Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia

Chương 43: Âu Dương Thanh Minh nổi giận


Bạn đang đọc Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia: Chương 43: Âu Dương Thanh Minh nổi giận

Editor + Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt
Thiên Tình đột nhiên sững người lại. Nàng không thể đoán được Lạc Đình Nam lại nói những lời này cùng nàng. Khẽ cúi đầu xuống, khi ngẩng đầu lên trong mắt nàng đã hồi phục lại một mảnh thanh minh, nàng thấp giọng nói: “ Đình Nam, dù có chuyện gì ta cũng sẽ không đi. Nếu ta đi rồi, mặt mũi của Hoàng huynh còn để vào đâu? Còn có, Âu Dương Thanh Minh có thể buông tha cho ta sao? Hắn thoạt nhìn cũng không phải là một nam tử có lòng khoan dung!”
Lạc Đình Nam thở dài một tiếng, trong lòng một mảnh chua sót, nhẹ giọng nói, “ Hiện tại nếu có một cơ hội, nàng sẽ nghĩ lại sao?”
“ Sẽ không”.
“ Nếu là nàng có thai thì sao?” Lạc Đình Nam vốn không muốn nói ra, nhưng bây giờ bắt buộc phải nói. “ Nàng cũng biết Vương gia không có khả năng cho nàng sinh hạ đứa con của hắn!”

“ Vì cái gì?” Thiên Tình kinh sợ.
Lạc Đình Nam biết hắn nói ra sẽ làm cho Thiên Tình thực tuyệt vọng, nhưng là vẫn không nhịn được mà nói: “ Khi Duẫn Lâm bị đuổi giết, tiểu thiếu gia của Vương phủ đã tử trên đường. Đứa nhỏ trong bụng Duẫn Lâm cũng bị chết lưu, hại nàng không thể có con được nữa. Vương gia như thế nào có thể để nàng sinh đứa nhỏ ra? Hắn là muốn nàng phải bị sẩy thai! Tự mình nhìn nàng thống khổ khi mất đi cốt nhục của chính mình!”
Sắc mặt Thiên Tình phút chốc trắng bệch, khẩn trương mà cầm lấy tay của Lạc Đình Nam. Nàng không ngừng run rẩy, cả người như không còn chút sức lực, trong đầu một mảnh trống rỗng hoảng loạn, “ Hắn thật sự tàn nhẫn như vậy sao?”
Một lúc sau, nàng lại chậm rãi nói: “ Ngươi là nói, nếu ta mang thai liền phải rời khỏi nơi này có phải không?”
Lạc Đình Nam biết có chút tàn nhẫn, vẫn là gật gật đầu. “ Đúng vậy! Lúc trước Duẫn Lâm bị bắt rời đi, tang tử lưu sản, là chuyện tình phát sinh khi Vương gia không kịp đến cứu. Bởi vì lúc ấy rất hỗn loạn, Vương gia trước hết đem chuyện trong Vương phủ giải quyết ổn thỏa, mới có thể đi bảo hộ các nàng mẫu tử ba người. Ngay khi hắn đuổi tới, bi kịch đã muốn phát sinh. Đây là việc Vương gia luôn đối Duẫn Lâm áy náy, ta nghĩ, cũng là điều mà Vương gia hận nàng nhất!”
Thiên Tình đột nhiên cảm thấy huyết khí dâng lên, cảm giác mê muội làm cho nàng nhắm mắt lại. Đôi mi thanh tú nhíu chặt. Lạc Đình Nam thân thủ đỡ lấy nàng, chuẩn bị ôm nàng vào trong điện.
“ Lạc Đình Nam!” Âu Dương Thanh Minh cơ hồ là nghiến răng mà kêu tên nam nhân đang ôm thê tử của hắn vào trong lòng. Ánh mắt của hắn có vẻ lo lắng, giống như một con báo chuẩn bị vồ lấy con mồi, trong tiếng nói hàm chứa một hơi thở nguy hiểm, so với trời tuyết này còn lạnh lẽo hơn gấp trăm lần.
Lạc Đình Nam buông Thiên Tình ra đạm định nhìn hắn, bình thản vô cùng. Sự bình tĩnh của hắn làm cho Âu Dương Thanh Minh cơ hồ nổi giận.
Âu Dương Thanh Minh gằn từng tiếng lạnh lùng nói: “ Nữ nhân của bổn vương, ngươi có thể đụng vào sao? Ai cho ngươi lá gan đó?”

Thiên Tình bước tới, giải thích: “ Vương gia, ngươi hiểu lầm! Vửa rồi ta hôn mê, là Lạc đại phu muốn đỡ ta vào”
Nàng tuy không cần biết trong mắt Âu Dương Thanh Minh mình là người thế nào, nhưng nàng không muốn vô duyên vô cớ mang thêm tội danh không biết giữ mình!
“ Không đến phiên ngươi nói chuyện” Âu Dương Thanh Minh thân thủ kéo lấy nàng đến trước mặt. Nàng lảo đảo cơ hồ ngã vào lòng hắn. Hắn nắm lấy cằm của nàng, tiến sát lại gần môi của nàng, trong mắt mơ hồ có ngọn lửa đang cháy, “ Dâm phụ! Bổn vương vừa mới lâm hạnh ngươi, ngươi còn đi câu dẫn nam nhân, ngươi có biết hắn là biểu đệ của ngươi sao? Không phải ngươi nghỉ muốn thông dâm với tất cả nam nhân trong Vương phủ đấy chứ?”
Thiên Tình bị hắn gắt gao giữ trong lòng ngực, đối diện với đôi mắt dị thường hung hãn của hắn, cắn nát đôi môi không còn chú huyết sắc cũng không muốn mở miệng – cùng một nam nhân chỉ biết đến mình, cuồng vọng tự cao tự đại giải thích chỉ là dư thừa!
Đôi mi thanh tú của Lạc Đình Nam nhíu lại, nhịn không được mở miệng nói: “ Vương gia, ta cùng công chúa không hề làm việc gì có lỗi với ngươi”
Âu Dương Thanh Minh hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện rõ sát ý, như là một dã thú tùy thời đều có thể bùng nổ: “ Từ nay về sau, ngươi không được tới Mai Nguyệt điện nữa, cút ra ngoài!”

“ Vương gia!” Thiên Tình nhịn không được kêu lên.
Lạc Đình nam trầm mặc không nói, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn Thiên Tình. Không biết vì sao, khi nhìn Vương gia đối đãi Thiên Tình thô bạo như vậy, hắn lại cảm thấy tâm loạn như ma?
Âu Dương Thanh Minh thấy ánh mắt Lạc Đình Nam nhìn chăm chú Thiên Tình, đột nhiên tức giận: “ Lạc Đình Nam, ngươi nghe đây, niệm tình ngươi là biểu đệ của bổn vương, đừng tưởng rằng lão Vương gia quá khứ sủng ngươi là ngươi có thể ở trong Vương phủ muốn làm gì thì làm! Từ hôm nay trở đi, ngươi không được bước vào Mai Nguyệt điện nửa bước, không, trừ ta ra không được bất luận kẻ nào bước vào Mai Nguyệt điện nửa bước!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.