Bạn đang đọc Khi Thiên Sứ Biết Yêu: Chương 17 : TỚ LÀ BẠCH DƯƠNG VÀ TỚ MẠNH MẼ (2)
CHƯƠNG XVII : TỚ LÀ BẠCH DƯƠNG VÀ TỚ MẠNH MẼ (2)
s://fbstatic-a.akamaihd.net/rsrc.php/v2/yb/r/GsNJNwuI-UM.gif
Thật ra việc này cũng không trách Bạch Dương được,chỉ trách Bạch Dương quá thông minh,quá xinh đẹp,gia thế lại là cháu ngọai của 1 tập đòan lớn
Chỉ trách mỗi lần xếp hạng học tập Thiên Di đều đứng sau Bạch Dương,hạng nhì
Chỉ trách mẹ Thiên Di năm đó cũng gặp trường hợp tương tự thế này,bất đắc dĩ đứng sau mẹ Bạch Dương…
“Tất nhiên là nói chứ!?Tin động trời thế cơ mà!!!”_ Thiên Di nói lớn
“Rồi rồi,nói đi!”
“À,là thế này,nàng hoa khôi của trường ta vừa mới tỏ tình với Tuấn Anh à nha!?Cũng phải thôi,tuần qua hai người họ bám nhau như sam mà!!!À mà,cậu nghĩ thử xem,Tuấn Anh có đồng ý không nhở!?”_ Thiên Di phấn khởi nói,giọng nói có phần giống các mặt tin trang nhất trên báo
(“Di Di à,cậu không làm phát thanh viên thật uổng cho xã hội!”_ Vài lời của tác giả)
“Tất nhiên là có,người xinh đẹp như Tình Như mà Tuấn Anh còn từ chối được sao!?”_ Cậu con trai bàn kế bên ghé sang góp ý,bọn con trai gần đó cũng có vẻ đồng tình
“Tuấn Anh nhà bọn này làm gì để ý đến 1 người tầm thường như Tình Như chứ!?”_ 1 vài bạn gái đang tán gẫu nghe được cuộc trò chuyện này lấp tức chen vào.
“Gì chứ!?Các người dám nói Tình Như nhà chúng tôi tầm thường ư!?Thế các người nghĩ Tuấn Anh nhà các người đặc biệt lắm chắc!”
“Tất nhiên rồi!”
…
Thế là cả hai bên lớp đựoc phân chia rõ ràng thành 2 giới đại diện cho Tuấn Anh và Tình Như
Bạch Dương đứng giữa nhìn hai bên đấu đá,cấu xé nhau môi nhếch lên lộ vẻ kinh ngạc pha chút gì đó kinh bỉ…
“Các người thật đáng khinh bỉ,chỉ vì mê sắc mà kinh bạn.Cả tình bạn gắn bó với nhau trong lớp cũng không quan tâm”_ Cô thầm nghĩ
“Renggg…Renggg…”
Tiếng chuông giờ học vang lên,mọi người tạm gác lại chuyện tranh chấp này,mỗi người ai về bàn nấy
Lý do là vì…
Rầm…Cánh cửa lớp đựoc mở ra,cảnh sắc là 1 vị giáo viên. Khuôn mặt không thể kinh dị hơn bước vào.Vị giáo viên này cho dù người ghét cô ta đến mấy cũng phải thừa nhận rằng cô rất đẹp.Khuôn mắt thanh tú,dáng người thon thả chỉ có điều…
“Nghe nói của gặp mặt thứ 40 của cô kết thúc không thể bi thảm hơn!”_ 1 vài tiếng nói thì thầm với nội dung như thế truyền gần hết lớp.Bạch Dương xem như không biết,lấy sách vở ra
Đúng !Chính là vị giáo viên nay hiện vẫn chưa có chồng,chỉ vì cô rất xấu tính,nên chẳng ai dám đắc tội với cô ta,nhất là khi cơn thịnh nộ của vị giáo viên này đã đạt đến giới hạn…
Ánh mắt của vị giáo viên này lóe lên tia đỏ,đám học sinh thấy thế im bặc
Thế là tiếng học đã trôi qua ‘êm đềm’ như thế
Giờ ra chơi đến,đại chiến tạm dừng vừa nãy bây giờ bắt đầu lại.Bạch Dương thấy thế thở dài rồi cùng Đinh Đinh xuống căn-tin.
Cầm trên tay 2 lon nước,Đinh Đinh kéo Bạch Dương đến thư viện trường.Bạch Dương tuy khó hiểu nhưng bị kéo nên cùng theo sau
. Thư viện
Lúc này trong thư viện cực kỳ yên tĩnh,chỉ có cô quản lý với đôi mắt khép hờ,có vẻ sắp ngủ nhưng gắng mở mắt
“Chúng ta vào đây làm gì thế!?”_ Bạch Dương hỏi nhỏ,như sợ cô quản lý thức giấc
Không trả lời,Đinh Đinh lấy 1 cuốn sổ nhỏ,khẽ viết thứ gì đó vào rồi
đưa cho Bạch Dương