Khi Sát Thủ Làm Ngôi Sao

Chương 32: Xảy ra việc ngoài ý muốn


Đọc truyện Khi Sát Thủ Làm Ngôi Sao – Chương 32: Xảy ra việc ngoài ý muốn

Edit: Yun Haku

“Lần quay này chủ yếu là thế này, Hannah bị bắt cóc, lúc Ren mời Hannah gia nhập nhưng bị từ chối nên ném co Rena, mà Rena cho Hannah một chút dạy dỗ. Hiểu không?” Đạo diễn Ida nói cảnh tiếp với các diễn viên.

Ba người gật đầu hiểu, lần này diễn chính là Rena, việc có thể trả thù Hannah dĩ nhiên Rena đợi đã lâu. Cho dù lúc cô diễn có giống thật, đánh dùng sức thì chỉ có thể dùng câu cô nhập vai để chối tội.

Biết đối phương nghĩ gì, Hannah cũng không quan tâm, cái tay kia cũng chỉ có vài phần lực. Không phải cô xem thường cô ta mà với trình độ của cô ta thì không đáng bận tâm.

“Nina san, nghe bảo kỹ thuật hack của cô không tồi, có ý định tham gia nhóm của chúng tôi không? Nếu cô tham gia, nhất định sẽ có không ít thù lao” Oishi ngồi trên sofa quý giá, cho dù đây chỉ là phòng ở đơn sơ nhưng mà hắn lại khiến người ta cảm giác là một khách sạn xa hoa. Trước mặt là một tên quan lại tốt đẹp, nhưng sau lưng lại là một người thuộc giới ngầm, ở hai chỗ đen trắng mà không bị lẫn lộn thì đúng là một người đàn ông đáng sợ.

Nina nghĩ trong lòng nhưng dĩ nhiên không để lộ ra mặt, thản nhiên nói “Tôi chỉ là một cô gái thích ở nhà mà thôi, không dám nhận việc kho khăn như vậy, huống chi Evin còn thiếu không ít tiền của tôi, nếu như không hoàn thành giao dịch này thì tôi sẽ mất đi không ít tiền. Tôi không ngốc”

Oishi trừng mắt nhìn Nina một cái, lạnh lùng nói “Ồ ~ Có nghĩa là cô cự tuyệt? Cô có biết một khi cự tuyệt tôi thì có kết cục gì chứ?” Nói tới câu cuối, giọng của hắn mang thêm sự uy hiếp.


“Biết” Nói rồi, Nina còn nở nụ cười, cái nụ cười này mang theo sự châm biếm của cô.

“Phách phách phách phách” Oishi vỗ tay khen thưởng “Biết từ chối sẽ bị hành hạ, thật sự rất dũng cảm. Amy, cho cô ta biết thế nào là từ chối đi” Oishi nói người đằng sau mình.

Người tên là Amy gật đầu cung kính, trong giọng không giấu được kích động nói “Vâng, boss”

Ren nghe được sự kích động trong giọng nói của cô ta, thoáng nhíu mày.

Amy đi tới trước mặt Nina, ngồi xổm xuống, nở nụ cười nguy hiểm, cầm chặt mái tóc dài hỗn độn của Nina giật một cái “Cô có biết không nghe lời có kết cục gì không? Bây giờ tôi sẽ cho cô biết rõ” Cô ta giật tóc của Nina, kéo đi tới một góc sang, hai tay của Nina bị trói ở sau lưng, lại bị Amy giật tóc kéo đi, cả người chỉ có thể lết theo.

Ren thấy cảnh này, muốn đứng lên nhưng mà cậu tự nhủ, đây là diễn phim, bọn họ là diễn viên, không thể phá hủy cảnh của họ. Trước màn hình, cậu làm bộ không chút để ý, cầm tách trà trên bàn lên, tao nhã uống một ngum. Chỉ có chính cậu biết, lúc cầm tách trà dùng bao nhiêu lực, mạnh đến mức suýt bóp nát nó.

“Cô gái, đừng có không biết điều” Kéo tới một bên, Amy điên cuồng cầm đầu Nina, hung hắng đập vào tường, sau khi ném đầu vào tường lần thứ nhất, lần thứ hai tiếp tục ngay lập tức, trong mắt là sự điên cuồng mà ai cũng có thể nhìn ra.

Lúc đầu bị ném vào tường lần đầu, Hannah cũng diễn trò với cô ta, dù sao cái đau này cũng không quá quan trọng, không nghĩ tới cô ta càng đập đầu cô vào tường càng nghiện, việc này khiến cô không vui, cô ta quá càn rỡ.

Đạo diễn Ida nhìn màn hình thấy không đúng, nhưng lại rất giống với bình thường. Rena đánh nhiều như thế, lại rất điên cuồng, theo lý hắn phải ngăn lại, nhưng mà vấn đề ở đây, đầu bị đập như vậy mà Hannah không có chảy một chút máu. Đạo diễn cảm thán hành động rất thật, lại nghi ngờ: Từ khi nào Rena diễn tốt như vậy?

Cho tới khi đầu bị đập lần thứ năm, đầu của Hannah ngẩng lên, đôi mắt mắt đen mở to, cặp mắt to kia làm Rena có chút kinh ngạc, cô ta mê muội nhìn ánh mắt xinh đẹp, tự dưng thấy cơ thể phát run, sợ hãi ngồi xuống đất, hai tay run rẩy, kêu lên “Đừng… Đừng tới đây… Đừng tới đây!!!!!!!!!!”

Nhân viên công tác thấy cảnh này, cảm thấy không đúng, chạy tới phía của Rena nhưng mà cô ta đã bị dọa sợ đến mức không cho ai tới gần.

Ren cũng dừng việc quay phim, cậu không them quan tâm Rena, dù sao cô ta có chết cậu cũng không quan tâm, cậu chỉ lo cho Hannah, bị kéo như thế không biết có bị thương hay không. Bởi vì ở xa nên cậu không nghe được tiếng đập đầu của cô vào tường, nếu nghe thấy, nhất định không cho cô diễn nữa.


“Hannah, em không sao chứ?” Tsuruga Ren lo lắng cởi bỏ dây thừng của Hannah, mái tóc của Hannah rồi bù che nửa mặt cho nên Ren không biết mặt cô như thế nào, vì vậy Hannah có cơ hội rat ay.

Cởi dây trói ra, Ren cho Hannah khó chịu khi bị trói không nghi ngờ nên dùng tốc độ nhanh nhất tháo dây trói.

Đạo diễn Ida thấy không ai tới gần Rena được, nghi ngờ nihnf Hannah hỏi “Có chuyện gì vậy?”

Bên này, Ren tháo dây trói cho Hannah xong thì hỏi “Không sao chứ?”

Sau đó họ thấy Hannah quay đầu lại, bên phải khuôn mặt chảy không ít máu, máu và tóc dính vào bên phải khuôn mặt, cô dùng giọng cứng nhắc nói “Em không rõ”

Lạy chúa, thật sự đáng sợ, nếu không phải bây giờ là ban ngày thì Ren và đạo diễn Ida đã cùng nhau hét lên rồi, buối tối mà thấy hẳn cho là gặp quỷ!

Hai người bị dọa không nhẹ “Mau gọi xe cứu thương!” Đạo diễn Ida lập tức nói với nhân viên công tác bên cạnh, cho dù là ai cũng được, phải gọi xe.

Những người vây quanh Rena nhìn về phía Hannah thì bị tình cảnh của cô làm cho hoảng sợ, tất cả lo lắng chạy đi gọi xe cứu thương.

Ren lập tức bảo Yukihito lấy khăn tới, một lát sau thì thấy Yukihito lấy khăn tay tới “Không thấy khăn mặt, chỉ có khăn tay” Tất cả mọi người loạn lên, căn bản không có khăn mặt thì làm gì đây. Một bên thì Rena lên cơn điên, một bên là Hannah chảy máu không ngừng.


Ren không quan tâm nhiều như vậy, lập tức cởi áo sơ mi ném xuống chỗ sạch sẽ, sau đó đỡ Hannah nằm xuống, dùng khăn tay lau cẩn thận nơi chảy máu của Hannah, cậu rất đau long, trong giọng mang theo rất nhiều sự tự trách “Xe cấp cứu sẽ tới nhanh thôi” Nếu cậu phát hiện sớm một chút thì Hannah cũng không bị thương nặng như vậy.

Cô thật sự muốn nói việc này không có quan hệ gì với cậu, cậu không cần tự trách, nếu không phải sợ có người nghi ngờ cô làm Rena bị điên thì cô cũng không làm mình bị tổn thương. Nhưng mà qua việc này hẳn không ai nghi ngờ cô hại cô ta.

Xe cấp cứu tới rất nhanh, Hannah cũng nhanh chóng được lên xe. Mà cũng có một chút phiền phức, Rena không cho người khác tới gần mình, căn bản không thể trị liệu, các bác sĩ không còn cách nào khác, chỉ đành để người khỏe mạnh đè Rena lại, cho cô ta uống ít thuốc ngủ mới làm việc được.

Sauk hi tới bệnh việc, bác sĩ rửa sạch máu quanh người, nhìn miệng vế thương, tuy rằng không quá lớn nhưng mà máu chảy không phải ít “Chỉ cần khâu hai mũi là được rồi” Bác sĩ kết luận “Đến lúc vết thương đóng vảy thì tới tháo chỉ”

Hannah nghe thấy thì chán nản, trước kia chỉ cần băng bó qua loa, qua một hai ngày thì tốt rồi, ở đây còn phải khâu rồi tháo chỉ nữa. Ai, thấy việc này nhiều rồi mà vẫn chưa quen. Nhìn Ren đang lo lắng bên cạnh, cô đành nuốt cái câu muốn nói “Chỉ cần băng bó đơn giản, qua vài ngày là tốt” xuống bụng.

“Thôi quên đi, vậy cũng không sao” Hannah nghĩ vậy.

Ren ở cạnh Hannah không rời một tấc, cậu thật sự coi vết thương nhỏ của Hannah thành vết thương lớn. Cho dù cô cam đoan mình không sao Ren cũng không nhượng bộ. Hannah không thể đuổi Ren đi đành ngồi chịu thua, có điều, vết thương của cô là ở đầu, Ren không cần làm như cô bị thương cả người chứ!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.