Bạn đang đọc Khi Những Thiên Thần Biết Yêu: Chương 24
Anh và nó lên đến sân thượng , nó nhìn bầu trời – đục ngầu nhưng không mưa . Nó lên tiếng hỏi anh :
– Anh Christian này
Anh ngồi xuốnng chiếc ghế mây và nhìn nó trả lời :
– Sao
– Anh có thích bầu trời này không
– Anh không thích , nó không đẹp
Nó nhìn vào anh cười nhẹ và nhìn tiếp tục lên bầu trời
– Em thích nó à không em yêu nó em yêu bầu trời âm u này em yêu mưa , có người nói lúc em khóc thì trời sẽ có mưa
Anh hơi giật mình trước cái sở thích của nó , kì lạ như con người nhưng không biết từ lúc nào anh đã yêu cái con người đó rồi , lược bỏ cái suy nghĩ quái đảng anh không thể phủ nhận điều đó anh không yêu nó anh chỉ yêu một người chỉ một người mà thôi
-Anh có thích em không _ nó hỏi một câu làm anh giật mình
Anh im lặng
Nó không nói
Khung cảnh yên bình , không khí ngột ngạt không ai nói một lời
– Anh … Anh không thích em
” Ầm …ầm ” tiếng sấm dữ dội như tiếng trái tim nát vụn như cơ thể nó vậy . Nó không thở được , nó không nói được , hai tai ù ù chân nhấc không được nó như là một tượng đá . 1 phút …2 phút…3 phút …15 phút
Nó lặng im rồi lên tiếng :
– Em biết rồi em về phòng nhé _ một câu nói của noi như là hằng ngàn thiên niên kỉ trôi qua rồi dừng lại trong lòng anh .
Bàn tay đó anh muốn níu giữ lại
Đôi vai đó anh muốn sưởi ấm
Con người đó anh muốn đem ôm vào cơ thể mình nhưng anh không thể …không bao giờ có thể
Nó bước xuống lao vào phòng rồi khóc oà lên . Ở trên sân thượng cơn mưa ào ào rơi xuống như nỗi lòng của nó bây giờ
Anh mấp máy môi : Em đang khóc phải không , Emi ???
~ ở một nơi nào đó trên sân vườn căn villa to lớn
Key ngồi xuống mái hiên nhà gần Mizu
– Nếu em yêu một ai đó thì sẽ như thế nào
– Vui , buồn , ghen tuông ! Anh thấy cái nào thì hợp
– Nếu bây giờ anh nói anh thích em thì sao
– Em sẽ đồng ý _ lời nói vừa thoát ra cửa miệng làm cả hai có một cảm xúc không thể diễn tả không thể có lời nào để nói được
Ngồi đối diện lại với Mizu Key nhìn thẳng vào ánh mắt của cô thốt ra lời ngọt ngào :
– Anh yêu em . Mizu
Cô bất ngờ , đó là điều mà cô mong ước cô từng yêu thầm một chàng trai từ lúc mới lập nghiệp cô nhìn thấy chàng trai đó ở một quán bar khi cô cùng với Emi đến đó chàng trai đó làm cô theo dõi từ đầu đến đuôi không rời , lúc đó cô đã nhớ như in chàng trai đó vóc dáng đó ngày nào cô cũng nhớ nhung . Đó chính là Key – người đó có tên Key
Cô ôm anh thật lâu thật lâu đến khi cô mừng rỡ trả lời anh ấp úng nhưng ấm áp : Em đồng ý
chap hôm nay chưa thật sự đã trả lời câu hỏi của hôm qua nhưng bạn nhìn về hướng đó . Đó là tương lai và cũng là cái kết của truyện