Đọc truyện Khát Vọng Tuổi 18 – Chương 10: Món Quà Của Sinh
Hôm nay cái bụng bầu to tướng của Tiên đã được 8 tháng rồi.Cũng vì thế mà Tiên phải nghỉ học và chúng tôi chăm sóc cho cô ấy tận tình.Mẹ tôi thì coi cô ấy như con gái,mẹ mua quần áo,bỉm,sữa choem bé.Còn Sinh thì giúp Tiên đi lại và làm tròn người bố,Còn tôi,Long,Liên và Lệ chỉ giúp những công việc cần thiết và nói chuyện cùng Tiên cho cô ấy vui hơn .Chỉ cần một tháng nữa thôi là bé chuối ra đời ( đó là biệt danh của Tiên và Sinh đặt cho bé.Còn không biết hai người đó đặt tên là gì nữa nhỉ ????????.Trong khi tôi lấy nước cho Tiên uống thì tôi có hỏi Tiên:
– Ê!!!!!Cậu đặt tên gì cho bé đấy Tiên?
– Sinh không cho mình nói đâu !!!!!! minh nói Sinh giận đấy
– Mình kín miệng lắm,sẽ không nói cho ai đâu mà !!!!!
– Là Hông Ánh !!!!!!!!!
– Ồ,tên nghe điệu thật á!!!!!! Sinh tâm lí quá,mà sao phải dấu
– Mình cũng không biết nữa,thấy Sinh chỉ dặn không được nói cho ai nữa thôi nên mình cũng không nói
– Được rồi mình sẽ không nói cho ai đâu mà
Hồng Ánh…cái tên nghe cũng rất hay,nhưng có vẻ nghe hơi điệu.Cái tên này lớn lên sẽ làm ra trò nghịch ngơm và điệu đà đây….Haizz!!!!!! Đúng lúc Sinh về,tôi bảo Sinh ở đây tôi lo còn Sinh về nhà ngủ đi,hôm qua đã chạy đi chạy lại thế mà hôm nay không nghỉ thì làm sao có sức..Lại còn phải đi học nữa chứ,tôi thấy Sinh là một người tốt,yêu thương Tiên thật lòng và không kì thị người con gái như vậy !!!! Còn Long thì hôm nay cũng chăm sóc Tiên rất tận tình đến nơi đến chốn,tôi nói gì thì nghe theo chư không trả treo laị vì Long cũng yêu tôi mà :)))))))
Một tháng sau,Tiên bắt đầu đi vào bệnh viện để sanh em bé.Khoảng hai tiếng đầu,tôi cảm thấy Tiên rất đau,bác sĩ nói Tiên mất rất nhiều máu và phải chuyển sang mổ .4 tiếng sau,tôi và mọi người nghe thấy tiếng khóc chào đời của em bé.Tôi,mẹ Long và lệ rất vui,chỉ có Sinh thì vẻ lo lắng hồi hộp,tôi hỏi Long
– Sao vậy hả Long ?????
– Tớ lo quá An ưi !!!
– Sao lại lo ? Con đã chào đời rồi còn gì phải lo ?
– Tớ sợ trẻ con mờ,với cả tớ không quen làm bố
– Có sao đâu ??? Có ai làm bố lần đầu mà quen luon đâu…vui lên nhé
Bác sĩ bảo người nhà vào thăm,chỉ Sinh và mẹ vào thôi còn chúng tôi ở ngoài và phải đi ăn sáng đã.Mẹ tôi đưa quần áo để mặc cho em bé và mang cháo vào cho Tiên.còn Sinh mới là áp lực,Tiên nói:
– Nè,Ánh à…Để bố con bế nhé !!!!!! Ck bế đi ck
– Ơ uk…Vk đưa đây
Sinh lóng nga lóng ngóng,nhìn trông Sinh lúc này thật buồn cười.Mẹ tôi thấy thế chỉnh tư thế và dạy Sinh bế đứa cháu tương lai của tôi.Tôi và Long lên chức Bác vì mẹ tôi nhận Tiên làm con nuôi còn tôi là chị của tiên.Tiên cũng cười và bế lại Anh để cho Ánh bú….Đúng lúc đó Sinh ngồi xuống và ôm hai mẹ con vào lòng,mẹ tôi đi ra ngoài cho hai người có thời gian riêng một chút có gì gọi mẹ sẽ vào.Còn bên ngtoaif cổng bệnh viện,tôi và Long đang ăn sáng,Long đút cho tôi một miếng caramen và hỏi tôi :
– Bao giờ Long và An mới cưới đây
– Học xong đã chứ Long
– Long muốn giống Sinh và Tiên mà
– Này!!!!! Bậy chứ….Sinh và Tiên là trường hợp bắt buộc.Long mà đòi cưới Tiên sơm thì mẹ Tiên mắng cho đấy !
– Haizzz….sau khi ăn đi chơi đâu đi,để cho Sinh chăm con.Kệ Sinh,ai bảo cậu ta tự chọn mà thì phải tự chăm chứ
– Nhưng Tiên là em nuôi của An,An phải chăm sóc
– ồ…
– Long và An sắp lên chức bác rồi ó
– Uk,…Bác trẻ ha An ???????????
Sau khi ăn sáng xong,chúng tôi lại vào cùng với Tiên,vậy là Tiên và Hồng Ánh rất khoe5r mạnh.Sinh thì khi bế con của mình vẫn còn vụng về lắm nhưng khi Tiên bế thì bố Sinh nói chuyện với Hồng Ánh rất ngọt ngào và hay trêu đùa với Ánh .Ánh nhìn thấy Bố Sinh và Mẹ tiên thì mặt cười hớn hở nhưng khi nhìn mặc Bác Trẻ Long thì lại mếu máo không theo Long.Có vẻ nhìn Long hơi dừ với mái tóc vàng và bẫm khuyên tai nên bé Chuối hơi sợ.Những cũng phải từ từ mới quen cơ chứ ,Long cũng rất muốn bế cháu nhưng cứ bế là Chuối khóc nên không dám bế nữa,nhưng tôi vẫn động viên Long hãy bỏ khuyên tai ra thì sẽ đỡ hơn là để như vậy.Vậy là Long cũng nghe theo lời tôi mà bỏ khuyên ra để bé Chuối đỡ sợ Long hơn.Đúng như thế,sau khi Long bỏ khuyên ra thì bé Chuối đã chịu cho long bế và yêu bác Long nhất .Bây giờ Tiên,Sinh và Ánh đã là người nhà của tôi.Bây giườ Sinh,Tiên phải gọi tôi là chị.Khoảng 1 tuần sau khi mổ xong ,chúng tôi cho Tiên suất viện ,Tiên hỏi tôi :
– Chị An…Bao giườ chị cưới anh Long ấy ?
– Chị chả biết,…vẫn còn đi học mà Tiên…chỉ có em là trường hợp khác thôi nhá !!!!!
– Đúng ó !!!!!! Chị mà đòi cưới sớm mẹ đánh cho đấy
– uk,mà không biết ck Sinh nghĩ gì về em nhỉ ?????
– Thì ….chắc là yêu và coi con như con của mình thôi chứ sao nữa !!!!!!!!!!
– Em thấy….nó cứ sao sao ý
– Không sao đâu mà,yên tâm nhé !!!!!
Đúng lúc đó Sinh vào trong xe oto và ngồi cùng vk.Một tay bế con,còn vai thì để cho Tiên dựa vào.Thật là ra dáng một người đàn ông của gia đình.Cũng nhờ có Sinh mà Tiên bớt gánh nặng,Tiên thật may mắn vì có một người như vậy theo sát đằng sau.Mẹ tôi định tổ chức đám cưới cho Sinh nhưng Sinh nói để bao giờ bé Chuối 1 tuổi đã rồi mới cưới.Sẽ không còn lâu nữa đâu,và cũng đến lễ cưới của tôi và Long thôi :)))))))))
Rồi khoảng một ngày sao đó , đến sinh nhật của Tiên.Chúng tôi tổ chức cho Tiên,mua một chiếc bánh 2 tầng đẹp mắt có chữ : CHÚC MỪNG SINH NHẬT MẸ CỦA BÉ CHUỐI !Còn Sinh thì tặng Tiên rất đơn giản,2 người đó nói món quà duy nhất mà hai người muốn có đó chính là ở bên nhau cungd bé Chuối đến hết cuộc đời sau này :))))))