Đọc truyện Khi Tác Giả Truyện Bi Gặp Tác Giả Truyện Ngọt – Chương 5: [Bi gặp ngọt] 16 – 17
[16]
“A a a a a a a a a a a a!!!”
Tiếng rống vang dội bất chợt vang lên từ căn phòng KTX nam sinh 503, tòa nhà số 9.
Cậu bạn cùng phòng giật thót, điện thoại rơi ụp vào mặt; vén màn thì thấy Hứa Trì đang đanh mặt nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính.
“Trì cưa…” Cậu bạn hỏi sốt sắng, “Sao…sao thế?”
Giọng Hứa Trì rất nghiêm trọng, “Tôi chết rồi.”
“Lần này…chết vì lý do gì vậy?”
“Hè, nóng quá chết.”
“…”
Hứa Trì vò đầu bứt tai, nhìn đống bình luận trong phòng livestream thì càng bực.
Đình Đình: Há há há há há há há há
Đình Đình: Há há há há há há há há há há há há
Đình Đình: Há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há
Đình Đình: Cộc Cộc à, mình đừng có tự hành mình nữa nha?
Đình Đình: Thím Đường Đường có đây không! Ra cười với tui nào!
Đình Đình: Đường Đường?
Đình Đình: Đường Đường?
Đường Đường: Đây đây, nãy mải cười quá rớt xuống gầm bàn!!
Đường Đường: Cộc Cộc đáng yêu chớt mất! Bình thường ai mà lại chết nóng chứ!! Sao anh ấy làm được vậy nhỉ?!
Hứa Trì: ….
Trong cơn giận dữ, cậu quyết định out ra.
Rồi cầm điện thoại, đăng lên weibo rằng:
Tui Đắng Cực Kỳ: Hôm nay không có chương mới. [nhe răng]
Đình Đình: Cái icon [nhe răng] này ẩn ý sâu xa quá…
Tui Ngọt Lắm Nha: Phải chăng vì tự thấy mình quá gà, xong thấy hai đứa mình vạch trần sự thật tàn nhẫn, mất mặt quá nên nổi cơn?
Đình Đình trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Thím có phải là thánh sự thật không?
Tui Đắng Cực Kỳ trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: [mỉm cười]
Đình Đình trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Cái icon [mỉm cười] này cũng rất sâu xa…Thím, bảo trọng!
Tui Ngọt Lắm Nha trả lời Tui Đắng Cực Kỳ: Uhuhuhuhu, Cộc Cộc ơi, tui sai rồi!! Sau này tui sẽ không bao giờ nói thật nữa!!! Uhuhuhu, tui mới là đứa chơi gà nhứtttt!!
Tui Đắng Cực Kỳ trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Ngủ đây, ngủ ngon.
Đình Đình trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Khà khà khà khà khà khà khà thím tiêu đời rồi! Cộc Cộc ra đòn sát thủ rồi!! “Ngủ đây, off rồi.” với “Ngủ đây, ngủ ngon.” Ý chỉ rằng anh ấy không muốn nói chuyện với thím nữa!! Khù khù khà khà khù khù khà khà
Tui Ngọt Lắm Nha trả lời Đình Đình: …
[17]
Mấy bữa nay Hứa Trì gặp phải chuyện không vui.
Nhờ Đường Đường tặng thưởng, truyện [Vuột mất em] cuối cùng cũng hot lên được chút, lượng bookmark tăng lên, từ ba mấy lên được năm mấy. Nhưng cũng vì thế mà mấy lời bình luận không được đẹp đẽ xuất hiện.
Người sử dụng điện thoại 084753: Eo ơi, đọc được mấy chương, cảm thấy bút lực của tác giả không đủ để xây dựng hình tượng nhân vật, thấy cứ gượng gượng…
Bình luận này chí ít còn có tính khách quan, mấy cái bên dưới mới thực là khó chịu.
Phong Vị Miên: Tác giả viết gì thế, cố tình nhét tình tiết này vào cho thêm bi kịch à?
Bình tĩnh ra mà nói thì truyện [Vuột mất em] này của Hứa Trì đi theo lối bi kịch truyền thống hồi xưa xưa. Chẳng hiểu sao người khác viết thì được nói là “Ôi chu choa, toàn những tình tiết máu chóa tui thích nhất, đọc xong mà sảng khoái cả người” rồi thì “Always đứng trong team máu chóa!” và cả “Trời đông giá rét, chỉ có một bộ máu chóa mới hàn gắn được tâm hồn tui.” kiểu kiểu thế; còn cậu viết lại bị nói rằng “Cố tình nhét tình tiết vào để thêm bi kịch?”
Dù Hứa Trì đã chuẩn bị tâm lý rằng bình luận của độc giả cũng không thể hiện được điều gì, họ thích nói gì thì nói, mình cứ viết của mình là được, quan điểm của mỗi người khác nhau, mình cũng đâu thể xông vào buộc người ta khen mình viết hay này nọ. Nhưng dẫu vậy, cái cụm “cố tình nhét tình tiết cho thêm bi kịch” này chẳng khác nào cục đá tảng nghẹn cứng trong cổ họng cậu.
Viết truyện là sở thích lặng thầm của Hứa Trì. Đám bạn cùng phòng biết cậu thi thoảng sẽ lên website Q livestream, nhưng không biết cậu còn là tác giả mạng. Dầu gì cậu cũng là nam sinh, bạn bè mà biết cậu có sở thích viết đam mỹ thì thể nào cũng bị nói ra nói vào. Cậu đăng nhập QQ, định tìm ai đó để trút bầu tâm sự mà cũng chẳng tìm được ai. Giữa trời đông buốt giá, cậu chỉ đành tu cả đống nước vào cho hạ hỏa.
Hứa Trì bực dọc nghĩ thầm, giới tính khác nhau, không cần chấp vặt đám người đó, đi đêm lắm còn có ngày gặp ma, giữa thanh thiên bạch nhật đụng phải mấy đứa mắt mù cũng là chuyện thường.
Hứa Trì nghĩ vậy, nhưng hai fan cứng của cậu thì không hiền lành được vậy.
Đình Đình: Cái gì mà vì thêm bi kịch nên mới cố nhét tình tiết vào? Tui nhìn cũng nực cười, thím có vấn đề à? Nhìn bình luận thì thấy thím mới đọc đến chương 5, đọc không hết đã nói này nói nọ? Mới dằn vặt mấy chương đã chịu không nổi sao? Vậy tui nói cho mà biết, đoạn sau còn có cảnh thằng Chu Óc Lợn ngoại tình, lên giường với người khác, fan mẹ ruột của Thẩm Hành là tui đây còn không nói gì, cái loại giời ơi đất hỡi như thím đã oang oác ra rồi. Hơn nữa, bộ này vốn đã là thể loại tra công tiện thụ, thím ủng hộ tiền chưa? Ủng hộ rồi thì thích góp ý với tác giả thế nào cũng được, nhưng mà chưa thì câm mẹ cái mồm thím đi!
Cô nhóc này ngày thường cứ lí la lí lắc, giờ chửi người khác lại chẳng chút e dè.
So với Đình Đình thì kiểu phản pháo của Đường Đường lại mang phong cách khác hẳn.
Người sử dụng điện thoại 084753: Eo ơi, đọc được mấy chương, cảm thấy bút lực của tác giả không đủ để xây dựng hình tượng nhân vật, thấy cứ gượng gượng…
Đường Đường trả lời Người sử dụng điện thoại 084753:@Khoa mắt
Cái comment của Đường Đường làm Hứa Trì bật cười, bao ủ rũ đều chẳng là gì khi so với tấm lòng của hai người này. Cậu ngẫm nghĩ một chút, rồi inbox cho biên tập viên.
Hứa Trì: [ảnh]
Hứa Trì: Xóa giúp tôi mấy bình luận này nhé.
Biên tập: [xoa đầu.jpg]
Biên tập: Ok.
Hứa Trì out QQ, đóng trang web, tựa mình vào ghế thở dài một tiếng.
Bạn cùng phòng ngồi trên giường ló đầu qua hỏi, “Trì Tiểu Khả….lại sao thế?”
Hứa Trì nói với vẻ mặt rất nghiêm túc, “Tôi ngờ rằng mình không có khiếu sáng tác…”
Bạn cùng phòng, “?”
Hứa Trì quay lại nhìn bạn cùng phòng một cái. [Vuột mất em] đã đến cao trào, ngày nào Hứa Trì cũng phải ngẫm nghĩ tâm lý nhân vật để viết, căng thẳng đến độ sắp trọc đầu đến nơi rồi. Cậu tựa ghế, nghĩ…nếu mà xong bộ này….hay là kết mợ nó luôn đi?
Bị ánh nhìn như anh hùng buổi chiều tà của Hứa Trì dính và, thằng bạn cùng phòng cũng hoảng, nó vội vàng bò xuống, ôm lấy vai Hứa Trì, “Trì Tiểu Khả, tối nay có tụ tập chơi bời đấy, đi không?”
Hứa Trì hỏi lại với giọng nghi hoặc, “Trì Tiểu Khả là cái quái gì?”
“Thì là gọi tắt của Trì Tiểu Khả Ái.”
“…”
Thằng bạn lại hỏi, “Đi không?”
“Tụ tập gì đấy?”
“Giao lưu gặp gỡ với khoa Luật.”
Hứa Trì không tài nào hiểu nổi, “Năm ba rồi mà còn giao lưu gặp gỡ ấy hả?”
Thằng bạn siết tay, “Chính là vì năm ba rồi nên mới phải thế chứ!! Đợi sang năm bốn thì hết mẹ nó cơ hội rồi! Mày nhìn mày đó, trông thế này, không đi thì tiếc lắm.”
Hứa Trì nhíu mày, cậu cứ thấy câu này có gì đó quái quái, “Trông thế này là trông thế nào?”
“Thì là…thế này!” Thằng bạn vỗ vỗ ngực làm lố, “Đi đi, đi đi! Coi như là đi cùng tao cho vui! Ngày nào cũng ru rú trong phòng thì được cái trò trống gì?”
Mấy lời của thằng bạn làm Hứa Trì xiêu lòng, giờ cậu chẳng có tâm trạng viết lách, ra ngoài chơi chút cũng được.
“Ok.”
Ngáo:
Mấy lời bình luận như thế kia tui từng thấy nhiều qua các mùa thị, kiểu phản ứng như Đình Đình cũng rất nhiều, dù không lý trí và logic lắm, nhưng cũng là tấm lòng. Chẳng qua nếu gay gắt quá, dễ làm mất thiện cảm thôi.