ nhân lại ngụy trang thành thiên sứ à Cung Hạ Nhi.
Nhưng mà không biết anh đụng phải vận cứt chó gì mà lại gặp cô ta ở đây vậy chứ, 36 kế tẩu vi thượng sách.
Cung Hạ Nhi cô chờ ở nhà họ Cung cả ngày nhưng lạ không thấy anh họ đâu cuối cùng quản gia lại nói anh ấy đã đi gặp đối tác rồi. Hừ, đúng là đáng hận mà không sao, sau này cô sẽ khiến hắn qùy dưới chân cô. Chấp nhận làm nô lệ cho cô.
Te ngược không ai ngược bạch liên hoa không.