Bạn đang đọc Khi Tiểu Thư Và Hoàng Tử Đi Học – Chương 58. Sung Đột
–Thì ra là vậy –Ju
–Vậy mỗi người chúng ta một khẩu súng là được rồi –Ry
–Không được –Kill. Mọi người nhìn vào Kill, Ry hỏi :
–Tại sao? –Ry
–Vì chỉ còn 5 khẩu mà thôi –Kill. Ju tiếp :
–Vậy thì chúng ta cho người về lấy thêm –Ju
–Không được! Vì tính mạng của họ đó bây giờ được tính bây từng giây không thể nào đợi được –Kelvin
–Đúng vậy –King
–Tôi có cách –Zen
–Cách gì –Cả đội
–Bây giờ còn lại 5 khẩu súng tôi, Ry, Ju, Ken và Kill sẽ sử dụng. Qua lời của Tuấn bước đầu chúng ta sẽ dùng súng này để tiêu diệt những tên phía dưới, nhưng phải giải quyết gọn nếu không sẽ bị phát hiện. Sau đó, King, Tuấn và Kelvin sẽ đến và lấy đồ của bọn chúng mặc vào nhưng phải nhớ một điều khi đội chiếc mũ phải che được nửa khuôn mặt nếu không sẽ dễ bị phát hiện. Tiếp theo đó, ba người sẽ lên lầu hai thông báo với vài tên sẽ đổi ca bọn họ xuống, các người lên. Khi bọn họ xuống dưới này bọn tôi sẽ giải quyết. Sau khi nắm rõ được tình hình hãy cử một người xuống thông báo, tránh làm lộ thân phận sớm. –Zen
–Tôi đồng ý với cách của Zen –Tuấn. Mọi người ai cũng gật đầu đồng ý với quyết định của Zen, Kill :
–Được vậy bây giờ chúng ta sẽ nghỉ 10’ sau đó tiến hành theo kế hoạch của Zen –Kill
–Ok –Mọi người
Suk thì đang tất bật chỉ đạo những tên lính thu dọn những cái xác đầy máu tươi, cả bộ lạc chỉ toàn mùi máu tươi tanh đến độ những người bình thường chỉ cần đứng trong bán kính 20m đã ói tận mật xanh. Tuấn kéo Zen ra một góc nói chuyện :
–Em có sao không? –Tuấn
–Không, em không sao cả em vẫn khỏe mà –Zen.
Trong lúc đó King đang đi tìm Zen và nói với cô ấy về chuyện công chúa. King đang vui đi tìm Zen thì xựng lại, thấy Zen và Tuấn đang nói chuyện. Tuấn nhìn thấy King nhưng lại vời đi như không thấy và :
–Em tự ý bỏ viện như thế khi anh biết anh rất là lo cho em đó, nhưng mà bây giờ em gái của anh đã không sao rồi –Tuấn. Tuấn nói hết câu thì ôm Zen vào lòng, dùng tay áp đầu Zen và vào lòng ngực, Zen định xô Tuấn ra nhưng nghe Tuấn nói ‘’em gái của anh…’’ nên Zen chỉ nghĩ Tuấn là anh và cô là em gái, chuyện ôm nhau chỉ là bình thương. Nhưng Zen đâu biết phía sao lưng cô có một người đang rất nóng giận vì cái ôm đó, bàn tay đã nắm chặt lại với nhau, King bỏ đi. Sau một lúc thì Zen đi tìm King, cô nàng đang vui vẻ vì bây giờ giữa cô và Tuấn là hai anh em tốt của nhau. King đang ngồi trên một tảng đá phẳng, vì viên đạn không sâu lại không trúng vào chỗ hiểm nên bác sĩ đã tiểu phẩu ngay tại đó giúp King lấy viên đạn ra, trong lúc y tác đang quấn băng gạt cho King thì Zen đến, cô ra lệnh cho y tá đi ra và ngồi quấn tay lại cho King, Zen :
–Xong rồi –Zen.
Từ nãy đến giờ King chỉ lo suy nghĩ đến Zen : ‘’Cô ấy là một người xin đẹp mà chỉ cần nở một nụ cười thì bao nhiêu người đã chết vì cô ấy, mọi thứ tại mình hết mà sao trách cô ấy được…’’. Vừa nghe tiếng Zen, mọi suy nghĩ trong đầu King bay hết, King quay sang Zen vẻ mặt hầm hầm tức giận, King quát :
–Đi ra!!!! –King
–Anh bị cái vậy –Zen
–Tôi nói em đi ra–King.
Zen vẫn không biết King bị chuyện gì là quát nạt mình, đây là lần đầu tiên từ lúc gặp nhau King giận dữ và quát Zen như thế. Nghe King to tiếng với ai đó, Tuấn đi đến :
–Đó đó người yêu của em đến rồi đó, xin đừng làm phiền tôi nữa, người ta sẽ hiểu lầm đó –King
–Người yêu?? Anh nói cái gì vậy –Zen. King cười đểu :
–Không hiểu? Vậy lúc nãy em vừa làm gì?–King
–Tôi với Zen chỉ nói chuyện cậu đừng suy diễn chúng tôi chỉ là anh em –Tuấn
–Đúng vậy em với Tuấn chỉ.. –Zen
Nói chuyện sao? Anh em sao? Chính mắt tôi thấy hai người ôm nhau rất ngọt ngào mà sao lại kể thiếu vậy? –King
–Cậu… –Tuấn. Zen tán King một cái rõ đau, nhẹ nhàng nói :
–Anh không phải là King –Zen. Nói rồi quay lưng bỏ đi. Tuấn chách lưỡi :
–Chắc đau lắm, máu chảy rồi kìa? –Tuấn
Vừa dứt câu Tuấn cười đều vào mặt King rồi bỏ theo Zen. King tức giận, bàn tay nắm chặt, tung một cú vào thân cây cạnh bên, cú đấm mạnh đến nổi võ cây tróc ra và phần ruột bên trong bị xước hết, tay King cũng chầy và chảy máu. Tuấn đi đến chỗ của Zen :
–Zen –Tuấn
–King ngày càng khác –Zen
–Mỗi con người sẽ dần thay đổi theo thời gian chỉ là theo hướng tốt hay xấu thôi, có thể em vẫn chưa chấp nhận được sự thay đổi của cậu ta –Tuấn
–Anh đừng bào chữa cho King nữa –Zen
Tuấn vừa định tiếp lời thì Kill gọi mọi người tập chung để thực hiện theo kế hoạch, mọi người cùng tập hợp lại với nhau Zen đứng xa King, Kill nói :
–Mọi người vào xe thay đồ xong sẽ tập hợp tại đây –Kill
Kill, Zen, Ry, Ju và Ken mặc đồ giống nhau quần da bó, kết hợp với áo ba lỗ da, bên ngoài khoác chiếc áo khoác lững, bên trong áo khoác là những con dao nhỏ và băng đạn, mang boss cao, bên trong boss là dao, còn bên ngoài là những chốt gài nơi dắt băng đạn và súng hờ. Tuấn, Kelvin, King, Kirs mang giày cổ cao đen, quần kaki đen bó, áo thun đen phần thân làm từ da phần tay bằng thun, bên ngoài là áo khoác da, súng dự phòng được dắt sao phần lưng. Kill :
–Chúng ta thực hiện như kế hoạch, và không dẫn theo bất kì ai cả mọi người cẩn thận –Kill
–Chúng ta cần phối hợp thật nhịp nhàng tránh gây tình trạng ‘’Ta giết ta’’–Ju
Đây là trận một mất một còn mọi người phải cẩn thận an toàn là trên hết –Tuấn
–Vậy chúng ta xuất phát –Zen
Các bạn có thể liên lạc với Tác giả để đóng góp ý kiến qua Facebook :
s:// .facebook.com/profile.php?id=100007349719403&ref=ts&fref=ts => Gấu Socius hay s:// .facebook.com/ho.hue.566?ref=ts&fref=ts => Gấu Sociu
Hoặc Zalo : 01869459343
Mọi ý kiến và đóng góp của các bạn là một niềm vui cũng như một bài học quý giá để tác giả có thể sửa chữa những sai sót của mình và làm cho những chap tiếp theo hoàn chính hơn..! Chân thành cảm ơn các bạn đã luôn đón nhận truyện của Tác giả nhé!
****Cảm ơn tất cả các bạn đọc giả qua những mạng xã hội đã quan tâm, đóng góp ý kiến giúp tác giả có những chap hoàn chính hơn****