Bạn đang đọc Khi Tam Đại Tiểu Thư Xinh Đẹp Là Hot Boy: Chương 27. Rung Động.
Ane ra chương này để bù ấy hôm nữa có lẽ sẽ không có chương mới nha.
——————————————————————————————————————
Chương 27. Rung động.
Tụi nó đi song song nhau cùng đến lớp, cô đứng bên trái, nhỏ đứng bên phải, nó đi ở giữa. Tất cả sẽ đều im lặng nếu như không có một tiếng nói vang lên.
“A, Quốc Anh, Thế Lâm, Minh Nhật!” Lâm Thảo Anh từ phía ký túc xá nữ đi ra nói lớn rồi đưa tay vẫy vẫy. Hôm nay Lâm Thảo Anh mặc một chiếc váy màu xanh lam đậm liền thân dài ngang đầu gối, bên trên thì bó lại ở phần đùi còn bên dưới chỗ đầu gối thì hơi xòe ra cùng với đôi tất da màu trắng, một chiếc áo khoác lông trắng cùng đôi giày búp bê cùng màu với váy.
“Chào.” Nhỏ mỉm cười đáp lại. Còn cô và nó chỉ khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
“Sao mấy cậu đi học muộn vậy?” Lâm Thảo Anh khẽ cười rồi đi bên cạnh nhỏ. Thật là may mắn, nếu như mình đi học sớm cùng với Mai Kiều Ly thì có phải là đã không được đi học cùng ba người này rồi? Thực sướng quá đi!! Bảo đảm là Mai Kiều Ly nghe xong cũng sẽ hối hận khi mà đi học sớm à xem. Lâm Thảo Anh trong đầu nghĩ thầm.
“Haha, chúng tớ chơi bóng rổ nên suýt quên giờ học đó mà.” Nhỏ cười một tiếng rồi đáp lại.
“Vậy sao?” Lâm Thảo Anh nói rồi cả bốn người đều không nói gì nữa cả.
Cả bốn người bước vào dãy hành lang khối 12 gây chấn động không hề nhỏ đến các học sinh khác. Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp mọi nơi.
“Hừ, con nhỏ Thảo Anh đó lại ỷ vào mình đẹp lại đi cùng ba hoàng tử của chúng ta.” Một nữ sinh bực bội nói.
“Đúng vậy.” Một nữ sinh khác đứng kế bên cũng gật đầu đồng tình.
“Hừ, không phải chỉ là được cái bề ngoài thôi sao?” Một nữ sinh khác.
“Nhưng mà nhìn Quốc Anh cùng Thảo Anh rất đẹp đôi, không phải sao?” Một nữ sinh khác hâm mộ nói.
“Đúng vậy đó. Có khi nào bọn họ đang hẹn hò không nhỉ?” Một nữ sinh khác nói làm một đống người bu quanh thì thầm.
….
“Mấy cái thằng kia sướng thật, được cả Lâm Thảo Anh đi bên cạnh cơ đấy.” Một nam sinh thấp giọng thì thầm.
“Hừ, mày thì biết cái gì. Người ta là hoàng tử của trường mà lại.” Một nam sinh khác ghen tị nói.
“Nhưng mà nhìn trông họ đẹp đôi thật.” Một nam sinh khác.
“Công nhận.” Một nam sinh khác nữa.
….
“Chà, bọn họ đang nói là tớ cùng cậu trông rất đẹp đôi đấy.” Nhỏ cúi người nói bên tai Lâm Thảo Anh làm tiếng xì xào bàn luận lại trở nên to hơn bao giờ hết, bởi vì tình cảnh hiện tại trông rất tình tứ cùng mập mờ nha, một số còn tranh thủ chụp ảnh lia lịa khoảng khắc này lại. Nhỏ chỉ hơi giương giương khóe miệng lên.
Lâm Thảo Anh mặt có chút đỏ hồng, lắp bắp nói, “Vậy…vậy sao?” Dù sao đứng bên cạnh Lâm Thảo Anh cô cùng là một mỹ nam siêu cấp nha, đều là con gái cả mà, ai mà lại mặt không đổi sắc khi mà có một nam sinh siêu cấp đẹp trai ghé vào tai mình nói chứ? Da mặt của Lâm Thảo Anh cô cũng không phải là dày như bức tường thành mà lại như vậy.
“Có khi họ đang hẹn hò thật cũng nên.” Một nữ sinh lẩm bẩm.
“Đúng vậy.” Một nữ sinh khác đồng tình nói.
“Hành động tình tứ thế kia cơ mà.” Một nam sinh khác.
….
Cô và nó hai người ăn ý nhìn nhau rồi nở nụ cười nhếch miệng ranh mãnh quen thuộc. Nó quay sang phía bên phải mình rồi tươi cười một tiếng, nói, “Tụi này có việc, đi trước.” Rồi cô cùng nó rất đồng đều sải chân đi trước.
“…” Nhỏ khựng lại, đen mặt nhìn hai người đi trước mình rồi lại thản nhiên đi bình thường.
“Tớ…tớ đi trước.” Lâm Thảo Anh lúng túng nói rồi đi như chạy về đằng trước, vượt qua cả cô và nó.
Cô và nó rất ăn ý đi lùi lại rồi đến ngang chỗ nhỏ đang đi thì dừng lại.
Cô ghé vào tai nó, nói nhỏ, “Cậu vừa dọa con gái nhà người ta à?”
“Nói vớ vẩn.” Nhỏ khẽ lườm cô rồi nói.
“Thế sao người ta bỏ đi nhanh như gặp quỷ vậy đó.” Nó nói.
“Ai biết được.” Nhỏ nói rồi cũng lườm nó.
——
[Cô ở chỗ này là Lâm Thảo Anh nhé!!]
Lâm Thảo Anh bước vào lớp với tâm trạng rối bời. Cô đã thoáng có một chút rung động khi Quốc Anh ghé vào tai cô nói. Đúng, là rung động.
“Thảo Anh, chào buổi sáng.” Mai Kiều Ly khẽ cười nói.
Lâm Thảo Anh thoáng giật mình rồi cũng cười đáp lại, “Chào cậu.” Sao cô lại có thể quên được rằng Ly cũng thích Quốc Anh chứ? Cô nên chôn sâu phần tình cảm này đi thì hơn, cô muốn Ly được hạnh phúc…