Bạn đang đọc Khí Thiếp Chuyên Sủng Của Vương Gia: Chương 27: Thị thiếp tới chơi
Editor: Tiểu Nguyệt Nguyệt
Lạc Đình Nam đi rồi, Thiên Tình một mình ngủ ở trên giường, hai tiểu nha đầu dựa vào bên cạnh hầu hạ. Ánh mắt của nàng trống rỗng, không biết suy nghĩ cái gì. Không ai quấy rầy nàng, cũng không ai dám nói một lời nào. Bất tri bất giác, nàng chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ, chiếu vào căn phòng không nhiễm hạt bụi, làm cho khuôn mặt của nữ tử nằm trên giường như được phủ một màu vàng nhạt.
Hai chiếc Phong Linh xanh biếc bị gió thổi nhẹ phát ra một chuỗi âm thanh thanh thúy, tựa như một bài hát du dương. Thân mình Thiên Tình suy yếu, cũng không buồn đứng lên, chỉ nằm yên trên giường, cả người toàn mùi máu khiến nàng cảm thấy thực không thoải mái.
“ Vương phi, Bạch phu nhân đến thăm người” Tiểu nha đầu bước lên, báo cho Thiên Tình.
“ Bạch phu nhân là ai?”
“ Là thị thiếp của Vương gia, trong Vương phủ nàng là thị thiếp có địa vị thấp nhất” Tiểu nha đầu đè thấp giọng lại.
“ Nga, mời vào”
Thiên Tình nằm ở trên giường, đầu hơi nghiêng, đầu lưỡi, dưới thân, ngực nàng đều cảm thấy đau. Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp một thân áo hoa màu tím bước vào, trên vai khoác một cái áo choàng, vạt áo dài đến bên hông, bước đi tao nhã, cử chỉ đoan trang, vừa nhìn là biết ngay nàng được dưỡng rất chu đáo.
Thoạt nhìn nàng tường đối trẻ, chỉ có hai mươi tuổi, đôi mắt phượng hơi nhíu, lông mi có thần thái sắc bén, làm cho người ta có cảm giác rất có hảo cảm.
Vừa đi đến, nhìn thấy Thiên Tình nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, nao nao, vẫy tay một cái kêu nha hoàn của chính mình lui xuống, khách khí nhìn Thiên Tình hành lễ, “ Tham kiến Vương phi, thỉnh an Vương phi, ta là thị thiếp của Vương gia Bạch Mai Nhân. Vương phi có thể bảo ta Mai Nhân”
“ Ngươi hảo” Thiên Tình ảm đạm cười. Đương nhiên biết nàng không phải đơn giản chỉ đến thỉnh an, hơi mỉm cười, khách khí nói: “ Bạch phu nhân khách khí, thứ lỗi cho Thiên Tình có thương tích trên thân, không thể đứng lên nói chuyện”
Bạch Mai Nhân nghe vậy đều kinh ngạc, Thiên Tình công chúa mặc dù trong Vương phủ không có mấy phần địa vị, nhưng là dân chúng trong Đại Sở quốc đểu biết, Thiên Tình công chúa là muội muội của Đương kim thánh thượng, Hoàng thượng từng ở trước hôn lễ của Thiên Tình tuyên bố với toàn thể đại thần: “ Trẫm nguyện vì Thiên Tình mà đạp đổ thiên hạ”
Lúc ấy, lời này đã khiến ọi người kinh động, có người chỉ trích Hoàng thượng không coi trọng quốc gia đại sự, không xứng làm đế vương. Cho đến bây giờ, vẫn có một số thần tử đối Hoàng thượng bất mãn vẫn đem những lời này ra bàn tán.
“ Vương phi, thân mình tốt lên chưa?” Bạch Mai Nhân sắc mặt lo lắng, nhưng trong mắt Thiên Tình lại không biết là có ý gì, nàng cùng Hoàng huynh ở trong cung nhiều năm, đương nhiên đối với cung đình tranh đấu là biết rõ, chỉ sợ Bạch phu nhân này đến cũng có tâm tư khác đi!
“ Tốt hơn nhiều! Cám ơn Bạch phu nhân đến xem”
“ Dâng trà” Thiên Tình nói với tiểu nha đầu: “ Đúng rồi, ngươi tên gì?”
Tiểu nha đầu lanh lợi đáp: “ Hồi Vương phi, nô tỳ kêu Hề Hề”
“ A! Hề Hề” Thiên Tình đối nàng nói: “Đi dâng cho Bạch phu nhân một ly trà, loại trà lấy từ trong cung ấy”
Hề Hề pha hai ly trà xong, đưa ỗi người một ly, nhưng Thiên Tình là không muốn uống, đầu lưỡi của nàng còn rất đau! Lè đầu lưỡi ra, chỉ vào vết thương của chính mình nói: “ Ta có chút thương trên lưỡi, là cắn phải, không dám uống trà, đây là trà trong hoàng cung chuyên dùng, là Hoàng huynh đặc biết đem từ trong cung cho ta, khách nhân bình thường ta sẽ không lấy ra! Bạch phu nhân nếm thử, hương vị thế nào?”
Bạch Mai Nhân chỉ cảm thấy công chúa thoạt nhìn cũng giống một đứa nhỏ đơn thuần, không hiểu vì sao Vương gia lại không yêu thích, nâng chén nhấp một ngụm, vừa vào miệng có cảm giác đắng nhưng trôi xuống yết hầu sau hương trà lại tỏa ra ngào ngạt, lưu hương trong miệng, nàng cảm thán nói: “ Quả nhiên là trà ngon! Vương phi nếu ta đoán không sai thì trà này là cống phẩm đi? Trước kia ta ở trong phủ của phụ thân cũng từng một lần uống qua loại trà này, đáng tiếc từ đó đến nay cũng không có cơ hội nếm lần thứ hai, nhưng ta vẫn nhớ rõ hương vị trà”
Khóe môi thiên Tình bất giác cong lên, trong mắt có chút vui vẻ: “ Đối một ly trà có thể khắc trong tâm khảm, Bạch phu nhân thật là một người có tâm”