Khi thần tượng là Vampire

Chương 11


Bạn đang đọc Khi thần tượng là Vampire – Chương 11

Tập 11:Câu chuyện tình khổ
Quay ngược thời gian vào 20000 năm trước,cô bỏ đi tìm nơi không có sự tồn tại con người ,đi mãi đi mãi cô lạc vào một khu rừng già âm u.Cô lúc đó mặc dù có sức mạnh nhưng thực vẫn rất yếu đuối,cô bị thú dữ tấn công,thoát nạn cô tìm mọi cách rời khỏi khu rừng,nhưng cự nhiên khu rừng như một mê cung cô đi mãi mà không những tìm không được đường ra mà còn có vẻ càng đi sâu vào rừng hơn.Khu rừng ngày một âm u,tiếng rít ,rốn của các loài động vật thật kiến cô rất sợ hãi,cô chạy thục mạng mong sẽ thoát được nơi quỷ quái này cuối cùng cô lọt vào một hang động.Thấy kha an toàn mà trời cũng đã về đêm dùng khả năng mình cô tìm được một đống cũi lớn nhóm lửa lên .Nhiệt độ về đêm ngày càng giãm cô run rẫy cố gắng làm lữa cháy to hơn để sưởi ấm cơ thể lạnh buốt của mình.Rồi cô lịm đi vì đói và lạnh,trong giấc ngủ cô lờ mờ cảm thấy co người chạm vào mình nhưng không tài nào mỡ mắt được mi mắt cô nặng trĩu.
Sáng hôm sau,tỉnh dậy,cô đã cảm thấy cơ thể ấm áp hơn ngồi dậy gờ cô mói nhận ra trên cơ thể mình có một lớp y phục lạ mặc lên.Cô đưa y phục lạ lên xem xét,nó là một y phục cao cấp rất sang trọng màu xanh nạt với những họa tiết viền cổ tay được thêu bằng chỉ vàng với hình long phượng quấn lấy nhau rất bắt mắt.Đang ngắm lớp y phục bổng bên ngoài một giọng nói trầm ấm vang lên:
– Cô nương xinh đẹp đã tỉnh rồi à,sao người xinh đẹp như cô lại ở đây,cô có biết đây là đâu không mà vào ?
Cô nhìn ra của hang một nam nhân tuấn mĩ yêu nghiệt,lam y phiêu dật khí khái cao quý ,cô nhìn từ trên xuống dưới nam nhân chậm rãi đánh giá cất tiếng:
– Tôi cự nhiên không biết ,vậy cho hỏi đây là đâu ,huynh có thể đưa tôi ra ngoài không tôi bị lạc vào đây?
– Cô bị lạc sao,vậy tôi nói cho cô hay đây là rừng u minh quỷ,có vô không có ra,muốn ra khỏi đây phải có sự cho phép của tôi.Nam nhân giọng bỡn cợt.
– Tôi thật không biết ,huynh có thể cho tôi ra khỏi đây được không?Cô ánh mắt cầu xin nhìn nam nhân.
Nam nhân kia bước vô trong hang đến bên cạn cô ngòi xuống mĩm cười gian manh nói:
– Muốn ra khỏi đây sao,đã từ rất lâu ta không thấy có nữ nhân nào đi lạc vào đây cả,cô đã vô đây rồi thì đừng mong thoát khỏi đây,ngoan ngoãn ở đây làm theo ý tôi.
– Tôi đã nói là muốn rời khỏi đây,nếu huynh không chỉ tôi sẽ tự tìm,xin lỗi làm phiền.Nói rồi nàng đứng đậy bỏ ra ngoài .
Cánh tay nàng bị giữ lại,quay đầu lại nam nhân kia đang giữ tay nàng,dựt mạnh tay ra khỏi nàng bước đi.Chưa được mấy bước nàng lại bị giữ lại lần nữa nam nhân lên tiếng:
– Cô không thấy ta rất đẹp sao,sao cự nhiên không coi ta ra gì thế,ta thật sự ngạc nhiên đó chưa ai dứt được tay ra khỏi bàn tay ta đâu,cô là gì?
– Tôi chả nói rồi sao tôi là một người ừm…ừm…ừm.Cô chưa nói dứt câu thì môi đã bị khóa chặt lại bởi nụ hôn của nam nhân lạ mặt kia.

Cô đẩy mạnh nam nhân kia ra khiến hắn bay vào vách hang,nam nhân va đạp mạnh ngã xòng soài dưới đất,nhưng bất ngờ thay đứng dậy ngay lập tức tiến lại phía nàng :
– Cô không phải con người,loài người không thể đẩy ta được.
– Phải ta không là vật chứa lời nguyền của quỷ thay cho thiên thần.Ta là thiên thần bị vứt bỏ.Cô đau sót ôm lấy ngực nói.
– Ra vậy!Hắn gật gù.
– Thế thì hãy theo ta đi,ta sẽ cho cô tình yêu,ta là quỷ vương.Hắn nói tiếp.
– Người là quỷ vương ư,thế thì ta càng không thể ở bên người.Cô nói rồi quay người rời đi.
“Hự”
Vừa quay người bỏ đi bổng có gì đó đập vào gáy cô khiến cô kêu lên một tiếng rồi ngát lim đi.Trong cơn mê man cô cảm thấy đau rát khắp thân thể ,có gì đó dè lên cơ thể cô,hành hạ cơ thể cô.Cô cựa quậy tỉnh lại ,mở ăt ra một hình ảnh đạp ngay vào mắt cô à hắn ,hắn đang tỏng tình trạng không mãnh *** trên cơ thể nàm đè lên cô.Cô nhìn lại mình,y phục của cô đã không còn ,nó đã bị xé nát quảng qua một bên,hắn đang nán bóp cơ thể nàng thấy nàng tỉnh lại ngướng mày lên giọng cười đểu giả của một con thú vật khoái chí:
– Ha ha ,tỉnh rồi sao muộn rồi cô nương à người đã thuộc về ta rồi.
– Người,người đã đánh ngất ta để làm chuyện này sao? Cô nhìn hắn đôi mắt đẫm lệ vùng vẫy cố thoát khỏi hăn,cô đã mất đi danh tiết.
– Chưa đâu ,từ nay cô sẽ la thê tủ của ta ,thê tử à chúng ta vẫn chưa hợp đâu.Hắn nói đôi mắt ánh lên sự thú tính.
– Thả ta ra,thả ta ra ta không muốn,xin người quỷ vương.Cô vùng vẫy trong bất lực cầu xin hắn.
– Muộn rồi chúng ta đã thế này rồi ,nương tủ tưởng ta có thể bỏ qua được cơ hội có một người vợ đẹp như vậy sao?
Nói rồi hắn giữ chặt cô xuống bắt đầu tiến vào cơ thể cô,mặc cho cô cầu xin van nài,lệ đẫm khuôn mặt.

“Á,á,á”
Hắn đã hoàn toàn tiến vào cơ thể nàng,trinh tiết của nàng đã mất,nàng đau đớn hét lên,vì đau.Như một bản năng nàng cố gắng bám víu vào một vật nào đó để chịu đựng cái đau đang truyền từ dưới lên,nhưng không có vật nào quanh cả cô ôm lấy cổ hắn mà rên rĩ đau đớn khiến hắn càng trở nên thú tính hơn.Mạnh bạo ra vô cô thể cô không thương tiếc,lần đầu tiên của cô khiến cô rất đau đớn nhưng hắn cự nhiên không quan tâm cứ mạnh bạo kịch liệt ra vào làm cô đau đớn không thôi.Hắn dùng lại một chút nhìn khuôn mặt của cô lúc này, thật sự là khuôn mặt đau đớn,dùng tay lau nước mắt cho cô xoa đầu cô nói:
– Ngoan đi,ta sẽ làm nhẹ nhàng hơn đừng khóc nữa.
Cô đau đớn gật nhẹ đầu,hắn thấy cô gật đầu thì tiếp tục cơn thú tính của mình trên cô,lần này nhẹ nhàng hơn.Hắn cú như vậy ra vào không ngừng cho đến hôm sau,cô vì mệt mỏ và đau nên đã ngất đi tù sớm để hắn mặc sức tung hoàng trên cơ thể mình.Hắn sau khi thảo mãn cơn thú tính đã từ rất lâu không được thỏa mãn cũng thiếp đi sau đó.Cô cự nhiên tỉnh dậy trước ,hạ thân tuyền lên một cơn đau bỏng rát,cố nhíc thân thể dùng ít tàn dư phép thuật biến ra một bộ y phục mặc lên cơ thể ,mài một hòn đá thành con dao lao tới đấm hắn lúc hắn đang ngủ.Bổng hắn mở mắt giật mình cô đanh rơi con dao xuống hắn đứng dậy thay y phục tiến đến chỗ cô đè cô xuống nỉ non vào tai cô:
– Thê tử giờ nàng đã là của ta rồi nàng muốn giết phu quân mình sao?
– Người không phải phu quân ta,ta chưa tùng nói sẽ là thê tử của ngươi.Cô cố gắng vùng vẫy nhưng cơn đau hạ thân làm cô không còn một chút sức lực nào có thể thoát được hắn.
– Thê tử chúng ta đã làm chuyên ấy với nhau rồi thì nàng giờ đã là người của ta rồi.Hắn nói.
– Không bào giờ là người đánh ngất ta để làm chuyện đó ,ta chưa bào giờ muốn cả.Cô gằn giọng.
– Thê tử dù người có muốn hay không thì cũng đã rồi ngoan ngoãn làm theo lời ta đi ta thục yêu nàng mà.Hăn nói giọng nghiêm túc.
– Người thật lòng.Cô hỏi
– Thật lòng.Hắn khẳng định.
– Vậy ta sẽ theo người muốn ta,thì phải được sự đồng ý.Cô nói mọi chuyện cũng đã rồi mà.
– Được theo ý nàng.Hắn nói chắc như đinh đóng cột.

Rồi hắn đỡ nàng dậy đưa nàng đi tắm ,còn hắn thì đi xuống quỷ giới có việc giải quyết.Hắn đi rồi nàng cũng lén đuổi theo,tới quỷ giới dựa vào khí của hắn nàng tìm được hắn trong một can phòng lớn nhất .Thấy có tiếng nói trong phòng nàng lén lút nghe :
– Ta đã tìm được một thiên thần bị ruồng bỏ,cô ta sẽ trỏ thành chủ các ngươi nói là vậy thôi,cô ta rất có giá trị lợi dụng ta sẽ dùng cô ta để nâng cao sức mạnh mình chiếm lấy thiên đình,các người thấy sao?Hắn một giọng uy nghiêm nói.
– Chúng thần theo ý người thiên thần bị ruồng bỏ thật rất tót cho người.Một đám có vẻ là cận thần phía dưới chỗ hắn ngồi nói.
Cô nghe đến đây tim quận đau bỏ về hàng,cô đau lòng ư cô đã yêu hắn rồi sao cô những tưởng hắn thật chân thật với cô nhưng không ngơ ra cũng chỉ lợi dụng cô không khác loài người là mấy chỉ có điều con người công khai lợi dụng mà thôi.Một lúc sau hắn trỏ về hàng,cô đã đúng trước hang chừ hắn,nói:
– Anh vui chứ ,lợi dụng tôi đẻ tăng sức mạnh sao,tiếc thay tôi đã biết kế hoạch của anh nên anh sẽ phải chết tại đây trả lại sự trong trắng và nổi đau gây ra cho tôi.
– Nàng sao nàng biết?Hắn ngạc nhiên.
– Ngạc nhiên lắm sao cũng may ta đã theo chân người tới quỷ giới nếu không chắc ta cũng không biết mình bị lợi dụng đâu,ta những tưởng người thật lòng yêu ta,ta cũng đã xao xuyến vì câu nói của người thế mà.Cô nói thì cổ họng tắc nghẽn bởi hai dòng lệ đang tuôn rời vì đau.
– Ta thật không có?Chỉ là che mắt thiên hạ thôi,đẻ nàng vào vị trí thê tử của ta chỉ có cách đó mới khiến bọn chúng không có ý kiến được.Hắn giải thích.
Cô không muốn nghe thêm lời nào nữa lao vô hắn đanh,hắn đõ né rồi giải thích cô không quan tâm nữa cô không muốn bi lừa dối thêm lần nào nữa.
” Phập”
Hắn trợn ngược mắt lên ,máu tuôn ra như suối cơ thể đã bị xuyên một lỗ bởi băng nhọn.Cô vốn đã chuẩn bị trước ,dùng một thần chú cổ lấy hết toàn bộ sức mạnh và bất tử của hắn ,đồng thời cũng bị quỷ khí yêu ma xâm nhập .Để ngăn quỷ khí không biến cô thành ác quỷ cô đã dùng máu của hắn bỏ vào hồ băng đỏ để khống chế quỷ khí.Đó là lí do chính nhất vì sao cô phải luôn có băng đỏ bên cạnh.
Tập 11:(TT)
Anh khá là sợ hãi khi đi ngang qua tập đoàn lớn nhất thế giới ,ở đây có rất nhiều đồ vật làm bằng băng đỏ nên lượng máu là tập hợp rất lớn kiến anh nắm lấy ngực rên rĩ cố phóng nanh qua băng về thánh địa tìm người đứng đầu dòng họ để hỏi thân phận của cô.Đi tới thánh địa một quang cảnh hãi hùng đạp vào mắt anh.Anh đang nhìn thấy ở toàn thánh địa tất cả các vam thuần huyết đang quỳ dưới đất khấn cầu gì đó,và rất nhiều vam quý tộc nằm co dật dưới đất vì chịu ảnh hưởng của băng đỏ.Bước xuống xe anh chạy vào nới các vam thuần chủng đang quỳ,sửng lại trước mặt anh có 10 vam lạ mặt ở trung tâm thánh địa.Đảo qua 10 người anh bắt gặp hai khuôn mặt quen thuộc cận vệ của cô.Anh rống lên:
– Sao hai tên con người bẩn thỉu như bọn mi lại có mặt ở đây hả?
Tiếng rống của anh làm tất thảy mọi người đang cầu nguyện đứng dậy, anh hít ấy mùi các vam ở đây để xem có bao nhiêu người nhưng lạ thay không hề có chút hơi hướm con người ở đây chỉ cảm nhận được 10 vam thuần huyết đậm đặc sức mạnh vô đỉnh ở đây.10 người đứng lên Rosa cất giọng:
– Sao hắn lại ở đây,ta đã cấm để các vam thuần chủng bên ngoài vô nơi này hôm nay rồi,ai để hắn lọt vào đây?

– Cô có quyền gì mà cấm tôi vào đây?Anh nói lại,giọng hơi run vì cảm nhận được khí đặc biệt của 10 vam này.
– Ta có quyền gì ư,chủ nhân tạm thời hiện tại của gia đình Romen đâu?Rosa trầm giọng thanh âm đầy đe dọa.
– Tôi, tôi ở đây xin người tha lỗi cho tôi quản giáo nó không nghiêm đã vô lễ với ngài.Một người đàn ông lớn tuổi bước ra trong đám vam.
– Mang hắn về quản giáo lại ngay cho ta, nghi thức linh thiêng giám làm loạn chủ nhân mà có mệnh hệ gì thì hắn phải chết ngay.Rosa gằn giọng.
– Vâng thứa ngài.Người đàn ông đáp lời khính cẩn rồi chạy tới keo anh đi.
Anh đang ngẫn ngừơi vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tại sao chủ nhân dòng họ anh lại run sợ như vậy không để ông kéo đi,anh quát vào mặt Rosa:
– Cô là cái thá gì mà có quyền nặt chủ nhân dòng họ tôi.
– Câm ngay.Dọng nói đầy uy lực vang lên nhưng không phải của Rosa.
Quay ra sau nhìn hóa ra là Rian,Rian thì thầm vào tai cô gì đó rồi bước lên nói:
– Người về nhà ngay cho ta,nếu còn làm loạn nữa thì dù ta có là ông của người thì cũng không thể nương tay được.Rian gằn giọng.
– Xin ông cho cháu dạy dỗ lại thằng chút láo sược này đừng giết nó,dẫu sao nó cũng mang dòng máu của ông.Người đàn ông vừa nãy chạy lại nói.
– Cái gì ông ư ,tổ tiên vậy họ là?Anh ngớ người.
– Cái gì là cái gì đây là tổ tiên dòng họ ta ông tổ của ngươi.Người đàn ông quay lại nói với anh.
– Tổ tiên vậy tất cả họ ?Anh hỏi tiếp.
– Ngu ngốc ta nhớ đâu có đứa cháu ngu như người,họ là tổ tiên đứng đầu 10 dòng họ thuần huyết vam chúng ta.Ông tức giận trả lới.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.