Khi Quân Nhân Yêu

Chương 26: Anh muốn em được không ?


Đọc truyện Khi Quân Nhân Yêu – Chương 26: Anh muốn em được không ?

Y Nhi không dám nhìn lên cô cứ nhắm mắt quay đầu đi chỗ khác, tuy nói là cô và anh có đụng chạm không ít nhưng cũng chỉ là đụng – chạm thôi rồi về, chứ nào phải tình huống như lúc này. 

Từ sau lưng cô liền truyền đến một hơi ấm quen thuộc, anh chỉ cần nhẹ một cái liền ôm cả người cô vào lòng ngực của mình. Anh nhớ cô đến phát điên rồi lúc làm việc cứ nhớ đến có cô gái nhỏ đang đợi mình kia thì anh không thể nào tập trung được, cho đến khi được nhìn thấy cô thì anh mới nhẹ nhõm cả người. 

_ Y Nhi. 

Anh thổi khí vào tai cô, hơi thở nóng rực phà vào lỗ tai khiến cho cô ngứa ngứa. 

_ Dạ. 

Tiếng của cô vốn nhỏ nhẹ, nay bị anh chọc cho xấu hổ nó càng mềm dẻo nhẹ hơn bao giờ hết. 

Tiếng dạ này của cô khiến anh lập tức không kềm được mà đè cô nằm lên giường 

Y Nhi bị anh tấn công không kịp phòng bị liền bất động trợn mắt nhìn. 

Cô nuốt vội một ngụm nước miếng, thật buồn cười rằng cái hành động như vậy của cô lại làm anh càng dậy sóng hơn. 

Huynh đệ của anh phản ứng ngày càng mạnh, mạnh đến nổi nó khiến anh thở hắc ra một hơi thật mạnh. 

_ Anh muốn em, được không? 

Giọng nói của anh khàn đi từ lúc nào, trong giọng nói mang đầy dục vọng trong đó. Y Nhi có thể thấy rõ ánh mắt kia của anh nhìn cô toàn là lửa dục vọng. 

Nhưng…. Cô sợ.


Cô còn nhỏ, tuổi thanh xuân chỉ vừa mới hưởng được vài năm, một chút tình cảm nam nữ trước đó cũng không nghĩ đến. Bây giờ cho rằng cô là yêu anh thật sự, một chút đụng chạm trước đó cô miễn cưỡng cho anh chiếm tiện nghi một chút nhưng đến lúc này có phải là cô sắp đi quá hạn hay không?. 

Còn nói trước đó cô một mực suy nghĩ sẽ giữ đến tân hôn, còn tình huống bây giờ khiến cho cô rối hơn tơ vò. 

Nhìn trên trán anh từng giọt mồ hôi đang đổ xuống, một hai giọt còn nhiễu xuống mặt cô nữa. Đây là anh đang có gắng kềm chế, chờ đợi cô. 

Nhìn anh cô thật sót chỉ có điều cô vẫn là đấu tranh tư tưởng đi. 

Y Nhi sớm dự tính về tình huống xấu nhất là cô sẽ phải thất thân nhưng vẫn còn một cách khác cơ mà. 

Chỉ có điều cách này thật sự cô không dám nghĩ đến, vốn dĩ cô biết đến nó là vì mấy bạn nữ ở phòng bên bọn họ cùng bạn trai làm những chuyện như vậy, lại không biết xấu hổ mà còn chia sẽ kinh nghiệm cho nhau. Dù là kí túc xá toàn nữ, nhưng mà lộ liễu quá đi. 

Cô suy nghĩ đến biện pháp đó, nhìn nhìn đến anh, rồi lại suy nghĩ thêm một chút. 

Vài giây sau, bàn tay nho nhỏ của cô từ bờ ngực anh đi xuống, run cầm cập mà đụng đến huynh đệ của anh. 

_ Em sẽ giúp anh bằng…. bằng tay. 

Cô nhắm mắt lại xấu hổ cực kì, tay đụng đến nơi cứng rắn kia, nơi đó nóng đến cô muốn bỏng cả tay. Y Nhi dùng hết sự can đảm của mình để nói ra những lời này. 

Ngô Thần khi được bàn tay nhỏ của cô để nhẹ lên nơi huynh đệ, anh đã sớm đông cứng người rồi, huynh đệ kia của anh phản ứng kiệt liệt đến nỗi bản thân anh cũng không thể theo kịp liền thở dốc. 

Anh nghe cô trả lời liền biết cô không đồng ý, cũng đúng người con gái như cô để anh chiếm một chút tiện nghi thì bản thân cô đã tự dằn vặt mình rồi. Huống chi trong tức khắc liền làm chuyện trước hôn nhân, cô làm sao đồng ý được. 

Nhưng mà anh là muốn cô đến muốn nổ tung cái đầu rồi, nghe cô đáp ứng làm bằng tay thật sự lòng anh mừng đến lợi hại, dù sao cũng là được cô động có còn hơn không. 


Môi của anh cong lên một đường rất cao., ý thỏa hiệp rất rõ ràng. Lúc này anh không nằm lên người cô nữa, mà anh lại quay sang một bên nằm ngửa ra. 

_ Được, vậy em giúp anh đi. nó cần em vào lúc này. 

Anh một tay đỡ cô dậy, một tay cầm tay cô để lên huynh đệ của mình còn thuận tay mình thông qua tay cô bốp bốp vài ái. 

Con bà nó tự chuốc họa vào thân, bốp bốp làm chi không biết, thật là muốn anh tắt thở tại chỗ có phải hay không. 

Chỉ là bàn tay của cô thôi mà nó đã phản ứng đến vậy, nếu còn là nơi tiểu huyệt nhỏ kia của cô, anh thật không thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu thoải mái, bao nhiêu sung sướng vây quanh anh đây. 

Càng nghĩ đến càng không thể chịu được, nhưng mà cô gái nhỏ của anh vẫn thủy chung không chịu động, cứ giữ nguyên bàn tay trên huynh đệ anh. 

Nó thật làm anh bị kích thích vô cùng, cảm giác chờ đợi mong chờ từng cử chỉ nho nhỏ của cô thôi. 

Anh đem quần short cởi ra, bên trong chỉ còn lại cái quần lót đen dạng quần đùi. 

Lúc này huynh đệ của anh đã sớm dựng lều đốt lửa trại từ lâu rồi, chỉ chờ người đem thịt đến nướng mà thôi. 

Y Nhi là lần đầu nhìn thấy cái lều này liền hối hận muốn rút tay về, cô thấy thật xấu hổ vô cùng. 

Nhưng đã muộn, đi đến đây rồi anh có điên mới để cô rút về. Anh nắm chặc tay cô theo cách của mình đem nó cọ lên rồi cọ xuống, Y Nhi chỉ có thể cắn răng nhìn nhìn cách anh làm. 

_ Tiểu Y ngoan, em nói giúp anh mà. 


Anh là đè nén giọng xuống cực độ, một bên cố gắng trấn tĩnh mình còn phải dụ dỗ cô nữa. Xem ra sức kềm chế của anh thật rất tốt nha. 

Cô cứ theo cách của anh mà làm cứ cọ lên rồi cọ xuống, nhưng mà cái móng mèo của cô cứ gãi gãi như thế anh sao mà chịu cho được cơ chứ. 

Lúc này anh không thể kềm lòng được nữa mà trực tiếp cởi quần ra, đem huynh đệ lộ thẳng trước mặt cô. 

Y Nhi rút tay về muốn hét lên, lúc nãy cách một lớp quần cô còn bình tĩnh được, nhưng bây giờ là nhìn trực tiếp như vậy thật sự dọa người ta đến không thở nổi. 

Ngô Thần lúc này là dục vọng chiếm hết con người anh rồi, anh không quan tâm cô đang sợ ra sao trực tiếp kéo cô xuống để môi cô đặc lên môi mình, ngậm mút cắn liếm đến cô phát đau. Một tay nắm bàn tay cô cầm lấy huynh đệ mình mà lên xuống, anh thật sự không kềm chế được nữa đâu, nếu lúc này không mau mau giải quyết một chút thì anh sợ anh có thể trực tiếp đè cô xuống mà muốn cô. 

Y Nhi bị anh hôn đến choáng cả đầu, cô rụt rè lên lên xuống xuống theo cách của anh. 

Lúc này đầm ngủ của cô bị anh kéo xuống lộ cả nữa người trên của cô ra trước mặt, cô không kịp xấu hổ anh liền kéo người cô lên một chút trực tiếp đem một bên ngực của cô nhét vào miệng ngậm mút đến lợi hại. 

Cô bị anh ngậm cảm giác nó như vào đêm ở nhà nhưng nó lúc này nó lại mãnh liệt hơn bao giờ hết, nó khiến cô tê hết cả người. Loại cảm giác đau đau, lại xen lẫn cảm giác thoải mái thật lộn xộn. 

Cho đến khi huynh đệ của anh dương cờ đem một dòng chất lỏng đục đẫy ra. Bắn đầy trên tay của cô, anh miệng vẫn ngậm một bên ngực cô không nhã mà chỉ ngừng lại gầm lên. Cả người anh run theo từng cơn khoái cảm, giờ phút này lần đầu tiên Y Nhi cảm thấy anh yếu đuối đến như vậy. 

Nhưng mà sau đó thì cô lại muốn một cước đạp anh xuống giường ngay. 

Sau khi xong việc anh dọn dẹp một chút sạch sẽ, đem cô đi rửa tay rồi quay về giường. 

Anh đắp chăn cho cả hai sau đó đem cả người cô ôm vào trong mình, chỉ là anh cố tình nằm thấp hơn cô đem một bên ngực ngậm vào trong miệng, dưới chân thì kẹp chân cô lại rồi mới đi ngủ. 

Y Nhi thật sự thẹn đến không ngủ được, cô chưa có chồng nhưng theo cô nhớ ba mẹ ngủ với nhau cũng đâu có kiểu ngủ như vậy đâu a, anh lại không biết vô sỉ là gì đem ngực cô bỏ vào miệng chót lát lại mút mút, chót lát lại xoay xoay đầu lưỡi nơi nụ hoa. 

Người mất ngủ đêm nay là Y Nhi. 

Y Nhi tự hỏi, nam nhân bây giờ khi có vợ đều ngủ như vậy hay sao chứ a. 


Hay là chỉ có mỗi mình tên nam nhân vô sỉ nhà cô thôi a. 

______________

Mộc Dung: Ai nha…. Chút chút thịt thôi. Rồi từ từ sẽ nhiều lên. 

Y Nhi: Bà xem nhờ việc tốt của bà mà bây giờ một bên ngực tôi bị ngậm đến muốn hỏng rồi này. 

Mộc Dung: Ai nha, sao chỉ có một đêm liền thấy bên lớn bên nhỏ ý nhỉ. Thầy phó doanh, thầy phải làm cho đều chứ. 

Ngô Thần: Bên nhỏ bên lớn thật, Y Nhi, tối nay chúng ta đổi chỗ. 

Y Nhi: Cả hai người…… Cả hai người…… Cả…. Hai……. N…..g….ư….ời….. Aaaa

Mộc Dung: A, có việc rồi tui đi trước, ở lại bình an thầy phó doanh. 

Ngô Thần: Hảo hán làm vậy coi được sao? 

Mộc Dung: Ha ha ha, thầy phó doanh cứ đùa..em là nữ nhi a… Không nói nhiều, em đi đây… 

Ngô Thần: Con tác giả chết bầm này… Đợi đấy. 

Sát khí..sát khí…sát khí…. Sát khí…

Ngô Thần: Em xem có phải nhờ anh mà nó lớn thêm một chút hay không, cái này còn phải cảm ơn anh đấy nhé hắc hắc hắc…. Hắc… Hắc.ắc…. Y Nhi anh biết anh sai rồi… Tha cho anh đi a….. Anh yêu em mà… 

Y Nhi: Nghe nói phòng phạt chưa ai khai trương?….. HŨM?..

Ngô Thần………….. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.