Đọc truyện Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy – Chương 33
Sau khi đã bước xuống chỗ thi đấu Lan nhìn lên khán đài thấy thấy 2 con bạn đang đứng đó ,Lan mỉm cười và vẫy tay .
Khi trọng tài hô :
-Chuẩn bị vào vạch xuất phát .
Lan tiến lại và nghe thấy tiếng của Minh Khai vì vừa mới gây chuyện xong mà ;
-Chà xem ra kí túc xá một các cậu chọn người hợp quá ta .
Lan nghe vậy nhìn thẳng vào ánh mắt của anh chàng Khai ,Lan biết hắn ta đang ám chỉ mình thể chất ko tốt ,nhưng Lan ko cười nhưng nói giọng bình thường :
-Cảm ơn anh khỏi cần anh khen đàn em này .
Minh Khai nghe vậy tưởng đàn em của mình ko hiểu mình đang đá đểu cậu ta vì với thể lực mà Khai đánh giá thì ko sớm thì muộn thì kí túc xá 1 sẽ thua là cái chắc ,hôm qua cuộc thi giả gái họ đã thắng thì hôm nay sẽ đến kí túc xá 2 thôi ,với lại nhìn lại khu khán đài thấy
Trâm Minh Khai cười nhẹ :có vợ chưa cưới ở đây mình sẽ ko thua đâu .
Và Minh Khai nhìn đàn em trước mặt nói ;
-Cậu ngốc quá .
Nghe vậy Lan bình thản hỏi lại dù biết hắn ta đang nghĩ gì về mình :
-Vậy sao ,nhưng em nghĩ là chưa biết ai thắng ai đâu .
Lúc đó bên cạnh các đội viên khác bàn tán :
-Chết chắc rồi lần này anh Minh Khai mà chạy marathon thì chúng ta thua chắc .
-khu kí túc xá 2 năm nào cũng thắng mà _một đội viên khác nên tiếng .
Lan nghe vậy nhưng vẫn phớt lờ nghĩ :trời có cần phải tân bốc anh ta vậy ko hả trời .
Sau đó Lan và các thành viên tham gia chạy nghe thấy tiếng trọng tài thì đến vạch xuất phát chuẩn bị chờ hiệu lệnh .
-Phành _tiếng súng vang lên .
Nghe thấy tiếng đó họ bắt đầu chạy .Trong khi đó Lan vẫn chưa rời vạch xuất phát chỉ đứng đó nhìn họ chạy đi .
Ở trên khán đài Quân thấy vậy nhìn 2 cậu bạn của Nhật nói :
-Trời cậu ta đứng đó làm gì vậy hả /
Lâm cũng lên tiếng :
-Xem ra chúng ta thua là cái chắc rồi ,chạy thì may ra cậu ta có phần đứng thứ 2 nhưng giờ thì về cuối rồi .
Huy nên tiếng :
-có khi cậu ta biết mình thua nên bỏ cuộc ko nhỉ .
Cứ thế bọn hắn nói trong khi đó Lam và Phương cười nhẹ nói :
-Ko biết nữa ,chắc là ….._nói đến đây tự dưng ko nói nữa .
Nghe vậy lúc này Trâm nên tiếng :
-Anh Thắng xem ra bạn anh thua rồi ,Minh Khai đc coi là người chạy nhanh năm ngoái đó ,giờ mà anh đó ko chạy thì thua quá .
Lam nhìn Trâm hỏi ;
-Sao anh chàng lúc nãy là người chạy nhanh nhất năm ngoái sao_chỉ là tò mò thôi .
Và Lam thấy những cái gật đầu và cùng câu nói của Lâm :
-Vậy mới nói ,lẽ ra nếu cậu ta ko đăng kí thì kí túc xá năm nhất của chúng ta sẽ ko tham gia trò đó rồi .
Nghe vậy Phương lúc này mới nói :
-Thảo nào mà ko thấy 1 ai trong khu kí túc xá chúng ta trong cuộc thi này hóa ra là ko ai thi .
Quân lúc này nghe câu đó của Phương nên nhìn mọi người trả lời :
-Thì đó nhưng mà tưởng là Nhật giỏi chạy nhưng xem ra thì thôi rồi ,các cậu về thôi _câu cuối nhìn 2 thằng bạn nói .
Lâm và Huy nghe vậy định đứng lên bỏ về thì lúc này tiếng của Trâm vang nên :
-Các anh xem kìa anh Nhật chạy rồi kìa .
Nghe vậy đồng loạt bọn hắn quay lại chỗ vạch xuất phát và ko thấy bóng Nhật đâu và họ hướng vào đường thi thì thấy Nhật chạy nhanh 1 làn gió ko thấy bóng dáng ở trên đường đua nữa .
Thấy vậy Lâm bất ngờ và lắp bắp nói :
-Trời …mình có …phải …nhầm ..ko …cậu …ta …
Nghe vậy Huy xen vào :
-Cậu ta chạy nhanh quá nói vậy đi làm gì lắp bắp vậy .
Lâm nhìn theo lúc này đã ko thấy bóng ai nói :
-Ừm cậu ta giống như làn gió chạy lướt qua vậy /
Quân từ nãy giờ ko ý kiến gì vì bất ngờ lúc này mới nói :
-Trời cậu ta là ai mà chạy nhanh vậy ?
Mà ko chị bọn hắn bất ngờ mà ngay cả mọi người trên khán đài cũng bất ngờ theo ,và ở chỗ ghế mời vinh dự mẹ của Phương nhìn theo Lan từ nãy giờ cũng khá bất ngờ về cô con gái này vì thường ngày hay thấy Lan ở tình tràng buồn ngủ mà hôm nay lại là hình bóng khác .
Còn Ở chỗ Lam và Phương thì lại nghĩ :hì xem ra Lan đã khiến cho tấc cả bất ngờ rồi ,dù gì ở bên Mỹ tụi nó thường xuyên phải chạy trốn đám fan hâm mộ nên trình độ tụi nó cũng đâu phải vừa ,với lại Lan còn được coi là vận động viên có triển vọng trong môn Marathon do chính nước Mỹ công nhận nữa mà .Nhưng những người ở đây làm sao biết đc vì khi đó tụi nó đều là con gái mà .
Ở chỗ Lan sau khi chạy đi với tốc độ có thể ví như làn gió ,đến chỗ Minh Khai ko biết sao Lan lại chạy chậm lại và chạy sau anh ta .
Lúc đi qua khu vực cũ vì cuộc thi này chạy 5 vòng quanh trường mà(trường này dài 100km ) ,Lan nghe thấy tiếng cổ vũ của Lam và Phương :
-Nhật cậu cố nên .
-Chiến thắng .
Trong khi đó mọi người trên khán đài 1 phần học sinh nữ cỗ vũ cho Lan :
-Anh Nhật cố nên ,em yêu anh .
Còn đại đa số lại cỗ vũ cho Minh Khai .
-anh Khai cố nên chiến thắng .
-Anh Khai No.1 .
_em yêu anh
[email protected]#@#$$%$%%$$%$%
Trong khi đó Lan cố tình chạy đàng sau Minh Khai trong lòng lại nghĩ em ra cũng thú vị đó chứ lần đầu tiên mình mới chú ý chạy đàng sau người khác lại có thể nghe đc những lời này ,vì đa số những lần trước Lan chỉ chạy đua với nàng gió lên có đã ko ngừng chạy .
Trong khi đó Phương tự nhiên thốt nên :
-Thiên cậu xem hình như Nhật chạy chậm hơn mọi hôm hay sao đó .
Lam nhìn theo Lan nói :
-Ừm nhưng theo mình là Nhật đang hứng thú với điều gì đó thì phải ,nhưng điều đó tớ ko thể đoán đc cậu có thấy vậy ko /
Nghe Lam phân tích Phương nhìn theo và gật đầu :
-Ừm .
Trong khi bọn hắn nghe 2 người bên cạnh nói vậy thì ngạc nhiên và cuối cùng Huy là người nên tiếng hỏi Lam ;
-Thiên cậu nói vậy là sao ?
Lam nghe vậy nói 1 câu rất tự nhiên :
-Tớ cũng ko hiểu nữa .
Nói xong ko biết sao Lam mỉm cười với Phương nụ cười ẩn chứa suy nghĩ là đã biết Lan đang nghĩ gì .
Nhìn và nghe chán những lời khen chê về mình vì xưa nay Lan chỉ toàn nghe tháy những người khác ngưỡng mộ mình nay nghe người khác chê tránh nên Lan cảm thấy rất hứng thú và điều đó đã đc Lam và Phương nhận ra .
Sau khi nghe đủ và Lan lúc này quyết định mình sẽ thắng nhưng phải làm điều gì đó cho mọi người ngạc nhiên chơi mới đc và trong đầu Lan bắt đầu suy nghĩ và đúng lúc đó 1 suy nghĩ sẹt và như điện ,và Lam tiếp tục chạy theo Minh Khai .
Cứ thế mỗi vòng quay về vị trí xuất phát Lan luôn luôn chạy sau Minh Khai .
Còn Minh Khai thấy vậy thì nghĩ :Mình thắng là cái chắc .
Và trên khán đài mọi người đều nói :
-Xem ra thì Nhật chạy nhanh ở vòng đầu nhưng vòng sau hình như đuối sức rồi hay sao ý ._một tiếng ở trên khán đài vang lên khi thấy
Nhật như ko có sức chạy .
-Ừm cậu nói đúng kiểu này thì Minh Khai chiến thắng rồi _Giọng một người nữa vang nên và hình như đó là cậu bạn của người nói câu trên .
Bổng có người chen vào :
-Các cậu này Minh Khai là nhà vô địch marathon năm ngoái mà ,cậu kia làm sao thắng đc ._giọng 1 cô gái vang lên và người ta có thể nhận ra đây là giọng một cô gái đang yêu .
Nghe vậy 1 cô gái bên cạnh nói :
-Ừm đến đàn anh năm ngoái vô địch mà cuối cùng cũng thua mà .
Thấy thế 1 cô gái khác vang nên :
-Chưa chắc đâu lỡ phút cuối anh Nhật có thể vượt lên thì sao ?
Thế là câu chuyện trở thành đề tai nóng bỏng trên khán đài khi một người này khen thì một người khác xen vào chê .
Còn Lam và Phương nghe vậy chỉ biết lắc đầu nở 1 nụ cười bí hiểm .
Riêng bọn hắn nghe vậy thì lại như đồng tình với phần đông đám đông là Nhật sẽ đứng vị trí thứ 2 ,nhưng đến khi thấy nụ cười bí hiểm kia thì lại do dự ,cuối cùng Huy là người nên tiếng giải tỏa ko khí nặng nề này :
-Thiên theo cậu thì ai thắng ?-Nhìn Lam hỏi .
Nghe vậy Lam vô tư nói :
-Đương nhiên là Nhật rồi _nở nụ cười vô tư .
Chính nụ cười đó khiến Huy trong lòng lâng lâng và nhớ lại cảnh Thiên mặc bộ áo con gái đẹp 1 cách thơ ngây ,và Huy cảm tưởng rằng Thiên là con gái .
Lâm thấy Huy ko nói gì mà im lặng tưởng thằng bạn bị tẩu hỏa nhập ma ,nên nhìn thẳng vào Huy nói đùa :
-Ê bộ cậu đang yêu ai đó à ?_nụ cười hơi đểu .
Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng thấy vậy Quân lúc này mới lên tiếng giọng nói có vẻ trêu chọc :
-Lâm cậu xem kìa ko biết Huy bị gì nữa ko lẽ thấy học sinh nữ nào yêu luôn đó chứ _nhưng lại nhìn sang Lam như áp chỉ Lam là người đc mình nhắc đến trong câu chuyện .
Lúc này thì Huy mới thoát khỏi suy nghĩ nghe Quân nói vậy thì nói :
-Làm gì có ,mà cậu đang nói gì đó hả ?
Nghe vậy Quân nhìn Huy nhưng đẩy trách nhiệm sang cho Lâm :
-Cậu hỏi Lâm ý ?_nhưng nụ cười vẫn xuất hiện trên đôi môi ít khi cười .
Lâm nhìn Huy và thấy cậu bạn hỏi mình thật thì nói :
-Hì ,thì tụi tớ nghĩ cậu đang ”cảm nắng ” em nào thôi mà .
Trong khi đó ở chỗ Phương thì Trâm tiến lại đứng gần và hỏi :
-Anh Thắng này ,theo anh thì giữa anh Khai và Nhật ai sẽ thắng ạ ?_ánh mắt nhìn Phương long lanh .
Phương ko biết Trâm đang cố tán tỉnh mình nên vẫn thản nhiên nói :
-Anh cũng ko biết nữa .
Nhưng trong lòng thì thừa biết ai thắng rồi .
Trâm nghe vậy thì nhìn Phương nói tiếp :
-Anh Thắng này hôm nào đến nhà em chơi đi ._nói bằng giọng ngọt xớt .\
Nghe và thấy điệu bộ của Trâm có hơi chút cảnh giác và ko biết trả lời sao thì Lâm nghe vậy nên tiếng :
-Trâm ai cho phép em mời người khác đến nhà vậy hả ?
Trâm nghe anh trai mình nói thì nhìn với ánh mắt đe dọa nói :
-Anh có tin em nói với ba mẹ là anh vẫn đi Bar ko ,lúc đó thì đừng hòng anh còn tài khoản nha .
Nghe cô em gái mình nói Lâm tức giận nói :
-Vậy hả ,nhưng nếu em dẫn cậu ta về nhà thì nói trước hôm đó anh ko có ở nhà đầu .
Lúc này Phương nói :
-Trâm thôi anh em ko thích thì thôi vậy .
Trâm nhìn Phương khi nghe thấy Phương từ chối sau đó nhìn Lâm với cái liếc mắt và nói :
-Vậy chủ nhật tuần sau đến công viên chơi nha anh .
Nghe vậy Phương ko biết nói sao vì thật sự là Phương cũng ko thích với lại sợ mình có việc nên nói :
-Anh bận rồi em gái .
Trâm nghe từ em gái từ mồm Thắng người mình đã có tình cảm từ khi anh cứu mình thì trái tim đã rung động vì hạnh động anh hùn cứu mỹ nhân .
Đúng lúc đó tiếng của Lam vang nên :
-Thắng xem kìa vòng cuối rồi .
Nghe vậy mọi bọn hắn đang ngỡ ngàng khi phát hiện mục tiêu của Trâm hóa ra là Thắng ,mà vì sao bọn hắn phát hiện ra là do những hành động ánh mắt của Trâm đã lộ ra bên ngoài .
Từ đó bọn hắn nhìn sang Phương và nghĩ :Thắng cậu ko biết Trâm đang tản tỉnh sao ,và bọn hắn đều đồng chung suy nghĩ khi chứng kiến hết cuộc nói chuyện và rút ra kết luận :quả đúng như mình nghĩ cậu ta chưa biết .
Và khi nghe Thiên nói vậy thì bọn hắn rời mục tiêu theo dõi nhìn xuống dưới đường đua và thấy Lan đang cách khá xa với Minh Khai và bọn hắn nghĩ thầm em ra kí túc xá mình đứng thứ 2 rồi vì với khoảng cách 400m thì thua rồi .
Trong khi đó Lam và Phương trong đầu ko ngừng suy nghĩ vì 2 người nghĩ là đến vòng cuối Lan sẽ vượt qua ,nhưng giờ thì ko phải và họ suy nghĩ xem Lan đang muốn làm gì vì bọn nó khá là hiểu tính cách của Lan đối với người cao ngạo như vậy thì làm sao Lan có thể để người đó kiêu ngạo như vậy chứ .
Trong khi đó Lan chạy 5 vòng mà ko suy giảm 1 chút sức lực ,nhìn người dẫn đầu Lan nghĩ :chà xem ra anh ta đã mệt rồi ,mình thì vẫn chạy ung dung theo hắn ta và mình cá là hắn ta đang tự tin là mình sẽ thắng đây mà sao đó là quay lại nói đểu mình cho coi .Suy nghĩ đó khiến cho Lan cảm giác phấn khích khi nghĩ đến việc mình sắp làm .
Còn trên khán đài mọi người bắt đầu chú ý và họ hô nên :
-Minh Khai cố nên .
-Nhật cố lên _Lam và Phương hét nên .
Còn ở chỗ mẹ của Phương thì nhìn chăm chú và nghĩ :Lan cố lên ,mẹ chúc con chiến thắng ,nhưng vẫn có suy nghĩ khác :”xem ra thì với khoảng cách này thì Lan sẽ đứng thứ 2 rồi ….”
Và trên sân khấu đã nghĩ Minh Khai sẽ thắng nên ko mấy hứng thú đón chờ kết cuộc ,nhưng bỗng họ thấy tốc độ của Nhật tăng lên khi Minh Khai còn cách 50m nữa là về tới đích .
Bỗng họ thấy bóng Nhật chạy vượt qua ,và chạy về đích đầu tiên .