Khi Thiên Sứ Biết Yêu

Chương 62: Thay Đổi


Đọc truyện Khi Thiên Sứ Biết Yêu – Chương 62: Thay Đổi


Từ xa xuất hiện 1 thân Nhuệ Phong,gây dọa người hết sức
Bức quá dọa người hơn là câu nói vừa nãy.’Tôi cũng vậy’,không phải chứ,không phải loại tình huống kia chứ
Chính là loại tình huống…Nhuệ Phong biết tất cả.Chắc không đâu nhỉ?
Yến Oanh cười,nụ cười méo mó.Đáng tiếc thật,chính là như vậy đấy!
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Bước vào phòng mình,thật mệt mỏi mà.Yến Oanh bắt đầu nhớ lại chuyện vừa nãy
“Cậu vừa nói gì?”_Ngây người một lúc,Yến Oanh quay lại mới thấy Song Tử đã đứng lên tự lúc nào,cũng đã lau đi mớ giàn giụa kia,ánh mắt nghi hoặc đổ lên người Nhuệ Phong

Cô cũng bất giác quay lại nhìn người đối diện kia
“Linh cảm thôi”_Cậu ta thấy mọi ánh mắt đổ dồn vào mình,còn là loại biểu tình truy vấn,liền xoa xoa đầu nói
“Thứ nhất,lúc cha tôi phát hiện giọng hát kia,đừng quên tôi cũng ở đấy,rõ ràng Thục Đình để cạnh máy thu âm,có thể tạm hiểu là không phải giọng hát của cô ta.Thứ hai,loại biểu tình kì lạ của Song Tử cô đấy lúc đó kỳ quái thập phần,đủ hiểu.Còn…”
“Còn?”
“À,không có gì”
“Thế cậu nói Cố lão gia đi,rút lại lời khẳng định trước đó của ông”_Song Tử nhìn Nhuệ Phong,mạch lạc mà kiên định nói,giống như cô gái vừa khóc lúc nãy là một người khác
Nói vui thì mặt cô dày thật ( =_=),nói nghiêm túc thì,cô rất chững chạc!
Về việc vì sao phải xóa bỏ lời khẳng định kia của Cố lão gia.Rất đơn giản,vì Cố lão gia chính là người đưa ra lời khẳng định này,đồng thời ông cũng là người có tiếng trong giới thẩm định âm nhạc,nên lời nói ông nói ra có sức ảnh hưởng rất lớn.Vì vậy các nhà báo cũng không thèm quan tâm xem nó có đúng sự thật hay không,thật bó tay
Về Yến Oanh,cô tin chắc Song Tử cảm thấy Cố lão gia này là một lão già dở hơi,chưa kiểm định kỹ càng đã dưa ra lời khẳng định chắc như định trên báo…Cô chỉ muốn gặp ông mà dập đầu 3 cái
“Song Tử,chắc chắn cô biết điều này là không thể,đúng chứ?”_Nhuệ Phong nhẹ nhàng nói,đôi mắt cũng xoáy vào ánh mắt kia đang nhìn mình
“Vì sao chứ?!”_Cứ tưởng mọi chuyện cuối cùng cũng hóa giải,làm Yến Oanh có chút nhẹ lòng,tâm trạng thư thả hơn 1 chút.Lập tức nghe câu này của Nhuệ Phong,liền bất giác hỏi
“Vì sao?Vì các cậu cần bằng chứng,bây giờ nhìn Song Tửthế kia cũng biết là mất…nói ra ai tin đây?”
“Cậu!”

“Cậu ấy nói không sai”_Song Tử nói lớn,khẽ cười trừ rồi đi quay đi,mặt cũng cuối sát xuống,nhìn bộ dạng thập phần chán nản
Đây không còn là Song Tử mà cô từng quen nữa rồi.Song Tử mà Yến Oanh biết,không phải là 1 nữ nhân tốt bụng tự tin sao?Không phải là người luôn kiên định và chững chạc sao?
Cô còn thâm ước có thể tự tin như Song Tử,có thể chững chạc như cô.Nếu được cô đã không phải chịu sựng sự xa lánh chết tiệt kia
Nhưng giờ,Song Tử đó đã biến mất,tại sao lại trở thành 1 cô gái mong manh yếu đuối thế này cơ chứ
“”Song Tử…cậu yên tâm,tớ giúp cậu”_Trong mớ hỗn độn cũa suy nghĩ,Yến oanh vô thức bật ra tiếng nói,khẽ nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy ngừoi trước mặt.Miêng bắt đầu lẫm bẩm không ngớt
“Tớ giúp cậu,tớ giúp cậu lấy lại giọng hát,còn cho cậu tự tin.Song Tử,cậu phải tin tớ,được chứ?Được chứ!!”
“…”_Đối phương vẫn không nói,chỉ khẽ vòng tay đáp lại cô
Cứ như mình cô độc thoại,mình cô nói,mình cô lẫm bẫm,mình cô tự nói với tĩnh lặng
“Còn tôi,tôi cũng giúp”_Thanh âm Nhuệ Phong vang lên,xét toại đoạn độc thoại của Yến Oanh…
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Tình hình là truyện sẽ kết thúc…một thời gian,thôi nhé!
Định là tháng 10 viết tiếp,vì mình đang ráp lại mấy đoạn trong truyện lại cho hoàn chỉnh aka bí đề tài nên đi tìm,đồng thời viết mấy truyện mới
Và vâng,cái này là PR chân chính,không cần để 2 chữ trá hình đâu.Mình định viết truyện mới là “Nàng là nữ nhân của ta”(đã đăng)
Thêm nữa,một truyện khác mình viết là “Thu Thập Đại Thần”,truyện này có thể viết luôn đến tận sau tháng 10,tức cùng viết với “Khi Thiên Sứ Biết Yêu”.Nói trước là võng du,tất nhiên cố viết đơn giản dễ hiểu
À,ai nói mình không có trách nhiệm thì đúng rồi đấy.Mình không có ý phản bác khi mà ngày nay rất nhiều tác giả thường xuyên viết bỏ ngang,nhưng mình tuyệt đối không bỏ ngang.Bạn chửi xui chửi dọc mình không nói,nhưng đừng nói mình bỏ ngang truyện này.Mình tuyệt đối không làm vậy!
Dù sao vẫn hi vọng cái bạn xem truyện mới của mình


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.