Bạn đang đọc Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Tác Oai Tác Quái – Chương 19: Che Dù
Không trách nhóm Dâu Tằm thấy số người hâm mộ trên Weibo tăng nhanh như vậy liền xóa bình luận, thật sự là sau khi idol debut đều sống nhờ vào thành tích trong quá khứ, hành động của cô đã tiêu hao độ nổi tiếng, làm bọn họ gấp đến mức phồng miệng.
Năm đó Tang Tửu ra mắt, cô nổi tiếng nhất nhóm nhưng sau khi disband được một năm, Tang Tửu là người duy nhất không có đĩa đơn nào.
Ban đầu nhóm Dâu Tằm mắng công ty quản lý không giống người, song mấy hôm sau, đầu tiên là họ tung ra người đại diện Từ Kính Tìn sẽ dẫn dắt đoàn đội của Tang Tửu rồi gã lại tiết lộ trên Weibo rằng cô đang chuẩn bị album, thoáng chốc hướng gió trên mạng bỗng đảo ngược, fans của những thành viên khác đều gào thét, cùng nhau mắng Tang Tửu dựa vào tư bản, chèn ép tài nguyên của idol bọn họ!
Nhóm Dâu Tằm chờ rồi lại chờ, chờ hơn nửa năm, không chờ được album, chỉ chờ được một bộ phim chiếu mạng làm ăn cẩu thả, tạo hình dung tục xấu xí, toàn bộ đều phải nhờ vào gương mặt Tang Tửu để chống đỡ.
Sau đó bọn họ đợi một show tạp kỹ livestream nổi tiếng, đang hoan hô chúc mừng, chia sẻ và chơi give away thì scandal ầm ầm kéo tới.
Nhóm Dâu Tằm:…!
Mệt mỏi mệt mỏi.
Trải qua một Từ Kính Tìn không đáng tin, trải qua nỗi ngột ngạt khi bị tung scandal đầy ắp trên mạng, trong lòng họ đã có sự biến hóa vi diệu.
Có thể làm A Tửu tăng fans, anh chính là một người đại diện tốt.
Trong chiếc xe bảo mẫu màu đen, cả người Quý Kỳ Tây mặc áo thun ngắn tay có hoa văn, sống động đọc diễn cảm cho A Tửu nghe cuộc trò chuyện của fans mà anh đã ẩn núp bên trong họ: “Showbiz là nguồn gốc tai họa, dù Thu Thu nhà chúng ta tai tiếng nhưng em ấy hot, người đại diện mới này có thể giúp Thu Thu tăng thêm 87 ngàn fans trong một ngày ngắn ngủi, từ từ rồi chúng ta hẳn hẳn mắng anh ta tiếp, mắng ba ngày ba đêm, mắng tới mười tám đời tổ tiên luôn.”
Vốn dĩ công ty cho A Tửu ba trợ lý, bao gồm Quất Tử và một người đại diện, song trợ lý tới livestream show tạp kỹ cũng vô ích, Quý Kỳ Tây có linh cảm nên chuẩn bị tự mình đến xem.
A Tửu nghĩ tới bản thân vừa làm mình làm mẩy trên Weibo khiến anh bị mắng, cô rất chột dạ vì sau này còn làm dài dài, thế nên mười tám đời tổ tiên có lẽ cũng chả đủ để họ chào hỏi: “Em sẽ không để bọn họ mắng anh, ít nhất là 84 ngày hợp tác còn lại, họ mắng anh, em sẽ giải thích thay anh.”
84 ngày?
Em đúng là tỉ mỉ thật đấy.
“Được rồi, không cần em giải thích, dù sao tôi đã quen bị chửi.” Quý Kỳ Tây xua xua tay: “Ngược lại tôi lo bản thân kéo thù hận quá sẽ liên lụy tới em, cũng khiến group anti-fan có không gian để phát huy.”
A Tửu nghe một cách có chọn lọc đến câu cuối, bỗng dưng hứng thú: “Fans có group, anti-fan cũng có ạ?”
Môt khi cô lăn lộn được trong group anti-fan, không phải có thể thu thập tài liệu sống về sự hãm sao! Lần trước vẫn chưa kịp khai triển mấy điều được ghi chép.
Quý Kỳ Tây thuận miệng trả lời: “Đương nhiên, Wechat và Qi.e đều có.” Sau đó anh còn lặn ngụp ở bên trong, lục lọi cả đống group anti-fan chỉ để xem cái thằng vô dụng đập hai chiếc phi thuyền định dẫn cái đám đó bôi đen A Tửu thế nào.
Thì ra thật sự có group anti-fan!
Trong lòng A Tửu bùm bùm tính toán, cảm thấy bản thân đã tìm đường một con đường tắt để hãm lờ.
Hai mươi phút sau, đám người A Tửu đi tới địa điểm livestream, thành phố Điện ảnh và truyền hình.
Hôm nay A Tửu mặc quần áo thể thao sáng màu, mái tóc dài được buộc thành đuôi ngựa, liếc mắt đã thấy tuổi trẻ xinh đẹp, vừa tinh xảo vừa ngọt ngào, đi đến đâu thì nơi đó đều là phong cảnh rực rỡ sắc màu.
Xe dừng ở cửa thành phố Điện ảnh và truyền hình, bọn họ phải đi bộ năm phút mới tới được chỗ quay hình.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, mặt trời treo thật cao trên bầu trời, thiêu đốt mặt đất.
Sau khi A Tửu ở trong xe nhìn thấy cách cửa kính xe liền nóng lòng muốn thử, chuẩn bị xuống xe sẽ lập tức than thở với nhân viên chịu trách nhiệm hướng dẫn của tổ chương trình, than rằng bọn họ chọn quay show vào ngày đầy nắng, quá chói quá nóng!
Cô hưng phấn xoa xoa tay, dường như đã nhìn thấy giá trị hãm lờ của mình đang tăng lên.
Oa, cửa xe mở, A Tửu nhanh nhẹn nhảy xuống, vừa định há miệng thì trên đầu lại có một cái dù thật to để che nắng được mở ra.
“?”
A Tửu liếc sang mặt trời bị che đi, trầm mặc, cô mới quay đầu đã thấy Quý Kỳ Tây cao hơn cô một cái đầu một tay cầm dù đứng phía sau, tay khác đút vào túi quần.
Quý Kỳ Tây thấy A Tửu nhìn mình, gương mặt vốn sắc bén hơi mềm mỏng trở lại, cười tủm tỉm hỏi: “Muốn khen tôi tri kỷ à? Muốn khen cứ khen, từ nhỏ tới lớn tôi đều được thổi phồng, được khen cực nhiều.”
“Không phải anh nói là bị chửi từ nhỏ đến lớn sao?” A Tửu nhỏ giọng hỏi, đồng thời từng bước, từng bước nhỏ muốn đi ra khỏi cây dù: “Lúc ấy em còn cảm thấy anh đáng thương quá, sau này sẽ không để người khác mắng anh nữa.”
Quý Kỳ Tây khẽ sửng sốt, nhấc chân đuổi theo cô, không muốn cô bị cháy nắng, cùng lúc đó cũng thờ ơ đáp: “Người ghét sẽ mắng, người thích sẽ khen, mấy hôm trước tôi có xem tập chỉnh sửa của Dear Holiday, không phải da em cực trắng cực mềm đến mức không thể bị cháy nắng sao.”
A Tửu: “…”
Ngay khi A Tửu gần như từ bỏ, nhân viên hướng dẫn của show chạy chậm tới, cậu ta thở hổn hển: “Xin lỗi, tôi đến muộn.”
Đội ngũ chương trình mời cô vì vừa ý với việc cô thể hiện sức mạnh của mình trong show tạp kỹ trước đó là vỗ bàn và bẻ bắp.
Mà nhân viên lễ phép chu đáo là do nghe nói A Tửu quen biết đá đì kim chủ mới đến này, đạo diễn kêu bọn họ chăm sóc cô.
Đạo diễn nói, dù danh tiếng của A Tửu ở trên mạng như thế nào thì có thể mang tới tiền bạc cho bọn họ chính là bố, dẫu là chương trình hot, họ cũng chẳng ngại nhiều tiền.
“Không sao.” Từ nhỏ Quý Kỳ Tây đã được người ta chăm sóc và tán tụng, vô cùng tự nhiên mà đưa cán dù cho nhân viên, giọng điệu chứa sự ra lệnh của cấp trên: “A Tửu của chúng tôi sợ nắng với nóng, cậu che dù cẩn thận chút, đừng để nắng chiếu đến em ấy.”
Lúc nhân viên hoàn hồn cũng nhận ra bản thân đã nhận dù, che cho A Tửu theo yêu cầu của Quý Kỳ Tây.
Nhân viên: “…”
Giá trị hãm lờ: 351/9999.
A Tửu: “!”
Em còn chưa nói nắng, sao điểm lại tăng rồi?!
A Tửu rất buồn bực, rất khó hiểu, nghĩ suốt đoạn đường cũng chẳng nghĩ ra.
Quy tắc tích điểm sao càng lúc càng kỳ lạ thế?
Cô chả hiểu nổi!
Bên ngoài xe, Quý Kỳ Tây nhìn bóng lưng rời đi của A Tửu và nhân viên, anh không lên xe mà đút hai tay vào túi, lười biếng đi về hướng khác.
Dù gì là nghệ sĩ đầu tiên cũng là nghệ sĩ cuối cùng anh dẫn dắt, thế nào vẫn phải để ý một chút.
Năm phút sau, dưới sự dẫn đường của nhân viên, cô đi đến trước cửa phòng nghỉ khách mời mà tổ chương trình cung cấp, lúc này đã có 9 người ở bên trong, có diễn viên, nghệ sĩ hài, cũng có ca sĩ, người mẫu và vận động viên.
“A Tửu!” Diệp Doãn Đồng đang tám chuyện với bạn thân Lộ Chúc Chúc, khi thấy A Tửu, chị kinh ngạc và vui mừng đứng dậy chào đón, cực kỳ kích động: “Không ngờ hai tụi mình sẽ gặp nhau nhanh như vậy, đến đây bé cưng*.”
“Chị bé* Đồng Đồng!”
*贴贴 (tietie): Từ lóng này bắt nguồn từ tiếng Nhật, dùng để chỉ mối quan hệ gần gũi, thân thiết bao gồm tình yêu, tình bạn, tình thân.
Nhưng ở đây được dùng như cách xưng hô nên em edit tùy theo ngữ cảnh.
Két.
Cửa lại mở ra.
Mọi người nương theo tiếng động mà nhìn sang, vẻ mặt khác nhau, ngay sau đó đồng thời nhìn về phía Diệp Doãn Đồng và A Tửu đang ôm nhau.
A Tửu vừa buông chị ấy ra, thấy mọi người dán mắt vào mình thì trong đôi mắt long lanh trào ra sự nghi ngờ, cô nghĩ ngợi rồi quyết định không lãng phí cơ hội, lập tức trả lời một cách mong manh dễ vỡ: “Không phải ai em cũng ôm, mọi người nhìn em thì em cũng không ôm đâu!”
Những người khác: “…”
Cô quay đầu lại kìa!
Giá trị hãm lờ: 352/9999.
Vâng!
Nhiệm vụ hoàn thành trong tầm tay!
Lúc bầu không khí đang đóng băng, âm thanh của người đàn ông trẻ tuổi vang lên, khá lạnh lùng: “Xin chào mọi người, mong được chỉ bảo nhiều hơn.”
A Tửu nghiêng đầu, vừa khéo chạm phải ánh mắt của người nói đang lia đến.
Chưa đợi cô lôi đối phương ra khỏi trí nhớ của nguyên chủ thì sau khi liếc thấy người đứng sau anh ta, thoáng chốc mắt hạnh sáng rực, tràn đầy vui vẻ.
Ngụy Khai Vũ thấy vậy thầm mất kiên nhẫn, âm thanh không lớn không nhỏ nhưng vẫn khiến người trong phòng đều nghe: “Tôi xem danh sách, không thấy cô.”
Có người nghe thế bèn bừng tỉnh hiểu ra, bọn họ ở cùng giới, vẫn biết kha khá sự thật của mấy drama, ví dụ như ba tháng trước Tang Tửu thật sự từng theo đuổi Ngụy Khai Vũ, song không thành công.
Tuy Ngụy Khai Vũ chỉ nói câu mình đã xem danh sách nhưng ý tứ rất rõ, anh ta không thấy tên Tang Tửu trong danh sách nhưng cô lại đến, nguyên nhân chỉ có một, cô đến là vì Ngụy Khai Vũ!
A Tửu vô cùng khó hiểu: “Tôi muốn đến thì đến, chẳng lẽ phải báo cho anh biết?”
Mọi người tự bổ não ý tại ngôn ngoại của cô: Anh tính là miếng bánh gì???
“…”
Đây là vì yêu sinh hận sao?
Nghe vậy, vẻ mặt Ngụy Khai Vũ khẽ khựng lại, hiển nhiên chẳng ngờ A Tửu nhìn thấy anh ta mà có thể bình tĩnh như thế.
Giá trị hãm lờ: 353/9999.
A Tửu không để ý tới điểm mà nhìn về phía sau Ngụy Khai Vũ: “Anh cản đường sư huynh của tôi rồi.” Cô nói xong thì vẫy vẫy tay với hướng cửa, nụ cười ngọt ngào, âm thanh cũng ngọt ngào: “Sư huynh! Anh cũng đến ạ!” Lại có thêm một bắp đùi!
“Đúng vậy, sợ em gặp phiền phức.” Ở trước mặt người ngoài, gương mặt của Quý Lâm Xuyên trước sau đều như tảng băng, chỉ khi thấy A Tửu thì con ngươi mới có chút nhiệt độ, dứt lời, anh chuyển mắt sang Ngụy Khai Vũ: “Tôi cũng đã xem danh sách, bên trong không có cậu, cậu quyết định trước mấy giờ? Tôi đã xem danh sách trước khi chốt kèo với A Tửu.”
Dù cái nết tên Quý Kỳ Tây kia tồi tệ nhưng trái lại rất có trách nhiệm với chuyện của A Tửu, trước khi đồng ý cùng đội ngũ chương trình, anh đã kiểm tra khách mời một lượt, bảo đảm rằng trong đó không có những đối tượng trong scandal trước đây của cô.
Những người khác: Ù quao!
Thoáng chốc, mấy đôi mắt hóng hớt như có như không ào ào rơi lên người Ngụy Khai Vũ.
Chẳng lẽ Tang Tửu và Nguỵ Khai Vũ đang có bí mật mà bọn họ chẳng biết?
Sau khi nổi tiếng, hình tượng của anh ta tương tự với Quý Lâm Xuyên, đều là núi băng, dẫu sao nhân vật Ngụy Khai Vũ diễn ở bộ phim đam mỹ chính là một tảng băng.
Song đứng trước mặt Quý Lâm Xuyên, anh ta luôn cảm thấy mình thấp hơn một cái đầu, nói một cách úp úp mở mở: “Chắc tổ chương trình không cập nhật danh sách mới, ai biết được.”
A Tửu trừng mắt, không nhìn ra Ngụy Khai Vũ trốn tránh, cô thẳng thừng hỏi: “Vì vậy mấy giờ anh xác nhận? Tôi là một giờ chiều ngày hôm trước đó.”
Mấy giờ thì kệ tôi!
Vẻ mặt Ngụy Khai Vũ cứng đờ, trong lòng điên cuồng mắng chửi, anh ta nhớ trước đây Tang Tửu sẽ không có không biết tốt xấu như vậy! Chẳng lẽ tỏ tình thất bại nên cố ý khiến anh ta mất mặt trước mọi người?
Giá trị hãm lờ: 354/9999.
A Tửu: Quoa!
Lúc bầu không khí cứng lại, nhân viên hướng dẫn A Tửu trước, vừa rồi thì hướng dẫn Quý Lâm Xuyên đã nhẹ giọng mở miệng: “Thầy Ngụy ký hợp đồng vào tám giờ hôm qua.”
Những người khác: Ù quao! Ù quao!
Nguỵ Khai Vũ nhận ra ánh mắt quan sát từ bốn phía liền nghiêng đầu, ở sau lưng bọn họ mà trợn mắt nhìn nhân viên.
Nhân viên ngoan ngoãn làm bộ không thấy.
Haizz, ai bảo người đại diện của Tang Tửu nói cậu ta che dù chuyên nghiệp nên cho nhiều tiền chi!
Đều là do đồng tiền độc ác kia, khiến cậu không quản được cái miệng này của mình!.