Đọc truyện Khi Học Bá Xuyên Thành Hào Môn Phế Sài – Chương 64
Editor: Đầu Gỗ.
Beta:Kỷ Kỷ.
Ôn Niệm Niệm rời khỏi phòng học, đi qua dãy hành lang, hiện tại trên sân thể dục có không ít học sinh đang rèn luyện.
Một làn gió lạnh thoáng qua lay động sợi tóc, cô sờ sờ gương mặt nóng bỏng của bản thân.
Cư nhiên bị một tên nhóc ghẹo cho tâm tình nhộn nhạo…
Tuổi dậy thì xao động nha.
Lúc này, Quý Trì từ trong phòng học đi ra, nói với Ôn Niệm Niệm: “Vương lão sư bảo tớ có thấy cậu thì kêu tới văn phòng một chuyến gặp thầy.”
” Ừm.”
Ôn Niệm Niệm chậm rì rì hướng văn phòng đi đến.
Nói chung, học sinh bị kêu lên văn phòng khẳng định không có chuyện tốt gì, nhưng đối với lão Vương mà nói, thì không giống như vậy, Ôn Niệm Niệm đối với thầy không có cảm giác sợ hãi như với các lão sư khác.
Vương lão sư từ sơ trung đã dẫn dắt bọn họ, ngày thường theo chân cùng học cùng chơi, gọi lão sư không bằng gọi là “Sư phụ” thì đúng hơn, điều đó vừa thể hiện được tình thầy trò vừa thể hiện sự thân thiết.
Ôn Niệm Niệm đi vào văn phòng, lễ phép mà gõ gõ cửa: “Vương lão sư, thầy gọi em?”
Vương Hiểu Phong nhìn thấy Ôn Niệm Niệm liền vẫy vẫy tay: ” Là chuyện này, thầy có một lão bạn hiện tại đang là giáo sư môn toán tại Đại học Duyên Tân, sau khi ông ấy xem video thi đua số lý của em cùng Giang Dữ liền cảm thấy cực kỳ hứng thú, thông qua thầy hỏi một chút, trong kỳ nghỉ hè này của các em có muốn đi tới khu tổ chức tập huấn của Đại học Duyên Tân chơi không.”
Ôn Niệm Niệm đương nhiên biết Đại học Duyên Tân, ngôi trường lừng lẫy nổi danh khắp nước, có một khu nhà chuyên dụng dành cho các ngành khoa học và công nghệ hàng hiệu để thực tập, liên hệ trực tiếp với viện trung khoa, xét về sự chuyên nghiệp của ngành vật lý, toán học, xếp hạng cả đều là số một số hai.
Mà trại tập huấn của Đại học Duyên Tân đối với các học sinh trung học yêu thích khoa học tự nhiên mà nói, chính là đại danh đỉnh đỉnh như sấm bên tai.
Trại tập huấn hè này mời chào tất cả các học sinh có tài năng trong nước, thậm chí toàn thế giới, nơi mà các thiên tài tề tụ, họ phải trải qua các loại tập huấn ma quỷ khác nhau để chọn ra những nhân tài ưu tú nhất.
Nghe nói mỗi năm học sinh trung học cả nước báo danh dự thi trên internet gần vạn người, qua tầng tầng kiểm tra tuyển chọn, nhân số chân chính tiến vào tập huấn không quá trăm người, có thể nói là ngàn dặm mới tìm được một.
Được nhận thư mời đến khu tập huấn chỉ mới bắt đầu mà thôi, trận tập huấn này nghe nói mỗi ngày đều có vòng đào thải, đồng học có thể chân chính kiên trì đến cuối cùng không trên mười người.
Các học sinh lưu lại sau cùng được nhận giấy chứng nhận, dựa vào giấy chứng này có thể tự do nhập học vào bất cứ trường cao đẳng đại học nào trong toàn quốc.
Chưa kể đến những trường Đại học trong nước, cho dù muốn xin vào trường Đại học danh tiếng như Oxford* hay Harvard** thì một tờ giấy chứng nhận này cũng tuyệt đối là giấy chứng nhận cực quan trọng và vinh dự.
(P/s: Oxford là trường đại học của Anh, Harvard của Mỹ.)
Nếu đã có cơ hội tham gia trại hè này, vậy khẳng định cực tốt nha.
Ôn Niệm Niệm kinh hỉ mà nhìn về phía lão Vương: “Vương lão sư, thầy có loại tài nguyên như vậy!”
Lão Vương hừ nhẹ một tiếng: “Thì làm sao, đừng có khinh thường lão sư trung học của em.”
“Không, không phải, em nói, có thể trực tiếp tiến vào khu tập huấn, quả thực giống như nằm mơ!”
“Trực tiếp tiến vào? Sợ thật sự là em đang nằm mơ.”
Lão Vương lập tức tạt một chậu nước lạnh vào người Ôn Niệm Niệm: “Mặc dù có lão bạn của thầy mời, nhưng quy tắc trò chơi vẫn phải tuân thủ, chính mình báo danh trên internet, sau đó đến hiện trường thi, thông qua là có thể vào.”
Ôn Niệm Niệm:……
Cho nên vẫn là cần bản thân báo danh, xin hỏi lời mời này đặc biệt có ý nghĩa sao!
Lão Vương thấy Ôn Niệm Niệm lộ ra biểu tình chán nản liền kéo dài giọng điệu: “Đối với em và Giang Dữ mà nói, đề thi của bọn họ, còn không phải hạ bút thành văn, dễ như trở bàn tay hay sao, lão bạn kia của thầy cũng tin tưởng các em, khẳng định có thể thông qua, mới kêu thầy chuyển đạt tâm ý hoan nghênh của ông ấy đối với các em.”
Ôn Niệm Niệm cười hì hì: “Nói là nói như vậy, nhưng mà nếu có thể trực tiếp lấy được giấy thông hành, giống như càng có chút mặt mũi.”
Lão Vương cuộn tròn bài thi trong tay, gõ gõ lên đầu cô: ” Vị lão bạn này của thầy là viện trưởng toán học của Đại học Duyên Tân, kiêm phó hiệu trưởng trường, có thể tự mình gọi điện thoại tới đây mời các em đã rất nể tình, còn muốn mặt mũi cho học sinh trung học nữa hả.”
“Đừng khinh thường học sinh trung học được không.”
Thời điểm Ôn Niệm Niệm xoay người đi ra cửa văn phòng, bỗng nhiên nghe được lời nói thấm thía của lão Vương:
“Muốn tương lai lóng lánh, sao trời xa xôi, vũ trụ cuồn cuộn đều sẽ có được.”
Ôn Niệm Niệm quay đầu lại, nhìn thấy trong mắt lão Vương có ánh sáng chớp động, một khắc kia, cô thiếu chút nữa cho rằng ông là lão sư môn ngữ văn.
Ôn Niệm Niệm đăng nhập vào địa chỉ website lão Vương gửi, tiến hành báo danh đợt tập huấn thiên tài, yêu cầu điền kỹ càng tỉ mỉ tư liệu cá nhân và phương thức liên hệ, đồng thời bên
góc phải màn hình có một file download.
Ôn Niệm Niệm tùy tay download, phát hiện đây là một bộ word hồ sơ bài thi.
Đây là bài thi thử ngay tại hiện trường năm trước của trường.
Đề bài thi yêu cầu chọn đáp án đúng như thường lệ, điền vào chỗ trống và đề ứng dụng, tổng hợp nhiều môn ngành học toán lý hóa sinh, chủ yếu vẫn lấy toán học và vật lý làm chủ.
Nghĩ đến, đây hẳn là bài thi sơ tuyển của doanh tập huấn thiên tài.
Ôn Niệm Niệm nhìn qua đề thi một lần, phát hiện so với bất kỳ đề mục thi đua số lý nào cô từng làm, độ khó khăn đều cao hơn.
Muốn nói tuyển chọn thiên tài, ngược lại cũng không đến mức đó, ít nhất đồng học học tập có ngọn, suy nghĩ cẩn thận, phần lớn đều có thể làm được.
Ôn Niệm Niệm thuận tay đem bài thi thử gửi tới nhóm Wechat của tổ, hơn nữa đem điều hôm nay lão Vương nói, truyền đạt lại cho các vị tổ tiên trong nhóm nghe.
Ôn Niệm Niệm: ” Doanh tập huấn thiên tài này các đại gia* có hứng thú không?”
(p/s: mọi người.)
Quý Trì: “Có…… Có tâm mà vô lực.”
Ôn Niệm Niệm: “Đừng từ bỏ thử xem xem sao.”
Quý Trì: “Thở dài @Căn Di, cậu đi không?”
Căn Di: “Có cần phí báo danh không?”
Quý Trì: “Ai da, muốn đi thì cứ việc đi, đại ca sẽ giúp đỡ! Tương lai nếu cậu nhận được giải Nobel gì đó, đừng quên đại ca đây là được.”
Căn Di: “[ mỉm cười ]”
Ôn Niệm Niệm: “@Quý Trì, cậu thật là một tay tính toán tốt nha, sớm như vậy đã bắt đầu đầu tư, không hổ là người kế thừa tương lai của tập đoàn Quý thị.”
Quý Trì: “Tớ đầu tư vào một đồng học thiên tài nhất định sẽ không lỗ vốn.”
Ôn Niệm Niệm vốn dĩ cho rằng Giang Dữ khẳng định không tham gia vào cuộc trò chuyện này, lại không ngờ rằng Giang Dữ thế nhưng chủ động chọc cô: “@Ôn Niệm Niệm, gửi tớ trang website báo danh.”
Ôn Niệm Niệm kinh ngạc hỏi: ” Cậu muốn tham gia sao?”
Giang Dữ: ” Ừm.”
Khẳng định muốn làm một chuyện như vậy, đối với nhận thức của Ôn Niệm Niệm về Giang Dữ tới nói, vẫn là lần đầu tiên.
“Vì sao muốn tham gia?” Cô tò mò hỏi.
Giang Dữ: “Không nói cho cậu biết.”
Còn cùng cô úp úp mở mở.
Ôn Niệm Niệm thuận tay đem địa chỉ website báo danh gửi vào nhóm, dù sao mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân cái gì, nếu đồng bọn đều báo danh, vào huấn luyện doanh cũng có người làm bạn.
Sau không biết nơi nào tung tin tức ra, nói làm thành viên trong tổ của Vương lão sư đều có thể được cử đi tập huấn doanh thiên tài của trường Đại học Duyên Tân.
Lúc này, các bạn học đứng ngồi không yên, sôi nổi tìm lão sư Vương Hiểu Phong, muốn xin gia nhập tổ của ông.
Nói giỡn, nếu có thể trổ hết tài năng ở tập huấn doanh thiên tài, trường đại học danh tiếng cả nước, dụ hoặc lớn như vậy tâm ai lại không động?
Lão Vương ngay từ đầu không rõ ý này, thấy nhiều đồng học có hứng thú với số lý, tự nhiên cao hứng.
Nhưng mà tổ của ông cũng không phải không có ngạch cửa, ngay từ đầu tổ định chính là tìm kiếm học sinh có thiên phú ở phương diện số lý.
Cho nên ông cho bọn họ một đề toán rất khó khăn, nếu có thể làm ra, cửa lớn của tổ rộng mở với mọi người.
Nhưng mà, đề làm bộ phận lớn đồng học đều bị chắn ngoài cửa.
Mã Tuyền cũng nghe các đồng học chung quanh nói về tin tức ấy, nói lão Vương và Viện trưởng toán tại Đại học Duyên Tân có quan hệ, giao tình thực sự rất tốt, bởi vậy thành viên của tổ đều có thể thuận lợi vào tập huấn doanh thiên tài.
Mắt nhìn Đại học Duyên Tân đã sắp bắt đầu chiêu sinh, nếu hắn có thể thông qua tổ gia nhập tập huấn doanh thiên tài, lấy thực lực của hắn tuyệt đối tin tưởng có thể lưu đến cuối cùng, thuận lợi lấy được giấy chứng nhận……
Trưa hôm đó, Mã Tuyền quyết đoán đi tìm Vương lão sư, đưa ra ý muốn gia nhập tổ của ông.
Không ngoại lệ, Vương lão sư đưa đề Olympic Toán kia cho hắn, nói rằng nếu hắn làm ra là có thể gia nhập.
Đề này, Mã Tuyền sớm đã thấy thông qua các đồng học khác, dành suốt một buổi tối để tính toán, cũng chưa thể làm ra đáp án chính xác.
Nghe nói trước đó không lâu có người giải ra được, hình như là Ôn Loan, nhưng hắn cùng Ôn Loan lại không thân, không có khả năng trực tiếp đi thỉnh giáo.
Vương lão sư đem tờ đề thi đưa cho hắn, thấy bộ dạng tựa hồ muốn nói lại thôi, hỏi: ” Còn muốn nói cái gì?”
“Vương lão sư, nhất định phải làm ra đề này mới có thể gia nhập tổ sao?”
“Đúng vậy.”
“Cái kia… em thật sự đặc biệt thích thầy, thiệt tình mong muốn gia nhập tổ của thầy, thầy xem xem có thể… Châm chước một chút hay không, đề này xác thật…”
Không làm được.
Vương Hiểu Phong có chút khó xử mà nói: “Không phải vấn đề là châm chước hay không, nếu làm như vậy sẽ không có công bằng với các đồng học khác.”
Mã Tuyền còn muốn nói cái gì đó, lúc này, hai người Ôn Niệm Niệm cùng Quý Trì đi vào văn phòng, hỏi lão Vương một chút, hội thảo lát nữa có muốn tham gia hay không.
“Chờ thầy một chút, lập tức sẽ tới.”
Mã Tuyền liếc nhau cùng bọn họ, có chút xấu hổ.
Ôn Niệm Niệm làm một sự việc con nhím*, có cơ hội phải chế nhạo hắn hai câu, cười ngâm ngâm hỏi: “Ồ không phải Mã học trưởng đây sao, không biết làm cái gì ở chỗ này nha.”
(*Thuyết con nhím (tên tiếng Anh: Hedgehoge Concept) bắt nguồn từ một câu chuyện ngụ ngôn Hy Lạp giữa một con nhím với một con cáo. Con cáo tuy ma mãnh, biết rất nhiều thứ, nhưng suy nghĩ của chúng lại hay bị phân tán. Chú nhím thì chậm chạp và không ồn ào như cáo, nhưng lại hiểu rõ nhất về thế mạnh của nó. Kết quả là, hết lần này đến lần khác, cáo bị nhím đánh bại, thân hình chi chít những cái gai. Câu chuyện ngụ ngôn trên nhằm thể hiện một thực tế đó là, hãy tập trung vào một điểm mạnh duy nhất của bản thân, bởi điều đó sẽ giúp chúng ta có lợi thế cạnh tranh, và giành nhiều khả năng chiến thắng hơn.)
Tầm mắt cô hạ xuống, thấy được đề thi trong tay Mã Tuyền, ra vẻ kinh ngạc che che miệng cười: “Mã học trưởng đây muốn gia nhập tổ chúng tôi sao?”
Sắc mặt Mã Tuyền khó coi, không có trả lời.
Lúc này, lại có mấy đồng học đi vào xin lão Vương đề thi Olympic Toán, thấy Mã Tuyền thấp giọng khe khẽ nói nhỏ.
Mã Tuyền cúi đầu, cảm thấy mất mặt cực kỳ, gắt gao nắm chặt tờ đề thi chuẩn bị rời đi, đúng lúc trông thấy Quý Trì.
Quý Trì đang chuyên chú nghe lão Vương giảng giải một đề toán học làm sai, một đề về tập hợp rất đơn giản nhưng cậu lại cau mày, hết sức chăm chú mà lắng nghe.
Trong đầu Mã Tuyền xẹt qua một tia ý vị thâm trường, hắn lên giọng, nói trực tiếp Vương Hiểu Phong lão sư: “Vương lão sư, thầy nói không muốn làm chuyện không công bằng, em ngược lại muốn hỏi người một chút người cho chúng em thi đề khó như vậy, làm được mới cho gia nhập tổ, nhưng mà thành viên tổ hiện tại của thầy có đủ tư cách hay không còn chưa biết.”
Vương lão sư cùng Quý Trì đồng thời ngẩng đầu nhìn phía hắn, không dự đoán được hắn sẽ đột nhiên làm khó dễ.
Lời nói mang lưỡi dao này chính là trực tiếp đâm tới phía Quý Trì.
Toàn bộ tổ cũng chỉ có năng lực của Quý Trì là yếu nhất, muốn làm đề này, chỉ sợ hết sức gian nan.
Mấy đồng học chung quanh xin gia nhập tổ nghe được lời này của Mã Tuyền, ánh mắt cũng không hẹn mà cùng hướng về phía Quý Trì.
Các bạn học cũng đi theo mở miệng nói:
” Tớ cảm thấy có đạo lý nha.”
“Cho chúng mình thi đề khó như vậy, rõ ràng không phải là đối đãi khác nhau hay sao. ”
Thậm chí có người trực tiếp nhắm ngay Quý Trì: “Đúng vậy, Giang Dữ cùng Ôn Niệm Niệm thì không phải nói, Quý Trì dựa vào cái gì có thể gia nhập tổ.”
“Làm cậu ta lưu lại tổ như nước chảy hoa trôi lại không cho chúng ta gia nhập, đây là công bằng trong miệng Vương lão sư sao.”
Văn phòng bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, nhóm đồng học nghị luận sôi nổi.
Quý Trì đỏ mặt, cậu cũng đã xem qua đề thi Olympic Toán lão Vương đưa ra, không làm được là điều chắc chắn, các bạn học nói như vậy cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý.
Chẳng lẽ, hôm nay cậu sẽ bị đuổi ra khỏi tổ sao.
Quý Trì xin giúp đỡ nháy mắt nhìn Ôn Niệm Niệm một cái, Ôn Niệm Niệm liếc mắt Mã Tuyền, mở miệng nói: “Lúc trước, Vương lão sư thành lập tổ, ngay từ đầu căn bản không có người gia nhập, các lão sư cũng như đồng học đều không xem trọng, chỉ có Quý Trì là người đầu tiên chủ động đưa ra lời đề nghị gia nhập tổ của Vương lão sư, ây da, hiện tại nhìn thấy tổ có hạng mục hay là các người ai cũng muốn gia nhập, không thi vào được, liền muốn đem người khác đá ra, trên đời này nào có sự việc tốt như vậy.”
Các bạn học nghe vậy ai nấy đều ngượng ngùng lặng lẽ nối chân nhau rời đi.
Nhưng Mã Tuyền còn không cam lòng: “Không có quy củ sao thành được phép tắc, nếu trường học coi trọng tổ như thế, có tám hạng mục quỹ, vậy hẳn nên có điều lệ xác nhận minh chứng rằng có đủ tư cách thì tiến vào, còn không đủ tư cách thì lập tức rời khỏi, thiên kinh địa nghĩa*.”
(*Thường đạo đức pháp luật đã định không thể đổi được gọi là kinh. Thiên kinh địa nghĩa tức là nói đạo lý thường như trời đất không thể di dịch được.)
Lão Vương híp mắt, tùy ý để bọn họ tranh luận một lúc lâu, nhìn thẳng đến ánh mắt của mọi người, khi tất cả đều ngưng lại chuyển chú ý ở trên người ông.
Lúc này ông mới khí định thần nhàn* mà nói: “Một khi đã như vậy, Quý Trì, vậy em cùng bọn họ so một hồi đi, nếu bọn họ có thể thắng được thầy sẽ cho bọn họ gia nhập.”
(*Khí định thần nhàn tức là dáng vẻ bình tĩnh, nhàn nhã.)
Lời vừa nói ra, các bạn học trong văn phòng lại lần nữa sôi trào.
Muốn thắng Quý Trì, quả thực là dễ như trở bàn tay, động động ngón tay là có thể làm được.