Đọc truyện Kết Thúc Hay Sự Khởi Đầu – Chương 43: Chạy Chữa !!
Bá Long ngay lập tức lại gần mọi người xem xét, hắn thấy ngay trên khoé mũi mọi người có chút bột đỏ, hắn liền nhìn xung quanh thì thấy trong góc xưởng lại có một bình hoa, trên đó có một đoá hoa răm bụt đỏ, nhìn từ xa thì rất đẹp, nhưng nó lại khiến Bá Long xa xầm mặt lại, tại sao chơi gì không chơi mà lại đi lấy hoa biến dị về làm gì không biết.
“chết thật” Bá Long hô lên rồi lao qua đem cái bình hoa ném ra ngoài thật xa, xong hắn liền tung người nhảy lên trên mái nhà xưởng nhìn quanh, hắn liền thấy từ xa có một cây hoa răm bụt đỏ tươi, Bá Long liền nhảy xuống xem lại mọi người thật sự bị những gì.
“vậy mà bị sốt mê sảng a” Bá Long giật mình, mọi người trán rất nóng, miệng thì bắt đầu lép nhép phát ra âm thanh hơi ghê rợn, Bá Long kiểm tra từng người một rồi kết luận, nặng nhất vậy mà là ông chú Tuấn, nhẹ nhất là Tú Linh a.
hắn kiểm tra rất nhanh rồi chạy đi lấy nước sạch vệ sinh khoang mũi mọi người, nếu cứ để vậy thì có chữa như thế nào cũng vô ích, làm một mạch rồi lại chạy đi vào trong tìm quần áo sạch của mình rồi cẩn thận xé ra nhiều miếng, sau đó hắn lấy nước ấm đã chuẩn bị lúc nãy để chườm lên trán cho mọi người, sau đó hắn lại vén áo mọi người lên để toả nhiệt độ dư thừa từ cơ thể họ, làm xong hắn liền chạy đi nấu một nồi cháo, để lửa nhỏ rồi lại chạy vào thay khăn cho mọi người, cuối cùng liền trang bị một số đồ dùng đi săn rồi đeo balo lên phóng ra ngoài như điên.
Bá Long định tìm chút thuốc hạ sốt và một ít viên năng lượng nữa, nếu cứ để hệ miễn dịch của họ thế nào cũng bị lây nhiễm thành tang thi thôi, hắn lao đi như điên, trên đường cũng có chút rắc rối là bọn tang thi, Bá Long cũng bỏ thêm chút thời gian để đánh chết rồi mổ xẻ để tìm viên năng lượng.
Đi một lúc hắn mới tìm được một hiệu thuốc nhỏ, nhìn qua lại thấy bên ngoài không khoá, đứng trước cửa hiệu thuốc một chút rồi gõ cửa hô lên.
“tôi biết bên trong có người, xin hãy mở cửa cho tôi chút thuốc được không, nhóm bạn tôi đang bị sốt rất cao” Bá Long nói vừa đủ lớn để cho người bên trong nghe được.
lúc này bên trong xào xào vài tiếng thì thầm, dù rất nhỏ nhưng Bá Long lại nghe được dễ dàng.
“nên mở không anh” một giọng nữ thì thào.
“bên ngoài có quái vật không” một giọng nam khàn khàn hô lớn.
“không, có” Bá Long nhẹ nhàng trả lời.
“cậu có bị thương không” lại người kia hô lên.
“không” Bá Long lại nhẹ nhàng nói.
“vậy thì được” nói rồi vang lên âm thanh leng keng của xích sắt rồi cánh cửa kéo nhanh chóng mở ra một kẽ hở nhỏ, Bá Long nhìn thấy có một con mắt thò ra nhìn láo liên rồi cánh cửa lại được mở ra thêm, đủ để Bá Long đi vào.
“vào trong nhanh đi nhóc” người thanh niên râu tóc lởm chởm đầu tóc bù xù ngoắt hắn vào.
“cậu muốn tìm thuốc gì” khi Bá Long đi vào thì người đó hỏi nhanh.
“cảm ơn, tôi tự tìm được” Bá Long nói rồi tự nhiên bước vào quầy thuốc rồi đảo mắt nhìn quanh, người kia trợn mắt nhìn nhưng không ngăn cản hắn, Bá Long tự nhiên lấy một túi nilong rồi mở vài lon thuốc lần lượt cho vào túi, sau một lúc hắn cũng lấy đủ thứ hắn cần, mọi người đều đã được cường hoá thể chất nên loại thuốc thông thường căn bản không chữa được.
“cậu cần nhiều vậy à, có thể đổi với chúng tôi chút thức ăn không” cô gái kia nãy giờ núp một bên lại đứng lên hỏi.
người thanh niên kia lại trợn mắt lên lao qua chắn trước cô gái này rồi hỏi Bá Long.
“cậu có đồ ăn không”
“đừng lo, tôi chỉ cần thuốc thôi, này, cái này tốt hơn đồ ăn, cứ nuốt vào tý là hết đói thôi, lần sau đi qua tôi sẽ đem theo ít thức ăn cho hai người” Bá Long nhẹ nhàng nói rồi đưa ra hai viên năng lượng, xong hắn đẩy cửa bước ra ngoài.
“mà cậu cần nhiều thuốc thế làm gì” cô gái kia rất thắc mắc, mắt thấy Bá Long lựa chọn thuốc rất thuần thục, hơn nữa cô ấy nhận ra là đều là thuốc có tác dụng tiêu viêm, tăng đề kháng, giảm sốt liều cao, cả thuốc cầm máu và giảm dị ứng nữa.
“đám bạn tôi đều đang bệnh, xin lỗi nhưng tôi không có thời gian để giải thích” Bá Long vừa nói hết cũng đã lao đi như tên bắn, hai người này đều giật mình dụi mắt xem mình có nhìn lầm không.
Hắn cứ thế chạy về, trên đường vẫn có tang thi du đãng, hắn vẫn cố dừng lại để kiếm ăn chút ít.
Vừa chạy về tới hắn liền lao vào bếp, nồi cháo chắc đã chín tới, vừa bước vào hắn liền thấy bóng dáng quen thuộc, đó là Tú Linh.
“Sao em lại vào đây, không nghĩ ngơi chút đi, đang bệnh mà” Bá Long lại đỡ cô ấy đứng lên nói, Tú Linh đang canh lửa cho nồi cháo với làm chút đồ ăn kèm với cháo.
“Không sao, em thấy ổn rồi” cô ấy nhẹ nhàng nói vừa xoa thái dương.
“Đi vào nghỉ ngơi đi, anh lo được” Bá Long vừa dìu Tú Linh vào trong nghỉ ngơi vừa hô lên, hắn biết dù chỉ bị nhẹ nhưng vẫn nên nghỉ ngơi, nếu không sẽ rất dễ bị nhiễm virus do sức đề kháng kém, tốt nhất cứ nghỉ ngơi tới khi khỏi rồi làm gì thì làm.
“Anh đi tìm thuốc gì vậy, sao nhiều thế” Tú Linh nhìn thấy túi thuốc vắt bên hông Bá Long.
“Ừm, để anh cho mọi người ăn rồi sẽ cho uống thuốc, giờ em cũng ăn chút cháo đi, để anh làm thêm vài món kèm rồi đem vào cho” Bá Long nói vừa dìu Tú Linh ngồi xuống nơi cô ấy ngủ vừa nhẹ nhàng nói, xong hắn lần lượt thay khăn trườm trán mọi người thật nhanh rồi đi vào bếp lần nữa, hắn vào một lúc rồi đi ra với một nồi cháo, với một cái mâm trên nắp nồi, trên mâm có vài tô đồ ăn, hắn biết mọi người đã tỉnh, nhưng do bị sốt cao nên không có năng lực hành động thôi, Bá Long nhanh chóng đỡ từng người vừa cho ăn, xong lại đút thuốc cho uống, trong nước uống thuốc hắn có pha loãng một chút viên năng lượng trong đó, mọi người đều bệnh nên ăn trực tiếp viên năng lượng cũng không có năng lực hấp thụ, vì thế pha với chút nước thay cho thuốc kháng sinh cũng tốt, hắn liên tục chăm sóc cho mọi người tới lúc nữa đêm, lúc này mọi người đã đỡ hơn nhiều và đang ngủ say, lúc này hắn mới được rảnh ra một chút.
“Hazzz, xui xẻo thật, mới mấy hôm thôi mà xảy ra nhiều thứ thật, mọi chuyện quá khác so với suy nghĩ của mình rồi, mình thật đơn thuần khi nghĩ là đã nắm được tình hình mạt thế rồi, đâu thể nào có chuyện hai thế giới đều như đúc nhau chứ, hazzz, không biết những sự kiện lớn có giống kiếp trước không nữa, nghĩ tới lại thấy hài thật, mình thật giống thằng hề vậy, ! ! ! ” Bá Long cứ thế suy nghĩ về chuyện nhân sinh nhân tình thế thái mà hắn đã trải qua, cuối cùng hắn cứ ngồi ngây ra vừa canh chừng mọi người vừa canh gác nguy hiểm, một đêm trôi qua cũng rất bình thường, yên tĩnh đến lạ.
“Cậu thấy sao rồi” Bá Long thấy tên Minh ngồi bật dậy thì quay sang hỏi.
“Ổn rồi, hưmm, nhức vai quá” tên Minh vương vai nói.
“Đây, chụp lấy” Bá Long quăng ra một viên năng lượng cho tên Minh.
“Ngon” tên Minh hớn hở hô lên, đang mệt mà có viên năng lượng nhắm nháp thì phê thôi rồi.
“Được rồi, đi vệ sinh đồ gì nhanh đi, xong giúp tui một tay chăm sóc mọi người nữa” Bá Long đâu thể chăm sóc nhiều người như thế một lúc mà có thể nhanh được, chỉ cần 2 người muốn đi vệ sinh thôi thì hắn bó tay luôn a.
Tên Minh vừ đi ra ngoài thì điều mà Bá Long không muốn nhất liền đến.
“Này, giúp tôi một chút được không, tôi muốn đi nặng” Bảo Anh hơi đỏ mặt nói, đã cố nhịn tới lúc khoẻ hẳn nhưng bệnh lâu hơn cô ấy nghĩ nên đã tới cực hạng chịu đựng rồi.
“Được rồi, đi thôi” Bá Long cũng choáng váng, tuy hắn không ngại, nhưng mới nghĩ thôi là gặp liền thì là gì, đúng là đen như c hó mà, mấy lần rồi, điều mà hắn mới nghĩ phớt quá thôi mà đã thành sự thật thì là gì, thầm mắng bản thân đen đủi rồi giúp Bảo Anh đi nhà vệ sinh.
“Này, khoan hãy đi ra ngoài, có thể ở đây giúp tôi chút không, tôi không đủ sức để cởi!.
” Bảo Anh ngượng ngùng nói, Bá Long dắt cô ấy tới nhà vệ sinh rồi hắn định đi ra ngoài thì cô ấy lại hô lên, thật sự là cô ấy đang mặc quần jean bó nên không thể tự mình cởi được.
“Được thôi” Bá Long nói rồi vào giúp đỡ, hắn hoàn toàn không lén chiếm một chút tiện nghi nào, từ đầu tới cuối hắn chỉ dùng thính giác để cảm nhận mà giúp thôi, hắn không phải đang ngại mà là hắn biết cô ấy luôn nhìn hắn, nếu cứ mở mắt nhìn nhau chắc tới mai luôn, trong suốt quá trình hắn cảm nhận xung quanh bằng thính giác cũng có chút tạp âm!.
.
biết là gì không ?
————————————————–
Cứ thế tới chiều tà thì mọi người đã lần lượt khoẻ lên, đa số đều đã lấy lại được năng lực hành động rồi, Bá Long vẫn tích cực chăm sóc mọi người, hắn đang định đi ra ngoài tìm chút nhu yếu phẩm nữa, nhưng trước đó hắn phải đảm bảo mọi người đều đủ sức bảo vệ bản thân đã.
.