Đọc truyện Khi Em Mỉm Cười – Chương 15
Edit: tohy
Đồng Dao đứng lên, vẻ mặt lắp bắp, cô đưa tay đem tóc vén ra sau lỗ tai, có vẻ khẩn trương nói: “Nhưng mà em muốn đi ngủ.”
Lời vừa nói ra liền lập tức mang đến một trận xôn xao—
Tiểu Bàn: “Cô ấy cự tuyệt Thành ca, cô ấy cự tuyệt Thành ca kìa!”
Lão K: “Cô ấy không muốn chung đội với Thành ca, cô ấy cũng không muốn thắng.”
Lão Miêu: “Cô ấy cự tuyệt lời mời đến từ đùi lớn, cũng cự tuyệt cơ hội quay trở về đẳng cấp Thách đấu.”
Lục Tư Thành trầm mặc: “Ăn no rồi ngủ, em là heo à?”
“Con gái không thể thức đêm, anh không hiểu.” Đồng Dao nghiêm túc nói.
“Không có con gái nào ăn no xong liền đi ngủ.”
“Anh biết cái gì về con gái.”
“A.”
Lục Tư Thành quay đầu nhìn thoáng qua Đồng Dao, vừa điều khiển chuột bắt đầu xếp đơn chờ đợi trò chơi bắt đầu–đầu năm 2016 Liên Minh Huyền Thoại mở ra hệ thống hình thức dự tuyển, người chơi có thể lựa chọn vị trí mình am hiểu thứ nhất và thứ hai, hệ thống sẽ vừa sắp xếp lựa chọn những người chơi ở những vị trí khác để tạo thành một đội ngũ hợp lí vừa cho phép người chơi có thể chọn vị trí mình muốn.
Lục Tư Thành chọn vị trí đầu tiên đương nhiên là ADC, vị trí thứ hai là đi rừng.
Đồng Dao đứng ở bên cạnh Lục Tư Thành nhìn một lát nói: “Anh cũng chọn vị trí đi rừng sao? Vậy ngày mai chơi cùng nhau đi, nếu anh được sắp xếp đến vị trí đi rừng thì chúng ta có thể làm liên động giữa rừng.”
Lúc này, đường giữa tiền nhiệm của chiến đội ZGDX Minh thần đang ngậm miếng bánh hai tay đặt trong túi đi vào trong đại sảnh, vừa hay nghe thấy lời cô nói, vì thế Minh thần nở nụ cười: “Em cùng với Thành ca bọn anh làm giữa rừng liên động?”
“Như thế nào?” Tiểu Bàn vừa mới bẫy Đồng Dao ban nãy ngẩng đầu, “Lại giống như “chiến đội ZGDX đường dưới không bao giờ đánh đôi” có chuyện xưa?”
“Ngày mai thử xem sẽ biết.” MInh thần vẻ mặt cảm khái vỗ vỗ vai Đồng Dao, “Ngủ ngon.”
“…”
Mang theo tâm trạng bất an Đồng Dao ôm lấy Bánh Mì của cô quay về phòng ngủ.
Buổi tối cô liền gặp ác mộng, mơ thấy cô cùng Lục Tư Thành một lần đánh đôi từ đẳng cấp “Cao thủ” rơi xuống “Kim cương V”, mà Lục Tư Thành bởi vì vậy liền ngồi xuống phần nộ bóp cổ cô–
” Ô ô ô ô ô…”
Đồng Dao giãy dụa tỉnh lại, phun ra mấy chiếc lông mèo trong miệng, lúc này mới phát hiện ra Bánh Mì có tướng ngủ không tốt không biết lúc nào đã từ chân cô trèo đèo lội suối một đường đi lên, bây giờ cái bụng mèo phệ đang đặt chân trên cổ cô, móng vuốt đặt lên miệng, ngủ đến cực kì thích thú.
Đồng Dao đen mặt đẩy con mèo ra đứng dậy, nhìn thấy trời ở bên ngoài cửa sổ đã sáng lên rồi, mà cô thì lại bị ác mộng mang tên Lục Tư Thanh làm run rẩy cả một đêm…
Đứng lên tắm rửa rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ xuống tầng thì đã chín giờ sáng, tầng một của trụ sở chiến đội không một bóng người, Đồng Dao mở máy tính ra xem chiến tích của Lục Tư Thành, phát hiện ra tối hôm qua anh ta xếp hàng đánh đến 6 rưỡi sáng hôm nay thì dừng lại, lúc thắng lúc thua cuối cùng thì điểm vẫn giậm chân tại chỗ…
“…” Đồng Dao ngẩng đầu nhìn phòng của chiến hữu trên tầng, lúc này cửa các phòng đều đóng chặt, hiển nhiên là mấy vị đại nhân này chơi cả đêm bây giờ mới tiến vào mộng đẹp. (Editor: Lạy chúa!)
—Cuộc sống hàng ngày của những bạn trẻ nghiện mạng.
Đồng Dao ách xì một cái, đưa cho Bánh Mì vẫn bám chặt bên chân mình một ít lương khô, con mèo vùi đầu ăn tạo nên âm thanh bẹp bẹp, cô xoay người đi vào phòng bếp mở tủ lạnh, định nhìn xem có thứ gì có thể cho vào miệng hay không…Lúc này người giúp việc làm việc hàng ngày cho trụ sở bước vào, cùng với Đồng Dao ngồi đối diện với cái tủ lạnh rỗng tuếch bốn mắt nhìn nhau–
Sau đó là một phút ngượng ngùng.
“Chào buổi sáng, trước kia cô chưa thấy cháu bao giờ, là bạn gái của đội viên nào sao?”
“Không phải, cháu là đội viên mới tới ngày hôm qua.”
“Vậy sao, cô gái nhỏ cũng có thể chơi trò chơi?”
Dì giúp việc vẻ mặt thần kì đặt đồ ăn trong tay xuống, sau đó dùng chỗ cơm còn lại trong nồi cơm điện làm thành món cơm rang trứng. Lúc này là mười giờ rưỡi sáng, Đồng Dao nhìn đồng hồ: “Cô chuẩn bị làm cơm trưa sao?”
Dì giúp việc: “Làm cái gì cơm trưa, đây chỉ là nguyên liệu nấu cơm thôi, mấy tiểu quỷ vừa mới ngủ đi xuống làm sao mà có sức lực đứng dậy ăn cơm trưa..Thi đấu thể thao điện tử, không có ban ngày. Một lát nữa cháu cơm nước xong cũng đi nghỉ ngơi đi, bọn họ buổi chiều mới có thể tỉnh chơi trò chơi với cháu.”
Đồng Dao: “…”
Đồng Dao cúi đầu yên lặng ăn cơm, cơm nước xong nằm trên sô pha gọi điện báo bình an cho người nhà, lại dùng di động xem tin tức, rốt cục cũng đến mười hai giờ rưỡi.
Đồng Dao ngẩng đầu trừng mắt nhìn trần nhà: “Nhàm chán.”
Ngồi trên sô pha, một người một mèo mặt đối mặt trong phòng huấn luyện rỗng tuếch, Đồng Dao tràn đầy cảm giác được cuộc sống nghỉ ngơi của nhóm thi đấu tuyển thủ có cỡ nào không phù hợp với khoa học…
Hai giờ chiều, vị mỹ nam ngủ thứ nhất thức dậy.
Tiểu Bàn mặc một cái quần lót mơ mơ hồ hồ ra khỏi phòng, bám vào lan can đi từ trên xuống bất ngờ không kịp đề phòng nhìn thấy hai đôi mắt của một người một mèo đang nhìn chằm chằm, Tiểu Bàn sửng sốt, sau đó hét lên một tiếng chạy theo hướng về phòng ngủ đóng sầm cửa lại.
Đồng Dao: “???”
20 phút sau, Tiểu Bàn mặc chỉnh tề quần áo đi xuống tầng: “Đồng Dao! Em sao lại dậy sớm như vậy?”
Đồng Dao nhìn đồng hồ trên vách tường của trụ sở sắp chỉ hướng 3 giờ, sờ sờ đầu mèo, buồn bã nói: “Em đã ngồi đây sáu giờ rồi”
Tiểu Bàn đang ngồi xổm chính giữa trước tủ lạnh quay đầu dùng ánh mắt người ngoài hành tinh nhìn Đồng Dao.
Đồng Dao: “…Quần lót Ultraman không tồi.” (Editor: A…hentai hentai! >